Mọi người khiếp sợ thời gian không dài, Tôn Cường liền cảm thấy bản thân không cần lực lượng cũng có thể bay, sau đó... sau đó liền biến mất ở chân trời, không thấy tung tích.
Thấy Ngột Thần chỉ để hắn bay tự do, cũng không ra tay độc ác, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Gia hỏa này, ngày ngày muốn trang bức, nói thật, cũng đã sớm muốn đánh một trận, cho chút dạy dỗ. Thật không biết mình một chủ nhân khiêm tốn như vậy, tại sao có thể có quản gia thích trang bức thế kia!
Tuyển người không có ánh mắt ah!
Xem ra sau này, phải tuyển quản gia đáng tin cậy một chút mới được, ít nhất cũng phải giống như Ngột Thần, rất nhiều chuyện không cần mình ra tay, cũng có thể nhẹ nhõm giải quyết, không giống cái tên này, cản trở không nói, còn ngày ngày gây phiền toái... Suy nghĩ một chút cũng nóng nảy.
- Tộc trưởng, Lạc gia Lạc Thiên Nhai kế nhiệm gia chủ, nghe nói hắn lĩnh ngộ phong cấm chân giải, lần này tới là muốn khiêu chiến ngươi, ra oai phủ đầu cho Trương gia chúng ta... Hơn nữa bọn họ còn mời Danh Sư đường tiến hành dự lễ, muốn bọn hắn chủ trì công đạo...
Đi vào đại điện ngồi xuống, một vị trưởng lão ôm quyền nói.
- Cái này...
Trương Huyền xoa xoa mi tâm:
- Chuyện này ta biết, lần này trở về, chính là vì xử lý chuyện này...
- Phong cấm chân giải, là tuyệt học đỉnh phong nhất của Lạc gia, một khi thi triển, không gian cũng có thể giam cầm, làm cho không người nào có thể phản kháng, xem như chúng ta muốn phá vỡ, cũng không dễ dàng như vậy... Huyền nhi, ngươi phải cẩn thận!
Vẻ mặt Hưng kiếm thánh nghiêm túc.
Cùng Lạc gia làm bạn nhiều năm, biết thực lực và át chủ bài của đối phương, phong cấm chân giải, ở toàn bộ đại lục, cũng được cho đỉnh phong nhất, tuy nhi tử cùng cấp bậc vô địch, chiến lực có một không hai, nhưng gặp phải loại cường giả thực lực này, muốn thắng được, chỉ sợ cũng không dễ dàng như vậy.
- Lạc gia bị từ hôn ở trước mặt mọi người, mặt mũi hao tổn, lần này tới, khẳng định là có chỗ ỷ lại! Lạc Thiên Nhai này, trước đó chưa từng nghe tên, nhưng nghe nói cùng cấp bậc, đánh bại cường giả của Chư Tử bách gia!
Trưởng lão trước đó nói chuyện, vẻ mặt nghiêm túc.
- Đánh bại cường giả của Chư Tử bách gia? Bọn họ hiện thân rồi?
Mộng kiếm thánh còn chưa biết tin tức này, nhíu mày.
- Ừm, bọn họ hiện thân ở Lạc gia, không người có thể địch, Lạc Thiên Nhai bỗng dưng xuất hiện cùng cấp bậc đánh bại không nói, huyết mạch càng đạt đến chín, một lần đặt vững địa vị gia tộc đệ nhất nhân, mới được xác lập làm tộc trưởng!
Vị trưởng lão này nói.
Hai nhà Trương Lạc, trước đó giao hảo, lẫn nhau đều có tin tức lưu thông. Lại thêm Lạc gia cũng không có tận lực giấu diếm, cho nên mặc dù mới qua hơn hai ngày, nhưng trưởng lão chịu trách nhiệm thám thính tin tức đã biết.
- Chư Tử bách gia, được Khổng sư truyền thừa, cùng cấp bậc không nói vô địch, nhưng xem như Chiến Sư, muốn thắng được cũng khó khăn! Lạc Thiên Nhai có thể nhẹ nhõm đánh bại, thực lực quả thực không thể khinh thường...
Nghe xong giải thích, trong mắt Mộng kiếm thánh tràn đầy lo lắng.
- Cái kia...
Trương Huyền gãi đầu một cái, mặt mũi bất đắc dĩ:
- Nếu như ta nói... Lạc Thiên Nhai là ta? Các ngươi tin không?
- Đừng nghịch, đối phương nắm giữ huyết mạch tinh thuần nhất của Lạc gia, làm sao có thể là ngươi!
Mộng kiếm thánh lắc đầu.
Con trai của nàng nắm giữ huyết mạch của nàng, trước đó liền nghiệm chứng qua, Lạc Thiên Nhai có thể lên làm gia chủ, hơn nữa nghiệm chứng huyết mạch, hai người tuyệt đối không thể là một.
- Cái này...
Trương Huyền im lặng, nói thật lại không ai tin?
Trương Huyền đang muốn giải thích, liền nghe trên không có tiếng gió gào thét, ngay sau đó một thanh âm lang lãng phá không vang lên.
- Chư Tử bách gia Đại Nho đường, Nam Cung Nguyên Phong, Đạm Đài Chấn Thanh, mang theo vãn bối đến đây viếng thăm Trương gia gia chủ!
- Sao bọn họ lại tới đây, thương thế tốt rồi sao?
Trương Huyền sững sờ, vội vàng đi ra ngoài điện, những người khác cũng theo sau.
Ngẩng đầu nhìn trên không, ngay sau đó nhìn thấy Nam Cung Nguyên Phong lơ lửng ở trên không, bên cạnh hắn là một trung niên nhân hơi béo, dáng người to mập, hơn nữa dung mạo xấu xí, đằng sau thì là một đám đệ tử, đạt đến tám vị.
- Đạm Đài Chấn Thanh? Chẳng lẽ là hậu nhân của Tử Vũ Cổ Thánh?
Trương Huyền nhíu mày.
Tử Vũ Cổ Thánh, họ kép Đạm Đài, trong truyền thuyết tướng mạo cũng không anh tuấn, Khổng sư từng nói.
- Trông mặt mà bắt hình dong, thất chi Tử Vũ!
Nhưng không nghĩ tới hậu nhân cũng như vậy.
Trong lòng Trương Huyền nghi ngờ, nhìn kỹ mấy người, thời khắc này khuôn mặt Nam Cung Nguyên Phong hơi trắng bệch, bốn đệ tử của hắn cũng có chút ốm yếu, xem ra thương thế còn chưa khỏi hẳn.
- Không đúng, tuy một quyền của ta đánh bay hắn, nhưng hẳn không gây thương tổn bao nhiêu, làm sao bộ dáng thảm như thế?
Trương Huyền tràn đầy nghi ngờ.
Thời điểm tỷ thí với đối phương, cũng không mượn nhờ Khổng sư chi huyết, mặc dù một quyền toàn lực, để Nam Cung Nguyên Phong bị tổn thương nhất định, nhưng mở ra phong ấn liền không sao. Làm sao giờ phút này thoạt nhìn, thương thế của Nam Cung Nguyên Phong nặng như vậy?
- Tại hạ Trương gia gia chủ Trương Huyền, cung nghênh mấy vị, mời xuống nói chuyện đi!
Biết lúc này không phải thời điểm xoắn xuýt, Trương Huyền ôm quyền, cất cao giọng nói.
- Được!
Thấy hắn hiểu lễ tiết, đám người Nam Cung Nguyên Phong cũng không nói nhiều, thân thể vụt qua, từ không trung bay xuống.
- Mời vào bên trong!
Trương Huyền mỉm cười, đi đầu vào đại điện. Phân chủ khách ngồi vào chỗ, Nam Cung Nguyên Phong mở miệng:
- Vì phòng ngừa xuất hiện phiền phức, lão phu liền trực tiếp nói rõ mục đích đến đi! Khổng miếu mở ra, Chư Tử bách gia ta cũng muốn tiến vào bên trong, chiêm ngưỡng tiên thánh lưu lại di tích, nghe nói Trương gia nắm giữ một truyền thế thiên phù, không biết có thể bỏ những thứ yêu thích? Chỉ cần các ngươi nguyện ý lấy ra, chúng ta chắc chắn sẽ không bạc đãi, nguyện ý lấy bảo vật giá cả ngang nhau trao đổi!
- Muốn truyền thế thiên phù? Tuyệt đối không thể, Trương gia ta cũng muốn đi vào Khổng miếu, cái này không có chỗ trống thảo luận!
Nghe được yêu cầu của hắn, Hưng kiếm thánh sầm mặt lại.
Còn tưởng rằng muốn làm gì, không nghĩ tới là cái này.
Khổng miếu là bảo tàng lớn nhất năm đó Khổng sư lưu lại, một khi bỏ lỡ cơ hội, chẳng khác nào từ bỏ địa vị mạnh mẽ... Trương gia có truyền thế thiên phù, loại ưu thế này làm sao có thể chắp tay nhường cho người? Dù đối phương là Chư Tử bách gia cũng không đồng ý!
- Đã như vậy, vậy dùng thực lực nói chuyện đi! Khổng sư tùy theo tài năng tới đâu mà dạy, cổ vũ học sinh cạnh tranh với nhau, truyền thế thiên phù đã là hắn lưu lại, tự nhiên cũng hi vọng cường giả nắm giữ, mới có thể ở sau khi tiến vào Khổng miếu không bị nguy hiểm!
Nam Cung Nguyên Phong dường như sớm biết sẽ bị cự tuyệt, ngẩng đầu nói:
- Đã như vậy, chúng ta khiêu chiến Trương gia các ngươi ở lĩnh ngộ thời gian, nếu như vãn bối dưới trăm tuổi của các ngươi, có thể ở trên thời gian lĩnh ngộ thắng được hậu bối của chúng ta, sự tình truyền thế thiên phù coi như thôi, Chư Tử bách gia ta nguyện ý lấy một bảo vật Cổ Thánh đã dùng qua nói xin lỗi! Hóa giải đường đột hôm nay. Nếu như các ngươi thua, mong có thể giao truyền thế thiên phù cho chúng ta đảm bảo!
- Khiêu chiến Trương gia ta ở lĩnh ngộ thời gian? Lấy đệ tử của ngươi?
Trương Huyền cau mày.
- Tự nhiên không phải, là học sinh của Đạm Đài huynh khiêu chiến các ngươi!
Nam Cung Nguyên Phong cười cười.