Thấy có người xuất hiện, đám người Nhậm Thanh Viễn cảnh giác, lấy ra vũ khí, đang muốn chiến một trận, ngay sau đó thấy rõ bộ dáng của đối phương.
- Là Lạc sư!
Nhậm Thanh Viễn nói.
Giờ phút này Tưởng Phương Du, Lạc Càn Trinh cũng nhận ra được.
Lạc Nhược Hi bọn họ đều gặp, xuất trần thoát tục, gặp mặt một lần, liền có thể ghi nhớ, chắc chắn sẽ không nhận sai.
Chỉ là sao nàng sẽ đột nhiên xuất hiện ở đây?
Không nên cùng Trương Huyền về Trương gia, trấn thủ Long Hổ Sơn Địa quật sao?
- Chẳng lẽ nàng là Dị Linh tộc?
Lông mày Lạc Càn Trinh nhíu một cái, sát khí sôi trào.
Tuy nhận Trương Huyền làm gia chủ, nhưng vị này ban đầu ở Lạc gia gây rối, một hạ nhân đánh bọn họ không hề có lực hoàn thủ, hắn còn nhớ ở trong lòng.
Sau đó cẩn thận điều tra, người này giống như đột nhiên xuất hiện, trước đó chưa bao giờ có bất cứ tin tức gì... Không có sư thừa, không có lai lịch, vừa xuất hiện liền nắm giữ thực lực cường đại như vậy... Để cho người ta không nghi ngờ cũng khó khăn!
Nghe hắn nói như vậy, hai người khác nhìn lại, chỉ thấy Lạc Nhược Hi nhìn thấy thi thể đầy đất, trên mặt không lộ ra cảm xúc đặc biệt, mà tìm kiếm khắp nơi, hình như đang tìm cái gì.
- Nếu như đột nhiên nhìn thấy nhiều tộc nhân chết ở chỗ này như vậy, khẳng định sẽ tâm linh thất thủ! Không đến mức bình tĩnh như thế a...
Nhậm Thanh Viễn nói.
Mười vạn Dị Linh tộc, tất cả đều chết ở chỗ này, có thể dao động căn cơ, nếu như đối phương là Dị Linh tộc, tất nhiên sẽ hiện ra đủ loại biểu lộ, hiện tại một chút cũng không có, đủ để chứng minh vấn đề.
- Nhậm sư, Lạc tộc trưởng, Tưởng tộc trưởng, các ngươi có nhìn thấy Trương Huyền không?
Ba người đang truyền âm, chỉ thấy nữ hài cũng phát hiện bọn họ, nhìn lại, ôm quyền hỏi.
- Trương Huyền? Trương sư cũng tới?
Nhậm Thanh Viễn sững sờ.
Hôm qua bọn họ mới tách ra, Trương sư vội vã trở về Trương gia, tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?
- Ừm, hôm qua Trương Huyền một người giải quyết nguy cục ở Long Hổ Sơn Địa quật, liền tiến vào phong ấn, ta tìm rất lâu, mới tìm được nơi này...
Lạc Nhược Hi gật đầu.
- Tình huống ở Long Hổ Sơn Địa quật, ta có biết một chút, nếu như không đoán sai, ít nhất có một vạn Dị Linh tộc trấn thủ! Một người giải quyết... Có ý tứ gì?
Tưởng Phương Du mang theo nghi ngờ nhìn lại.
Người gia tộc bọn họ du tẩu ở Long Hổ Sơn Địa quật cùng Địa quật mà Lạc gia trấn thủ, đối với tình huống song phương biết rất kỹ càng.
Long Hổ Sơn Địa quật làm một trong sáu Địa quật lớn nhất của đại lục, cường giả Dị Linh tộc vô số, Trương gia trấn thủ cũng không quá an toàn, một người giải quyết? Làm sao có thể!
- Là có một vạn binh sĩ Dị Linh tộc, hôm qua Trương Huyền nói đi dò xét một cái, liền thuận tiện giết sạch tất cả, thời điểm chúng ta phát hiện, đã đi vào cổ chiến trường này!
Lạc Nhược Hi giải thích nói.
- Dò xét một cái, thuận tiện giết sạch?
- Ngươi xác định không có nói đùa?
Tất cả đều nhoáng một cái, ba người đều cảm thấy da đầu nổ tung.
Sức chiến đấu cùng năng lực của Dị Linh tộc, bọn họ tới giao thủ vô số lần, biết rất rõ ràng, một vạn người, nửa bước Cổ Thánh, thậm chí Cổ Thánh bình thường, cũng có thể ung dung chống lại... Dò xét một cái, liền giết sạch toàn bộ... Ngươi nói là sự thật?
- Đúng vậy, ta mới vừa nhìn, mười vạn người này, cũng là hắn chơi chết, chỉ bất quá hắn ở đâu? Các ngươi tới sớm có phát hiện không?
Lạc Nhược Hi nói.
Thủ đoạn của Trương Huyền, những ngày này một mực ở cùng một chỗ, biết rất rõ ràng, vừa rồi Nhậm Thanh Viễn nói tới mảng lớn thi thể, nàng cũng nhìn thấy, Kim Nguyên đỉnh cùng Long Cốt Thần Thương lưu lại thương tích vẫn rất dễ dàng phân biệt ra được.
Chỉ là nàng tới, cũng không tìm thấy tung tích của đối phương, ba người đã tới sớm, có phát hiện được gì hay không?
- Một người... Giết chết mười vạn đại quân?
- Không đúng, thêm vào Long Hổ Sơn Địa quật, trọn mười một vạn!
- Nói cách khác, Dị Linh tộc làm cho cả Danh Sư đại lục, tất cả Danh Sư đều kiêng dè không thôi, bị hắn một người giết sạch sành sanh?
Ba đại cường giả, chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, thế giới quan hoàn toàn sụp đổ.
Có lầm hay không?
Mười một vạn Dị Linh tộc Thánh Vực tam trọng trở lên, đặt ở Danh Sư đại lục, đủ khiến tất cả Danh Sư sợ hãi không dứt, một khi đánh nhau, Danh Sư đường ít nhất cũng phải tổn hại hơn phân nửa, sẽ không còn uy thế hiện tại.
Đối phương một người, đơn thương độc mã... giết chết tất cả. Đến cùng làm sao làm được? Coi như Khổng sư lúc trước cũng không có chiến tích huy hoàng như vậy a!
- Lạc sư, chúng ta cũng vừa tới, còn không nhìn thấy tung tích của Trương sư...
Sau khi hết khiếp sợ, Nhậm Thanh Viễn giải thích, lời còn chưa dứt, đột nhiên cảm thấy trên không khí tức hỗn loạn, vội vàng ngẩng đầu, ngay sau đó nhìn thấy một mảng lớn mây đen nhanh chóng tụ lại.
- Là thiên kiếp...
Mấy người đều sững sờ, vội vàng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy một bóng người, chẳng biết lúc nào xuất hiện ở trước mặt, yên tĩnh lơ lửng ở dưới mây đen.
Ở trong tầng mây, ngọn lửa màu đen cuồn cuộn, không khí bốn phía bị đốt nóng hổi, hình như bầu trời sắp bị hòa tan.
- Đây là Thiên Hỏa kiếp...
Lạc Càn Trinh, Tưởng Phương Du nuốt ngụm nước bọt.
Bọn họ mới cùng Trương sư cách hơn một ngày, dù sao khẳng định không tới hai ngày, không chỉ đột phá Thánh Vực cửu trọng đỉnh phong, còn bắt đầu xung kích Kim Thân cảnh...
Đến cùng tu luyện thế nào?
Người khác muốn đột phá một cửa ải lớn, cần tiêu tốn vô số tinh lực cùng tâm huyết, tên này ngược lại tốt, giống như đùa giỡn... Mấu chốt nhất là, trong lúc này còn có thời gian giết mười một vạn Dị Linh tộc, thêm vào vô số thống lĩnh Bất Hủ cảnh...
- Các ngươi đều tới...
Mọi người khiếp sợ không thôi, Trương Huyền đang tại độ kiếp thấy được bọn họ, mỉm cười:
- Chờ ta một lát, vượt qua Thiên Hỏa kiếp lại nói!
Nói xong cũng không cần mọi người trả lời, tung người chui vào mây đen.
- Thiên Hỏa kiếp cũng có thể độ như vậy?
Lạc Càn Trinh nhoáng một cái.
Kẻ trước mắt này, sự tình độ lôi kiếp, hắn nghe nói qua nhiều lần, cũng biết một chút, nhưng đó là lôi kiếp, Thiên Hỏa kiếp cũng có thể độ như vậy... không sợ bị đốt thành tro bụi sao?
Mấu chốt nhất là, vẻ mặt nhẹ nhõm là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ ngươi cho rằng kiếp số cuồng bạo như vậy, ngươi có thể vượt qua, bình yên vô sự?
- Cái này...
Thấy hắn khiếp sợ, Nhậm Thanh Viễn ở một bên vẻ mặt xấu hổ, nhịn không được nữa:
- Thiên Hỏa kiếp, hôm qua hắn mới ở Tổng bộ Danh Sư đường... vượt qua một lần!
- Vượt qua một lần?
Lạc Càn Trinh tràn đầy nghi ngờ nhìn qua:
- Thiên Hỏa kiếp, không phải một người cả đời chỉ có thể độ một lần ư? Sao có thể hai lần?
Thiên Hỏa kiếp đối ứng Kim Thân cảnh... Một Đại Thánh cả đời chỉ có một cơ hội độ kiếp, làm sao có thể có hai lần?
- Ta cũng không biết, dù sao hôm qua ta là tận mắt thấy hắn ở Tổng bộ Danh Sư đường độ kiếp, cũng dùng phương pháp này, xông vào mây đen...
Nhậm Thanh Viễn khẳng định nói.
- Không đúng, Nhậm sư... Nếu như ta không nhìn lầm, hôm trước Trương sư mới ở Tưởng gia chúng ta độ một lần Thiên Hỏa kiếp, làm sao lại chạy tới Danh Sư đường các ngươi?
Tưởng Phương Du nhịn không được mở miệng.
- Ba lần?
Lạc Càn Trinh nhoáng một cái.
Đây chính là Thiên Hỏa kiếp, người người kính sợ, thật có thể liên tiếp, độ chơi sao?