Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
- Xem ra ta cũng nên tăng tốc...
Xoay tròn ở trong ba thế giới, đã chậm trễ bốn năm canh giờ, nếu thật có người đi vào phân điện, phỏng chừng bảo vật sớm đã bị cướp sạch sẽ.
Nhất định phải tăng thêm tốc độ, không thể tiếp tục tìm lối ra như vậy.
Ngẩng đầu nhìn về phía rất nhiều Dị Linh tộc, thấy bọn họ dựa theo phương thức đặc thù trưng bày đủ loại bảo vật, đã chuẩn bị kết thúc, biết không thể dở dang, ngón tay cùng sợi chỉ vây khốn mạch môn đụng một cái.
Ông!
Một hồi lay động kịch liệt, trong thư viện xuất hiện một quyển sách, vội vàng mở ra, kiến thức chảy vào trong óc.
- Thiết Hồn Tỏa, có thể khóa lại linh hồn cùng chân khí, Đại Thánh chí bảo, cơ bắp trong cơ thể Bất Hủ cảnh đại viên mãn Hồng Nguyên Minh Ngư cô đọng thành, người bị nhốt, Bất Hủ cảnh đại viên mãn cũng khó mà chạy trốn. Thiếu hụt: ...
Nhìn nội dung một lần, trong lòng Trương Huyền bừng tỉnh.
Giống như lúc trước đoán, vây khốn mọi người quả nhiên là Đại Thánh chí bảo, nếu không bị bắt, mà trực tiếp xuất thủ với người hắc giáp, chỉ sợ đối phương trước khi chết, một đạo ý niệm liền tàn sát đám người Hồ Yêu Yêu, không còn sót một ai!
- Trước thứ giải quyết...
Hít sâu một hơi, trong mắt xuất hiện hoa văn, phối hợp thiếu hụt đã biết, âm thầm suy tính.
Rầm!
Tinh thần khẽ động, Vu Hồn nhẹ nhàng bắn ra, chân khí trong cơ thể lập tức phá vỡ chí bảo này phong ấn, lần nữa thông suốt du tẩu. Bất quá cũng không biểu hiện ra ngoài, mà nhìn về phía lão giả cách đó không xa, truyền âm qua:
- Tiền bối, có muốn chạy trốn, thuận tiện chém giết những Dị Linh tộc này hay không?
Lão giả sững sờ, có thể truyền âm, nói rõ tu vi không có bị phong tỏa!
- Đừng nói chuyện, nghe ta dặn dò là được, ta chỗ này có một đạo chân khí, một lát nữa nghe ta thả ở cổ tay tay ngươi là được!
Sợ hắn nói chuyện, bị Dị Linh tộc nghe được, Trương Huyền tiếp tục nói.
Lão giả rõ ràng điểm ấy, lặng lẽ gật đầu.
- Muốn phá giải dây thừng vây khốn bọn họ, cần mười người cùng một chỗ liên hợp, một lát nữa, chân khí ngươi truyền lại bên kia!
Nhẹ nhàng đáp lên tay của lão giả, truyền qua mấy đạo chân khí. Muốn phá giải Đại Thánh chí bảo, chỉ có nghĩ biện pháp luyện hóa, làm việc cho ta, phương pháp luyện hóa là đồng thời kích hoạt mười nơi thiếu hụt, mọi người bị nhốt, hiện tại hắn còn không dám có hoạt động, chỉ có thể mượn tay bọn hắn thi triển chân khí của mình.
- Tốt!
Lão giả lên tiếng, lấy bản thân làm cầu nối, chân khí truyền về phía trước.
Người đạt được chân khí, vừa mới bắt đầu sững sờ, ngay sau đó nghe được Trương Huyền truyền âm.
Rõ ràng đây là cơ hội sống sót duy nhất, không có người nói nhảm, rất nhanh liền truyền nửa vòng lớn, đi tới trước Hồ Yêu Yêu.
- Là ngươi...
Nghe được truyền âm, cùng cảm nhận được chân khí chảy qua cơ thể, trong đầu Hồ Yêu Yêu lập tức hiện ra một tướng mạo tuổi trẻ, thân thể mềm mại chấn động, nhịn không được nhìn lại.
- Huyền Chương... Trương Huyền! Quả nhiên là tên này...
Nhớ tới đối phương báo ra tên, nàng mỉm cười.
Nếu như là tên này mà nói, hẳn là an toàn.
Tuy sau khi rời Hồng Viễn học viện, đi Kinh Hồng sư công hội, nhưng đủ loại sự tích của đối phương, nàng vẫn biết không ít.
Ngắn ngủi mấy tháng, ở đại lục xông ra danh khí cùng địa vị lớn như thế, tự mình ra tay, mọi người làm sao có thể xảy ra chuyện?
- Tốt rồi, chư vị nghe mật khẩu của ta, cùng một chỗ động thủ, nhất định phải phóng thích chân khí ở vị trí ta nói, không thể có sai xót!
Không biết đã có người nhận ra thân phận của hắn, Trương Huyền truyền âm qua, lông mày giương lên:
- Bắt đầu!
Nói xong, ngón tay nhẹ nhàng điểm một cái.
Những người khác đạt được chân khí, cũng đồng loạt điểm lên.
Ông!
Linh tính trong đó lắc lư một cái, ý niệm truyền tới… Thần phục!
- Bảo vệ mọi người, một khi có người công kích, thì giúp ngăn cản một tay...
Truyền lại mệnh lệnh của mình, Trương Huyền lần nữa nhìn lại đám Dị Linh tộc trước mắt.
Bọn họ tiếp tục sắp đặt, qua đại khái mười phút mới ngừng lại. Tuy khuôn mặt mỏi mệt, nhưng trong mắt lóe ra vẻ hưng phấn.
- Bẩm báo đại nhân, tế đàn đã bố trí xong, có thể tùy thời kích hoạt...
Một Dị Linh tộc ôm quyền.
- Rất tốt, chuẩn bị bắt đầu đi!
Hắc giáp nhân gật đầu, cổ tay run lên, một viên tinh thạch lạnh lẽo như băng rơi vào chính giữa tế đàn, thanh âm ông… vang lên, ánh sáng dần dần bao phủ toàn bộ tế đàn, lực lượng rộng lớn chậm chạp lan ra, bao phủ bốn phía.
- Chẳng lẽ đây là bảo vật trấn thủ thế giới băng tuyết?
Ánh mắt Trương Huyền lộ ra nghi ngờ.
Thế giới rừng rậm, trấn thủ là năm đại vương giả, thế giới sa mạc, trấn thủ là Cuồng Sa Mộc.
Thế giới băng tuyết này, hắn còn không có tìm được lối ra ở nơi nào, nhưng nhìn tinh thạch lạnh lẽo kia, cùng hoàn cảnh bốn phía hoàn mỹ phù hợp, thậm chí còn có thể điều động lực lượng thế giới, có lẽ hiệu quả giống như năm đại vương giả, Cuồng Sa Mộc.
Thế giới lúc trước, trấn thủ một phương có thể là Thánh thú, có thể là cây cối, tự nhiên cũng có thể là khoáng thạch.
Ong ong ong!
Tế đàn bị kích hoạt, lực lượng khoáng thạch càng ngày càng mạnh, một đạo hào quang chiếu rọi bầu trời, không gian phía trên bị xé rách.
Thế giới này có đại khái khoảng ba mươi mét cấm bay, ánh sáng soi sáng vị trí này liền ngừng lại, liều mạng giãy dụa, cũng không nhúc nhích tí nào.
- Thiêu đốt!
Vẻ mặt hắc giáp nhân nghiêm túc lên, thủ chỉ lần nữa điểm ra, tế đàn xoay chầm chậm, rất nhiều bảo vật phía trên giống như khối băng đặt ở trên lò lửa, bắt đầu hòa tan, tản mát ra lực lượng càng thêm khổng lồ.
Những lực lượng này gia trì, ánh sáng giống như phá vỡ bình chướng đặc thù nào đó, phát ra tiếng oanh minh, chậm chạp lan tràn lên trên.
Quang mang trùng kích vào không gian, từng vết rách đen kịt, dữ tợn đáng sợ, toàn bộ thế giới băng tuyết đang không ngừng lay động, hình như sắp bị đâm thủng.
- Là phá vỡ không gian cấm chế?
Trương Huyền chấn động.
Vừa rồi một mực đang nghĩ, làm sao mới có thể phá vỡ không gian, tìm tới vị trí Khổng miếu, nằm mơ cũng không nghĩ đến, dùng chính là loại phương pháp này.
Nguyên lai lúc trước cấm bay, là một loại không gian pháp tắc càng thêm củng cố, phá vỡ cái này, mới có thể đi vào phân điện.
Rầm!
Bảo vật trên đài càng tiêu hao càng nhiều, bắn lên trên cột sáng, cũng càng lên càng cao, rất nhanh vượt qua năm mươi mét!
Sáu mươi mét!
Bảy mươi mét!
Tám mươi mét!
...
Chín mươi chín mét!
Đến nơi này, phảng phất như đến phần cuối bầu trời, một cái phong ấn mỏng manh xuất hiện, giống như thủy văn chảy xuôi, ánh sáng chói mắt.
Quang mang chiếu xạ ở trên thủy văn, lại không phá nổi. Một miếu thờ to lớn như ẩn như hiện, dường như ẩn giấu ở đằng sau.
- Quả nhiên là Khổng miếu...
Trương Huyền chợt hiểu, lần nữa nhìn về phía tế đàn.
Giờ phút này tất cả bảo vật đều tiêu hao hầu như không còn, uy lực của ánh sáng bắt đầu suy giảm.
- Chuẩn bị kỹ càng, thả chân khí của những người này ra ngoài, tế tự Linh Thần...
Dường như sớm biết sẽ xuất hiện loại tình huống này, người hắc giáp quát lạnh một tiếng.
Rầm rầm!
Một Dị Linh tộc đồ sộ đi tới sau lưng mọi người, ngay sau đó một thanh vũ khí cổ quái huyền phù ở trên không.