- Được rồi!
Không nghĩ tới đám người kia, chạy một cái so với một cái nhanh, nhìn thấy bản thân, giống như thấy hồng thủy mãnh thú, Trương Huyền không còn gì để nói.
Đối với Dị Linh tộc, hắn là muốn giết chết, nhưng Nhan Tiết, Thánh Thú, thật chỉ là muốn nói chuyện...
Nhìn thấy bộ dáng này của hắn, đám người Triệu Nhã đều mỉm cười.
- Bọn họ chưa chắc là sợ, mà không muốn gây thêm rắc rối! Dù sao đến một bước này, Xuân Thu đại điển mới là trọng yếu nhất...
Sợ hắn xấu hổ, Lạc Nhược Hi giải thích nói.
- Ừm!
Rõ ràng điểm ấy, Trương Huyền cũng không nhiều lời, nói một tiếng:
- Triệu Nhã, Ngụy Như Yên, những hình vẽ này, đều có giá trị không nhỏ, thu lại tất cả đi!
- Vâng!
Hai người Triệu Nhã đồng thời gật gật đầu, đồng loạt bay đi.
- Khụ khụ... Trương sư, đây đều là Khổng sư lưu lại bảo vật, trực tiếp lấy đi có phải có chút bất kính hay không?
Danh Sư đường theo tới hai vị Danh Sư, bất đắc dĩ nhìn qua.
Vừa đến liền lấy sạch... Có phải quá không tôn trọng Khổng sư hay không?
- Vậy các ngươi có ý tứ là...
Trương Huyền nhìn qua.
- Làm sao cũng phải tế bái một phen lại thu ah...
Một vị Danh Sư mặt đỏ lên.
- ...
Trương Huyền im lặng.
Còn tưởng có đề nghị gì tốt, không nghĩ tới là cái này.
Trương Huyền lắc đầu, tiếp tục phân phó:
- Tiếp tục!
Đám người Triệu Nhã hoạt động rất nhanh, thời gian không dài, tranh vẽ khắp tường đều bị lấy đi.
- Chúng ta đi thôi!
Lấy tranh xong, ngón tay Trương Huyền điểm một cái, truyền thế mẫu phù xuất hiện, nhìn lại:
- Tiểu Phù Phù, Xuân Thu đại điển ở nơi nào?
- Ở trung tâm nội điện...
Tiểu Phù Phù nói.
- Dẫn đường!
Trương Huyền cũng không nhiều lời, bàn giao.
Tiểu Phù Phù lên tiếng, thẳng tắp bay tới đằng trước.
Chủ điện tầng tầng lớp lớp, không biết bao nhiêu con đường, đoàn người nhanh chóng tiến lên.
Trong lúc đó gặp không ít bảo vật, Trương Huyền một đường an bài thu, như cá diếc sang sông, ngay cả một ít tượng đá bình thường cũng không có lưu lại.
Nhìn thấy một vị thiên tài, cư nhiên tham tiền như thế, hai vị Danh Sư mặt mũi bất đắc dĩ, thật không biết đi cùng tên này, đến cùng là đúng hay sai.
Nếu Khổng sư biết có hậu bối như vậy, phỏng đoán sẽ bị tức chết!
- Tại sao không có một bảo bối nào ra dáng? Khổng sư nghèo như vậy sao?
Không giống bọn hắn khiếp sợ, Trương Huyền một bên thu, một bên không vui.
Một đường thu đồ vật, có thư hoạ, đàn ngọc, bút lông… trân quý là trân quý, ra ngoài tuyệt đối có thể bán giá trên trời, nhưng không có một cái ra dáng, so với bảo bối ở phân điện, kém không chỉ một đoạn.
- ...
Hai vị Danh Sư che ngực.
Lời này quá đại nghịch bất đạo, chỉ có thể giả bộ như không nghe thấy.
Một đường tiến lên, rất nhanh thì tới một chỗ cung điện.
- Chính là chỗ này...
Tiểu Phù Phù nói một tiếng, nhẹ nhàng chỉ trên tấm bia đá, lắc lư một cái.
Ông!
Giống như bị cái gì kích hoạt, trong đại điện, một bức tượng cao lớn chậm rãi xoay người lại.
Chính là Khổng sư!
- Có thể đi vào nơi này, nói rõ các ngươi đã thông qua được bước đầu khảo nghiệm, có điều, muốn có được Xuân Thu đại điển, còn cần đi qua ải cuối cùng!
Thanh âm nhàn nhạt vang lên, xuyên vào tâm thần, cho người ta một loại cảm giác ấm áp như gió xuân.
Đạt được truyền thế mẫu phù, đạt được trận tâm, đi vào chủ điện... Đây đều là khảo hạch, có thể đi đến bước này, nói rõ tuyệt đối là thiên tài đứng đầu nhất, có tư cách đạt được truyền thừa, nhưng còn có khảo nghiệm cuối cùng.
- Lối đi trước mặt này, ẩn chứa huyễn trận, sát trận, cùng đủ loại tâm ma, nếu như có thể thông qua, liền có thể nhìn thấy Xuân Thu đại điển, có cơ hội luyện hóa, không làm được, yên tâm, không có nguy hiểm tính mạng, nhưng sẽ bị truyền tống đến bên ngoài chủ điện, cả đời không quan hệ gì tới truyền thừa của ta!
Tượng chỉ về phía trước.
Trương Huyền nhìn lại, quả nhiên thấy một lối đi trong đại điện, thẳng tắp hướng nơi xa, liếc mắt không nhìn thấy phần cuối.
- Bắt đầu đi, mỗi người chỉ có một cơ hội, có thể cùng đi, cũng có thể đơn độc đi qua, không có hạn chế...
Tượng tiếp tục nói.
- Cái lối đi này, làm sao khảo hạch?
Trương Huyền nhìn về phía Tiểu Phù Phù.
Mắt thường nhìn lại, thông đạo bằng phẳng, thứ gì cũng không có, lấy nhãn lực của hắn, cũng không tìm ra bất kỳ dấu vết trận pháp, làm sao khảo hạch?
Chẳng lẽ sẽ tạo thành ảnh hưởng đặc thù gì với tâm cảnh?
- Đây là Khổng sư chuyên môn lưu lại, khảo nghiệm hậu bối, cụ thể như thế nào, ta cũng không rõ lắm...
Tiểu Phù Phù xấu hổ.
- Được rồi!
Biết tên này ở thời khắc mấu chốt liền không có tác dụng, Trương Huyền vận chuyển Minh Lý Chi Nhãn, nhìn lại trong đó.
Quét phút chốc, vẫn không hề phát hiện thứ gì, giống như lối đi này không có năng lượng ba động.
- Lão sư, ta trước thử một chút, mặc kệ thành công hay không, cũng có thể làm cho ngươi có chỗ chuẩn bị!
Triệu Nhã tiến về phía trước một bước.
- Cẩn thận một chút!
Mặc dù Khổng sư nói không có nguy hiểm, nhưng Trương Huyền vẫn còn có chút lo lắng.
- Ừm!
Triệu Nhã cười nhạt một tiếng, đi vào trong, rất mau tới trước mặt thông đạo, không chần chờ chút nào, một cước bước vào trong đó.
Ông!
Một đạo quang mang trắng tinh bao phủ hắn, sau một khắc, nữ hài giống như lâm vào một loại huyễn cảnh nào đó, đứng tại chỗ không nhúc nhích.
Không biết qua bao lâu, băng hàn chi khí từ trong cơ thể bỗng nhiên toả ra, cả người giống như thuế biến thành Băng Tuyết Nữ Vương, từng đạo lực lượng hùng hồn không ngừng xung kích bốn phía, muốn đánh nát thông đạo.
Bất quá lực lượng của nàng rất mạnh, thông đạo càng thêm cường đại, mặc kệ sử dụng bao nhiêu công kích lợi hại, cũng không có xuất hiện bất kỳ biến hóa nào.
- Hình như thể chất thuần âm của Triệu Nhã bị kích hoạt lần nữa...
Nhìn một hồi, Lạc Nhược Hi đột nhiên nói.
Trương Huyền sửng sốt một chút, nhìn kỹ lại, phát hiện quả nhiên như nàng nói, giờ phút này Triệu Nhã trở nên càng thêm cường đại, cách Cổ Thánh cũng chỉ có một tia, như tùy thời có thể đột phá.
Thuần âm thể bao phủ xuống, giống như tiên tử, tản mát ra khí tức ngạo nhân, trở nên càng thêm u nhã, động lòng người.
Nhất cử nhất động, đều phù hợp thiên địa tự nhiên, mang theo ý vị đặc thù.
Quả nhiên, ngắn ngủi mấy phút đồng hồ, thể chất của nàng lần nữa bị kích hoạt, càng thêm viên mãn như ý.
Hô!
Đang muốn nhìn kỹ một chút, đến cùng là lực lượng gì để thể chất nàng thuế biến, chỉ thấy một đạo hào quang bao phủ, sau một khắc, giống như bị truyền tống, nữ hài hư không tiêu thất tại nguyên chỗ.
- Không thông qua!
Thanh âm Khổng sư vang lên.
- Không có thông qua?
Trương Huyền sửng sốt một chút, ngay sau đó giật mình.
Vừa rồi tượng đã nói, không cách nào thông qua, sẽ bị truyền tống rời chủ điện, xem ra Triệu Nhã hẳn là bị đưa đi.
- Lão sư, ta tới!
Thấy sư tỷ bị truyền tống rời đi, Ngụy Như Yên đi lên phía trước.
Giống như Triệu Nhã, như lâm vào huyễn cảnh, thời gian không dài, thể chất đặc thù bị kích hoạt, khí độc lan ra, lực lượng bạo tăng.
Mặc dù không có xung kích Cổ Thánh, nhưng lực lượng có thuế biến rất lớn, cách cuối cùng dường như chỉ kém một bước.
Rất nhanh, cũng bị truyền tống rời đi.
- Cùng một chỗ đi!
Thấy Lạc Thất Thất cùng hai Danh Sư còn lại cũng muốn qua đi, Trương Huyền không do dự nữa, gật đầu nói.