Cướp đi Thanh Diệp Hoàng của đối phương, vị Giám Bảo sư này cũng không nói nhảm, ngửa đầu đi ra ngoài, Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, theo sát tới.
Ra thương hội, đi một hồi, thấy hắn đi vào một ngõ nhỏ, cong ngón tay búng một cái.
Vị Giám Bảo sư hung hăng kia mắt tối sầm lại, giống như lâm vào một thế giới khác, ngay sau đó thân thể run rẩy, hôn mê bất tỉnh.
Hiện tại Trương Huyền là Bất Hủ cảnh đại viên mãn, đối phó một Giám Bảo sư Thánh Vực thất trọng, dễ như trở bàn tay.
- Sưu hồn!
Chẳng muốn nói nhảm, tinh thần lực lập tức xâm nhập trong đối phương óc, sau một khắc, đối với thân phận cùng lai lịch của hắn, đã rõ như lòng bàn tay.
Muốn lẫn vào Linh Hoàng điện, tùy tiện ngụy trang một cái thân phận, khẳng định là không thể thực hiện được, đối phương tất nhiên sẽ tỉ mỉ thẩm tra.
Trương Huyền tới đây, mục đích cũng không phải khảo hạch, mà là tìm một gia hỏa chân thực tồn tại, tiến hành ngụy trang.
Như vậy vô luận kiểm tra như thế nào, cũng không có chút sơ hở.
- Khai Ủng thành Giám Bảo sư, Ổ Thao... Đã thông qua được Linh Hoàng khảo nghiệm, đang định đi Linh Hoàng điện, như vậy tốt nhất, miễn đi không ít phiền phức...
Thông qua sưu hồn, rất nhanh biết toàn bộ nội tình của tên này, cười cười, bàn tay nhẹ nhàng vung lên.
Rầm!
Vị Giám Bảo sư ỷ thế hiếp người kia cùng hạ nhân của hắn lập tức biến thành tro bụi, triệt để biến mất khỏi thế giới, mà đồ vật đại biểu thân phận của hắn, xuất hiện ở trong tay Trương Huyền.
- Đi Linh Hoàng điện!
Phù lục ngụy trang lấp lánh, thân thể xuất hiện biến hóa, thời gian nháy mắt liền giống như Ổ Thao, thân nhất cũng không thể nhận ra, lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm, dựa theo ký ức của đối phương, đi tới Linh Hoàng điện.
Dị Linh ba đại Hoàng giả, mỗi người có cung điện riêng, thành hình tam giác bao phủ vương thành, Linh Hoàng điện cách nơi này không tính quá xa, đi qua bảy tám đường phố, liền thấy thành cung nguy nga đứng sừng sững ở trước mặt.
Tay cầm lệnh bài đại biểu thân phận đưa tới, liên tục bị kiểm tra bảy tám lần, xác định là bản thân, lúc này mới thuận lợi tiến vào bên trong.
- Ổ Thao Giám Bảo sư, mời tới bên này...
Rất nhanh, một hộ vệ tiến lên đón.
Thông qua ký ức của đối phương, Trương Huyền cũng không tìm được mục đích Linh Hoàng mời Giám Bảo sư, hẳn là vị Ổ Thao này cũng không rõ ràng, lúc này nhìn về phía hộ vệ trước mắt, thấp giọng:
- Không biết Linh Hoàng tìm chúng ta tới là vì chuyện gì? Ta cũng tiện sớm chuẩn bị, tranh thủ có thể có biểu hiện tốt hơn.
Nói xong, đưa qua một viên linh thạch tuyệt phẩm.
Hộ vệ cũng không tiếp nhận, mà thanh âm lạnh lùng:
- Để ngươi làm cái gì thì làm cái đó là được, nơi này không cần ngươi đùa nghịch khôn vặt!
- Đúng, đúng!
Trương Huyền vội vàng gật đầu:
- Ta chỉ là kết giao bằng hữu, không có ý tứ gì khác, mong huynh đệ nhận lấy...
- Ừm!
Chần chờ một chút, hộ vệ cầm linh thạch, cổ tay khẽ đảo, thu vào nhẫn:
- Lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa!
Nói xong, tiếp tục đi đến phía trước, vừa đi thanh âm giảm thấp xuống truyền đến:
- Lần này tìm các ngươi tới, cần các ngươi tính toán giá trị chuẩn xác của mỗi một kiện bảo vật, không thể xuất hiện một chút sai lầm, lại không thể nói ra ngoài, nếu không, bị giết đừng trách ta không có nhắc nhở ngươi!
Trương Huyền vội vàng gật đầu.
Giám Bảo sư, tuy có thể chuẩn xác ước định giá trị bảo vật, nhưng cũng sẽ căn cứ thân phận chủ nhân của bảo vật khác biệt, kèm theo một ít giá trị đặc thù, như vậy liền không quá tinh chuẩn.
Giống như tranh tôm, hoạ sĩ bình thường cùng Tề Bạch Thạch, dù vẽ bản thân cũng không cách nào nhận ra, nhưng giá cả vẫn sẽ chênh lệch mấy chục lần, gấp trăm lần.
- Ghi nhớ liền tốt, ta trước mang ngươi tới, còn sẽ an bài nhiệm vụ gì, ta chỉ là hạ nhân, cũng không rõ ràng...
Hộ vệ nói một câu, lại không còn tiếng vang.
Xem ra hắn chỉ biết nhiều như vậy.
- Làm phiền!
Lại lấy ra một viên linh thạch tuyệt phẩm đưa tới, Trương Huyền nhíu mày.
Nghe giọng nói của đối phương, vậy mà thật để người ta tới giám bảo...
Ở trong Khổng miếu, vị Linh Hoàng này bị thương nặng là tận mắt nhìn thấy, không có vẫn lạc, cũng đã nói rõ tích lũy hùng hồn, trở lại nơi ở của mình, không tìm người trị thương, ngược lại tìm Giám Bảo sư...
Làm người ta trăm mối vẫn không có cách giải.
Theo sau lưng, thời gian không dài, đi tới một cung điện rộng lớn.
Trên giá đại sảnh bày đủ loại bảo vật, không ít Giám Bảo sư chạy ở trong đó, cẩn thận giám định.
- Trở ra, từ bảo vật thứ nhất bắt đầu, giám định xong, đưa ngươi tính ra giá trị, để vào trong rương đối ứng, không cho phép giao lưu, cũng đừng trò chuyện, một khi phát hiện, giết không tha!
Đi vào gian phòng, một hộ vệ khác tiến lên đón, trên người mang theo mùi vị thiết huyết băng lãnh.
Biết là quy củ của nơi này, Trương Huyền cũng không nhiều lời, gật gật đầu, theo sau lưng đi tới trước mặt giá đỡ chứa đựng bảo vật.
Phía trước bảo vật, quả nhiên có cái rương, có chút giống rương tuyển cử, chỉ có để đồ vật viết ra vào trong đó, bốn phía điêu khắc phong ấn đặc thù, thần thức không cách nào dò xét, cũng không nhìn thấy nội dung những người khác viết.
- Tìm nhiều Giám Bảo sư như vậy, mỗi một cái đều giám định bảo vật tương đồng... Chẳng lẽ vẫn như cũ là khảo nghiệm?
Ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy Giám Bảo sư trước đó tới, đã giám định xong bảo vật nơi này, để giấy vào rương, tiếp tục tiến lên.
Nói cách khác, mỗi một bảo vật nơi này, đều phải bị mỗi người giám định một lần, còn giá cả như thế nào, liền nhìn năng lực của người.
Nghĩ một lát nhưng không nghĩ ra, Trương Huyền biết không phải là thời điểm do dự, đi tới trước mặt kiện bảo vật thứ nhất.
Là một khoáng thạch đen thui, nhìn một cái, nhận không ra chất liệu.
Bàn tay Trương Huyền nhẹ nhàng chạm đến, trong đầu hiện ra một quyển sách.
- Lạc Tinh thạch, đặc sản của vực sâu Thiên Nam, nắm giữ tác dụng bình phục tâm ma...
Trên thư tịch ghi chép giá trị cùng thiếu sót cụ thể của tảng đá kia.
Xem xong nội dung, Trương Huyền cũng không gấp gáp viết, mà làm bộ nghiên cứu phút chốc, lúc này mới tay lấy ra thẻ trống, suy tính ra giá cả viết lên.
Tính toán đơn vị, đương nhiên là Đại Dung tệ cùng linh thạch tuyệt phẩm.
Để thẻ vào rương, đi thẳng về phía trước.
Đồng dạng là một khoáng thạch, số lượng cực kỳ thưa thớt, giá cả cùng không kém Lạc Tinh thạch nhiều.
Đi một hồi, phát hiện liên tục năm bảo vật, rõ ràng đều là tảng đá, Trương Huyền nhăn mày lại.
Giám định tảng đá không khó, chỉ cần số lượng kiến thức đủ lớn, rất dễ dàng biết giá trị, chỉ là tảng đá liên tiếp, hơn nữa giá cả đều không kém nhiều, đối phương đến cùng đang làm gì?
Liên tục mười cái, thì là một ít cây cối trân quý.
Có tươi mới, có niên kỉ lâu, sớm đã khô héo, phân biệt lên hết sức phức tạp, Trương Huyền ngụy trang thành Ổ Thao, biết năng lực của hắn, cố ý thả tốc độ chậm lại.
Có chút cây cối giả bộ như giám định không ra, lấy thư tịch xem xét tỉ mỉ, dường như muốn từ đó tìm ra đáp án.
- Tốt, ngày hôm nay đến đây là kết thúc, các vị mời đi về nghỉ, ngày mai tiếp tục...
Không biết qua bao lâu, một thanh âm vang lên, ngay sau đó một người trung niên đi tới trung tâm đại sảnh.