Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 1872 - Dung Hoàng Tới

Dung Hoàng tới Dung Hoàng tới vipTruyenGG.com

Đối phương truyền đến bộ công pháp này, không chỉ chỉ ra chỗ nhầm lẫn trong tu luyện, còn có bổ sung nhằm vào, dùng cái này tu luyện, coi như không cần dung nham, cũng có thể ung dung xung kích Cổ Thánh tứ trọng, thậm chí cao hơn!

Bộ công pháp này, quả thực chính là vì hắn làm ra, cố gắng tu luyện, khôi phục thương thế, tu vi cũng có thể đột nhiên tăng mạnh!

Trong đầu suy nghĩ một lần, giờ mới hiểu được, vị thanh niên trước mắt này mạnh mẽ, không có quá nhiều dừng lại, thân thể khổng lồ nhẹ nhàng vụt qua, sau đó nằm rạp trên mặt đất, một giọt tinh huyết thẳng tắp bay về phía mi tâm đối phương:

- Hỏa Tư... Bái kiến chủ nhân!

Muốn nói lúc trước còn có do dự, nhìn thấy bộ công pháp này, biết đối phương tuổi tuy nhỏ, tu vi cũng không cao, lại có thể tuỳ tiện làm chủ nhân, theo sau lưng, nhất định càng đi càng xa.

Luyện hóa huyết dịch, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra lần này không uổng công, một Cổ Thánh tích huyết trùng sinh, thêm vào nhiều thú sủng như vậy... gặp lại Thần Linh Hoàng cũng có năng lực tự vệ chân chính.

...

Trên không, vài bóng người xé rách không gian, nhanh chóng tiến lên.

Cầm đầu chính là Thần Dung Hoàng lúc trước cùng Trương Huyền tách ra và Bặc Huân Cổ Thánh có thể thi triển lực lượng nguyên từ.

Bốn người đi theo phía sau, đều là Cổ Thánh nhị trọng.

Tuy thực lực không bằng hai người, nhưng tinh khí nội liễm, thuộc về một trong mấy cường giả cao nhất đại lục.

Đúng là Cổ Thánh mà bọn họ trong khoảng thời gian này lôi kéo đến.

- Dung Hoàng bệ hạ, bây giờ chúng ta đi nơi nào?

Thấy không gian trước mắt không ngừng nát vụn, thân ảnh nhanh chóng bay về phía trước, một vị Cổ Thánh nhịn không được mở miệng hỏi.

- Hỏa Vũ chiến trường!

Dừng lại một chút, Thần Dung Hoàng nói.

- Hỏa Vũ chiến trường? Nơi đó vắng vẻ như vậy, hẳn không có Cổ Thánh nào a...

Cổ Thánh tra hỏi sững sờ.

- Ta nhớ được, Thánh thú nhất tộc Hỏa Tư Cổ Thánh cư trú trong đó...

Lại một vị Cổ Thánh nhớ tới cái gì, nhịn không được nói.

- Hỏa Tư?

Nghe được cái tên này, mấy người còn lại đồng thời rụt cổ một cái, đồng loạt nhìn về phía Thần Dung Hoàng.

Vị này cùng Hỏa Tư Cổ Thánh mâu thuẫn, toàn bộ đại lục có thể nói không ai không biết, hiện tại chạy tới tìm đối phương, không phải muốn chết sao?

- Hỏa Tư Cổ Thánh cùng ta có mâu thuẫn, nhưng thực lực của hắn không thể nghi ngờ, muốn vạch trần hành vi phạm tội của Linh Hoàng, Tinh Hoàng, hắn ắt không thể thiếu!

Nhìn ra ý nghĩ của mọi người, Thần Dung Hoàng giải thích.

Đã lôi kéo được đối phương, chẳng khác nào mặt trận thống nhất, không có gì có thể giấu diếm.

- Thế nhưng lúc trước ngươi cùng hắn huyên náo cương như vậy...

- Lại cương cũng hết cách rồi, chỉ có thể được ăn cả ngã về không!

Thần Dung Hoàng lắc đầu.

Bỏ qua tôn nghiêm, đi tìm trợ thủ, hắn cũng không muốn, nhưng đây là không còn cách nào, không còn lựa chọn khác.

- Trương Huyền tiền bối không phải nói... sau khi hắn tìm được long huyết, sẽ nghĩ biện pháp thuần phục Hỏa Tư Cổ Thánh ư? Chẳng lẽ không chờ hắn?

Bặc Huân Cổ Thánh nhìn lại.

- Thuần phục?

Thần Dung Hoàng cười khổ lắc đầu:

- Ngươi cho rằng, Hỏa Tư có thể cam tâm làm thú sủng?

Bặc Huân Cổ Thánh nói không ra lời.

Thánh thú khác hắn nói không chừng, nhưng Hỏa Tư Cổ Thánh... Thánh thú nhất tộc lão tổ, năm đó Thần Dung Hoàng sử dụng đủ loại thủ đoạn cũng không chịu uy hiếp, thà rằng đi tới chỗ linh khí mỏng manh cũng không thần phục... Đủ thấy kiên quyết.

Kiên quyết như vậy, sao có khả năng thần phục một tiểu nhân vật ngay cả Cổ Thánh cũng chưa tới?

- Thiếu gia chưa thấy qua Hỏa Tư, không biết tính tình của nó, nói như vậy không gì đáng trách, mà chúng ta, biết rất rõ ràng, thuần phục, tuyệt đối là không thể nào!

Thần Dung Hoàng than thở một tiếng:

- Đã như vậy, chờ một ước định không có khả năng hoàn thành, còn có thể chọc giận hắn, còn không bằng trước đi qua một chuyến, tìm đối phương cố gắng nói chuyện! Năm đó là ta ép hắn đi xa, hiện tại, cũng chỉ có ta mới có thể để cho hắn quay về!

- Chỉ mong như vậy!

Bặc Huân Cổ Thánh gật đầu.

Không hổ là Dị Linh tộc đệ nhất Hoàng giả, suy nghĩ kín đáo.

Hắn là kẻ cầm đầu bức bách Hỏa Tư Cổ Thánh, tự mình ra mặt, quả thực vượt qua bất luận người nào.

- Đến...

Trong tiếng nghị luận, mấy đại Cổ Thánh đi tới lân cận Hỏa Vũ chiến trường, trước mắt là sơn mạch hoang vu.

- Đây là Hỏa Vũ chiến trường? Nơi này thật có thể ở lại?

Nhìn không gian bốn phía, linh khí mỏng manh có thể bỏ qua không tính, một vị Cổ Thánh kinh ngạc.

Không có tài nguyên, không có linh khí, ở đây sinh tồn, sống là tối đa, muốn tiến bộ đã không thể nào!

Đối phương chạy tới nơi này, hiện tại bản thân chán nản, lại muốn hắn xuống núi hỗ trợ... Cảm thấy nhiệm vụ lần này, so với trong tưởng tượng càng thêm gian nan.

- Tìm Thánh thú hỏi một chút, Hỏa Tư Cổ Thánh ở nơi nào!

Nhìn ra mọi người lo lắng, Thần Dung Hoàng cười khổ lắc đầu, thân thể vụt qua, rơi vào trước mặt một Thánh thú.

Đầu Thánh thú này vẻ mặt cảnh giác.

- Tại hạ là bằng hữu của lão tổ các ngươi, không biết hắn hiện tại nơi nào, có thể hỗ trợ dẫn đường hay không?

Thần Dung Hoàng vội vàng ngăn đối phương la lên, truyền âm tới.

- Lão tổ... hắn đang dẫn dắt tộc nhân thu dọn đồ đạc...

Bị chèn ép không cách nào đưa tin, con Thánh thú này đành phải ngoan ngoãn trả lời.

- Thu dọn đồ đạc?

Mọi người nhìn nhau, từng cái vẻ mặt kỳ lạ.

Đang yên đang lành, thu dọn đồ đạc làm cái gì?

- Muốn về vương thành!

Thánh thú này vội nói.

Cấp bậc của nó rất thấp, chỉ có Thánh Vực nhất trọng, hơn nữa ở bên ngoài sơn mạch, Trương Huyền chẳng muốn thuần phục, vì lẽ đó cũng không phải sủng vật của hắn.

- Về vương thành?

Trong lòng Thần Dung Hoàng chấn động, vẻ mặt thay đổi:

- Chẳng lẽ... Linh Hoàng đi đầu một bước, lôi kéo hắn rồi?

Khó trách hắn nghĩ như vậy, hiện tại vương thành ở trong khống chế của Thần Linh Hoàng, Hỏa Tư Cổ Thánh cùng mình có thù, muốn nói có thể được ai lôi kéo trước, Thần Linh Hoàng tuyệt đối đứng mũi chịu sào.

- Hắn muốn cùng ai chung một chỗ, ngươi có biết không?

Thần Dung Hoàng kìm nén không được, vội vàng hỏi.

- Cùng chủ nhân của lão tổ, còn có một vị tên là Mặc Linh Cổ Thánh!

Suy nghĩ một chút, Thánh thú này nói.

- Chủ nhân?

Thần Dung Hoàng sửng sốt một chút, vừa định hỏi thăm là ai, liền nghe Bặc Huân Cổ Thánh mở miệng:

- Mặc Linh Cổ Thánh, là người mạnh nhất của Vu Hồn sư nhất mạch hiện nay, đã sớm đầu nhập vào Thần Linh Hoàng, lần này có thể đánh lén ngươi thành công, nghe nói ra lực rất lớn...

Sau khi rời Nguyên Đãng sơn, hắn cũng hỏi thăm không ít tin tức, biết rất nhiều nội tình.

Mặc Linh Cổ Thánh thân là cường giả tích huyết trùng sinh, nên rất được chú ý.

- Mặc Linh Cổ Thánh quy thuận Thần Linh Hoàng, Thánh thú này đã xưng hô chủ nhân, chẳng lẽ là Linh Hoàng thuần phục Hỏa Tư Cổ Thánh?

Trong lòng hắn lộp bộp!

Thật muốn như vậy, phiền phức lớn rồi.

- Lặng lẽ qua nhìn một chút, tuyệt đối đừng để phát hiện...

Lại hỏi đôi câu, biết vị trí chuẩn xác của đối phương, ngón tay điểm một cái, làm cho Thánh thú này hôn mê, Thần Dung Hoàng quay đầu bàn giao.

Thần Linh Hoàng cũng có thể ngay ở phía trước, bất kể như thế nào, cũng phải đi qua nhìn một cái.

- Được!

Tất cả mọi người biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, đồng thời gật đầu, che đậy khí tức, dán chặt lấy sơn mạch bay về phía trước.

Bình Luận (0)
Comment