Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 1879 - Vu Hồn Xung Kích Cổ Thánh (2)

Vu Hồn xung kích Cổ Thánh (2) Vu Hồn xung kích Cổ Thánh (2) vipTruyenGG.com

- Bí tịch Vu Hồn đột phá Cổ Thánh?

Mặc Linh Cổ Thánh ngẩn ngơ, suýt chút nữa ngã xuống đất.

Lá gan quá lớn đi!

Không có công pháp bí tịch, không có nhìn qua kinh nghiệm đột phá, liền trực tiếp xung kích...

Ngươi coi Cổ Thánh là tiểu cấp bậc khác, không có việc gì xung kích chơi đùa?

Vẻ mặt im lặng, cổ tay khẽ đảo, một đống thư tịch xuất hiện ở trên không trung, cong ngón tay búng một cái:

- Đây!

Vu Hồn sư ở Dị Linh tộc cũng không đoạn tuyệt truyền thừa, hắn càng là cường giả Cổ Thánh, loại thư tịch này nắm giữ không ít.

Vu Hồn của Trương Huyền nhúc nhích, bàn tay khổng lồ lăng không trảo một cái, bóp thư tịch ở trong lòng bàn tay, con mắt quét qua, vô số nội dung đi vào trong óc, biến thành kiến thức của mình.

Sau đó lắc đầu.

Những cái này quả thực đều là kinh nghiệm cùng phương pháp Vu Hồn đột phá Cổ Thánh, nhưng đối với hắn mà nói không thực dụng.

Hắn từ Dẫn Hồn quyết bắt đầu tu luyện chính là cấp bậc Thiên Đạo, cùng đối phương hoàn toàn khác biệt, thật muốn theo pháp quyết của đối phương tiến hành đột phá, làm không cẩn thận sẽ tẩu hỏa nhập ma, tinh thần rối loạn.

- Chỉ có thể dựa vào chính mình... vị Vu Hồn sư thứ nhất có thể tìm được phương pháp đột phá Cổ Thánh, ta nhất định cũng có thể!

Trương Huyền lắc đầu, quên đi kiến thức mới vừa nhìn thấy, rơi vào trạng thái vô ngã vô vật.

Vị Vu Hồn sư thứ nhất có thể tìm ra phương pháp đột phá, hơn nữa thành công, hắn nhất định cũng có thể.

Cũng không phải tất cả mọi thứ đều phải dựa vào kinh nghiệm của tiền nhân.

Hồn lực trong Thánh Tích Thạch giống như sông lớn tuôn ra, tiến hành tẩm bổ hồn thể của hắn, bởi vì tuôn vào quá nhanh, ý niệm xuất hiện hỗn loạn.

Linh hồn của mấy vạn cường giả Thánh Vực hội tụ vào một chỗ, lực lượng đã vượt qua cảnh giới tích huyết trùng sinh, mặc dù hồn thể của Trương Huyền trải qua lôi đình, Chí Tôn Thiên Hỏa rèn luyện, nhưng vẫn có chút chống lại không được.

Trong đầu bắt đầu xuất hiện ảo giác.

Thánh Tích Thạch, có thể xóa sạch ý niệm trong linh hồn, để nó biến thành năng lượng tinh thuần, nhưng lại không cách nào bỏ đi oán hận trong đó!

Tu luyện không biết bao lâu, lại bị Thần Linh Hoàng bắt tới, xem như tế phẩm, những Dị Linh tộc này đều cực kỳ tức giận cùng không cam lòng.

Một hai cái không tính là gì, nhưng hội tụ vào một chỗ liền đáng sợ.

- Mang trong lòng thanh minh, ly khai thiên địa!

Bị oán hận xung kích, Trương Huyền cảm giác ý niệm giống như muốn tan rã, chỉ lưu lại một tia thanh minh, vẫy vùng ở trong hồng lưu linh hồn, cảm nhận lấy thế gian muôn màu.

Trải qua núi sách cùng biển học, nhìn qua vô số thư tịch, hiểu rõ không biết bao nhiêu kiến thức, linh hồn của hắn vốn mạnh hơn Danh Sư cửu tinh bình thường, thậm chí Cổ Thánh cũng không bằng.

Giờ phút này ý niệm mơ hồ, nhưng giữ vững được bản tâm.

Sát lục, chiến đấu, hồn lực mạnh mẽ vọt tới, để hắn phảng phất như đã trải qua vô số sinh mệnh, có điều mặc kệ trải qua bao nhiêu, thủy chung kiên trì bản thân là một Danh Sư, sinh mệnh có thể biến mất, nhưng điểm mấu chốt cùng nguyên tắc nhất định phải bảo vệ.

Giống như vô số cường giả ở Danh Sư đại lục.

Năm đó Khổng sư đánh giết Ngoan Nhân, sớm đã nắm giữ thủ đoạn diệt đi toàn bộ Dị Linh tộc, nhưng hắn không có làm như thế.

Cũng không phải hắn không thể, mà giết không phải mục đích, giáo hóa mới là trọng yếu nhất.

Mình cũng như vậy.

Lần này tới Dị Linh tộc, tìm kiếm Lạc Nhược Hi là một mục đích, nhưng càng quan trọng hơn là, nghĩ biện pháp giải quyết triệt để tai hoạ ngầm từ Dị Linh tộc.

- Một điểm nguyên thần bất diệt, một điểm linh trí vĩnh tồn... Dù thành tựu lại cao hơn, cũng không quên bản tâm, đây mới là ta!

Tới Danh Sư đại lục hơn một năm, trong đầu chảy xuôi mà qua, Trương Huyền chợt lóe linh quang.

Ầm ầm!

Ý niệm bất diệt giống như biến thành giọt nước kim sắc, không ngừng xoay tròn, dần dần tạo thành vòng xoáy, càng lúc càng lớn, càng ngày càng hùng hậu.

Tí tách! Tí tách!

Vòng xoáy giống như mây đen tích góp đến cực điểm, xuất hiện một giọt nước, sau đó càng ngày càng nhiều, giống như gió táp mưa rào tụ lại, chậm rãi chảy xuôi, tư dưỡng toàn thân.

- Vu Hồn dịch thể hóa, đây là tiêu chí phá tan Cổ Thánh...

Ánh mắt Trương Huyền sáng lên, rõ ràng tất cả, sắp xung kích Cổ Thánh thành công.

Vu Hồn vô hình vô chất, dưới tình huống bình thường, không phải Vu Hồn sư, không có Minh Lý Chi Nhãn, mắt thường là không cách nào nhìn thấy, trừ khi dùng thần thức dò xét!

Mà bây giờ, linh hồn hoá lỏng, hồn phách như ẩn như hiện, hình như biến thành một chất lỏng di động.

Đương nhiên, không phải là chất lỏng chân chính, mà Vu Hồn tinh thuần có biến hóa nghiêng trời lệch đất, có chất thuế biến.

Như vậy hồn lực càng thêm tinh xảo, lực lượng cũng càng ngày càng mạnh mẽ.

- Nhanh lên một chút!

Hít sâu một cái, hồn lực lúc trước để hắn phồng lên mãi, cảm thấy bất cứ lúc nào cũng sẽ bùng nổ, giờ phút này đã không còn loại cảm giác này, trong lòng hô khẽ, tăng thêm tốc độ thôn phệ.

- Cái này...

Nhìn thấy động tác của hắn, Mặc Linh Cổ Thánh đang chiến đấu lông mày kìm lòng không được nhảy lên vài cái.

Thánh Tích Thạch xuất hiện, hắn nhận ra được, trong đó ẩn chứa lực lượng mạnh mẽ, cho dù là hắn cũng không ngừng hâm mộ.

Thân là Vu Hồn sư cảnh giới tích huyết trùng sinh, nhiều hồn lực như vậy cũng không cách nào thôn phệ, cứng rắn nuốt mà nói, luyện hóa một phần mười, chỉ sợ cũng sẽ bạo thể mà chết, đối phương từ Đại Thánh viên mãn xung kích Cổ Thánh, dám không chút kiêng kỵ sử dụng như vậy...

Thân thể làm sao thừa nhận được...

Vốn nghĩ không kiên trì được bao lâu thì sẽ dừng lại, không nghĩ tới vị hội trưởng này càng nuốt càng nhiều, không đến ba phút, Thần Linh Hoàng chém giết mười vạn sinh mệnh tạo thành hồn lực, có tiếp cận một nửa bị chứa vào trong cơ thể.

Mà giờ khắc này hồn thể của đối phương cũng đạt tới hơn trăm mét, tựa như một cự nhân đỉnh thiên lập địa.

- Toàn bộ hoá lỏng, đột phá cho ta!

Ngay thời điểm Mặc Linh Cổ Thánh tràn đầy khiếp sợ, Vu Hồn hét lớn một tiếng, thân hình bắt đầu vụt nhỏ lại.

Cùng thời khắc đó, một bức tranh mở ra ở trên không, trong đó có khí tức mênh mông, tuyên cổ tuôn trào, cỗ lực lượng này không tồn tại ở thế gian, sớm đã biến mất không biết bao nhiêu năm.

Cổ Thánh lực!

Ở dưới lực lượng này bao phủ, mật độ hồn thể của Trương Huyền càng lúc càng lớn, tựa như toàn bộ biến thành chất lỏng.

Không đến mười phút liền khôi phục lại chân nhân, nhất cử nhất động giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ xé rách không gian, mỗi một tấc hồn phách đều tản mát ra khí tức cổ xưa, như Tiên như Thánh.

- Cổ Thánh... hồn thể của Hội trưởng đột phá Cổ Thánh...

Nhìn thấy loại thuế biến này, Mặc Linh Cổ Thánh tràn đầy kích động, nhịn không được la lên.

Mặc dù phương pháp đột phá của đối phương khác biệt hắn thấy qua, nhưng hồn thể nắm giữ loại lực lượng này, loại khí tức này, rõ ràng đã phá tan bình chướng giữa Đại Thánh và Cổ Thánh, đi vào cảnh giới hoàn toàn mới.

Vu Hồn sư nhất mạch, tuy ở Dị Linh tộc đạt được truyền thừa, nhưng số lượng cực kì thưa thớt, đạt tới Cổ Thánh chỉ có hắn, hiện tại hội trưởng cũng đột phá, nói rõ chức nghiệp này lần nữa quật khởi, chỉ là vấn đề thời gian.

Ầm ầm!

Hắn bên này khiếp sợ, kèm theo hồn lực của Trương Huyền mạnh mẽ, bầu trời lập tức kích động, một mảng lớn mây đen chậm rãi hội tụ, vô số lôi đình, hỏa diễm không ngừng xuyên toa ở trong đó, bất cứ lúc nào cũng sẽ đánh xuống.

Cổ Thánh kiếp, đến rồi!

Bình Luận (0)
Comment