Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 1970 - Ngươi Sai

Ngươi sai Ngươi sai vipTruyenGG.com

- Nhìn là tốt rồi!

Trương Huyền cười một tiếng, cũng không giải thích, mà trực tiếp ngẩng đầu nhìn về phía phía trước, hô:

- Vị sư huynh Lăng Vân kiếm các này, còn xin dừng bước!

Thanh niên áo xám tiến lên lông mày nhíu một cái, xoay người nhìn qua.

Khóe miệng Trương Huyền nâng lên:

- Vị sư huynh này, ngươi cho đáp án, cũng không chính xác, liền cầm Thông Thần ngọc phù rời đi như thế, có sai lầm công bằng a!

Thanh âm của hắn cực lớn, thanh âm bốn phía lập tức bị đè ép xuống, mọi người cùng nhìn qua, biểu lộ giống như thấy quái vật.

Vị này chính là cao thủ Lăng Vân kiếm các, nói thẳng hắn sai...

Không muốn sống ư?

Thanh niên áo xám cũng nhíu mày, ngừng lại.

- Thiện Hiểu Thiên, không muốn chết liền quản tốt hạ nhân của ngươi...

Khuôn mặt trầm xuống, Tiết Cầm tức đến sắc mặt phát xanh.

Vị xác ướp này, chính là trước đó ở Thiện gia nói nhảm, bản thân không có chấp nhặt với hắn, không nghĩ tới còn dám ở đây nói chuyện.

- Hắn không phải hạ nhân, là lão sư của ta...

Thiện Hiểu Thiên sốt ruột, dường như lại có chút nói lắp.

- Lão sư? Thiện gia bất kể nói thế nào, cũng được cho uy phong nhất thời, lúc nào sa đọa đến a miêu a cẩu gì cũng có thể làm lão sư của các ngươi?

Tiết Cầm cười nhạo một tiếng, tràn đầy khinh thường.

- Thiện Hiểu Thiên bái ai là thầy, ngươi hẳn không xen vào được! Chẳng lẽ... Ngươi còn muốn làm vị hôn thê của hắn?

Trương Huyền cười nhẹ nhàng nhìn qua.

- Ngươi...

Thân thể Tiết Cầm cứng đờ.

Thấy biểu lộ của nàng, thanh niên áo xám mắt sáng lên, lạnh lùng nhìn về phía xác ướp trước mắt:

- Ngươi nói đáp án của ta không chính xác?

- Không sai!

Trương Huyền nhìn qua:

- Có dám đánh cược hay không? Người thua, có thể tùy ý bị xử lý!

- Cùng ta nói lời như vậy, ngươi rất can đảm...

Thanh niên áo xám mặt không hề cảm xúc nhìn qua:

- Ta muốn biết, cái gọi là lý do không chính xác của ngươi!

- Không cần lý do! Chỉ cần tìm một vị luyện đan sư, đem những dược liệu này phối chế, dựa theo ngươi vừa cho ra đáp án, luyện chế một lần, cuối cùng thành đan, tìm người nuốt, liền sẽ biết kết quả!

Trương Huyền nói.

- Ngươi không tin, sao không tìm người thử một chút?

- Luyện đan?

Thanh niên áo xám nhíu mày, nhìn chung quanh một vòng, thấy mọi người bốn phía tuy không nói gì, nhưng từng cái lộ ra biểu lộ nghi ngờ, ngừng một chút, vẫy tay một cái:

- Tìm luyện đan sư tới!

Một thanh niên xoay người đi ra ngoài, thời gian không dài, trung niên cầm Thông Thần ngọc phù tới, mang theo hai vị luyện đan sư.

- Dựa theo phương pháp vừa rồi luyện chế!

Trung niên dặn dò.

Luyện đan sư rất nhanh chuẩn bị xong dược liệu, dựa theo phía trên viết trình tự luyện đan, gia nhập từng loại dược vật, thêm thời điểm Chước Hỏa Thảo, đổi thành Linh Mẫu thảo.

Dược vật vừa tiến vào đan lô, lập tức phát ra thanh âm “xì xì”, trong đó một vị luyện đan sư không nắm được, đan lô lay động kịch liệt, tại chỗ nổ lô.

May mắn có biện pháp bảo vệ, cũng không làm bị thương người.

Chẳng qua dù vậy, cũng cực kỳ mạo hiểm, sợ tới mức mọi người toàn bộ lùi về, từng cái trên mặt lo lắng.

Vị luyện đan sư thứ hai, thực lực mạnh một ít, khống chế được dược vật phản ứng, sau nửa canh giờ, đan dược ra lò, mặt ngoài nhộn nhạo quang mang, thế mà vận khí vô cùng tốt, không chỉ thành đan, còn đạt đến hoàn mỹ.

- Rất tốt!

Nhìn thấy đan dược, thanh niên áo xám thoả mãn gật đầu, xoay người nhìn về phía một thanh niên khác cách đó không xa:

- Ngươi tu luyện dường như là Thuần Dương công pháp, thử dược lực một chút!

- Vâng!

Há miệng nuốt đan dược xuống, dược lực rất nhanh tan ra, trên mặt thanh niên này lập tức hiện lên ửng hồng, vội vàng khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển chân khí muốn hóa giải dược lực, ai biết càng áp chế bắn ngược càng lợi hại, thời gian nháy mắt, trên đầu toát ra khói mù màu trắng.

Không lâu, con mắt bắt đầu ửng hồng, có chút không chống đỡ được.

- Ah... Ta không chịu nổi...

Cũng nhịn không được nữa, thanh niên nhảy lên, vọt tới trước mặt một bác gái xem náo nhiệt, đưa tay lôi kéo tới.

Tê lạp!

Quần áo bị xé toang một khối lớn, thanh niên đang muốn xông tới, làm chút sự tình không thể miêu tả, sau gáy tê rần, nhất thời té xỉu trên đất.

Thanh niên áo xám của Lăng Vân kiếm các xuất thủ.

Gia hỏa này, uống thuốc xong biến thành như vậy, đã đủ để chứng minh hắn cung cấp đan phương không những không cách nào loại bỏ tai hoạ ngầm trong Bồi Dương đan, thậm chí còn ngày càng táo tợn, làm ra sự tình càng khó có thể khống chế hơn.

- Ta thay đổi phương thuốc, quả thực có chút vấn đề, nhưng ngươi thế nào biết được? Đáp án chính xác là cái gì?

Vẻ mặt thanh niên áo xám khó coi, nhìn lại.

Nói thật, cái vấn đề khó khăn này, trước khi hắn tới Huyền Giang thành liền nghe nói, đặc biệt nghiên cứu rất lâu, cũng không phải là mặt ngoài, liếc mắt nhìn liền giải quyết vấn đề.

Sở dĩ làm như vậy, là muốn cho người Huyền Giang thành xác lập một uy danh mạnh mẽ.

Chỉ là không nghĩ tới... Uy danh không có xác lập, ngược lại bị người đánh mặt.

Tuy không vui, nhưng cũng không thể nổi giận.

Nếu không sẽ chỉ càng mất mặt.

- Câu trả lời chính xác, rất đơn giản...

Trương Huyền cười cười, ở bên tai Thiện Hiểu Thiên nói một câu, người sau vẻ mặt kỳ quái nhìn qua, xác nhận không phải nói đùa, lúc này mới lần nữa đi ra phía trước, gỡ bút lông xuống, rất nhanh viết xong, đưa lên.

Đồng dạng hồng quang chiếu rọi.

Thanh niên áo xám nhíu mày:

- Người chịu trách nhiệm kiểm tra ngay ở chỗ này, trực tiếp đọc ra đi!

Người phụ trách Hồng Nhạn thương hội ngay ở chỗ này, lại đi kiếm đáp án có ý nghĩa gì?

Không bằng trực tiếp đọc ra, là chính xác hay sai lầm, một biện liền biết.

- Vâng!

Liếc mắt nhìn lão sư, thấy hắn xác nhận, Thiện Hiểu Thiên mới khó xử nói ra đáp án vừa rồi viết:

- Đổi Chước Hỏa Thảo, thành Linh Mẫu thảo!

- Cái này...

- Ta có nghe lầm không?

- Hình như cùng đáp án của vị cao thủ này giống nhau như đúc!

Bốn phía an tĩnh một hồi, nhất thời xôn xao.

Con mắt của thanh niên áo xám híp lại, trong ánh mắt để lộ ra sát khí nồng đậm:

- Ngươi đang đùa ta?

Lời thề son sắt nói mình sai, kết quả hắn cũng cầm đáp án tương tự, làm cái gì?

Không chỉ mọi người nổi giận, trong đầu Thiện Hiểu Thiên cũng choáng váng, không biết trong hồ lô của lão sư bán loại thuốc gì...

Cùng loại cường giả này nói đùa... sẽ chết người đấy!

- Ngươi cả nghĩ quá rồi...

Trương Huyền lắc đầu, nhìn về phía Thiện Hiểu Thiên:

- Đằng sau còn có ghi chú, nói tiếp ra đi!

- A...

Lúc này Thiện Hiểu Thiên mới gật đầu, nói.

- Không phải bản địa!

- Không phải bản địa? Có ý tứ gì?

Lần này tất cả mọi người đều có chút choáng váng, ngay cả thanh niên áo xám cũng không hiểu.

Chẳng lẽ Linh Mẫu thảo bản địa cùng không phải bản địa, còn có khác nhau sao?

- Đương nhiên là có khác nhau!

- Bồi Dương đan ái này, là tu luyện giả củng cố thuộc tính Thuần Dương trong cơ thể, nghĩ biện pháp đưa đến hiệu quả càng thêm củng cố, dưới tình huống bình thường, đổi Chước Hỏa Thảo thành Linh Mẫu thảo, quả thực là cách làm thích hợp nhất, thậm chí ở địa phương khác, luyện chế đan dược như vậy, có thể giải quyết tai hoạ ngầm trên vách tường nói!

Trương Huyền chậm rãi đi về phía trước, đi tới trước mặt lô đỉnh, ngón tay vê một cái, vừa rồi bùng nổ hình thành cặn thuốc, cười nhạt một tiếng:

- Nhưng mà... Ở đây không được!

- Huyền Giang thành, lưng tựa Huyền Giang mà đặt tên! Con sông này nối thẳng duyên hải, chảy không phải nước ngọt, mà là nước mặn! Là dòng sông nước mặn thực sự.

Mọi người đồng thời gật đầu.

Huyền Giang thành, tuy không tới gần duyên hải, nhưng Huyền Giang cùng biển tương thông, nước mặn chảy xuôi trong đó không thể tưới tiêu, không thể uống, nguyên nhân chính là như vậy, mặc dù giao thông tiện lợi, nhưng thành thị thủy chung phát triển không nổi, ở trong khu vực Lăng Vân kiếm các thống trị, chỉ tính là thành nhỏ tam lưu.

- Bởi vì toàn bộ sông đều là nước mặn, bốn phía thành thị tất cả đồng ruộng, đều mang theo vị muối, cây cối sinh trưởng cũng mang theo muối. Lấy những dược liệu luyện đan vừa rồi làm thí dụ, mọi người có thể nhìn một chút, những mẩu vụn thuốc này, cùng cặn thuốc khác có gì khác biệt?

Nói xong, Trương Huyền duỗi ra cặn thuốc.

Mọi người đồng loạt nhìn lại, quả nhiên thấy trên ngón tay đen kịt, mang theo một tầng bột phấn màu trắng, tuy rất mỏng, nhưng những người này đều là cao thủ Thánh vực trở lên, rất nhẹ nhàng có thể thấy được.

Thanh niên áo xám cũng tới bên cạnh cặn thuốc, sờ một cái, đầu ngón tay quả nhiên cũng lưu lại bột phấn màu trắng, dùng đầu lưỡi chạm đến cái, mang theo vị mặn nhàn nhạt.

- Không sai, đây là muối!

Trương Huyền nói tiếp:

- Linh Mẫu thảo sinh trưởng ở đầm lầy, hơn nữa thích âm không thích dương! Trong cành lá, bản thân ẩn chứa tính axit nhàn nhạt, vừa tiếp xúc những dược vật khác, lập tức trung hoà, phá hủy thuộc tính âm hàn của bản thân, như vậy không những không thể trung hoà những dược vật khác mang tới lực lượng nóng nảy, thậm chí còn bởi vì mất đi Chước Hỏa Thảo, trở nên càng thêm hung mãnh! Cho nên, vừa rồi vị bằng hữu kia mới như vậy! Bởi vì... Hắn thực sự đã đợi không kịp!

- Cái này...

- Còn có chuyện như vậy?

Bốn phía xôn xao.

Luyện đan mà thôi, cần phải tinh tế như vậy?

Thanh niên áo xám cũng không nhịn được sửng sốt.

Thật chẳng lẽ là bởi vì cái này?

Mấy bước đi tới trước mặt vài cây dược liệu luyện đan còn thừa lại, đầu ngón tay điểm ra, một đạo hỏa diễm thiêu đốt lên, lập tức đốt thành tro bụi, cúi đầu nhìn lại, giống như trước đó, quả thực có muối lưu lại.

- Luyện đan chi đạo, không thể có bất kỳ sai lầm, một vị thuốc, một trình tự làm việc sai, đều có thể dẫn đến cả bàn đều thua, vô số dược liệu hủy hoại chỉ trong chốc lát, nếu biết khu vực, đan lô, tâm cảnh thậm chí thủ pháp, đều hẳn là cân nhắc đi vào! Sai chính là sai, ta nghĩ... Vị sư huynh này nếu là người Lăng Vân kiếm các, hẳn là sẽ không đến mức không thừa nhận a?

Trương Huyền cười nói.

- Sai liền sai, ta sẽ thừa nhận!

Biết không có cách nào cãi lại, thanh niên áo xám vung ống tay áo, khẽ nói:

- Ngọc phù này về ngươi!

Nói xong cũng không cần Tiết Cầm phản ứng, bàn tay lắc một cái, ngọc phù trong tay nàng bay về phía Trương Huyền.

- Ta...

Khuôn mặt Tiết Cầm run rẩy, trên mặt đau rát.

Vừa được bảo vật, một canh giờ cũng chưa tới, liền... kết thúc.

- Vậy ta từ chối thì bất kính...

Cất ngọc phù vào trong ngực, Trương Huyền lần nữa nhìn qua, nhẹ nhàng cười một tiếng:

- Đúng, vừa rồi ta nói qua, muốn cùng ngươi đánh cược, người thua, có thể bị tùy ý xử lý... mặc dù ngươi không có rõ ràng đáp ứng, nhưng cũng không có rõ ràng bác bỏ... Đã như vậy, có phải hay không cho rằng, cá cược hữu hiệu?

Sầm mặt lại, thanh niên áo xám cũng không trả lời, mà trong mắt mang theo sát cơ.

Không nghĩ tới lại bị một gia hỏa ở địa phương nhỏ âm!

Dường như không thấy lửa giận của đối phương, Trương Huyền chỉ Tiết Cầm cách đó không xa:

- Ta cá cược, rất đơn giản, đánh Tiết Cầm này ba bạt tai là được!

- Cái gì?

Bình Luận (0)
Comment