Lăng Vân Kiếm Các, chia làm rất nhiều chi mạch, đều có trưởng lão đối ứng quản lý, khống chế.
Thanh niên khôi bào này, chính là đệ tử do Bạch Vân phong Hàn Nhất Quần trưởng lão quản lý, tên là Chu Ngôn Chi.
Hắn nấp rất kỹ, lại thay đổi dung mạo cùng thanh âm, dưới tình huống bình thường là không có người có thể biết, nhưng vị trước mắt này hô lên tên của hắn, thậm chí ngay cả nội tình cũng rõ ràng... Làm sao không khiếp sợ?
- Không chỉ biết ngươi là ai, ngươi nơi này, còn có chín trăm bảy mươi ba Kiếm Các tệ, thua sáu trăm, liền nói không có, gạt người, cũng chân thành một chút a!
Trương Huyền nhấc mí mắt, thản nhiên nói.
Chu Ngôn Chi lui về sau một bước, lạnh cả người.
Nội môn lặng lẽ đánh cược, hết thảy chỉ mấy người, nếu như đối phương chăm chú điều tra, có khả năng tra ra thứ gì, nhưng tiền của hắn, hết thảy có bao nhiêu, thuộc về bí mật chỉ có mình mới biết, bằng hữu tốt nhất cũng không rõ ràng... Kẻ trước mắt này, làm sao có thể biết?
- Ngươi là ai? Đặc biệt tới kiểm tra ta?
Nắm đấm xiết chặt.
Đối phương không biết thân phận, cùng lắm thì trực tiếp rời đi Thông Thần Điện, dù sao cũng tìm không thấy, hiện tại nói ra tên, trốn khẳng định vô dụng.
- Ta tên, Ta Rất Biết Điều! Điều tra ngươi... Ngươi cả nghĩ quá rồi, chỉ trả tiền cho ta, mới chẳng muốn biết ngươi là ai...
Trương Huyền giới thiệu tên của mình.
- Ta Rất Biết Điều?
Chu Ngôn Chi mắt tối sầm lại trong đầu chóng mặt.
Người khác lấy ngoại hiệu, đều là mình thích, hoặc có ngụ ý đặc thù, cái tên này quả thực...
Khiêm tốn em gái ngươi ah!
Vừa lên, chừng mười phút liền thắng ta hơn bảy trăm Kiếm Các tệ, cái từ khiêm tốn này... Cùng ngươi có quan hệ cọng lông?
Có thể đừng làm nhục hai chữ này hay không?
- Ta có chơi có chịu, ngươi có phải thật như vừa rồi nói, không nói ra sự tình của ta hay không?
Tràn đầy buồn bực, cuối cùng vẫn cắn răng, chăm chú nhìn qua.
Thông Thần Điện, đối phương giết, cũng chỉ là tổn thất một Thông Thần ngọc phù, bản tôn còn sống, đồng dạng sẽ truyền tin tức đi, không thể giải quyết vấn đề căn bản.
Phương pháp duy nhất, chính là làm ra một loại ước định nào đó, mọi người bình an vô sự.
- Đương nhiên!
Trương Huyền gật đầu.
Đối phương đánh cược hay không, không có quan hệ gì tới hắn, hắn cũng không phải tông chủ, cũng không phải trưởng lão... Khiêm tốn kiếm tiền là được.
- Tốt!
Thấy đối phương đáp ứng, Chu Ngôn Chi thở phào nhẹ nhõm, lấy thẻ ra nhẹ nhàng vạch một cái, Trương Huyền nhìn thấy trên thẻ của mình nhiều ra 600 Kiếm Các tệ, lúc này mới thoả mãn gật đầu, cao hứng nhìn qua:
- Nếu như lần sau còn muốn cược, tiếp tục tới tìm ta... Có những người khác muốn đánh cược mà nói, cũng có thể mang tới...
- Ta sát...
Khuôn mặt Chu Ngôn Chi xanh xám, xoay người rời đi.
Thật không dám ở lại chỗ này, sợ dưới cơn nóng giận, tiếp tục cược, sau đó... thua thảm hại hơn.
Mấy bước đi tới trước mặt thanh niên khôi bào vừa rồi, vị này thấy hắn tới, mỉm cười:
- Thế nào? Thắng thằng ngốc kia bao nhiêu tiền?
- Thằng ngốc?
Khóe miệng Chu Ngôn Chi giật một cái, suýt chút nữa khóc ra thành tiếng:
- Ta thua...
Hơn mười phút trước, còn tràn đầy hưng phấn cho rằng, gặp một kẻ ngốc, có thể mạnh mẽ làm thịt, kiếm một món hời, kết quả không nghĩ tới, bản thân biến thành thằng ngốc, thua quần lót cũng không còn.
- Ngươi thua?
Sửng sốt một chút, niên khôi bào thứ hai thanh nghe đối phương giảng xong sự tình, con mắt sắp rơi trên mặt đất:
- Ngươi nói tên này... Không chỉ đoán đúng kết quả chiến đấu, không kém chút nào, còn biết lai lịch của ngươi?
- Đúng!
- Thật có chút thủ đoạn, xem ra là điều tra chúng ta rất lâu, cố ý tới phá đám, hừ! Tưởng như vậy, là có thể lấy tiền đi? Quá đơn giản, Ngôn Chi, có muốn đòi tiền về hay không?
Trầm tư một chút, vị thanh niên khôi bào thứ hai mắt sáng lên.
- Đương nhiên muốn, nhưng làm sao muốn?
Chu Ngôn Chi bất đắc dĩ.
- Rất đơn giản, tiếp tục cược!
Khóe miệng thanh niên khôi bào thứ hai nâng lên.
- Cược?
Khóe miệng Chu Ngôn Chi co giật, im lặng:
- Đối phương ngay cả hoà nhau cũng có thể đặt đúng, đánh cược như thế nào?
- Ngươi ngốc ah, hắn có thể biết tình huống thắng thua trên đài, khẳng định biết tin tức, so với chúng ta còn rõ ràng, thậm chí... Có khả năng liên hợp người trên đài gian lận!
Vị thanh niên khôi bào thứ hai nói.
- Cái này...
Chu Ngôn Chi sửng sốt.
Mười lần đánh cược chín lần thua, có thể một mực chiến thắng, trừ gian lận, chính là gian lận.
Đối phương ngay cả hoà nhau cũng có thể cũng đoán rõ ràng, không sai chút nào, mới vừa rồi còn không chú ý, bây giờ đối phương nói chuyện, nhất thời rõ ràng... Gian lận!
Vô cùng có khả năng, song phương giao chiến, sớm đã cùng hắn có một loại ước định nào đó!
Nếu không, nào có trùng hợp như vậy, mấy tháng không xuất hiện một lần hoà nhau, bị hắn đoán đúng?
- Ngươi nói làm sao bây giờ?
Rõ ràng điểm ấy, tâm sợ hãi diệt hết, Chu Ngôn Chi tràn đầy tức giận.
Cả ngày đánh nhạn, không nghĩ tới lần này bị nhạn mổ mắt!
- Hắn có thể điều khiển giao đấu trên đài, nhưng điều khiển không được ngươi, cũng không điều khiển được ta! Chúng ta có thể tới ước đấu, chỉ cần xác định quy củ, thua, tiền lấy tới, hơn nữa giữ miệng giữ mồm, không cho phép tiết tin tức ra ngoài là được! Trước đó thua nhiều hơn nữa, chỉ cần có thể thắng một hồi, liền có thể toàn bộ trở về!
Vị thanh niên khôi bào thứ hai cười nói.
- Cái này... Ngươi có thể xác định, hắn sẽ đánh cược? Hơn nữa, chúng ta liền nhất định có thể thắng?
Chu Ngôn Chi có chút chần chờ.
Thật muốn thắng, tự nhiên tốt nhất, thua nữa... Thật sự sạch sẽ trơn tru, cái gì cũng không có!
- Yên tâm, hắn khẳng định sẽ cược! Chúng ta không biết thân phận của hắn, nhưng có thể cùng những người trên đài kia liên thủ gian lận... Điều tra ra không khó! Dùng cái này uy hiếp, không lo hắn không đáp ứng! Còn có thể thắng hay không... Thì càng không cần lo lắng! Huống chi thắng, dĩ nhiên tốt nhất, thua, cũng không mất mát gì!
Vị thanh niên khôi bào thứ hai cười nhạt một tiếng:
- Kiếm thuật của hai ta, ở trong nội môn, dù không tính quá mức cao cường, nhưng cũng không tính yếu, vừa ra tay liền dùng hết toàn lực mà nói, không thắng được, cũng có thể ép hắn thi triển ra tuyệt chiêu! Chỉ cần át chủ bài lộ ra, đoán ra là ai còn không dễ dàng? Biết thân phận chân chính... Muốn cầm tiền trở về, còn không cực kỳ đơn giản?
- Cái này...
Chu Ngôn Chi mắt sáng rực lên.
Đúng a!
Chỉ cần đối phương dám cược, lấy thực lực của hai người bọn họ, trong nội môn, cùng cấp bậc, muốn không dùng ra tuyệt chiêu liền đánh bại, hầu như không có khả năng!
Ra tuyệt chiêu, lại thêm cùng La sư đệ quan hệ không tệ, tìm ra là ai, liền dễ dàng hơn nhiều!
Khóa chặt mục tiêu, đối phương không chỉ đánh bạc, còn thao túng tỷ thí bình thường, tội danh càng lớn, làm không cẩn thận sẽ bị phế võ công... Dùng cái này uy hiếp, không tin không đi vào khuôn phép!
Đừng nói trước đó thua tiền, coi như đối phương vơ vét sạch, cũng khẳng định không dám phản kháng!
- Cứ làm như thế...
Ở trong đầu cân nhắc một phen, phát hiện không có vấn đề chút nào, càng nghĩ càng hưng phấn, Chu Ngôn Chi cùng vị thanh niên khôi bào thứ hai chung một chỗ, lần nữa đi tới trước mặt Trương Huyền.
- Vị bằng hữu này, ta còn muốn cùng ngươi cược một hồi?
Lông mày giương lên, hạ giọng.
- Đánh cược như thế nào?
Thấy tên này thua thảm như vậy, lại chạy tới cược, Trương Huyền mắt sáng rực lên.
Không hổ là đệ tử Kiếm Các, sức thừa nhận tâm lý quá mạnh!
- Rất đơn giản, huynh đệ chúng ta, mỗi ngươi chiến đấu một hồi, ngươi có thể thắng được, chúng ta nhận thua, đặt bao nhiêu đều nhận! Nếu như chúng ta may mắn chiến thắng... Hi vọng vừa rồi thua tiền, toàn bộ trả lại, hơn nữa đối với thân phận của ta, giữ miệng giữ mồm, không thể tiết ra ngoài!
Chu Ngôn Chi nói.
Vì lý do an toàn, vẫn quyết định đối phương thắng hai người bọn họ mới coi như chân chính chiến thắng!
Trong nội môn, có thể thắng được một người trong bọn họ không ít, nhưng có thể xa luân chiến, tương đồng cấp bậc thắng được, hầu như không có!
Nói cách khác, như vậy trải qua, chỉ cần đối phương dám đáp ứng, vô luận so như thế nào, bọn họ cũng sẽ không thua!
- Chiến đấu? Thắng hai người các ngươi, đặt bao nhiêu cũng nhận?
Ánh mắt sáng lên, Trương Huyền suýt chút nữa cười ra tiếng.
Thật sự là ngủ gật tặng gối... muốn đến kiếm tiền, bọn họ liền chạy tới!
Quả nhiên vẫn là người tốt nhiều!
- Không sai, nếu như ngươi không đáp ứng, vừa rồi tỷ thí hoà nhau...
Sợ hắn từ chối, Chu Ngôn Chi vừa định uy hiếp, chỉ thấy thanh niên trước mắt hưng phấn liên tục gật đầu:
- Ta đáp ứng, ta có 720 Kiếm Các tệ, toàn bộ áp lên, các ngươi thua, trả tiền là được!
- Ây...
Không nghĩ tới đối phương sảng khoái như vậy, Chu Ngôn Chi cùng thanh niên khôi bào thứ hai chuẩn bị xong ngôn ngữ đành phải nghẹn ở trong miệng, đều có chút bối rối.
Bất quá, vừa nghĩ tới trong nội môn, muốn thắng được bọn họ xa luân chiến hầu như không tồn tại, lần nữa thở phào nhẹ nhõm:
- Báo danh đi!
Rất nhanh báo tên xong xuôi, đều là ngoại hiệu.
Chu Ngôn Chi ngoại hiệu gọi chuẩn xác.
Cái thứ hai gọi Nhập Dạ!
Cũng không phải tên thật.
Rất nhanh đến phiên bọn họ.
- ‘Chuẩn xác’ đối chiến ‘Ta Rất Biết Điều’...
- ‘Chuẩn xác’, dù rất kéo, chí ít còn có thể nghe được, ‘Ta Rất Biết Điều’ cái quỷ gì?
- Không biết, thật khó nghe!
- Đúng vậy, khiêm tốn, khà khà, ta muốn nhìn tên này, đến cùng có bao nhiêu khiêm tốn...
...
Nhìn thấy tên song phương giao chiến, phía dưới một hồi xôn xao.
Bình thường người lấy ngoại hiệu, đều ưa thích đại khí, chí ở cao xa, gọi “Ta Rất Biết Điều”... Quả thực chính là khác loại!
- Bắt đầu!
Hai bên đứng ở trên đài, ánh mắt Chu Ngôn Chi run lên, trường kiếm lắc một cái, thời gian nháy mắt liền đâm ra tám kiếm, bao phủ bốn phía.
Tuyệt chiêu độc môn của hắn, Nhất Kiếm Tiêu Tương!
Chiêu này tu luyện tới đỉnh phong nhất, có thể một lần đâm ra chín kiếm, ẩn chứa chín chín tám mươi mốt loại biến hóa, thật muốn tu luyện tới loại tình trạng này, nội môn hầu như không người có thể ngăn cản.
Dù còn không có luyện thành, nhưng đâm ra tám kiếm, tám tám sáu tư loại biến hóa, cũng tuyệt đối được xưng tụng cường giả đỉnh phong!
Đặc biệt là Cổ Thánh nhất trọng, thi triển ra, hầu như không thể nào chống cự!
Không biết đối phương tu vi thế nào, lại dính dáng tiền đặt cược lớn như vậy, không dám xem thường, bởi vậy Chu Ngôn Chi vừa ra tay, liền dùng ra chiêu số mạnh nhất.
Thấy chiêu này của đối phương gay gắt như vậy, Trương Huyền nhịn không được gật đầu.
Khó trách dám cùng bản thân đánh cược lớn như vậy, quả thực có chút năng lực!
Bất quá dùng để đối phó hắn, vẫn còn có chút yếu.
Cũng không né tránh, bước về phía trước một bước.
Trước mắt rõ ràng lóe lên kiếm quang, hơn nữa kiếm trong tay đối phương, tựa như biến thành tám chuôi, nhưng lại không có một cái nào rơi vào trên người, giống như cố ý tránh né, từ một bên đâm tới.
Vượt qua vạn bụi hoa, mảnh diệp không dính vào người.
- Hắn... Tìm được khe hở của kiếm thứ chín? Cái này... Gia hỏa này đến cùng là ai?
Đồng tử của Chu Ngôn Chi co rụt lại.