Thiên phú của lão sư, bọn họ đều biết, nếu như là một năm thời gian, hoặc càng lâu, thương thế khẳng định sớm đã tốt đẹp, thậm chí xông ra một ít thành tựu, nhưng chỉ có tầm một tháng, đoán chừng giống như bọn họ, vẫn bị vây ở Huyền Giang thành, không cách nào rời khỏi.
Dù sao đây là thế giới hoàn toàn mới, Cổ Thánh tứ trọng ở Danh Sư đại lục có thể hô phong hoán vũ, nhưng ở đây, cái gì cũng không tính!
- Ừm, tìm người hỏi một chút!
Nghĩ đến điểm này, Triệu Nhã nhìn về phía người hầu cách đó không xa:
- Còn xin làm phiền gặp chủ nhân của các ngươi một chút, biểu thị lòng cảm kích của sư huynh muội chúng ta!
- Vâng!
Người hầu lui xuống, thời gian không dài, một trung niên đi nhanh tới, tràn đầy kinh ngạc:
- Chư vị thương thế nặng như vậy, vậy mà đã thức tỉnh...
Mặc dù hắn không am hiểu y thuật, nhưng y sư trong phủ chuyên môn nhìn qua, dưới tình huống bình thường, mấy người bị thương, không có mấy tháng thời gian, tỉnh lại rất khó, lúc này mới mấy ngày, vậy mà tất cả đều tỉnh táo lại, tu vi chỉ sợ không đơn giản như vậy!
Chẳng lẽ cũng giống như Thiện Hiểu Thiên, vận khí tới?
- Cảm ơn ân cứu mạng của Trương viên ngoại...
Sư huynh muội đồng thời đứng dậy ôm quyền.
- Khách khí, tiện tay mà thôi, không có gì...
Trương viên ngoại cười ha ha.
Hàn huyên vài câu, Triệu Nhã cũng không che giấu, mở miệng hỏi:
- Sư huynh muội chúng ta bị thương nghiêm trọng, đều có chút không nhớ rõ, không biết Huyền Giang thành này, thuộc về địa phương nào, có Danh Sư đường hay không?
- Danh Sư đường?
Trương viên ngoại mở trừng hai mắt:
- Chưa từng nghe qua!
Dừng lại một chút lại nói:
- Huyền Giang thành thuộc về một trong sáu đại tông môn, do Lăng Vân kiếm các quản lý...
- Sáu đại tông môn?
- Thiên hạ hết thảy có sáu đại tông môn, theo thứ tự là Lăng Vân kiếm các...
Trương viên ngoại tỉ mỉ giới thiệu.
Đám người bừng tỉnh hiểu ra.
Xem ra đây chính là Thượng Thương, cùng Danh Sư đại lục hoàn toàn khác biệt, thuộc về hai thế giới hoàn toàn khác biệt.
- Nói đến sáu đại tông môn, trước mấy ngày vừa phát sinh một sự tình khiếp sợ thiên hạ!
Càng trò chuyện càng nhiều, Trương viên ngoại cũng có hào hứng nói:
- Vạn Thú môn tân nhiệm tông chủ, kêu Trịnh Dương! Các ngươi có từng nghe qua chưa?
- Trịnh Dương?
Đám người sững sờ, tám người còn lại đồng loạt nhìn về phía thanh niên ở giữa.
- Cùng ta trùng tên?
Trịnh Dương xấu hổ.
- Ngươi cũng kêu Trịnh Dương?
Trương viên ngoại sửng sốt, sau đó nhịn không được cười lên:
- Thiên hạ cùng tên rất nhiều người, không cần khẩn trương!
Toàn bộ đại lục, kêu Trịnh Dương đâu chỉ trăm vạn, ngàn vạn, trùng tên, rất bình thường.
- Đúng vậy... Chẳng qua là cảm thấy có chút ngoài ý muốn...
Trịnh Dương gật đầu.
Thật ra thì trùng tên không tính là gì, chỉ là cảm giác có chút ngoài ý muốn.
Đường đường một trong sáu đại tông môn Vạn Thú môn môn chủ, cường giả siêu tuyệt như vậy, vậy mà tên giống hắn...
- Muốn nói tên trùng nhiều người, Thất Tinh lâu tân nhiệm tông chủ, khả năng chỉ có hơn chứ không kém...
Trương viên ngoại cười nói.
- Chẳng lẽ tên so với Trịnh Dương càng bình thường? Hay tên khó nghe hơn?
Lưu Dương hứng thú, nhìn về phía Trịnh Dương, ánh mắt lộ ra mùi vị chế nhạo.
- A, kêu Lưu Dương!
Trương viên ngoại cười nói.
- ...
Lưu Dương.
Thấy ánh mắt mọi người toàn bộ tập trung ở trên người thanh niên này, Trương viên ngoại cũng cảm giác được không đúng, nghi ngờ nhìn qua nói:
- Làm sao... Chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy cái tên này tầm thường, khó nghe sao? Muốn ta nói, so với cái tên Trịnh Dương còn khó nghe hơn mấy lần! Đương nhiên Trịnh huynh, ta không phải nói tên ngươi không dễ nghe, chỉ là cảm khái một chút...
Mặt Lưu Dương đen nhánh:
- Cái kia... Ta cũng kêu Lưu Dương!
- ...
Da mặt co lại, Trương viên ngoại ngẩn ngơ, chẳng lẽ cứu một tổ cùng tên với tông chủ?
Chần chừ phút chốc, thử dò xét nói:
- Vậy trong các ngươi có người kêu... Trương Huyền không?
- Ngươi... biết Trương Huyền?
Triệu Nhã sửng sốt.
- Đúng vậy, Di Khí đại lục, người nào không biết cái tên này...
Trương viên ngoại gật đầu nói:
- Hắn là tông chủ của Lăng Vân kiếm các chúng ta!
- Tông chủ Lăng Vân kiếm các?
Lần này đến phiên đám người Triệu Nhã ngây dại.
- Có thể trùng tên hay không?
- Lão sư vừa đến nơi đây, chẳng qua hơn một tháng thời gian, làm sao có thể trở thành tông chủ của Lăng Vân kiếm các?
- Có thể lên làm tông chủ, tu vi ít nhất cũng phải đến Tiên Quân đỉnh phong...
...
Vừa rồi thời điểm hàn huyên, Trương viên ngoại nói đẳng cấp tu luyện một chút, Ngụy Thần cảnh, tuy không biết, nhưng Hư Tiên, Chân Tiên, Tiên Quân... Ba đại cảnh giới nói rất rõ ràng.
Có thể trở thành chủ nhân một tông, tu vi kém cỏi nhất đoán chừng cũng đạt tới Tiên Quân đỉnh phong, lão sư bất quá đi lên một tháng, thương thế còn không biết có khỏe hay không a?
Triệu Nhã hỏi:
- Vị Trương Huyền tông chủ này... hình dáng như thế nào? Ngươi có biết hay không...
- Thoạt nhìn chỉ chừng hai mươi tuổi, nói đến cũng có duyên với Huyền Giang thành chúng ta, hơn một tháng trước bị thương, được Thiện Hiểu Thiên cứu về, sau đó lắc mình biến hoá thành tông chủ Lăng Vân kiếm các...
Nói đến sự tích của Trương Huyền, Trương viên ngoại tràn đầy tôn sùng:
- Không chỉ như vậy... Mới vừa rồi cùng các ngươi nói, Lưu Dương tông chủ, Trịnh Dương tông chủ... Thật ra thì đều là một mình hắn ngụy trang, là hắn dùng tên giả! Nói cách khác, hắn lúc này thân kiêm tông chủ bốn đại tông môn Lăng Vân kiếm các, Thất Tinh lâu, Vạn Thú môn, Trục Tinh cung, gọi là thiên hạ đệ nhất nhân cũng không quá đáng...
- Tông chủ bốn tông?
- Thiên hạ đệ nhất nhân?
Da mặt co rúm, đám người Triệu Nhã nắm tóc, Viên Đào thậm chí cắn đầu lưỡi cũng không phát hiện.
Lúc này ngu nữa cũng xác nhận, Trương Huyền trong miệng đối phương khẳng định là lão sư của bọn họ, tuyệt đối không phải trùng tên!
Trùng tên, trùng một cái thì cũng thôi đi, luôn không có khả năng ngụy trang tên, cũng cùng bọn hắn tương đồng a!
Mới vừa rồi còn nghĩ, lão sư mới đến hơn một tháng, thương thế chưa chắc có thể triệt để khôi phục, nghe được tin tức này... trái tim đều run rẩy.
Cái tốc độ tu luyện này... Quá nghịch thiên đi!
Một tháng, từ Cổ Thánh tứ trọng, đột phá Hư Tiên, Chân Tiên, đi đến Tiên Quân đỉnh phong, càng là một người thống nhất bốn đại tông môn... Biến thành thiên hạ đệ nhất nhân...
Lão sư vẫn là lão sư, vẫn là tồn tại để cho người ta ngước nhìn.
- Các ngươi nhận thức... vị Trương tông chủ này?
Thấy mọi người từng cái biểu lộ ngây người, Trương viên ngoại ý thức được không đúng, nghi ngờ nhìn lại.
Triệu Nhã cười khổ:
- Nào chỉ nhận thức... Nếu như đoán không sai, hắn hẳn là lão sư của chúng ta...
- Lão sư...
Trương viên ngoại ngây người.
- Khả năng còn phải làm phiền Trương viên ngoại, đưa chúng ta đến Lăng Vân kiếm các...
Lại hỏi thăm rất lâu, biết Trương Huyền trong miệng đối phương quả thực là thầy của bọn hắn, Triệu Nhã nói.
- Cái này dễ dàng, ta lập tức đi làm...
Trương viên ngoại vội vã rời khỏi.
Nếu như đối phương nói là thật, bọn họ thật sự là đệ tử thân truyền của Trương Huyền tông chủ, hắn làm ân nhân cứu mạng, khẳng định nước lên thì thuyền lên, thuận buồm xuôi gió!
...
Ngồi ở trên đỉnh núi, chờ nửa canh giờ, quả nhiên thấy dây đỏ bay lên, chỉ một phương hướng.
Trương Huyền đứng dậy.
Dây đỏ chỉ phương hướng, lại là Huyền Giang Hà.
- Khó trách không phát hiện được vị trí cửa vào...
Trước đó, hắn từng hỏi thăm qua Thiện Hiểu Thiên, từ nơi nào cứu hắn, lần này tới, cũng chuyên môn chú ý qua chỗ kia, kết quả không hề phát hiện thứ gì, náo loạn nửa ngày, vậy mà ở trong Huyền Giang Hà.
Sông này vô cùng rộng lớn, nếu quả thật có trận pháp sắp đặt ở bên trong, cho dù là Lăng Vân kiếm các cũng rất khó phát hiện.
Dù sao dòng nước rất dễ dàng che giấu sóng linh khí.
Thu trận kỳ và trường mâu vào trữ vật giới chỉ, Trương Huyền mang theo Ngột Thần bay đi.
Đi vào dòng sông, thẳng tắp hạ xuống.
Huyền Giang Hà cực sâu, chừng hơn trăm mét, rất nhanh tới đến lòng sông, Trương Huyền nhíu mày.
Căn cứ quan sát của hắn, trong phạm vi mấy trăm cây số, tất cả như thường, không có gì khác nhau.
- Thiếu gia...
Ngột Thần cũng không nhìn ra cái gì, nghi ngờ nhìn qua.
Chẳng lẽ vừa rồi trận pháp sai, thông đạo không ở đây?
- Đừng có gấp...
Chần chờ một chút, một giọt máu xuất hiện ở đầu ngón tay, Trương Huyền cong ngón tay búng một cái.
Vù!
Một tiếng kêu khẽ, lòng sông nguyên bản tràn đầy đất cát cùng nước bùn, lập tức sóng gió nổi lên, một cửa đá không lớn xuất hiện ở trước mắt.
Đi tới, Trương Huyền nhẹ nhàng đẩy một cái.
Cửa đá rền vang mở ra, một lối đi tối thui xuất hiện ở phía trước.
Trương Huyền đi vào trước, thấy Ngột Thần tràn đầy không hiểu, cười nói:
- Cái lối đi này, đối diện là Khổng sư phong ấn, bên này vì phòng ngừa chân khí thủy ngân tiết lộ, khẳng định cũng làm thủ đoạn đối ứng, máu của ta, tuy khác Khổng sư, nhưng đều là Thiên Nhận Danh Sư, có tính chất nhất định! Cho nên dùng huyết dịch của ta, có thể kích hoạt phong ấn ẩn tàng, nếu không đơn thuần tìm, khẳng định không cách nào tìm được!
Thật ra thì không phải Thiên Nhận Danh Sư, mà là trong cơ thể đều nắm giữ một bộ phận Thiên Đạo.
Chỉ bất quá đối mặt Ngột Thần, không muốn tiết lộ mà thôi.
Ngột Thần bừng tỉnh hiểu ra.
Dọc theo thông đạo chậm rãi xuống dưới, thời gian không dài, nhìn thấy một đại sảnh rộng lớn, bên trong có bảy tám hộ vệ Cổ Thánh tứ trọng đang uống rượu.
- Tông chủ phái chúng ta đến nơi này, khác nào giam giữ a!
- Thực sự quá nhàm chán!
- Nghe nói đối diện là một thế giới khác, người chỗ đó tu vi đều rất thấp...
- Là rất thấp, nhưng đối diện bị phong ấn, căn bản không thể vào...
Vừa uống rượu vừa nói.
- Những người này hẳn là ‘Khổng sư’ phái tới!
Nghe được đối thoại của bọn họ, bàn tay Trương Huyền nhẹ nhàng vung lên.
Còn không có phản ứng lại, mấy người liền biến thành tro bụi.
Thủ ở chỗ này, mặc dù là vâng lệnh, nhưng đối với Chư Tử bách gia mà nói, trước sau là tai hoạ ngầm to lớn, giữ lại, tiết lộ hành tung, còn không bằng giết.
Cổ Thánh tứ trọng mà thôi, dựa vào thực lực bây giờ, chỉ cần động thủ, sẽ không lưu lại bất cứ dấu vết gì.
Chính giữa đại sảnh, là vòng xoáy khổng lồ, từng đạo linh khí thủy ngân bị thôn phệ vào, không biết đến nơi nào.
Trên cánh cửa điêu khắc hoa văn đặc thù, nhìn kỹ lại, có phần giống tế đàn của Trục Tinh cung.
- Xem ra thời điểm Khổng sư xây dựng lối đi này, lo lắng sẽ có người ngăn ở cửa động... Cho nên từ nơi này đi ra, sẽ bị trực tiếp truyền tống đến Huyền Giang thành, mà không phải ở nơi này...
Nhìn một chút, Trương Huyền bừng tỉnh hiểu ra.