Trong lòng nghi hoặc, lần nữa khởi động chân khí lan ra qua.
Trong nháy mắt, lại biến mất không thấy.
Giống như trong cơ thể đối phương có một cỗ lực lượng đặc thù, có thể
thôn phệ Thiên Đạo chân khí của hắn.
Trương Huyền híp mắt lại.
Cường giả Thần Vương dùng Thiên Đạo chân khí, cũng sẽ bị bản thân hạn chế, cái này ngược lại tốt, tự mình truyền vào lực lượng, lại bị nuốt lấy... Chẳng lẽ thực lực đối phương không ngừng hạ thấp, là bởi vì có loại năng lực thôn phệ này, không chỉ thôn phệ người khác, ngay cả
chân khí của mình cũng không buông tha?
- Nhìn ngươi có thể nuốt bao nhiêu!
Trương Huyền kỳ lạ, cũng bị khơi dậy lòng háo thắng, chân khí trong cơ
thể bắn ra, một đạo khí tức thô to dọc theo kinh mạch đối phương điên cuồng tràn vào.
Vừa rồi vì phòng ngừa đối phương phát hiện, chỉ vận dụng một đạo khí tức cực kỳ nhỏ yếu, ngay cả ẩn chứa trong Thần Nguyên Hoàn cũng không bằng, bị thôn phệ không tính là gì, hiện tại chân khí tung hoành, không tin có đồ vật gì có thể nuốt lấy!
Chân khí như hồng thủy lan tràn, khóe miệng Phượng Cửu Ca co giật, con mắt đột nhiên trợn tròn, ngay sau đó cảm thấy một cỗ thiên địa uy áp to lớn bắn đến, linh hồn cũng muốn bị nghiền ép.
Muốn thu bàn tay về, lại phát hiện tay của đối phương giống như kim cô, bất kể như thế nào cũng kéo không động đậy.
- Buông...
Muốn la lên, nhưng chân khí của đối phương thực quá cường đại, vừa tiến vào trong cơ thể, lập tức cảm thấy như bị lực lượng không biết tên nghiền ép, miệng há mở, lại một câu cũng nói không ra.
Không biết đối phương muốn hắn ngừng, con mắt Trương Huyền khép hờ, tinh thần kèm theo Thiên Đạo chân khí cảm thụ đầu nguồn thôn phệ
trong cơ thể của đối phương.
Là một đạo khí lưu màu xám tro, nhìn không ra đến cùng là cái gì.
Khống chế chân khí trào lên, dòng khí màu xám lập tức thả ra quang mang màu thanh.
- Không phải thôn phệ, mà là... triệt tiêu lẫn nhau!
Trước đó còn tưởng trong cơ thể đối phương xuất hiện vật kỳ quái gì, thôn phệ sạch sẽ Thiên Đạo chân khí của hắn, giờ phút này mới hiểu, cũng không phải thôn phệ, mà là triệt tiêu lẫn nhau.
Dòng khí màu xám này, có thể cùng Thiên Đạo chân khí sinh ra phản ứng đặc thù nào đó, hai hai trung hòa thành thanh quang, cuối cùng toàn bộ biến mất.
- Không đúng, đối phương không thể hoàn toàn loại bỏ chân khí của ta!
Truyền vào một hồi, Trương Huyền phát hiện cái gì, nhịn không được cau mày.
Thiên Đạo chân khí của hắn là cùng khí lưu kia trung hòa, không ngừng biến mất, nhưng biến mất chỉ là một phần, còn có một phần, có thể lưu lại.
Căn cứ tỉ lệ tính toán, một trăm đạo, đại khái còn thừa lại một đạo.
- Đây là... tinh luyện?
Ánh mắt Trương Huyền lộ ra nghi hoặc.
Còn thừa lại đạo chân khí kia, có thể cảm nhận được, so với trước đó tinh thuần hơn mấy chục lần, mặc dù không cách nào cảm nhận được lực lượng như thế nào, lại có thuế biến rõ ràng.
- Không phải tinh luyện, mà là... Thiên Đạo chân khí, chia lìa chân khí Thiên Nhược Hữu Tình mà ta lĩnh ngộ...
Trước khi không có lĩnh ngộ công pháp Thiên Nhược Hữu Tình, Trương Huyền tu luyện chính là Thiên Đạo công pháp, cũng chính là Thiên Đạo chân khí. Về sau mặc dù thay đổi công pháp, nhưng là công pháp Thiên Đạo bản thăng cấp, hai loại chân khí vẫn xen lẫn trong cơ thể, không phân khác biệt.
Uy lực không sai biệt lắm, hơn nữa rất khó tách ra, nên cũng lười đi nghĩ
những chuyện này.
Không nghĩ tới, thể khí màu xám vậy mà làm được!
Nó có thể trung hòa Thiên Đạo chân khí, nhưng đối với chân khí Thiên Nhược Hữu Tình, lại không có bất kỳ biện pháp nào, cho nên hai hai tiếp xúc, người sau mới còn lại.
- Chân khí Thiên Nhược Hữu Tình thuần túy, ta còn không có dùng qua, nếu ngươi có thể tinh luyện, vậy thì tiếp tục...
Dù sao cũng là tự mình tu luyện ra, Trương Huyền cũng không để ý, chân khí gào thét, lần nữa truyền vào trong cơ thể đối phương.
Cả hai đối đầu, thanh quang thả ra, ánh sáng chói mắt.
Tuy dòng khí màu xám kia chỉ có một đạo, lại có vẻ cực kỳ tinh thuần, Trương Huyền truyền chân khí vào một lát, cũng chỉ tổn hao gần một nửa, vẫn có hơn phân nửa xoay quanh ở trong đó.
Đang định thừa thế xông lên, triệt để tiêu hao sạch sẽ cỗ lực lượng này, liền cảm thấy có người đang lay bờ vai của mình.
Cảm thụ lực lượng và động tác, biết không có ác ý, Trương Huyền nhíu mày, chân khí trên tay vẫn không ngừng truyền vào, người thì quay đầu nhìn lại, nhịn không được sững sờ.
Sau lưng chẳng biết lúc nào đứng một đám người, chừng mấy chục, xem ra đều là ở đây ăn cơm, có mấy cái vừa vặn quen mặt, chính là trung niên trước đó thảo luận Phượng Cửu Ca.
Lay hắn là một lão giả chống gậy.
- Làm sao vậy?
Thấy những người này mình không nhận ra, lại lay mình, Trương Huyền có chút không hiểu.
- Lão hủ vốn không muốn quản việc không đâu, nhưng đây là phạm vi Hỏa Phượng nhất tộc quản lý, nếu xảy ra sự tình, một khi điều tra, phiền phức không ít, đối với ngươi cũng không tốt lắm. Những người khác không tiện mở miệng, lão hủ lớn tuổi, chỉ có thể ra mặt. Ở đây chỉ muốn mạo muội hỏi một câu... Không biết vị bằng hữu này, Phượng Cửu Ca và ngươi có thù hận gì?
Lão giả mở miệng nói.
Âm thanh tràn đầy nho nhã, nghe xong liền biết người có tu dưỡng.
Trương Huyền sửng sốt, lắc đầu:
- Chúng ta không có thù oán!
Lão giả không hiểu:
- Vậy vì sao ngươi nắm bàn tay của hắn...
Còn tưởng là chuyện gì, Trương Huyền cười cười nói:
- Thân thể của hắn có chút vấn đề, ta là Y Sư, đang cứu trị cho hắn, giải quyết tai hoạ ngầm...
- Có câu lão hủ không biết có nên hỏi hay không...
Nghe giải thích của hắn, lão giả quay đầu liếc mắt nhìn, thấy biểu lộ của mọi người đều không đúng, lúc này mới cắn răng tiếp tục mở miệng:
- Ngươi xác định, hiện tại bộ dáng này của hắn, là đang cứu hắn?
- Bộ dáng này?
Trương Huyền nghi hoặc, xoay đầu lại, nhịn không được ngẩn ngơ.
Bản thân nắm lấy, cũng không phải Phượng Cửu Ca vừa rồi phong thần tuấn lãng kia, mà là một mập mạp cả người cao hai mét, thể trọng thoạt nhìn ít nhất cũng hơn bốn trăm cân.
- Ngươi là ai?
Trương Huyền vội vàng buông tay, sợ hết hồn.
Lúc nào tên mập mạp này chạy tới?
Đổi Phượng Cửu Ca, vậy mà mình cũng không biết?
- Lão hủ biết hắn là ai, tận mắt nhìn thấy, tuyệt không hư ngôn!
Thấy bộ dáng của hắn, lão giả gật đầu nhìn qua:
- Hắn chính là Phượng Cửu Ca... sau khi ngươi nắm tay hắn, chỉ chốc lát liền biến thành như vậy...
- Hắn là Phượng Cửu Ca?
Khóe miệng Trương Huyền có giật.
Vừa rồi tên này cao tương đương mình, cũng không có mập như vậy, làm sao thời gian nháy mắt biến thành như vậy?
- Chẳng lẽ là... Ta không ngừng truyền chân khí vào tạo thành?
Lông mày Trương Huyền nhảy dựng.
Sẽ không phải bởi vì hắn không ngừng truyền chân khí vào, hai hai giao hòa, thuế biến thành thanh quang, không cách nào tống ra... thổi tên này giống như bóng bay... Thành như vậy?
Sẽ không hỗn đãn như thế chứ!
Nhìn kỹ lại, cự nhân trước mắt quả nhiên là Phượng Cửu Ca, mà không phải người lạ đột nhiên xuất hiện, Trương Huyền tràn đầy im lặng.
Ngắn ngủi vài phút không thấy, nhiều ra mấy trăm cân...
Bất quá không thể không nói, tên này béo thành như vậy, ném vào Dị
Linh tộc, thoạt nhìn có chút giống nhau.
Dáng người của Dị Linh tộc cao lớn hơn nhân loại rất nhiều.