Phượng Cửu Ca không cảm giác được dòng khí màu xám kia, cũng không biết vị trước mắt này đã giải quyết triệt để tai hoạ ngầm, nửa tin nửa ngờ, cuối cùng vẫn khoanh chân ngồi xuống, dựa theo phương pháp tu luyện bình thường, vận chuyển chân khí trong cơ thể.
Rất nhanh thì phát giác không đúng.
Trước đó chân khí trong cơ thể vận chuyển không đến một chu thiên, sẽ
biến mất không thấy gì nữa, càng vận chuyển biến mất càng nhiều, mà bây giờ vậy mà càng ngày càng hùng hậu, đặc biệt là đan điền nguyên
bản khô quắt, lúc này giống như núi lửa to lớn, bất cứ lúc nào cũng sẽ
phun ra ngoài.
Hai năm qua, một mực khổ tu chân khí cũng không biến mất, mà bị cỗ
khí lưu đặc thù kia ẩn giấu.
Lúc này thả ra ngoài, tựa như sông lớn vỡ đê, không khống chế được.
Ầm!
Một tiếng nổ vang, lực lượng trong cơ thể trong nháy mắt nổ tung, tu vi bất cứ lúc nào cũng sẽ rơi xuống Thiên Thần hạ phẩm bây giờ tăng vọt, trong khoảnh khắc đến viên mãn, ngay sau đó Thiên Thần trung phẩm, Thiên Thần thượng phẩm!
Không đến một phút, tu vi trước đó không chỉ khôi phục, càng đột phá ràng buộc, lần nữa xung kích đến Thiên Thần thượng phẩm đỉnh phong.
- Ta...
Cảm thụ lực lượng mênh mông trong cơ thể, hốc mắt Phượng Cửu Ca đỏ
lên.
Hắn hiểu được... Giờ khắc này mình lần nữa thu được tân sinh!
Mà loại tân sinh này, là vị trước mắt vô tư ban cho.
- Lão sư!
Phượng Cửu Ca quỳ rạp xuống đất.
Trước đó bái sư, cảm thấy là không đường có thể đi, lúc này lại phát hiện, là quyết định anh minh nhất đời này mình làm ra.
- Đứng lên đi!
Trương Huyền khoát tay áo, nhìn về phía thư viện.
Xem ra đối phương là thành tâm biết ơn, giống như Trác Nham trước đó, cũng sinh ra Thiên Đạo chi thư.
Hai quyển thư tịch màu vàng, song song trưng bày ở trên giá sách, thả ra quang mang kim sắc.
- Phượng Cửu Ca khôi phục tu vi?
- Không chỉ khôi phục, còn tiến thêm một bước!
- Y thuật thật cao minh...
Đám người trong tửu điếm đều khó tin.
Lão giả kia càng há to miệng:
- Lão hủ, lão hủ, lão hủ...
Náo loạn nửa ngày, đối phương thật sự là chữa bệnh, mà bản thân còn chạy tới khuyến cáo... Còn cậy già lên mặt, nói nhảm nhiều như vậy!
Suy nghĩ một chút cũng cảm thấy mình ngu ngốc!
- Hai năm trước, đến cùng xảy ra chuyện gì, để thực lực của ngươi hạ
thấp như vậy?
Không để ý tới mọi người kinh ngạc, Trương Huyền hỏi.
- Ta đi hố sâu dưới hoàng thành!
Phượng Cửu Ca dừng lại một chút nói:
- Trong lúc vô tình đi vào một bí cảnh, không biết làm sao lại hôn mê, sau khi tỉnh lại thì biến thành như vậy, ai cũng không biết chuyện gì xảy ra...
Trương Huyền cau mày:
- Hố sâu dưới hoàng thành?
Linh Nguyên hoàng thành lơ lửng ở trên một cái hố sâu, đi tham gia thí luyện, đến đó làm gì?
Chẳng lẽ cái hố này dính dáng đến bí mật gì?
- Cái hố này, là mấy chục năm trước đột nhiên xuất hiện, toàn bộ Linh Nguyên thành sụp đổ ở trong đó! Thành thị hiện tại là Hỏa Vũ Thần Vương phong hào, cùng mấy vị Thần Vương khác tiêu hao vô số thần lực tạo mới, cùng sử dụng lông vũ của Bất Tử Đế Quân nâng đỡ...
Thấy hắn dường như không rõ lắm, Phượng Cửu Ca giải thích.
Thân là đệ tử gia tộc, tuy việc này là cơ mật, nhưng còn biết một ít.
- Toàn bộ Linh Nguyên thành... sụp đổ trong đó?
Trương Huyền chấn động.
Chuyện này chưa từng nghe những người khác nói qua.
Thời điểm vừa tới Linh Nguyên hoàng thành liền cảm thấy kỳ lạ, vì sao một tòa thành thị lớn như vậy, phải xây dựng ở trên một cái hố sâu, hơn nữa muốn lơ lửng giữa không trung, náo loạn nửa ngày, thành thị
nguyên bản đã rơi vào hố!
Hoàng thành Cửu Thiên, mỗi một cái đều chiếm vị trí hạch tâm nhất của một phương thiên địa, có thể hội tụ nguyện lực và số mệnh của một phương thiên địa, nguyên nhân chính là như vậy, thủ đô dưới tình huống bình thường là sẽ không di chuyển.
Mấy chục năm trước, hoàng thành sụp đổ, vì củng cố chính quyền tốt hơn, chỉ có thể ở địa phương đổ sụp tiếp tục xây dựng thủ đô.
- Thành thị một đêm sụp đổ, sinh mệnh trong đó thì sao?
Trương Huyền hỏi.
Thành thị sụp đổ biến mất, Thần Linh sinh hoạt trong đó đi nơi nào?
Hiện tại nội thành rất nhiều sinh mệnh lại từ đâu tới?
- Khi đó ta còn chưa ra đời, biết không tỉ mỉ, có điều nghe lão nhân trong tộc nói, tuy mặt đất sụp đổ rất đột nhiên, nhưng có Bất Tử Đế
Quân ra sức bảo vệ, nên có không ít người trốn thoát, chỉ cần đến Thần Linh cảnh thì cơ bản đều chạy được!
Suy nghĩ một chút, Phượng Cửu Ca nói:
- Có điều lão sư hẳn phải biết, ở Thần giới, số lượng người không có đến Thần Linh nhiều nhất, nói cách khác... Lần tai nạn này, toàn bộ Linh Nguyên hoàng thành, mất đi tiếp cận chín thành sinh mệnh, còn là chết hay vẫn sinh hoạt ở dưới đáy hố sâu, thì không có người biết... Bởi vì cái hố này thực quá sâu, cho dù là Thần Vương phong hào như lão tổ cũng không thể xâm nhập!
Đẳng cấp sinh mệnh ở Thần giới giống như kim tự tháp.
Số lượng nhiều nhất mãi mãi là người bình thường, cũng chính là Ngụy Thần, đại khái chiếm cứ chín thành, chỉ có chừng một thành mới có tư
cách tu luyện, từng bước đi tới cảnh giới cao hơn, càng ngày càng mạnh.
- Đột nhiên nhiều ra hố sâu, chín thành dân cứ biến mất...
Toàn thân Trương Huyền chấn động, trong đầu đột nhiên toát ra cái tên Hãm Không thành này.
Thượng Thương có Hãm Không thành, theo như truyền thuyết, là mấy ngàn năm trước từ trên trời giáng xuống, trong đó có sinh mệnh cùng vô số kiến trúc, ở dưới linh khí của Thượng Thương ăn mòn, thuế biến thành khí tức suy yếu, người bình thường rất khó đi vào.
Có thể liên quan đến Linh Nguyên thành hay không?
Sở dĩ toát ra ý nghĩ này, cũng không phải vô căn cứ, bởi vì Trương Huyền từng ở Hãm Không thành, nhìn thấy lăng mộ của Bất Tử Đế
Quân!
Nếu như kéo dài nghĩ một hồi... Dị Linh tộc và người Trục Tinh cung ở
Thượng Thương đồng căn đồng nguyên, mà người Trục Tinh cung nắm giữ tế đàn của Hãm Không thành, cả hai có liên hệ rất sâu...
Có phải Linh Nguyên thành này từ trên trời hạ xuống, một phần sinh mệnh trong đó thành người Trục Tinh cung, sinh ra đời sau mới... Còn có bộ phận sinh mệnh thì phá vỡ không gian, đi vào Danh Sư đại lục, biến thành Dị Linh tộc hay không?
Nói cách khác... tổ tiên của Dị Linh tộc và Trục Tinh cung thực ra đều là Thần Linh ở Linh Nguyên Thiên!
Nếu thật giống như suy đoán, thì quá kinh khủng!
Đến cùng là lực lượng gì, không chỉ đánh giết Bất Tử Đế Quân, còn có vô số sinh mệnh, cùng nhau xé rách giới vực ràng buộc, ném xuống hạ
giới?
Xuyên qua hàng rào giới vực, độ khó lớn, hắn tự mình trải qua, biết rất rõ ràng, cường giả như Lạc Nhược Hi cũng suýt chút nữa vẫn lạc, để
người không phải Thần Linh đồng thời xuyên qua...
Quả thực không dám tưởng tượng!
Đương nhiên, đây đều là suy đoán của hắn, có lẽ chỉ có gặp Lạc Nhược Hi hoặc Khổng sư, mới có thể triệt để rõ ràng.
- Đúng rồi, Ngoan Nhân, tiên tổ của các ngươi, có khả năng nắm giữ
huyết mạch Thần Linh hay không?
Nghĩ đến cái này, trong lòng Trương Huyền nhịn không được hỏi.
Ngoan Nhân bị phong ấn ở trong Thiên Đạo chi thư, cũng theo hắn đi tới Thần giới, trong khoảng thời gian này, một mực mượn Thần Nguyên Đan do Trương Huyền ban cho tu luyện, tu vi cũng đã sớm đột phá Thần Linh, thậm chí đạt đến Thiên Thần hạ phẩm.