Lực lượng của Thần Vương phong hào, hắn tận mắt chứng kiến, đối mặt Thiên Đạo chi thư, không có chút năng lực chống cự nào.
Trước mắt xuất hiện lực lượng càng thêm cường đại, càng thêm huy hoàng, tựa như mặt trời, làm cho không người nào có thể chống lại, thậm chí vô lực chống lại, chỉ có một khả năng, đó chính là... cường giả
Đế Quân xuất thủ!
Xem ra Linh Lung Tiên Tử cũng không phải không để ý tới thế sự như
trong tưởng tượng, nhìn thấy Thần Vương mình sắc phong bị giết, liền không chịu nổi.
- Đế Quân?
Đám người Phù Giang Thần cũng cảm giác được dị thường, từng cái biến sắc, không dám ngẩng đầu lên.
Thượng Quan Vân Uyển cũng xiết chặt nắm đấm, trên mặt lại như trút được gánh nặng.
Đều là Thần Vương phong hào, bị người chém giết ở trước cửa nhà, nếu Đế Quân cũng phải nhịn xuống, không khỏi làm cho người thất vọng.
Ầm ầm!
Giống như bão giáng lâm, nguyên khí không ngừng hội tụ đình chỉ sôi trào, một khuôn mặt to lớn bất ngờ xuất hiện ở trước Trương Huyền, lơ
lửng giữa không trung, như là mặt trời.
Đế Quân cũng không tự mình xuất hiện, mà dùng nguyên khí hội tụ một đạo ý niệm.
- Chém giết Thần Vương phong hào của ta, ngươi thật to gan!
Âm thanh vang lên, đâm thẳng linh hồn, làm cho không người nào có thể chống cự, Trương Huyền chỉ nghe một tiếng, liền cảm thấy đầu óc giống như nổ tung.
Khuôn mặt kia, dù chỉ là Đế Quân hội tụ một đạo ý niệm, không phải bản tôn giáng lâm, nhưng không phải Thiên Thần thượng phẩm nho nhỏ
như hắn có thể chống cự.
- Diệt cho ta!
Biết một khi Đế Quân ra tay, rất có thể sẽ bị chém giết tại chỗ, Trương Huyền sầm mặt lại, Thiên Đạo chi thư vừa mới nghiền ép Bách Diệp Thanh Hồng xong, tiêu hao hơn phân nửa năng lượng, còn chưa tiêu mất, lần nữa bay lên, đánh về phía gương mặt khổng lồ.
- Không biết tự lượng sức mình!
Gương mặt khổng lồ hừ một tiếng, cũng không thấy có bất kỳ động tác gì.
Ba!
Không khí nổ vang, Thiên Đạo chi thư tiêu tán, thật giống như chưa hề
xuất hiện qua.
Át chủ bài nhẹ nhõm nghiền ép Thần Vương phong hào, thậm chí ngay cả một đạo ý niệm của đối phương cũng không chống lại được.
Thân thể Trương Huyền cứng đờ, liên tiếp lui về phía sau.
Vốn cho rằng thi triển ra Thiên Đạo chi thư, coi như không gây thương tổn được đối phương, cũng có thể trở ngại phút chốc, không nghĩ tới ngay cả một cái hô hấp cũng không có kiên trì...
Tuy trong thư viện còn có một bản, nhưng không dám tùy tiện sử dụng nữa.
- Trẻ tuổi nóng tính là chuyện tốt, có thiên phú cũng là chuyện tốt, nhưng quá mức ngông cuồng, chính là tối kỵ...
Gương mặt khổng lồ không hề cảm xúc, đồng dạng không có bất kỳ
động tác gì nhìn qua.
Trong lòng Trương Huyền căng thẳng, Thần Vương Kiếm giơ lên, thi triển ra kiếm pháp mạnh nhất.
Kiếm khí còn không có lan ra bao xa liền tán loạn, đồng thời gan bàn tay đau đớn, Thần Vương Kiếm bay ra ngoài, ngực giống như bị cự chùy xung kích, sắc mặt trắng nhợt, đã bị trọng thương.
Xì xì xì!
Kim ti ở trong cơ thể vận chuyển, thương thế khôi phục nhanh chóng.
- Phản ứng không chậm...
Gương mặt khổng lồ không nghĩ tới, thanh niên trước mắt lại ngăn được công kích của mình, có chút ngoài ý muốn, trong ánh mắt lộ ra vẻ khen ngợi:
- Thân là Đế Quân, ta sẽ không lấy lớn hiếp nhỏ, ngươi có thể ngăn cản một kích của ta, có thể không giết ngươi, chẳng qua tội chết có thể miễn, tội sống khó tha. Mới Thiên Thần thượng phẩm đỉnh phong, đã ngang ngược càn rỡ như vậy, đánh giết Thần Vương phong hào của ta, ngay cả
ta cũng không để vào mắt, không trừng phạt một chút, Linh Lung Thiên ta cũng không cần đặt chân ở Thần giới...
Đột nhiên, âm thanh giống như ngâm xướng vang lên:
- Ta tuyên bố, lột đi tu vi trong cơ thể ngươi!
Ầm ầm!
Kèm theo lời nói, một cỗ lực lượng khổng lồ bao phủ Trương Huyền lại, ngay sau đó hắn cảm thấy thân thể cứng nhắc, chân khí trong đan điền giống như bị tước đoạt, mắt thường có thể thấy được tiêu tán.
- Cái này...
Đồng tử Trương Huyền co rút lại, muốn phản kháng, nhưng không cách nào làm được.
Đối phương tựa như một lời định pháp tắc, bất luận hắn phản bác như
thế nào, cũng không có biện pháp gì!
- Chẳng lẽ Trương Huyền ta muốn gãy ở đây? Không, Đế Quân lại như
thế nào? Chỉ cần bản tôn không xuất hiện, muốn giết ta, nằm mơ đi!
Cắn chặt răng, đang muốn thi triển ra Thiên Đạo chi thư, đập khuôn mặt kia thành thịt nát, lại cảm thấy trên người nhẹ nhõm.
Vội vàng ngẩng đầu, chỉ thấy ở giữa gương mặt khổng lồ và mình, chẳng biết lúc nào xuất hiện một hạt châu, không ngừng xoay tròn, không gian bốn phía giống như trong nháy mắt cứng lại.
Cho dù lực lượng của Đế Quân mạnh mẽ, cũng không cách nào lan tràn tới.
- Đây là...
Trương Huyền sững sờ, thân thể không khỏi xiết chặt:
- Tĩnh Không Châu?
Xuất hiện ở trước mắt, không phải những vật khác, chính là ban đầu ở
Lạc gia nhìn thấy, Lạc Thất Thất chưởng khống truyền thừa chí bảo của gia tộc... Tĩnh Không Châu!
Lạc Huyền Thanh từng nói qua, sau khi hắn rời Danh Sư đại lục, Lạc Thất Thất cũng rời đi, vốn cho rằng đi Thượng Thương, kết quả để mấy đại tông môn tìm rất lâu cũng không có tin tức.
Suy đoán có thể đến Thần giới, nhưng thủy chung không dám khẳng định, vốn cho rằng muốn gặp được còn không biết lúc nào, không ngờ
lại bất ngờ xuất hiện, hơn nữa giúp mình ngăn lại công kích của Đế
Quân.
- Thất Thất, ngươi muốn làm gì?
Gương mặt khổng lồ cũng rất nghi hoặc, công kích ngừng lại, trong giọng nói mang theo không vui.
Hô!
Tĩnh Không Châu nhẹ nhàng vụt qua, biến thành một nữ tử vóc người thướt tha, lơ lửng ở giữa không trung, ôm quyền đứng thẳng:
- Hắn là người ta thích, xin Đế Quân hạ thủ lưu tình!
Trương Huyền nhìn lại, không phải người khác, chính là Lạc Thất Thất.
Mấy tháng không thấy, cô gái này vẫn điềm tĩnh giống như trước kia, mỹ lệ không tưởng nổi, nhìn mình, trong mắt vẫn tràn đầy trông đợi và phức tạp.
Dung mạo và tình cảm vẫn như cũ, nhưng thực lực lại có biến hóa nghiêng trời lệch đất, nhìn kỹ, vậy mà giống như Phù Giang Thần, đạt đến Thần Vương đỉnh phong!
Trước đó nghi hoặc, vì sao nguyện lực ở U Hồn Trì gia tăng nhanh như
vậy, lúc này mới hiểu được, nguyện lực của nàng nhất định làm ra tác dụng rất lớn.
Tĩnh Không Châu tu vi Thần Vương đỉnh phong...
Sức chiến đấu mạnh mẽ hơn Phù Giang Thần không biết bao nhiêu, thậm chí so với Bách Diệp Thanh Hồng cũng không hề yếu.
Nhìn thấy nữ hài vì cứu mình, ngăn ở trước mặt Đế Quân, thân thể mảnh mai không chần chờ chút nào, Trương Huyền xiết chặt nắm đấm.
- Ta đối với ngươi... Không chỉ là ưa thích!
- Hắn là người ta thích, xin Đế Quân hạ thủ lưu tình!
Cô gái này vì mình, không tiếc bất hoà với cả gia tộc, vì mình không tiếc chống lại Đế Quân... Mà mình lại không để ý, thậm chí ngay cả một tia hi vọng cũng không cho...
- Người trong lòng ngươi nhớ mãi không quên... lại là hắn?
Gương mặt khổng lồ sửng sốt một chút:
- Nhưng hắn không thích ngươi! Ta từ trong ánh mắt của hắn có thể thấy được, hắn có người mình thích. Vì một người không thích ngươi, phản bác lại ta, ngươi cảm thấy đáng giá sao?
Gương mặt khổng lồ và Lạc Thất Thất giống như có quen biết, quan hệ
rất quen thuộc.
- Không có đáng giá hay không, chỉ cần có thể vì hắn... Chỉ cần hắn bình an vô sự, với ta mà nói...
Lạc Thất Thất đứng tại chỗ, không gian ba động bị ngăn ở trước người, trên mặt không có quá nhiều biểu lộ, chỉ có kiên nghị không thể lay động:
- ... Như vậy là đủ rồi!