- Trương Huyền? Khiêu chiến đường chủ? Đây là tới đá quán a...
- Tới Danh Sư đường đá quán, tự tìm cái chết!
- Chờ một chút, hắn nói hắn gọi Trương Huyền, Trương Huyền nào?
Chẳng lẽ là vị luyện chế ra Mỹ Dung đan kia?
- Nổi tiếng Thần giới, hình như chỉ có vị này...
- Nghe nói vị này trước mấy ngày ở Linh Lung Thiên, đánh chết Thần Vương phong hào Bách Diệp Thanh Hồng...
...
Mọi người xôn xao.
Vốn có mấy vị Danh Sư còn muốn xông lại quát tháo, nghe được Thần Vương Bách Diệp Thanh Hồng cũng không phải đối thủ, tất cả đều rụt cổ, nói không ra lời.
Có thể chém giết Thần Vương phong hào, bất luận dùng loại thủ đoạn nào, thực lực mạnh mẽ không cần nghĩ cũng biết đáng sợ.
- Tại hạ là đường chủ Danh Sư đường, Trương đan sư mời tới bên này!
Một bóng người từ trong đại điện đi ra, là lão giả râu bạc trắng.
Một thân tu vi cực kỳ thâm hậu, giống như hắn, đạt đến Thần Vương cảnh.
Trương Huyền gật đầu, theo ở phía sau đi tới.
Đi một hồi, trước sau không người, lão giả ngừng lại:
- Mục đích của Trương đan sư ta đã hiểu, hiện tại sẽ dẫn ngươi đi gặp Đại Đế!
- Ngươi biết ta muốn gặp Thiên Túng Đại Đế?
Trương Huyền sững sờ.
Vốn cho rằng còn phải đánh một trận, ép đối phương mang theo đi tìm, không nghĩ tới vừa thấy mặt, đối phương liền nói ra lời này.
- Đế Quân đã sớm thông báo, chỉ cần ngươi tới, liền trực tiếp mang ngươi đi gặp hắn...
Danh Sư đường đường chủ mỉm cười, tay vạch một cái, truyền tống trận lập tức xuất hiện ở trước mắt.
- Đi thôi!
Nói xong đi vào truyền tống trận, Trương Huyền và Lạc Thất Thất theo sát.
Ông!
Quang mang chợt lóe, mọi người xuất hiện ở trên một dãy núi mây mù lượn lờ.
Một cung điện huy hoàng xuất hiện ở trước mắt, trên chỗ ngồi trung tâm có một lão giả, ngồi ngay ngắn trong đó, vẻ mặt ôn hoà.
Chính là Khổng sư!
Hai bên đứng một ít Thần Vương, Thần Vương phong hào.
Trương Huyền nhìn sang, lông mày nhảy dựng.
Vậy mà biết không ít.
Tử Uyên Cổ Thánh, Nhiễm Cầu Cổ Thánh, Bốc Thương Cổ Thánh, Tử
Cống Cổ Thánh...
Khổng môn mười Thánh, bảy mươi hai hiền, vậy mà đều có mặt!
Thấp nhất cũng đạt đến Thiên Thần thượng phẩm đỉnh phong.
Thần Vương trở lên liền có hơn mười vị, so với Cửu Thiên khác cũng không kém chút nào.
Chỉ là lúc trước đi vào Thượng Thương, không phải nhìn thấy thi thể
đám người Tử Uyên Cổ Thánh ư? Sao giờ phút này thoạt nhìn lông tóc không thương?
Trong lòng tràn đầy nghi ngờ, nhưng cũng biết lúc này không phải thời điểm hỏi thăm, mấy bước đi tới giữa đại sảnh, khom người bái xuống:
- Vãn bối Trương Huyền, gặp qua Khổng sư!
Chỉ liếc mắt liền nhìn ra vị này là vạn thế chi sư, không giả được.
- Ngươi rốt cuộc đã đến...
Khổng sư cười nhạt một tiếng, nhìn quanh một vòng:
- Các ngươi lui xuống đi!
- Vâng!
Tử Uyên Cổ Thánh gật đầu, mang theo mọi người lui xuống.
- Thất Thất, chờ ta ở bên ngoài!
Trương Huyền quay đầu.
- Có chuyện trực tiếp gọi ta...
Lạc Thất Thất gật đầu.
Gian phòng rất nhanh chỉ còn lại Trương Huyền và Khổng sư.
- Ngồi đi!
Khổng sư vẫy vẫy tay, một cái ghế bay tới, rơi vào sau lưng Trương Huyền, người sau cũng không sốt ruột ngồi, mà áy náy ôm quyền:
- Khổng sư đối với ta có ơn tài bồi, ân trọng như núi, nhưng ta lại bắt phân thân của ngài...
Cổ tay khẽ đảo, thả phân thân ra.
- Hắn là ý niệm của ta phân hoá ra, cũng coi như ta từ trong thân thể
chém xuống, vốn trấn áp ở Thượng Thương, không nghĩ tới thời gian lâu dài, vậy mà đột phá phong ấn... là ta sơ sót.
Hình như biết chuyện này, Khổng sư cũng không tức giận, ngón tay điểm một cái, phân thân liền hóa thành khói xanh, biến mất tại nguyên chỗ, sau đó mỉm cười:
- Vốn muốn giáng lâm một đạo ý niệm tiêu diệt hắn, nhưng nhìn thấy ngươi đi vào Thượng Thương, liền bỏ đi ý nghĩ này, ngươi quả nhiên không có khiến ta thất vọng...
- Khổng sư biết động tác của ta ở Thượng Thương?
Trương Huyền sửng sốt.
Thượng Thương và Thần giới không cách nào kết nối, độ khó đi một chuyến, cho dù là Lạc Nhược Hi cũng bị thương không nhẹ... vậy mà Khổng sư biết chuyện phát sinh?
Khổng sư gật đầu:
- Ta giống như ngươi, từ Danh Sư đại lục và Thượng Thương đi tới, nơi này lưu lại ý niệm và hậu chiêu của ta, tuy hạ giới độ khó rất lớn, nhưng muốn biết chuyện phát sinh trong đó, không có khó khăn như vậy!
Tu vi đến cảnh giới như hắn, Linh Tê Đại Đế cũng không dám nói mạnh hơn hắn, một đường đi qua thế giới, lưu chút thủ đoạn có thể biết một ít chuyện, này là rất đơn giản.
- Này ngược lại cũng phải...
Trương Huyền nói.
Bất Tử Đế Quân, thực lực không bằng hắn, cũng có thể mượn Đại Đế
Ấn truyền lại tin tức cho Đỗ Thanh Diên, Khổng sư học sinh vô số, lại thêm thiên tư hơn người, làm được điểm ấy không khó lắm.
- Ta không chỉ biết sự tình của ngươi ở Thượng Thương và Danh Sư đại lục, từng bước một đi tới, so với ta còn muốn chói mắt hơn...
Khổng sư vuốt râu, ánh mắt lộ ra nụ cười vui mừng.
Trương Huyền không biết, nhất cử nhất động của hắn, thật ra đều ở
trong quan sát của mình.
Vốn cho rằng chỉ là hiển hách nhất thời, không nghĩ tới giống như lưu tinh, chiếu rọi đại địa, ngắn ngủi hơn hai năm liền từ Danh Sư đại lục bay thẳng chín vạn dặm, thành tựu Thần Vương, đứng ở trước mặt mình...
Đổi lại trước đó, nghĩ cũng không dám nghĩ.
- Quá khen...
Trương Huyền hơi đỏ mặt.
Sở dĩ hắn có thể tiến bộ nhanh như vậy, thật ra thì đều là đạp trên dấu chân của Khổng sư.
Nếu như không có đối phương khai sáng tiền lệ, sáng chế chức nghiệp Danh Sư, tu luyện Phong Thánh Giải… muốn đột phá nhanh như vậy, từng bước một đi tới hiện tại, gần như không có khả năng.
- Không nói lời khách sáo, mục đích ngươi đến, ta rõ ràng!
Khổng sư nhìn qua:
- Có phải ngươi đang lo lắng ta và Linh Tê Đại Đế chiến đấu, muốn khuyên can hay không?
- Vâng!
Trương Huyền gật đầu.
Ở trước mặt vị này, hắn giống như người trong suốt, giấu không được bất kỳ tâm tư, đã như vậy thì không cần thiết che giấu.
- Không cần lãng phí công phu, loại tỷ thí này... Không thể tránh né, cũng không có cách nào tránh khỏi! Ta tránh không được, ngươi cũng như vậy...
Khổng sư lắc đầu.
- Ta cũng như vậy?
Trương Huyền sững sờ.
Chỉ là khuyên can bọn họ tỷ thí mà thôi, vì sao lại kéo tới trên người mình?
Chẳng lẽ bản thân cũng cần tỷ thí?
Khổng sư nhìn qua:
- Có phải ngươi lĩnh ngộ lực lượng Thiên Đạo hữu khuyết hay không?
- Vnag6!
Trương Huyền gật đầu.
Chuyện này, đối mặt Khổng sư không có gì phải giấu diếm.
- Ta lĩnh ngộ là Thiên Đạo hữu tự, điểm ấy, chắc hẳn ngươi đã biết.
Khổng sư nói.
Trương Huyền lại gật đầu.
Ở Thượng Thương đã biết được.
Đã không tính là bí mật gì.
- Bất luận Thiên Đạo hữu tự, hay Thiên Đạo hữu khuyết, đều là một bộ
phận của Thiên Đạo... Thuộc về một chi nhánh trong Thiên Đạo!
Khổng sư ngẩng đầu nhìn về phía không trung ngoài điện, ánh mắt xa xăm.
- Chẳng lẽ... Lạc Nhược... Linh Tê Đế Tôn cũng nắm giữ một bộ phận Thiên Đạo?
Trong lòng Trương Huyền lộp bộp, một ý nghĩ xông ra.
Chẳng lẽ cái gọi là không cách nào tránh khỏi, không cách nào ngăn cản, là Thiên Đạo chi tranh?
Thật sự như vậy, cũng có thể giải thích, vì sao bản thân không có hứng thú với những nữ hài khác, chỉ có Lạc Nhược Hi vừa thấy đã yêu, hơn nữa vì sao đối phương lại biết mình có thư viện?
Thiên Đạo có cảm ứng lẫn nhau... Có lẽ đây mới là nguyên nhân..