Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 2248 - Chương 3694. Màng Ánh Sáng

Chương 3694. Màng ánh sáng
Chương 3694. Màng ánh sáng

Kim Long xuất hiện, không khí tựa như ngưng đọng, linh khí bốn phía trở nên càng thêm sền sệt.

Thực lực chân chính của Thần Vương phong hào ở Vân Ly Thiên triệt để hiển lộ ra, không gian giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ vỡ vụn.

Vù!

Kim Long mới vừa xuất hiện, vô số linh tính giống như phát điên lao đến, không tiếc tự bạo, chỉ tích tắc, trong khe núi nhộn nhạo ra từng tầng từng tầng gợn sóng không gian.

Ngao Phong nhận công kích liên tiếp, lân phiến nứt ra, từng vết thương dữ tợn xuất hiện ở trên người, long huyết màu vàng kim nhỏ xuống trên mặt đất, phát ra âm thanh xì xì, đập vỡ nát nham thạch.

Hô!

Một đạo long tức phun ra, mấy chục con Huyễn Linh ở phía trước nổ

tung, hóa thành khí lưu, trước mặt xuất hiện một mảng lớn không gian trống trải.

Vèo!

Ngao Phong vội vàng xông về phía trước, mắt thấy đã tới trước mặt linh dịch, một màng ánh sáng đột nhiên xuất hiện, ngăn hắn ở bên ngoài.

- Là Huyễn Linh tạo thành trận pháp...

Ngao Phong sầm mặt lại, da đầu run lên.

Những Huyễn Linh này không chỉ có ý thức của mình, lại còn có thể liên hợp lại sắp đặt trận pháp... Vượt xa khỏi tưởng tượng.

Móng vuốt nâng lên, hướng về phía trước hạ xuống.

Màng sáng lay động, xuất hiện tầng tầng gợn sóng, cho dù cường đại như Ngao Phong, thi triển ra toàn bộ lực lượng, vẫn không cách nào đánh tan trận pháp trước mắt này.

- Ta không tin...

Đi tới trước mặt linh dịch, lại không cách nào đắc thủ, tròng mắt Ngao Phong đỏ hoe, lại bổ không ra thứ này, tất cả mọi người bị Huyễn Linh vây công mà chết, hắn khẳng định cũng chạy trốn không xong!

Cho nên nhất định phải nhanh cầm được linh dịch, an toàn trở về... Nếu không sẽ thất bại trong gang tấc!

Biết nơi này nguy hiểm như thế, lần sau còn muốn để cho người ta đi vào, gần như không có khả năng.

Nói cách khác... chỉ có một lần cơ hội, nhất định phải thành công, không thể thất bại!

Rầm rầm rầm!

Luân phiên công kích, màng ánh sáng bị chấn không ngừng lay động, nhưng không cách nào xé ra.

Bất quá tuy không nát, nhưng màng ánh sáng ở dưới điên cuồng tấn công lại mỏng manh không ít, vô số lực lượng linh hồn nhộn nhạo ra, tán dật bốn phía.

- Không phải trận pháp, màng ánh sáng này là vô số Huyễn Linh rút ra đồ vật tinh hoa nhất trong hồn phách, hình thành kén tằm...

Nhìn một màn này ở trong mắt, Trương Huyền sửng sốt, sau đó ánh mắt sáng lên.

Còn tưởng là Huyễn Linh sắp đặt ra trận pháp, từ đối phương tấn công tán dật ra lực lượng nhìn, rõ ràng không phải.

Đoán không sai, là bởi vì có Địa Tạng Linh Dịch tồn tại, những cây cối hoa cỏ kia mới sinh ra linh tính, nguyên nhân chính là như vậy, linh dịch xem như mẹ của bọn nó.

Vì bảo vệ đối phương, vô số Huyễn Linh rút ra tinh hoa trong cơ thể, tích lũy tháng ngày, mới tạo thành màng bảo hộ này.

Nói cách khác...

Trong màng ánh sáng này ẩn chứa đều là đồ vật tinh hoa nhất của Huyễn Linh!

- Hấp thu Huyễn Linh phổ thông, đã không cách nào để cho linh hồn tiến bộ, hấp thu cái này... Có thể để cho linh hồn tiến lên lần nữa hay không?

Trong lòng Trương Huyền suy tư.

Vừa rồi hấp thu quá nhiều Huyễn Linh, linh hồn lực phổ thông đã không cách nào để cho hắn tiến bộ, nếu như những cái này đều là tinh hoa mà nói, hẳn là sẽ có hiệu quả.

Nghĩ đến điểm này, tiện tay đánh bay hai Huyễn Linh cận thân, tới gần màng ánh sáng, quả nhiên cảm thấy lực lượng bị Ngao Phong đánh nát toả ra, đối với linh hồn có sự giúp đỡ to lớn.

Chỉ hấp thu một chút, liền có biến hoá rất lớn, có thể đoán được, hấp thu nhiều mà nói, hoàn toàn có thể để cho linh hồn tăng tiến một bước dài.

Đồ tốt ah!

Hai mắt Trương Huyền sáng lên, lần nữa nhìn về phía trước, chỉ thấy Ngao Phong không ngừng công kích, màng ánh sáng bị gọt sạch một tầng tiếp lấy một tầng, hồn lực mạnh mẽ linh khuấy động đâu đâu cũng có, rất nhiều đều bị Huyễn Linh ở bốn phía hấp thu, để chúng càng thêm cường đại.

- Quá lãng phí...

Thấy bị đối phương hấp thu, áp lực của nhóm người mình càng lớn, Trương Huyền đau lòng nhức óc.

Thứ tốt này, bị những thảo mộc chi linh này hấp thu cũng là lãng phí, cho mình hấp thu, đạt được chỗ tốt tuyệt đối lớn hơn dùng Địa Tạng Linh Dịch.

- Không được, đây đều là của ta...

Trương Huyền nhịn không được nữa, lao về phía màng ánh sáng.

Rầm rầm rầm!

Kim Long ở trên không không ngừng tấn công, lực phản chấn cuồng bạo để móng vuốt nó không ngừng chảy xuống máu tươi, Huyễn Linh ở bốn

phía vây công, thương thế cũng càng ngày càng nặng, cả con rồng tựa hồ

có chút không chịu nổi, bất cứ lúc nào cũng sẽ từ không trung rơi xuống.

- Đại Đế đối với ta ân trọng như núi, thứ này có thể để cho Đế Quân tiến bộ, ta tuyệt đối phải hoàn thành nhắc nhở, sẽ không buông tha...

Long nha cắn chặt, ở sâu trong nội tâm Ngao Phong hí dài.

Đế Quân phong hào phổ thông, phần lớn đều là ân tình chỉ điểm, mà Đế

Quân ở đông nam tây bắc là bốn đại thần thú, phong hào đều là có quan hệ huyết mạch.

Tình cảm càng sâu!

Nếu Đế Quân cần tiến bộ, như vậy coi như liều mạng, cũng sẽ vì hắn tìm được đồ vật mong muốn!

Điên cuồng tấn công, lực phản chấn càng ngày càng mạnh, bốn cái móng vuốt vỡ vụn càng ngày càng nhiều, cả người tựa hồ cũng sắp không kiên trì được nữa.

Con mắt thấu đỏ, biết đến cực hạn của thân thể, tiếp tục nữa, khả năng linh dịch không có cầm tới, ngược lại sẽ chết ở chỗ này, Ngao Phong đang muốn dừng lại, tiếc nuối trở về, lại nhìn thấy một thanh niên chẳng

biết lúc nào đã đi tới trước màng ánh sáng, cười khanh khách hấp thu lực lượng bị bản thân đánh tan.

- ...

Đầu rồng cúi nhìn, rất nhanh nhận ra được.

Chính là vị nam Thần Vương tới cuối cùng kia.

- Đừng để ý ta, ngươi tiếp tục, ta đợi một lát sẽ đi...

Thanh niên khoát tay áo, vẻ mặt thân thiện nói.

- ...

Ngao Phong lắc lư, suýt chút nữa từ không trung rơi xuống.

Đại ca!

Ta vì đi tới trước mặt màng ánh sáng này, suýt chút nữa bị Huyễn Linh đánh chết, trên người bây giờ còn chảy máu a...

Làm sao ngươi tới trước mặt, quần áo không có nhăn một chút? Còn cực kỳ vui vẻ, cười cọng lông ah...

Quan trọng là...

Có bản lãnh này, sớm dùng một chút ah, ta con mẹ nó đã sắp chết rồi...

Vẻ mặt u oán, tiếp tục nhìn qua, chỉ thấy thanh niên điên cuồng hấp thu, bốn phía màng mỏng bị đánh tan, như vòi rồng hội tụ ở bên cạnh đối phương.

Hai Huyễn Linh to lớn cảm nhận được đồ vật để nó mạnh mẽ bị tên này hấp thu, cũng tức đến oa oa kêu loạn, đồng loạt lao đến.

- Cẩn thận...

Ngao Phong la lên, lời còn không có kết thúc, chỉ thấy thanh niên tùy ý khoát tay áo.

Bành! Bành!

Hai tiếng kêu rên, hai Huyễn Linh nổ thành bột phấn, đồng dạng bị đối phương hấp thu.

Làm xong những cái này, giống như làm sự tình bé nhỏ không đáng kể, thanh niên lần nữa ngẩng đầu, vẻ mặt chân thành:

- Không cần nhìn ta, ngươi tiếp tục bắt màng ánh sáng, hiện tại màng đã rất mỏng, động tác nhanh lên một chút mà nói, hẳn là không dùng đến mười phút sẽ phá vỡ...

- Mười phút...

Ngao Phong phun ra một ngụm máu tươi.

Còn tưởng bất cứ lúc nào cũng sẽ phá vỡ, náo loạn nửa ngày còn cần mười phút...

Ta phế mạng già, nguyên lai mới làm hỏng không đến một phần mười?

Cái này còn làm sao phá vỡ?

Trong mắt tràn đầy khó chịu, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy cương trảo của thanh niên đã thôn phệ sạch sẽ, tràn đầy mong đợi nhìn qua:

- Tiếp tục ah... Thất thần làm gì?

- Ah...

Ngao Phong gào lên một tiếng, dùng cả tay chân lần nữa chộp tới, lại có một mảng lớn màng mỏng bị xé ra, ánh sáng bắn ra bốn phía.

Trương Huyền thoả mãn gật đầu, tiếp tục hấp thu, rất sảng khoái.

Hết chương 3694.
Bình Luận (0)
Comment