- Viên Đế Tuyệt Đan này ở nơi nào?
Trương Huyền hỏi.
- Ở nơi nào ta cũng không biết, bốn lần thuỷ triều, chỉ gặp qua một lần, hơn nữa suýt chút nữa bị giết...
Ngao Phong nói.
- Không biết?
- Đan dược này, không chỉ có ý thức của mình, còn biến hóa thành hình dáng nhân loại, am hiểu ẩn tàng đánh lén, để cho người ta khó lòng phòng bị, Ngao Diệp Thần Vương phong hào của Vân Ly Thiên chúng ta, chính là bị nó đánh lén giết chết!
Ngao Phong lắc đầu.
Thuỷ Triều Hải có cạm bẫy, hiểm địa, cũng ẩn giấu kẻ đánh lén, nhưng muốn nói để hắn kiêng kỵ nhất, chỉ sợ vẫn là Đế Tuyệt Đan này!
Biến thành đan dược, giấu ở chỗ nhỏ hẹp, một chút khí tức cũng không có, thật muốn đánh lén, khó lòng phòng bị.
Lần trước bản thân không có chút phát giác nào, nếu không phải rất nhiều đệ tử của Thiên Túng Đại Đế vừa vặn đi ngang qua, vô cùng có
khả năng sớm đã hồn phi phách tán, biến thành dinh dưỡng của đối phương.
- Lần trước ngươi nhìn thấy ở nơi nào?
- Lạc Tinh Hồ!
Ngao Phong gật đầu.
Lạc Tinh Hồ là một hiểm địa của Thuỷ Triều Hải, đủ loại thiên thạch đan xen bay không quy tắc, tựa như đại trận, trừ khi có thể tìm bảo vật trân quý, nếu không Vương phong hào đỉnh phong cũng không dám tuỳ
tiện tiến vào.
- Đi xem một chút!
Biết địa điểm, Trương Huyền mang theo hai người, xé rách không gian đi tới trước mặt.
Đập vào mắt tựa như một cái hồ to lớn, vô số sao băng đuôi dài tỏa ra hào quang chói sáng dạo chơi ở bên trong, thỉnh thoảng hai cái đụng vào nhau, nổ thật to, kèm theo từng đạo gợn sóng, không gian vỡ vụn ra vết rách đen như mực.
- Bên trong nguy hiểm nhất không phải những sao băng này, cũng không phải bọn chúng va chạm, mà là trọng lực quỷ dị khó lường không ngừng biến hóa!
Nhìn mặt hồ trước mắt, sắc mặt Ngao Phong nghiêm túc:
- Những sao băng này bay lộn xộn, chính là bởi vì trọng lực lộn xộn, hơn nữa bất cứ lúc nào cũng sẽ biến hóa!
Trương Huyền nhướng mày.
Ở Thông Thiên Kiều liền cảm thụ qua trọng lực biến hóa, lúc ấy chỉ là thẳng đứng, biến thành song song, để cảm giác không gian trong đầu hắn suýt chút nữa không chịu đựng nổi.
Lúc này Lạc Tinh Hồ, các loại thiên thạch bay lộn xộn, tựa như bóng bàn rơi vào thùng gỗ...
Nếu như trọng lực phương hướng tương đồng những sao băng này, đừng nói đi vào tìm kiếm Đế Tuyệt Đan, muốn hoàn mỹ thích ứng, chỉ sợ
cũng cần một đoạn thời gian rất dài!
- Ta thử một chút!
Trong lòng khiếp sợ, thần thức lan ra, mới đi vào không lâu, vẻ mặt càng ngày càng trắng.
Giống như tưởng tượng, không chỉ thân thể đi vào, xem như linh hồn tiến vào cũng phải nhận trọng lực ảnh hưởng, cần không ngừng biến hóa mới có thể thích ứng, giống như ngã vào trục lăn máy giặt, để cho người ta tai ngất hoa mắt, tìm không thấy đông nam tây bắc.
Lạc Thất Thất lấy ra một thanh trường kiếm, tiện tay ném vào, ngay sau đó nhìn thấy nó ở trong đó loạn chuyển, tựa như con ruồi bị nhốt ở trong lồng thủy tinh.
Bành!
Sau khi xoay vài vòng, ở dưới trọng lực mạnh mẽ gia trì, kiếm không chịu nổi, khí linh bị ma diệt, vũ khí tan rã.
Ba người hai mặt nhìn nhau.
Trọng lực quá mức hỗn loạn, vũ khí Thiên Thần cấp thượng phẩm cũng không chịu nổi, suy nghĩ một chút cũng cảm thấy kinh khủng.
- Trọng lực hỗn loạn như vậy, ngươi làm sao đi vào?
Lạc Thất Thất nhìn về phía Ngao Phong.
- Thực ra ta không có tiến vào, là bị đánh lén ở bên ngoài...
Ngao Phong hơi đỏ mặt.
Trương Huyền gật đầu.
Khó trách.
Nơi này ngay cả hắn nhìn cũng tê cả da đầu, đối phương chỉ là Thần Vương phong hào phổ thông, muốn xâm nhập trong đó, quả thực không quá dễ dàng.
- Ta vào xem, các ngươi đừng hành động thiếu suy nghĩ!
Trương Huyền hít sâu một hơi, một đạo kiếm ý từ trong đan điền xông ra, bao phủ toàn thân, nhẹ nhàng vụt qua, đi vào mặt hồ trước mắt.
Xì xì xì!
Vừa mới bước vào, lập tức cảm thấy một lực xé rách mạnh mẽ, cuồn cuộn mà đến, tựa hồ muốn xé hắn thành bột phấn.
Lực lượng nhúc nhích, bắp thịt toàn thân đồng thời bạo khởi, giống như
đá ngầm đóng tại chỗ, sừng sững không động đậy.
Trọng lực ở bốn phía không ngừng cuồn cuộn, giống như sóng lớn tấn công tới, Trương Huyền thích ứng phút chốc, sải bước đi vào trong.
Vù vù!
Hai sao băng bị lực hút tác động, nhanh chóng đánh tới hắn, lấy ra trường kiếm, Trương Huyền nhẹ nhàng vạch một cái.
Hai viên thiên thạch từ trung gian đồng thời phá vỡ, sinh ra mây hình nấm liên tiếp.
- Thiên thạch thật cứng rắn... Đồ tốt ah!
Con mắt Trương Huyền sáng lên.
Vừa rồi còn kỳ lạ, vì sao vũ khí Thiên Thần thượng phẩm đỉnh phong cũng không chịu nổi trọng lực nghiền ép, những thiên thạch này lại bình yên vô sự, nguyên lai trình độ cứng cáp của những tảng đá này, đã có thể
so với vũ khí Thần Vương cấp.
- Đáng tiếc không cách nào luyện chế vũ khí, có điều nếu như có thể thu lại những thiên thạch này, gặp được cường giả một mạch đập ra, uy lực nhất định không nhỏ...
Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, nhìn một hồi, lập tức rõ ràng, những tảng đá này cơ bản đều là tài nguyên một lần, không cách nào nấu lại luyện chế vũ khí, dù vậy có thể thu mà nói, có thể xem như thần binh lợi khí.
Chỉ là...
Những sao băng này tốc độ nhanh như vậy, làm sao thu?
- Tốc độ quá nhanh, trực tiếp thu vào trữ vật giới chỉ, nhẫn sẽ bị đục xuyên, không gian bên trong cũng sẽ bị đánh nát...
Những sao băng này bị trọng lực ảnh hưởng, tốc độ nhanh, lực lượng lớn, không gian Thần giới bình thường cũng rất khó ổn định, tùy tiện thu, sẽ làm trữ vật giới chỉ sụp đổ, đồ vật trong đó phi hôi yên diệt.
Muốn ổn định lại, lấy thực lực trước mắt của hắn... Càng không làm được!
Dưới trọng lực to lớn, hắn ổn định thân hình cũng rất khó, để nhiều vẫn thạch khổng lồ như vậy dừng lại, gần như không có khả năng làm được.
- Tuy những thiên thạch này không thể rèn đúc vũ khí, nhưng chiếu theo trình độ cứng cáp đến xem, bản thân là binh khí vô cùng cứng rắn, cùng viên gạch ta luyện chế có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu... Nếu là vũ khí, có phải có thể tiến hành khải linh hay không?
Tâm niệm khẽ động.
Hắn luyện chế viên gạch, tình huống bình thường đều là không có mũi nhọn, dày nặng mà cứng rắn, dù kém thiên thạch trước mắt, nhưng thủ
đoạn công kích khác biệt không lớn.
Nếu như có thể khải linh mà nói, có lẽ có thể nhẹ nhõm để chúng dừng lại, hơn nữa thuận lợi thu vào trữ vật giới chỉ.
- Thử một chút!
Nghĩ đến cái này, Trương Huyền ngừng chống lại lực hút, nương lực lượng bay theo một khối thiên thạch, thời gian nháy mắt đi tới trước mặt, bàn tay vuốt ve.
...
Bên ngoài Lạc Tinh Hồ.
- Nhiều thiên thạch như vậy, trọng lực lại hỗn loạn, Trương tiền bối không có sao chứ!
Thấy Trương Huyền bay vào, Ngao Phong nói.
- Ta cũng không rõ ràng, nơi này trọng lực hỗn loạn, không gian hỗn loạn, ngay cả ta cũng định không được, ta lo lắng Trương sư sẽ bị sao băng xung kích bị thương...
Lạc Thất Thất lộ ra lo âu.
Trước mắt sao băng bay loạn bốn phía, hơi không cẩn thận có thể gặp phải công kích, nguy hiểm so với ở trong khe núi lớn hơn không biết gấp bao nhiêu lần.
Lực khống chế không gian của nàng mạnh mẽ cũng khó thuận lợi đi xuyên qua ở trong đó, chỉ sợ đối phương càng khó!
- Ta cũng cảm thấy, những sao băng này thật đáng sợ, ta đi vào khả năng mười giây cũng không kiên trì nổi...
Ngao Phong gật đầu, đang muốn nói tiếp, đột nhiên vẻ mặt cứng đờ, ngay sau đó nhìn thấy trong Lạc Tinh Hồ, một thanh niên đứng thẳng tại chỗ, vô số sao băng chạy qua ở bốn phía, thỉnh thoảng nhảy lên hai cái, tựa như một đám chó hoang bị thuần phục.