Năng lượng to lớn như vậy chấn động, hơn nữa không phải chiến đấu hình thành, chỉ có một khả năng... Có bảo vật tuyệt đỉnh xuất thế!
Thậm chí vượt qua Đế Tuyệt Đan trước đó!
- Trước đó bốn lần thuỷ triều, có qua loại tình huống này không?
Trương Huyền hỏi.
Ngao Phong lắc đầu.
Mỗi lần đi vào Thuỷ Triều Hải, đều có bảo vật không giả, nhưng còn chưa bao giờ có bảo vật nào nắm giữ uy thế như vậy!
- Đi qua nhìn một chút!
Mọi người đồng loạt bay đi, thời gian không dài đi tới trước mặt.
Sóng linh khí to lớn như vậy, kinh động đến tất cả Thần Vương phong hào và Thần Vương đi vào nơi này, đều rải rác đứng ở địa phương sóng linh khí mãnh liệt nhất, tràn đầy hưng phấn nhìn về phía trước.
Theo ánh mắt của bọn hắn, Trương Huyền nhìn sang, là một lá sen to lớn, toàn thân xanh biếc, tựa như ngọc thạch, yên tĩnh lơ lửng ở trong hư
không trước mắt, tỏa ra quang minh to lớn.
- Lá sen thật là lợi hại... Bất quá thứ này đẳng cấp quá cao, đối với chúng ta tác dụng không lớn, nếu có thể đạt được hiến cho Đế Quân, tất nhiên sẽ đạt được ca ngợi cực lớn!
- Đúng vậy, trở thành phong hào, thậm chí được thu làm thân truyền cũng vô cùng đơn giản!
- Tuyệt đối dưới một người, trên vạn người...
Mọi người từng cái mặt lộ vẻ hừng hực.
Mảnh lá sen này, đến cùng từ đâu tới, lại là loại sinh mệnh nghịch thiên nào, không có người biết, nhưng trong đó ẩn chứa linh khí mạnh mẽ, lực lượng thâm hậu, có thể đoán được, chỉ cần luyện hóa, cho dù là Đế Quân cũng có thể để lực lượng tăng vọt một đoạn dài.
- Ngao Phong Thần Vương!
Trong tiếng nghị luận, mọi người thấy đám người Trương Huyền, một Thần Vương phong hào la lên.
- Ngao Phong? Thần Vương của Vân Ly Thiên?
- Trừ hắn còn ai vào đây...
Nghe được họ tên, trong mắt mọi người hừng hực, không ít Thần Vương nữ tính trong mắt tràn đầy ngôi sao, lộ ra tôn sùng.
Thần Vương Long tộc của Vân Ly Thiên, cùng cấp bậc từ trước tới nay mạnh mẽ, lại thêm huyết mạch cao quý, được rất nhiều thiếu nữ thiết tha mơ ước thành đạo lữ, cũng chính là nguyên nhân này, Long tộc trời sinh tính dâm, huyết mạch thất lạc chư thiên đâu đâu cũng có, Long Sinh Cửu Tử, con con khác biệt.
- Lạc Anh Thần Vương! Bạch Chỉ Thần Vương! Lưu Diễm Thần Vương...
Những người này, Ngao Phong cũng quen biết, mỗi người ôm quyền chào hỏi.
- Ừm, Ngao Phong Thần Vương cũng là bị khí tức bảo vật xuất thế quấy nhiễu, đặc biệt tới a, không biết hai vị này là...
Một lão giả nghi ngờ nhìn về phía Trương Huyền và Lạc Thất Thất.
- Vị này là Trương Huyền Thần Vương cùng Lạc Thất Thất Thần Vương...
Ngao Phong vừa định tỉ mỉ giới thiệu, chỉ thấy thanh niên bên cạnh lộ ra ánh mắt bình thản, biết đối phương khiêm tốn, không nguyện ý tiết lộ
thân phận, vội ngừng lại, không nói thêm lời.
Lão giả sửng sốt một chút, ôm quyền:
- Bái kiến Trương Huyền Thần Vương, Thất Thất Thần Vương, hai vị
trẻ tuổi như vậy, quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên...
Sự tình Trương Huyền chém giết Bách Diệp Thanh Hồng lưu truyền đến chư thiên, những người khác cũng đều nghe qua, thậm chí đều nhìn qua hình ảnh lúc đó.
Ra kết luận là, vị này có thể chém giết phong hào, dựa vào là uy lực của pháp bảo.
Dù vậy ở trong bọn họ, tuyệt đối được cho đỉnh phong nhất, không dám chậm trễ chút nào.
- Khách khí!
Trương Huyền đáp lễ, cũng không nói chuyện.
Thấy hắn cử chỉ mang theo ngạo mạn, lão giả nhíu mày, lộ ra chút không vui.
Nhìn qua hình ảnh, hắn biết mình cùng Bách Diệp Thanh Hồng chiến đấu, coi như chém giết không gọn gàng bằng đối phương, nhưng phối hợp binh khí Đế Quân mới ban thưởng mà nói, sẽ không chậm hơn bao nhiêu...
Nói cách khác, mọi người thực lực tương đương, không dựa dẫm vũ khí, thậm chí mình càng cao minh hơn một ít...
Trang cái gì chứ?
Mấy vị phong hào khác vây tới, dù chưa nói chuyện, cũng đồng dạng lắc đầu.
Thế hệ trẻ tuổi, nhìn thấy tiền bối, không chủ động chào hỏi, thật đúng là đủ ngông cuồng...
- Lưu Diễm Thần Vương...
Ngao Phong vừa định giải thích một chút, liền bị đối phương đánh gãy:
- Được rồi, lời khách khí chúng ta cũng không cần nhiều lời, nếu Ngao Phong Thần Vương tới nơi này, tự nhiên cũng là muốn đạt được lá sen kia! Ý nghĩ của chúng ta cũng giống như vậy... Đã thế, không bằng liên thủ?
- Liên thủ?
Ngao Phong cau mày.
- Không sai, chúng ta những Thần Vương uy tín lâu năm này, bốn lần Thuỷ Triều Hải đều còn sống, mỗi người đều có thủ đoạn của mình!
Thực lực không tính đỉnh tiêm dưới Đế Quân, nhưng cũng không kém người khác! Lần này nhận lệnh Đế Quân ủy thác, đi vào tìm kiếm bảo vật, nếu như có thể mang lá sen về, nhất định có thể được tán thưởng càng lớn...
Lưu Diễm Thần Vương nói.
Ngao Phong gật đầu.
Lá sen trước mắt, người nào đạt được hiến cho Đế Quân, khẳng định sẽ
được coi trọng không thể nghi ngờ.
- Không biết Ngao Phong Thần Vương nghe nói qua, tân tấn phong hào Trịnh Dương của Liệt Dương Thiên chúng ta chưa?
Giải thích xong, Lưu Diễm Thần Vương hỏi.
- Tự nhiên biết!
Ngao Phong gật đầu.
- Tuy Trịnh Dương là Thần Vương tân tấn của Liệt Dương Thiên ta, lại không coi ai ra gì, không để những phong hào uy tín lâu năm vào mắt, cùng rất nhiều tân tấn phong hào của chư thiên khác liên hợp chung một chỗ, cướp đoạt vô số tài nguyên quý giá mà chúng ta phát hiện...
Lưu Diễm Thần Vương càng nói càng tức, mang theo không vui.
- Cướp đoạt tài nguyên của các ngươi?
Ngao Phong sửng sốt
- Không sai, ta phát hiện một gốc Bế Dương Thảo, đối với Chước Dương bệ hạ có hiệu quả rất tốt, đang định đi qua lấy, hắn liền bay tới,
cưỡng ép xông vào di tích, không có để lại cho chúng ta một chút cơ
hội!
Một vị Thần Vương phong hào đi tới nói.
- Chúng ta cũng vậy, ta tiêu phí tâm huyết tìm được một khối Nguyên Hải thạch, một người tự xưng là sư muội hắn lao đến, trực tiếp cướp đi!
- Tình huống bên ta cũng không kém nhiều, thân là thế hệ trẻ tuổi, dựa dẫm thực lực, không có chút kính sợ với phong hào thế hệ trước... Thực sự quá mức kiêu ngạo!
Lại có hai vị Thần Vương phong hào tiến về phía trước một bước, từng cái mang theo không vui.
Bọn họ đi theo Đế Quân nhiều năm, công lao to lớn, kết quả Đế Quân không nhận bọn họ làm học sinh, ngược lại thu một đám người trẻ tuổi, trong lòng nói không đố kị là giả.
Nhưng nếu là Đế Quân quyết định, bọn họ cũng không tiện nói nhiều...
Nhưng đám người này cũng quá không để bọn họ ở trong mắt đi!
Các loại bảo vật, nói lấy liền lấy, một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có lưu lại cho bọn hắn, nếu như tay không trở về, chẳng phải Đế Quân càng cảm thấy bọn họ vô dụng?
Nếu thực như thế, cho dù lần Thuỷ Triều Hải này không có xuất hiện nguy hiểm, trở về cũng tràn ngập nguy hiểm, vô cùng có khả năng bị đối phương nhẹ nhõm thay thế.
Nguyên nhân chính là như vậy, nhìn thấy lá sen cường đại như vậy, bọn họ mới gấp gáp tụ tập.
- Chúng ta những phong hào thế hệ trước, chỉ có liên hợp cùng một chỗ, mới có thể thi triển ra lực lượng cường đại, một khi chiếm được lá sen này giao cho Đế Quân, liền có thể chứng minh, chúng ta không kém những người tuổi trẻ kia!
Lưu Diễm Thần Vương nghiêm túc nói:
- Mà một khi để bọn hắn nhanh chân đến trước, cuộc sống sau này của chúng ta sẽ bị bọn hắn chèn ép không ngẩng đầu lên được, cái gọi là tôn nghiêm của phong hào uy tín lâu năm... sẽ không còn sót lại chút gì!
Ngao Phong, ngươi lựa chọn như thế nào?
- Ta...
Không nghĩ tới đối phương có ý tứ này, Ngao Phong ngẩn ngơ, nhịn không được nhìn về phía Trương Huyền cách đó không xa.