Đang tràn đầy hưng phấn, ngọc phù đưa tin trong tay lay động, vội vàng cúi đầu nhìn lại, chỉ nhìn một cái, con mắt Càn Khôn Ma Quân lập tức trợn tròn, đầu óc sắp nổ tung.
- Thế nào?
Mấy vị Đế Quân nhìn qua.
- Ám kỳ của ta nói...
Càn Khôn Ma Quân một bộ sắp khóc:
- Trương Huyền là thiếu gia của hắn... Đã hiến qua toàn bộ bảo vật...
- ...
Các Đại Đế.
Mới vừa rồi còn đắc ý đầu giương lên trời, trong chớp mắt kết quả như
vậy, không riêng gì Càn Khôn Ma Quân không tiếp thu được, ngay cả
các Đại Đế cũng hai mặt nhìn nhau, có chút phát điên.
Mọi người bồi dưỡng đệ tử, là đệ tử của Trương Huyền, không muốn tiếp nhận cũng phải nhận... Dù sao người ta thu đồ trước, thời điểm bản thân bồi dưỡng, đối phương cũng đã nói rõ chi tiết...
Bóp mũi lại cũng phải nhận.
Nhưng ngươi phí hết tâm huyết bồi dưỡng ám kỳ... Lại là người hầu của hắn, đến cùng chuyện gì xảy ra?
- Ta cũng không biết...
Càn Khôn Ma Quân cũng có chút phát điên.
Vị này là U Hồn Trì sinh ra, tiêu phí vô số tâm huyết bồi dưỡng, làm sao lại thành hạ nhân của Trương Huyền?
Đến cùng là hậu chiêu của ta, hay là hậu chiêu của ngươi?
Trong nháy mắt hắn cũng có chút khó tin.
- Đáng đời...
Linh Lung Tiên Tử nhẹ nhàng cười một tiếng.
Bảo ngươi trang bức, lần này trang không thành a...
...
- Ngụy Trường Phong?
Nhìn trung niên quỳ ở phía trước gọi “thiếu gia”, Trương Huyền sửng sốt, Ngụy Như Yên thì hốc mắt hồng nhuận đi tới trước mặt, thân thể
mềm mại không ngừng run rẩy:
- Cha...
Đột nhiên xuất hiện ở phía trước, không phải người khác, chính là Ngụy Trường Phong ở Danh Sư đại lục, vì chữa khỏi con gái bị Tiên Thiên độc thể, bốn phía cướp đoạt bảo vật!
Vì một gốc dược liệu, bị Thánh thú đánh giết, vốn cho rằng sớm đã hồn phi phách tán, không nghĩ tới vậy mà phục sinh, hơn nữa xuất hiện ở
đây!
- Ngươi làm sao...
Trương Huyền không hiểu, nhịn không được nhìn qua.
- Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ biết là lúc ấy sắp chết, cảm thấy một lực hấp dẫn cực lớn thôn phệ linh hồn của ta, tỉnh lại lần nữa đã đến U Hồn Trì ở Thần giới!
Nhìn thấy con gái, thiếu gia đều hoàn hảo không chút tổn hại, hơn nữa đều đạt đến phong hào, Ngụy Trường Phong khó mà ngăn chặn hưng phấn trong lòng nói:
- Dựa theo Càn Khôn Ma Quân nói, hẳn là thể chất của ta có chút đặc thù, cho nên mới có thể sinh ra hài tử có Tiên Thiên độc thể như Ngụy Như Yên.
- Thể chất đặc thù?
Trương Huyền cau mày.
Lúc trước thời điểm nhìn thấy vị này, từng dùng thư viện đặc biệt dò xét qua, cũng không có gì khác biệt, chỉ là người bình thường mà thôi, chẳng lẽ thư viện cũng có lúc sai?
- Ma quân có nói qua là loại thể chất nào không?
Nhịn không được hỏi.
- Là Tiên Thiên Thai Hồn Thể, nắm giữ thai hồn, có thể bảo đảm trong thai không mê, cho dù thân tử đạo tiêu, mượn U Hồn Trì phục sinh, cũng có thể duy trì bản tâm, sẽ không mất phương hướng...
Ngụy Trường Phong nói.
- Tiên Thiên Thai Hồn Thể?
Trương Huyền nhíu mày.
Cái này hắn nghe cũng không có nghe qua.
Bất quá có thể bảo đảm hồn phách không mất phương hướng, đã rất đáng sợ.
Dù sao Bất Tử Đế Quân cũng không có làm được điểm ấy.
Đế Quân cũng không làm được, vị này lại hoàn thành, khó trách có thể
sinh ra người thiên phú nghịch thiên như Ngụy Như Yên...
Còn vì sao thư viện không nhìn ra, có lẽ lúc đó thư viện chỉ dung hợp Thiên Đạo ở Danh Sư đại lục, cấp bậc quá thấp, hoặc là loại năng lực này ẩn giấu ở trong hồn phách, không tự mình trải qua tử vong thì không cách nào kích hoạt, tự nhiên sẽ dò xét không ra.
Hiện tại khẳng định là không cách nào truy xét.
Bất quá Ngụy Trường Phong không chết, bất luận đối với hắn, hay đối với Ngụy Như Yên mà nói đều là chuyện tốt.
- Thiếu gia, đây là bảo vật ta tới Thuỷ Triều Hải sưu tập được...
Hàn huyên vài câu, Ngụy Trường Phong đưa tới bảo vật lấy được.
Trương Huyền nhìn lại, thấy Ngọ Dạ Hoa, Tịch Tĩnh thiết thình lình xuất hiện, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Náo loạn nửa ngày, là hắn cầm đồ vật đi...
- Các ngươi bảo vệ ở xung quanh, ta bế quan xung kích Đế Quân...
Thấy bảo vật đã chuẩn bị đầy đủ, Trương Huyền khẽ mỉm cười, vừa định thông báo một chút, bản thân mượn cơ hội xung kích Đế Quân, liền cảm thấy không gian dưới chân lay động kịch liệt, một đạo khí tức để
cho người ta run rẩy đột nhiên xuất hiện.
Vội vàng quay đầu, mọi người nhìn thấy Thuỷ Triều Hải trước mắt xuất hiện một vết rách to lớn, tựa như thiên mạc xé rách thành hai nửa.
Thần giới vốn nhờ thuỷ triều mà có chút lực lượng, giờ phút này phản hồi về, toàn bộ Thuỷ Triều Hải lay động kịch liệt, bất cứ lúc nào cũng sẽ
sụp đổ.
- Chuyện gì xảy ra?
Đám người Lưu Diễm Thần Vương sợ tới vẻ mặt trắng bệch, run lẩy bẩy.
- Lão sư...
Đám người Triệu Nhã cũng vội vàng nhìn qua, trong mắt mang theo lo lắng.
- Ba cây Đế Linh Thảo kia bị người cầm đi!
Trương Huyền híp mắt lại.
Không có đoán sai, hẳn là ba cây Đế Linh Thảo kia bị người nào đó cướp đi, lúc này mới dẫn đến Thuỷ Triều Hải không chịu nổi.
Giương mắt nhìn lại, khe hở đen như mực càng lúc càng lớn, ngang qua toàn bộ không trung, đại lục mà vừa rồi bọn họ cướp đoạt linh dịch đã bị
chém thành hai nửa, thậm chí rất nhiều nơi bị nuốt mất, biến thành vô số
bụi bặm.
Bình chướng Lạc Tinh Hồ bị khí lưu cuồng loạn xoắn nát, toàn bộ Thuỷ
Triều Hải hỗn loạn lung tung, bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp đổ.
- Lão sư, chúng ta làm sao bây giờ?
Nhìn thấy cục diện trước mắt, chẳng mấy chốc sẽ lan đến Thần giới, Triệu Nhã sốt ruột.
- Nhất định phải nghĩ phương pháp ngăn cản...
Trương Huyền nói.
Thuỷ Triều Hải liên thông Thần giới, một khi rách nát, Thần giới tất nhiên sẽ phản phệ, đến lúc đó không biết bao nhiêu sinh linh đồ thán.
Nguyên nhân chính là như vậy, trước đó rõ ràng đi tới trước mặt Đế
Linh Thảo, nhưng không có lấy đi.
Quay đầu liếc mắt nhìn, Cửu Thiên Hỗn Độn Kim Liên sáng chói ở trên không, biết phân thân triệt để dung hợp lực lượng khả năng còn cần một đoạn thời gian, Trương Huyền cắn răng, thân thể vụt qua, thẳng tắp bay về phía khe hở.
- Đi theo ta...
Trương Huyền quát khẽ một tiếng, đám người Triệu Nhã theo sát.
- Ha ha... không phải ngươi muốn giết ta sao? Ta ngược lại muốn xem xem, ngày hôm nay đến cùng là ai giết người nào...
Còn không có tới phụ cận, liền nghe thanh âm gào thét vang lên, Trương Huyền ngẩng đầu, nhìn thấy Đế Tuyệt Đan trước đó ở Lạc Tinh Hồ bị
mình đuổi giết, lúc này đang lơ lửng ở giữa không trung, lộ ra nụ cười dữ tợn.
Lúc này nó đã thôn phệ ba cây Đế Linh Thảo, khí tức trên người tiến thêm một bước, đã có thể so với Đế Quân chân chính.
Tên này sau khi chạy trốn, cũng không ẩn tàng, mà tìm Đế Linh Thảo, triệt để luyện hóa nó!
Cũng chính là nguyên nhân như vậy, mới phá vỡ phong ấn, để thế giới Thuỷ Triều Hải triệt để xé rách ra.
- Ngươi tự tìm cái chết...
Thấy mình không có đuổi tận giết tuyệt, lưu lại tai hoạ ngầm như vậy, Trương Huyền tức sắp nổ tung, gầm thét một tiếng, thân thể vụt qua, trường kiếm trong tay xuất hiện, thẳng tắp vọt tới Đế Tuyệt Đan.
Nếu không khống chế được Thuỷ Triều Hải, Thần giới không biết phải chết bao nhiêu người, mà những thứ này... Đều là gia hỏa kia mang tới!