Ngoan Nhân hừ lạnh, nhấn về phía dưới một cái.
Bành!
Lạc Nhược Hi từ không trung rơi xuống.
- Ngươi...
Trương Huyền lần nữa thi triển ra kiếm pháp, kiếm ý huy hoàng.
Đinh đinh đinh!
Lần nữa bị Ngoan Nhân chặn lại.
- Các ngươi đi mau, để ta chặn hắn lại...
Biết bọn họ còn nghĩ phương pháp cứu Thần giới, mà không phải chạy trốn, phân thân và Bất Tử Đế Tôn, hét lớn một tiếng ngăn ở phía trước, Lạc Thất Thất cũng lắc mình biến hoá, quay về bản thể Tĩnh Không Châu.
Không gian bốn phía ngưng đọng.
- Đi!
Thấy mọi người dũng cảm quên mình ngăn ở đằng sau, không sợ hãi tử
vong, hốc mắt Trương Huyền đỏ lên, có điều biết bây giờ không phải thời điểm nói nhiều, kéo Lạc Nhược Hi, thân thể vụt qua, vạch phá không gian, sau một khắc đã xuất hiện ở Tự Tại Thiên.
Hiện tại Tự Tại Thiên đã không còn tự tại như trước đó, Thần giới sụp đổ, bốn phía hỗn loạn tưng bừng.
- Ngươi nói hắn ở đâu?
Không rảnh quan sát cuộc sống của người bình thường, Trương Huyền nhìn về phía nữ hài trong ngực.
Nếu như nàng nói người kia thật có thể cứu Thần giới, bản thân hi sinh lại có làm sao!
- Hắn là cha của ta, huyết dịch trong mặt dây chuyền ngươi đeo chính là của hắn, Bất Tử Đế Quân từng là thú sủng của hắn...
Lạc Nhược Hi điều tức thoáng cái, giải thích nói.
- Cha?
Trương Huyền bừng tỉnh hiểu ra.
Khó trách vẫn cảm thấy huyết dịch trong mặt dây chuyền giống Lạc Nhược Hi, nhưng lại khác biệt, nguyên lai là phụ thân nàng.
Như vậy cũng giải thích, vì sao Bất Tử Đế Quân lưu lại ý niệm, nhìn thấy dây chuyền lập tức nhận bản thân làm chủ.
- Cha của ngươi cũng là Đế Quân? Hoặc là nắm giữ thực lực vượt qua Đế Quân?
Trương Huyền nhịn không được nói.
Thư viện hỗn loạn, là huyết dịch trong dây chuyền để cho mình khôi phục tỉnh táo, chẳng lẽ không chỉ có nàng là Đế Quân, cha cũng vậy, thậm chí càng thêm cường đại?
Nếu như vậy, tại sao lại hôn mê?
Lại cần Thiên Đạo hữu khuyết mới có thể để cho hắn tỉnh táo?
- Hắn không phải Đế Quân, mà là... Thiên Đạo!
Lạc Nhược Hi xiết chặt tú quyền.
- Thiên Đạo? Cha của ngươi... là Thiên Đạo?
Trương Huyền chấn động, khó tin.
- Phải! Năm mươi năm trước, cha ngăn cản không nổi bàn tay lớn kia, rơi vào hôn mê, Thiên Đạo sụp đổ thành ba bộ phận, Thiên Đạo hữu tự
và Thiên Đạo hữu khuyết đi vào không gian loạn lưu, ta thay mặt chưởng khống Thiên Đạo tự nhiên, duy trì Thần giới cân bằng. Muốn để
hắn khôi phục, chỉ có thu thập bộ phận tản ra... Cho nên ta mới quyết tuyệt như vậy, không thể thất bại! Mới đặc biệt đi vào Danh Sư đại lục nghiên cứu Xuân Thu đại điển, nghĩ biện pháp chiến thắng Khổng sư!
Thời điểm cùng Khổng sư chiến đấu, chuyện hắn xin nhờ cũng là cái này.
Lạc Nhược Hi nói.
Trương Huyền giật mình.
Danh Sư đại lục mới quen không lâu, nữ hài trước mắt cùng mình giảng giải qua chuyện nhà của nàng, muốn cứu một người thân nhất, lúc ấy mình vẫn không rõ, hiện tại mới bừng tỉnh hiểu ra.
Lại là phụ thân của nàng, hơn nữa còn là Thiên Đạo Thần giới!
Thiên Đạo thật sự có thể hóa thành hình người, hơn nữa sinh con dưỡng cái?
- Thay mặt chưởng khống Thiên Đạo tự nhiên... Trong cơ thể ngươi, không có mảnh vỡ Thiên Đạo?
Đột nhiên ý thức được trong lời nói của nàng không đúng, Trương Huyền nhìn qua.
Thay mặt chưởng khống, cùng mình dung hợp ở trong người, là hai loại khái niệm.
- Ta chỉ là chưởng khống, không phải là một phần của Thiên Đạo...
Lạc Nhược Hi nói.
Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.
Nói như vậy, chỉ cần mình tách Thiên Đạo hữu khuyết ra ngoài là được, cũng không cần nàng phải tử vong.
Dù không nguyện ý tiếp nhận loại vận mệnh này, nhưng cũng không nguyện ý nữ hài trước mắt bị thương tổn.
- Ta tách Thiên Đạo hữu khuyết trong cơ thể ra ngoài, cha của ngươi liền có thể sống, thậm chí đánh giết Ngoan Nhân đúng không?
Trương Huyền hỏi.
- Cái này... Ta cũng không xác định...
Ngẩng đầu nhìn Thần giới đã sụp đổ, Lạc Nhược Hi chần chừ.
Thần giới là căn cơ của cha, hiện tại căn cơ như vậy, coi như tỉnh táo, thật có thể đánh bại Ngoan Nhân sao?
Thật khó mà nói!
- Xem ra ngươi cũng không thể khẳng định, đã như vậy, cầu người không bằng cầu mình... Chúng ta chỉ có tự nghĩ biện pháp!
Trương Huyền cắn răng:
- Ngươi, ta, phân thân, liên hợp Cửu Thiên Cửu Đế, nếu như phối hợp Khổng sư, chưa hẳn không thể thu thập hẳn!
- Khổng sư? Hắn...
Lạc Nhược Hi cau mày.
- Khổng sư đã chết đúng không! Hắn không có chân chính tử vong, nếu như đoán không lầm, hắn bị ngươi chém giết, chỉ là phương pháp dùng để thoát ly Thiên Đạo... Không có gì bất ngờ xảy ra, hắn có lẽ giống như
Ngụy Trường Phong, là Tiên Thiên Thai Hồn Thể!
Trương Huyền nói.
Nhìn thấy Ngụy Trường Phong liền hiểu được, Khổng sư duy trì linh trí, có lẽ giống như hắn, là Tiên Thiên Thai Hồn Thể.
Có thể làm được ở trong thai không mê.
Lại thêm trước thời hạn lưu lại hậu chiêu, phục sinh chỉ là vấn đề thời gian.
Lạc Nhược Hi sửng sốt, dường như nàng không nghĩ tới sẽ là như vậy.
- Đi qua nhìn một chút liền biết, đoán không sai, hắn cũng đã khôi phục, nếu không những học sinh kia của hắn, không thể ngay cả Thuỷ Triều Hải cũng không đi...
Trương Huyền nói.
Những học sinh kia của Khổng sư, đám người Tử Uyên Cổ Thánh từng cái thực lực mạnh mẽ, coi như không có Đế Quân trợ giúp, cũng nhất định có biện pháp đi vào Thuỷ Triều Hải, nhưng lại một cái cũng không có thấy.
Nhất định là có chuyện trọng yếu hơn, muốn thừa dịp tất cả Đế Quân đi Thuỷ Triều Hải không rảnh bận tâm đi làm!
Mà loại chuyện trọng yếu này, rõ ràng chính là để Khổng sư khôi phục.
- Cái này...
Trong lòng Lạc Nhược Hi chấn động, bừng tỉnh hiểu ra.
- Đi thôi!
Lại không giải thích, tay vạch một cái, Trương Huyền lần nữa tới chỗ cư
trú của Khổng sư, quả nhiên thấy một lão giả khoanh chân lơ lửng giữa không trung, thấy bọn họ đi tới, khẽ mỉm cười:
- Đến rồi!
Không phải Khổng sư thì có thể là ai!
Vị vạn thế chi sư này quả nhiên không có để cho mình thất vọng!
Giống như suy đoán, thừa dịp lực chú ý của tất cả mọi người tập trung ở
Thuỷ Triều Hải, lần nữa phục sinh.
- Ngươi...
Thân thể mềm mại của Lạc Nhược Hi chấn động.
Nàng biết Đế Quân có thể phục sinh, Bất Tử Đế Quân cũng sống lại, nhưng không nghĩ tới tốc độ nhanh như vậy!
- Ta giấu diếm Thiên Đạo, trước thời hạn liền chuẩn bị hậu chiêu, cự
nhân không có tên trong U Hồn Trì kia, chính là ta lưu lại, hôm đó bị
ngươi chém giết, ta mượn cơ hội thoát khỏi Thiên Đạo trói buộc, lần nữa ngưng tụ thân thể, hiện tại vừa khôi phục mà thôi!
Khổng sư khẽ mỉm cười.
Hắn tinh thông năng lực thời gian, thoạt nhìn Thần giới chỉ qua một hai ngày, trên thực tế vì khôi phục lực lượng, đã trải qua không biết bao lâu.
Mấy chục năm cũng có.
- Thực lực của ba người chúng ta rất mạnh, nhưng muốn vượt qua Ngoan Nhân, không dễ dàng như vậy...
Thấy Khổng sư quả thật khôi phục, Lạc Nhược Hi vẫn lắc đầu.
Không phải tăng uy phong người khác, diệt chí khí nhà mình, mà là sự
thật.
Vừa rồi nhiều người liên hợp như vậy, cũng không có chặn lại đối phương, cho dù tăng thêm Khổng sư, lại có thể thế nào?
Đồng dạng không thay đổi được cục diện!
- Chúng ta liên hợp chung một chỗ, quả thực không phải đối thủ của đối phương, nhưng nếu như lực lượng của tất cả mọi người đều dung hợp ở
trên thân một người thì sao?
Khổng sư cười nhìn qua.
- Dung hợp ở trên thân một người?
Lần này không chỉ Lạc Nhược Hi cau mày, Trương Huyền cũng nghi hoặc.
- Bàn tay kia có thể xé rách Thần giới, đánh tan Thiên Đạo, thực lực mạnh mẽ không thể nghi ngờ, Ngoan Nhân hấp thu toàn bộ cỗ lực lượng này, lại thôn phệ năm mươi năm linh khí của Thần giới, chỉ bằng vào thực lực, hơn mười vị Đế Quân chúng ta, lấy ra một cái quả thực không phải đối thủ...