Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 2278 - Chương 3724. Đại Kết Cục

Chương 3724. Đại kết cục
Chương 3724. Đại kết cục

Vừa làm xong, trong đầu vang lên một thanh âm, Trương Huyền sửng sốt, sải bước đi ra.

Một bước này, không biết bay bao xa, sau đó nhìn thấy một thanh niên đứng ở phía trước.

Chính là vị trước đó truyền thụ cho mình kiếm pháp.

- Tiền bối, ngươi...

Thấy là hắn, Trương Huyền sững sờ.

Trước đó liền cảm thấy vị này sâu không lường được, hiện tại mới phát hiện, so với mình cũng chỉ kém một chút mà thôi, đã đạt đến Đế Quân đỉnh phong nhất, so với Lạc Nhược Hi thì mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần.

- Gọi thẳng tên của ta là được, ta gọi... Nhiếp Đồng!

Trên người thanh niên tỏa ra kiếm ý thẳng tiến không lùi, thản nhiên nói.

- Nhiếp Đồng?

Trương Huyền nhíu mày.

Lần đầu tiên nghe được cái tên này.

- Đi theo ta, dẫn ngươi gặp ca ca ta!

Nhiếp Đồng cười một tiếng, cất bước đi về phía trước.

Trương Huyền theo sát ở sau lưng, không biết bay bao xa, ngừng lại ở

trước một đỉnh núi.

Ngay sau đó thấy được một thanh niên khác.

Dung mạo so với hắn lớn hơn không bao nhiêu, hai hàng lông mày giương lên, cho người ta một loại cảm giác sâu xa không thể nhìn thấu.

- Thực lực này...

Trương Huyền run lên.

Thực lực của thanh niên trước mắt này, vậy mà còn cường đại hơn hắn, đồng dạng đột phá Đế Quân ràng buộc, hơn nữa tu vi càng thêm sâu xa dày nặng!

- Tại hạ Nhiếp Vân!

Thanh niên cười nhạt một tiếng nói:

- Cũng chính là cha của Nhiếp Linh Tê, Lạc Nhược Hi trong miệng ngươi!

- Cha của Nhược Hi?

Trương Huyền chấn động:

- Ngươi là Thiên Đạo Thần giới?

Trước đó Lạc Nhược Hi nói qua, phụ thân của mình là Thiên Đạo, làm sao cũng không nghĩ đến, là một người trẻ tuổi như thế.

- Ta Nhất Khí Hóa Tam Thanh, một phần linh hồn biến thành Thiên Đạo! Lại nói thế giới này là ta sáng tạo, nói ta là Thiên Đạo cũng không sai!

Nhiếp Vân cười nhạt.

Trương Huyền khó tin.

Thần giới lại là người trước mắt này sáng tạo?

Vậy thực lực của hắn mạnh bao nhiêu?

- Không đúng, nếu như Thần giới là ngươi sáng tạo, ngươi lại là Thiên Đạo, vì sao tùy ý Ngoan Nhân tàn phá bừa bãi mà không ra tay...

Trương Huyền nhìn qua.

Nếu như không phải mình đột phá, Thần giới vô cùng có khả năng triệt để sụp đổ, vì sao người trước mắt này mặc kệ không hỏi?

Thậm chí ngay cả con gái sinh tử cũng không quan tâm?

Không có trả lời vấn đề của hắn, Nhiếp Vân nhàn nhạt nhìn qua:

- Ngươi cho rằng trên Thần giới còn có sinh mệnh càng cường đại hơn không?

- Cái này...

Trương Huyền dừng lại một chút:

- Hẳn là có...

Tuy chưa thấy qua, nhưng nếu hắn có thể tu luyện tới loại cảnh giới này, có lẽ những người khác cũng được, thậm chí mạnh hơn.

Giống như vị trước mắt này.

- Ta từng nghi ngờ, trên Thần giới sẽ có sinh mệnh cường đại hơn, cho nên dùng hết toàn lực thăm dò, cuối cùng đưa tới thế giới càng cao phản phệ... Một bàn tay phá không đánh xuống!

Nhiếp Vân nhìn qua:

- Lúc ấy nếu như ta né tránh, vô cùng có khả năng toàn bộ Thần giới đều sẽ bị san bằng, không còn sinh mệnh... Cho nên ngăn lại chiêu này, nhưng cũng bởi vậy hóa thân Thiên Đạo bị chia ra.

- Loại tình huống này, ta muốn khôi phục chỉ là một đạo ý niệm mà thôi, nhưng ta rõ ràng, muốn chân chính siêu thoát Thần giới ràng buộc, đi thăm dò bàn tay kia từ đâu đến, bên ngoài Thần giới lại có cái gì... Chỉ

dựa vào một mình ta rất khó làm được. Cho nên muốn nhìn một chút, có sinh mệnh có thể đột phá Đế Quân ràng buộc, đi đến tình trạng ngang hàng ta hay không!

- Cho nên phân tán ý niệm Thiên Đạo, đưa đến thế giới tầng thấp nhất, ban tặng linh hồn nguyên bản thuộc về thế giới này, cùng một linh hồn không thuộc về thế giới này. Mà ngươi, cuối cùng không có khiến ta thất vọng!

Nhiếp Vân cười nói.

- Linh hồn không thuộc về thế giới này, nói như vậy, ta xuyên qua, cũng là bởi vì ngươi?

Trong lòng Trương Huyền chấn động.

Khó trách có thể xuyên tới, không nghĩ tới đều là vị trước mắt này làm.

- Ha ha!

Nhiếp Vân nhẹ nhàng cười một tiếng nói:

- Bản thân thuộc về thế giới này, liền có kính sợ đối với thế giới, muốn đột phá thế giới ràng buộc, độ khó lớn hơn nhiều, ta cũng là tâm niệm khẽ động, cũng không nghĩ tới ngươi thật có thể thành công...

- Ta...

Trương Huyền hơi đỏ mặt:

- Nếu như không phải Khổng sư, ta căn bản không thể đi đến loại tình trạng này...

Không có Khổng sư vô tư dâng hiến, muốn đi đến cảnh giới bây giờ, căn bản không thể nào làm được.

- Cơ hội ta cho hắn, không có nắm chặt mà thôi. Cùng Linh Tê giao đấu, thực ra chính là cơ hội đột phá tốt nhất của hắn, đáng tiếc, hắn lựa chọn tránh lui, cho là mình lưu lại hậu chiêu, có thể toàn thân trở ra, trên thực tế lại mất đi cơ hội tiến bộ, nếu như ngay cả chút tinh thần ấy cũng không có, thì làm sao có thể chống lại?

Nhiếp Vân nói.

Trương Huyền lặng im không nói.

Lúc đó hai người chiến đấu, hắn đều nhìn ở trong mắt, Khổng sư quả

thực có chút thiếu sót.

Cũng có khả năng hắn không nguyện ý chém giết Lạc Nhược Hi.

Đáng tiếc, chỉ một ý niệm, lại bỏ qua cơ hội tăng tiến.

- Nếu như Khổng sư chiến thắng, Nhược Hi sẽ chết...

Một lát sau, Trương Huyền nhìn qua, lông mày nhăn lại.

Chẳng lẽ vị này ngay cả sinh tử của con gái cũng mặc kệ?

- Có ta ở đây, nàng sẽ không chết...

Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng:

- Thực lực của ngươi bây giờ, cùng ta không kém bao nhiêu, ngươi cảm thấy thực lực của hai người, ở trước mắt sống chết, muốn cứu người có thể làm được không?

- Cái này...

Trương Huyền cười khổ.

Đột phá Đế Quân, cùng Đế Quân là hai khái niệm, nếu như hắn thật nguyện ý ra tay, quả thực có thể ở thời khắc sống còn người cứu, hơn nữa bảo đảm một chút tổn thương cũng không có.

- Linh Tê, là thê tử Lạc Khuynh Thành của ta sinh ra, cho nên nàng ngụy trang tên họ Lạc... Vì có thể làm cho nàng tin tưởng, không xử trí theo cảm tính, đến bây giờ vẫn cho rằng ta còn rơi vào hôn mê...

Nhiếp Vân cười khổ:

- Ta làm cha cũng coi như đủ hung ác... Như vậy đi, chuyện này ngươi giải thích cho nàng một chút, dù sao bây giờ lòng của nàng đã chuyển đến trên người ngươi, ta làm cha, đoán chừng đã không nhớ nổi... Ha ha, ta tạm thời không xuất hiện, trốn một đoạn thời gian lại nói, nếu không thật sợ nàng huyên náo long trời lở đất...

Nhìn thấy vị trước mắt này không đáng tin cậy như vậy, da mặt Trương Huyền co lại, đành phải đáp ứng:

- Được rồi...

Không đáp ứng cũng hết cách rồi, ai bảo đối phương là cha vợ...

- Thiên Đạo thư viện, là một đạo ý niệm của ta biến thành, là căn cơ, cũng là ràng buộc, ngươi có thể dựa vào năng lực của mình đột phá ràng buộc, nói rõ năng lực và tiềm lực, tương lai tiền đồ vô lượng, con gái của ta có thể theo ngươi, làm cha cũng coi như an ủi.

Nhiếp Vân nở nụ cười.

Trương Huyền gật đầu, một lát sau, đột nhiên nhớ tới cái gì, quay đầu nhìn về phía Nhiếp Đồng:

- Tiền bối, vị ở Thượng Thương lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý, có phải ngươi hay không?

Tổ sư khai phái của Lăng Vân kiếm các, giống như Khổng sư, đã sớm đi tới Thần giới, nhưng mình lại chưa bao giờ nghe qua tên.

Dựa vào bản thân, liền có thể lĩnh ngộ Thần chi kiếm ý, thiên phú như

vậy, sao có khả năng không ai biết đến?

- Là một đạo ý niệm của ta lưu lại truyền thừa, mục đích là vì để cho các ngươi ít đi đường quanh co, tiến bộ càng nhanh, cũng coi là hi vọng ngươi có thể cấp tốc đuổi theo bước chân của ca ca! Hắn cô độc đã lâu rồi!

Nhiếp Đồng thản nhiên nói.

Hai mắt nhìn về phía thanh niên cách đó không xa, dường như trong mắt của hắn trừ ca ca, lại không có những người khác.

Cũng đúng, loại địa phương nhỏ như Thượng Thương, đối với hắn mà nói, chỉ là một đạo ý niệm mà thôi, căn bản không có giá trị nhắc tới, nhưng đối với hắn mà nói, lại có tác dụng rất lớn.

Chính bởi vì lĩnh ngộ loại kiếm pháp này, mới càng đi càng xa, cho tới thực lực bây giờ.

- Thì ra là thế, đa tạ...

Nghi hoặc mở ra, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm.

Xem ra nhất cử nhất động của mình, đều ở trong quan sát của bọn hắn, may mắn mình may mắn không làm nhục mệnh!

- Trở về đi, cố gắng tu luyện, chờ tu vi của ngươi triệt để vững chắc, ta sẽ dẫn ngươi đi chỗ xa hơn, đi xem thế giới chân chính, đến cùng lớn đến bao nhiêu...

Nhiếp Vân cười nhạt một tiếng, vung tay lên, Trương Huyền liền cảm thấy không gian trước mắt biến hóa, lần nữa trở lại Tự Tại Thiên.

Lạc Nhược Hi đang đứng ở cách đó không xa.

- Trương Huyền...

Nữ hài khẽ mỉm cười nhào tới, tựa như hoa tươi nở rộ.

(Hết trọn bộ)

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực – cám ơn các bạn đã theo dõi cuộc hành trình của Trương lão sư.

Hẹn gặp các bạn ở những bộ khác của nhóm mình.

Hết chương 3724.
Bình Luận (0)
Comment