Thu!
Đầu hất lên, Thanh Ưng thú mang theo một khí thế cao ngạo.
- Thanh Ưng thú?
Phí Hiên vương tử nhận ra được.
Tuy rằng hắn không phải thuần thú sư, đối với man thú vẫn có hiểu biết nhất định. tuy rằng ở trong man thú bay, Loại man thú này được cho không kém, nhưng bị giới hạn bởi thiên phú, thực lực mạnh nhất cũng là Thông Huyền cảnh đỉnh phong.
Hắn cũng là Thông Huyền cảnh đỉnh phong, phối hợp rất nhiều thủ đoạn, chiến thắng cũng không khó.
Hắn thân là vương tử, không chỉ lực lượng tinh thuần, quan trọng hơn học tập đều là võ kỹ cao minh nhất. Nếu như ngay cả một con dã thú chỉ dựa vào man lực cũng chiến thắng không nổi, thật sự quá mất mặt.
Hắn khẽ cười, nhìn về phía Mạc Vũ công chúa:
- Công chúa điện hạ nói có thể làm chủ được không? Chỉ cần ta đánh thắng con Thanh Ưng thú này, liền đáp ứng hôn sự cùng ta?
- Ừ!
Mạc Vũ công chúa gật đầu:
- Chỉ có điều, nếu như ngươi thua, vẫn mời lập tức rời đi!
- Đó là tất nhiên. Nếu như ngay cả thú sủng cũng đánh không lại, lại có tư cách gì cưới công chúa!
Hai mắt Phí Hiên vương tử tỏa ánh sáng.
Mạc Vũ công chúa lại ra cấp thiên tài nổi danh khắp nơi, còn là đại mỹ nữ, không biết bao nhiêu vương tử điện hạ đều muốn thấy được dung mạo, có thể cùng giai nhân hẹn gặp.
Hắn nhắc tới hôn sự, vốn cũng không ôm hy vọng quá lớn. Không nghĩ tới đối phương tự nhiên đưa ra yêu cầu này.
Đổi lại thành cái khác, hắn còn không có tự tin quá lớn. Nhưng đối phó với một con man thú có Thông Huyền cảnh đỉnh phong, vẫn không có bất cứ vấn đề gì.
- Điện hạ...
Nhiên Mộc đặc sứ nhướng mày, không nhịn được nhìn về phía Thanh Ưng thú trước mắt.
Man thú và nhân loại không giống nhau. Dựa thân thể, thời điểm không chiến đấu, thực lực cơ bản không nhìn ra. Cho dù hắn đạt được Tông Sư đỉnh phong, cũng không biết đối phương đến cùng mạnh tới mức nào.
Căn cứ vào kinh nghiệm, Thanh Ưng thú sẽ không vượt quá Thông Huyền cảnh đỉnh phong. Thực lực như vậy chắc hẳn không phải là đối thủ của vương tử. Nhưng... Mạc Vũ công chúa tự tin như vậy, khiến cho trong lòng hắn có chút không nắm chắc.
- Một con Thanh Ưng thú mà thôi, không quan trọng!
Phí Hiên vương tử khoát tay áo.
- Vậy liền bắt đầu đi!
Khẽ cười, Mạc Vũ ngoắc tay. Thanh Ưng thú kêu to một tiếng chói tai, vọt thẳng về phía trước mặt Phí Hiên vương tử. Đôi cánh khổng lồ, quét ngang xuống.
Lông chim lớn giống như sắt thép, phối hợp với lực lượng mạnh mẽ, còn chưa tới đến trước mặt, trong đại sảnh giống như có một trận cuồng phong cuồn cuộn nổi lên. Mặt đất nham thạch cứng rắn, ở dưới lực lượng trùng kích, xuất hiện vết nứt.
- Nửa bước Tông Sư? Điều này...
Cảm nhận được lực lượng trên cánh đối phương vung vẩy đến, vẻ mặt Phí Hiên vương tử đang tự tin, thiếu chút nữa thì ngã bổ nhào xuống đất.
Thanh Ưng thú thành niên không phải cũng chỉ có Thông Huyền cảnh đỉnh phong sao? Tại sao có thể là nửa bước Tông Sư? Hơn nữa nhìn mức độ vận dụng lực lượng thuần thục, sợ rằng thăng cấp không phải trong thời gian ngắn.
Hai cấp bậc này, tuy rằng chỉ chênh lệch một chút, lực chiến đấu lại kém xa.
- Trúng kế!
Lúc này có ngốc, cũng biết mình bị đối phương lừa gạt. Phí Hiên vương tử đầy buồn bực, bàn chân bước trên mặt đất một bước, chạy trốn thẳng về phía sau.
Vù!
Chỉ có điều, hắn còn chưa đi xa, chỉ thấy Thanh Ưng thú trước mắt, thân thể to lớn nhẹ nhàng thoáng lắc một cái, đã bay vọt không trung, cương trảo mạnh mẽ xé rách lao đến.
Con vật này không chỉ có thực lực mạnh, phản ứng cũng nhanh hơn nhiều so với man thú bình thường, một đòn không trúng trực tiếp biến chiêu.
Thanh Ưng thú có hai tuyệt chiêu lợi hại nhất: Cánh quét ngang, cương trảo xé rách.
Chiêu thứ nhất thất bại, tiếp đến cánh quét ngang lực lượng, thân thể đột ngột từ mặt đất nhô lên.
Vù!
Không khí phát ra tiếng nức nở, Phí Hiên vương tử còn chưa kịp chạy trốn, đã bị cương trảo đánh trúng ngực, đập một cái, bay ngược ra. Một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra.
- Ngươi thất bại!
Mạc Vũ ngoắc tay. Thanh Ưng thú bay trở về. Nàng quay đầu lại nhìn về phía vương tử cách đó không xa, thản nhiên nói.
- Ta...
Giãy dụa đứng dậy, mặt Phí Hiên vương tử xám như tro tàn.
Vốn tưởng rằng dựa vào thực lực của hắn, đối phó với con Thanh Ưng thú này dễ như trở bàn tay. Hắn nằm mơ đều không nghĩ tới, ngay cả một chiêu cũng không chịu đựng nổi, bản thân đã bị đánh trọng thương.
Con vật này cũng quá quái dị!
Giống như con người, hiểu được phương pháp chiến đấu.
- Nàng giở trò lừa bịp... Thanh Ưng thú bởi vì bị giới hạn huyết mạch, chỉ có Thông Huyền cảnh đỉnh phong. Con này làm sao có thể có nửa bước Tông Sư?
Dùng một đan dược chữa thương, khôi phục được một ít, Phí Hiên vương tử cắn răng, nói.
- Thua chính là thua! Thế nào, đường đường là vương tử điện hạ, còn muốn đổi ý?
Vẻ mặt Mạc Vũ công chúa thản nhiên.
Con Thanh Ưng thú này chính là con ban đầu ở Thú Đường, bị Trương Huyền dùng phương pháp đánh thuần thú thuần phục kia, lấy chân khí thiên đạo tinh lọc huyết mạch, thuận lợi tăng lên tới nửa bước Tông Sư.
Không chỉ có như vậy, chân khí thiên đạo vô cùng tinh thuần của hắn tinh lọc huyết mạch của man thú, suy nghĩ sẽ trở nên càng rõ ràng hơn, càng thông minh hơn.
Chính vì vậy, nó có khả năng ở thời điểm chiến đấu, nhanh chóng biến chiêu, dễ dàng nghiền ép Phí Hiên.
Ban đầu, thời điểm ở Hồng Liên thành, Trương Huyền bởi vì có thú sủng cấp bậc nửa bước Chí Tôn, nó có cũng được không có cũng được, mới ném cho Mạc Vũ, để cho nàng cưỡi trở lại vương thành.
Tuy rằng không với ký kết khế ước, nhưng cũng có độ tín nhiệm. Đối với lời của nàng, nó tất nhiên nói gì nghe nấy.
- Ta...
Sắc mặt Phí Hiên vương tử đỏ lên, muốn phản bác, lại nói không ra lời.
Vừa lời nói rất chắc chắn, chỉ cần đánh bại, vứt bỏ ý định cầu hôn. Hiện tại ngay cả hai chiêu của nó còn chưa tiếp được, cho dù da mặt dầy đi nữa, cũng khó mà mở miệng.
Hắn đang rầu rĩ không biết trả lời như thế nào, lại thấy một tên thái giám từ bên ngoài đi vào.
- Bệ hạ, Liễu lão sư của Thiên Vũ học viện cầu kiến!
- A? Liễu lão sư, mau mời!
Ánh mắt Mạc Thiên Tuyết nhất thời sáng lên.
- Vâng!
Thái giám đi ra ngoài.
- Hừ!
Nhớ tới người đáng giận kia, gương mặt Mạc Vũ thâm trầm.
Từ nhỏ đến lớn, luôn luôn đều là người khác vây quanh nàng. Vẫn lần đầu tiên... a, lần thứ hai, nàng bị đãi ngộ như thế.
Thu được biểu tình của nữ nhi nhìn ở trong mắt, Mạc Thiên Tuyết cười lắc đầu:
- Tiểu Vũ, con phải chú ý một chút, cố gắng tạo quan hệ với Liễu lão sư, không nên tùy hứng như vậy! Hắn lại là thí sinh tốt nhất phụ vương xem trọng!
- Thí sinh tốt nhất?
Phí Hiên vương tử và Nhiên Mộc đặc sứ nhìn nhau, từng người đều lộ ra vẻ cảnh giác.
Thảo nào vị Thiên Tuyết bệ hạ này vẫn trả lời ba phải. Xem ra đã ở Thiên Vũ vương thành hắn đã tìm được một người thích hợp.
- Hừ, ta thật ra muốn xem thử, hắn đến cùng lợi hại tới mức nào, có thể khiến cho Thiên Tuyết bệ hạ coi trọng như vậy...
Phí Hiên vương tử híp mắt lại. Đối với Liễu lão sư vẫn chưa thấy qua, hắn tràn ngập sự thù địch.
Ánh mắt Nhiên Mộc đặc sứ cũng có phần nghiêm trọng.
Bọn họ vừa tới Thiên Vũ vương thành, cũng không biết chuyện Liễu lão sư đại triển thần uy, giải quyết mười chín tạp chứng nghi vấn khó xử lý. Chỉ có điều, có thể khiến cho Thiên Tuyết bệ hạ coi trọng như vậy, khiến cho hắn cũng không nhịn được có chút ngạc nhiên.
Hắn quay đầu lại, nhìn về phía bên ngoài điện. Hắn lập tức nhìn thấy được một người thanh niên đi theo phía sau thái giám đi tới.
- Thông Huyền cảnh sơ kỳ?
Nhiên Mộc đặc sứ và Phí Hiên vương tử liếc mắt nhìn nhau, đồng thời nhướng mày.
Còn tưởng rằng là một thanh niên tài tuấn thế nào. Không nghĩ tới thực lực kém như vậy, chỉ có Thông Huyền cảnh sơ kỳ.
Người như thế ở loại địa phương nhỏ Thiên Huyền vương quốc này, xem như là rất mạnh, nhưng ở phạm vi vương quốc nhất đẳng, chỉ có thể cho là bình thường.
- Bệ hạ!
Đi vài bước đến đại sảnh, vị người thanh niên là Liễu lão sư này tùy ý ôm quyền.
- Ách?
Nhìn thấy được hành động của hắn, hai người đầu đầy mê hoặc.
Tình huống bình thường, nhìn thấy được quốc vương bệ hạ, thế nào cũng phải hành lễ. Cho dù không phải lễ quân thần, từng tuổi này cũng phải làm lễ vãn bối. Người này thì hay rồi... Trực tiếp làm một lễ ngang hàng?
Người này chừng hai mươi tuổi, chỉ có Thông Huyền cảnh sơ kỳ, đối với quốc vương bệ hạ Tông Sư đỉnh phong, làm lễ ngang hàng?
Rốt cuộc hắn cso thân phận gì?
- Thiên Vũ vương thành, ba gia tộc lớn, vô số vương công đại thần... Không có nghe nói tới nhân vật nào có mặt mũi, họ Liễu cả?
Nhiên Mộc đặc sứ càng không thể tưởng tượng nổi.
Ngay cả man thú trấn quốc của Thiên Vũ vương quốc thân thể có bệnh nhẹ, bọn họ đều có thể điều tra rõ ràng. Thế lực phân bố trong vương thành, bọn họ tất nhiên cũng biết rất nhiều, nhưng chưa từng nghe qua thế lực lớn nào họ Liễu.
Ngay cả Danh Sư Đường cũng không có nghe nói có danh sư gì họ Liễu.
Lại nói, nếu quả thật là danh sư, lại không thể gọi là Liễu lão sư, mà là Liễu sư.
- Liễu lão sư, ta thật sự đợi đã lâu, còn tưởng rằng ngày hôm qua sẽ tới. Không nghĩ tới, hôm nay mới đến!
Mạc Thiên Tuyết cười gượng nhìn qua.
Đối phương là thiên tài y đạo, đường đường là hội trưởng của nghiệp đoàn y sư. Cho dù hắn là quốc vương bệ hạ, cũng không có tư cách giục, chỉ có thể chờ. Chỉ là không nghĩ tới vừa chờ lại hơn một ngày.
- Ngày hôm qua có việc!
Trương Huyền gật đầu, nhìn qua:
- Ngày hôm qua ta đã nói qua, có thể trị bệnh giúp cho ngươi một lần. Ai có bệnh, gọi hắn ra đây!
Sau khi nói xong, hắn nhìn quanh một vòng, mắt rơi vào trên người Phí Hiên vương tử, Nhiên Mộc đặc sứ.
Bị hắn vừa nhìn, lông mày Phí Hiên vương tử lại giật mạnh.
Ban đầu, hắn đối với người này đã khó chịu. Lúc này người này nói xong có bệnh lập tức nhìn qua, khiến cho hắn thiếu chút nữa thì bùng nổ.
- Liễu lão sư đúng không?
Sắc mặt hắn trầm xuống, đi lên.
Trương Huyền nghi ngờ.
- Tại hạ nhị vương tử của Khôn Càn vương quốc, Phí Hiên, ngày hôm nay cố ý tới cầu thân Mạc Vũ công chúa...
Nói đến cầu thân, hắn cố ý nhấn mạnh, muốn xem thử biến hóa của đối phương, lại phát hiện vẻ mặt đối phương đờ đẫn, hình như căn bản không quan tâm.
Lông mày hắn nâng lên, hừ một tiếng, nói:
- Ngươi đã là người được bệ hạ và công chúa lựa chọn, có dám cùng ta so đấu hay không?
- Người được lựa chọn?
Trương Huyền giống như hòa thượng sờ không thấy tóc.
Ngươi cầu hôn là chuyện của ngươi. Ta trị bệnh là chuyện của ta. Đầu óc của người này có phải có phải có vấn đề hay không? Vừa xuất hiện, lại muốn so đấu một trận?
Lại nói, người được lựa chọn là có ý tứ?
Hắn đang nghi ngờ, đột nhiên trong đầu có linh quang lóe lên, liền hiểu được.
Không phải Mạc Thiên Tuyết mời hắn sang đây xem bệnh sao?
Người này nói năng bừa bãi, sợ rằng chính là bệnh nhân kia...
Ừ, bệnh tâm thần, chắc hẳn là chứng bệnh khó có thể trị liệu trên thân thể. Vừa vặn có thể nhân cơ hội nói ra khó khăn, vơ vét tài sản một chút, xem thử có thể lấy thêm vài khối linh thạch hay không...
Hắn chủ động qua chữa bệnh, chính là vì linh thạch. Cho dù vị bệnh nhân này không nặng, cũng phải cố ý nói lợi hại một chút. Nếu không, hắn không biết xấu hổ lấy tiền như vậy sao?
Chỉ có điều, thấy dáng vẻ người này nói chuyện không đâu, chắc hẳn là bệnh rất nặng. Lừa gạt đối phương hai ba, khối linh thạch, giá trị với số tiền này!
Suy nghĩ cẩn thận những điều này, vẻ mặt Trương Huyền thoả mãn liếc mắt nhìn Phí Hiên vương tử, gật đầu. Lúc này hắn mới dường như suy nghĩ tới điều gì, nhìn về phía Mạc Thiên Tuyết:
- Bệ hạ, bệnh nhân này rất nghiêm trọng! Đầu óc có bệnh, thuộc về vấn đề tinh thần. Nếu so với trị liệu bình thường còn phiền phức hơn. Có khả năng cần phải tiêu tốn không ít công phu...
- Phụt...
Còn tưởng rằng hắn gật đầu là đáp ứng so tài, Phí Hiên vương tử đang muốn nói chuyện. Nghe được câu này, một ngụm máu tươi phun ra, thiếu chút nữa thì lập tức ngất đi.
Đầu óc ngươi mới có bệnh, cả nhà đều có bệnh...