Dịch: Geam
Biên: Mựp
Hồng Thiên lâu loạn thành một đám.
- Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì ? Sao ta mới ra ngoài không bao lâu, mọi thứ lại thành ra như vầy ?
Trong phòng, có một lão già lạnh lùng nhìn Ngô chấp sự Ngô Sầu đang quỳ gối trước mặt mình. Lão già đó chính là ông chủ của Hồng Thiên lâu, Hồng Hạo trưởng lão.
- Hồi bẩm trưởng lão, là như vậy, cháu của Thượng Thần trưởng lão là Thượng Bân tới. . . - Ngô chấp sự không dám có chút giấu diếm, nói ra toàn bộ mọi chuyện.
Trong đó cũng có chuyện hắn đem Rượu Thần Tiên đổi thành Thanh Nham Nhưỡng.
- Ngô Sầu, ngươi thật là lớn gan mà!
Vừa mới nghe xong những lời này, sắc mặt Hồng Hạo trưởng lão liền trầm xuống, tức giận đến nỗi đạp Ngô Sầu một cái.
Bành!
Ngô chấp sự lập tức bay ra ngoài, sắc mặt ảm đạm, phun ra từng ngụm, từng ngúm máu tươi:
- Trưởng lão tha mạng, ta… mặc dù tội của ta là không thể tha, nhưng này tên nhóc kia còn ghê tởm hơn, nói ra những chuyện này trước mặt nhiều người như vậy, để cho Hồng Thiên lâu của chúng ta mất hết thể diện, hoàn toàn không coi trưởng lão ra gì. . .
- Hừ! Tự mình làm chuyện xấu, còn không dám cho người khác nói ? - Sắc mặt Hồng Hạo trưởng lão âm trầm, tựa như sắp nổi trận lôi đình.
- Ta. . .
Ngô chấp sự run lẩy bẩy.
Thay đổi thành phần rượu, thu lợi bất chính, đây đều là chuyện hắn tự mình gây nên, vốn cho rằng sẽ không có ai biết, bây giờ lại bị một thiếu niên vạch trần trước mặt mọi người, trong lòng tất nhiên là tràn đầy uất hận.
- Ta cho ngươi thời gian năm ngày, nhanh chóng giải quyết triệt để chuyện này cho ta, làm những ảnh hướng trái chiều giảm đến mức thấp nhất! Ta còn chưa so đo với ngươi tội tham ô, nếu không, mạng của ngươi cũng đừng mong có thể giữ được! - Hồng Hạo trưởng lão đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng như tuyết:
- Còn nữa, tên của thiếu niên đó là gì ? Là vị lão sư nào của học viện? Khám phá ra được những thứ này, nếu hắn lặng lẽ nói cho ta biết, có lẽ ta sẽ ban thưởng cho hắn rất hậu hĩnh, nhưng đằng này hắn lại quấy rối trước mặt mọi người, chà đạp danh dự của Hồng Thiên lâu chúng ta, ngày mai ta phải đến xem hắn là ai mà lại có lá gan lớn đến như vậy!
Gầm lên một tiếng, khí tức cuồng bạo khuấy động trong không gian, giống như sương lạnh quất vào mặt, khiến cho người ta không rét mà run.
Võ giả cấp bảy, Thông Huyền cảnh!
Vị Hồng Hạo trưởng lão này lại là cường giả Thông Huyền cảnh! Thảo nào lúc trước hắn có thể tranh đoạt chức vị viện trưởng, tu vi như vầy, đúng là làm cho người ta khiếp sợ!
- Là. . . là. . . Trương Huyền lão sư!
Ngô chấp sự vội nói.
- Trương Huyền ? Lão sư khảo hạch hạng nhất từ dưới đếm lên Trương Huyền ? - Hồng Hạo trưởng lão sững sờ.
Lão sư khảo hạch hạng nhất đếm ngược, nổi tiếng đến nỗi ngay cả Hồng Hạo trưởng lão cũng đã nghe qua. Bởi vì học viện Hồng Thiên được thành lập mấy trăm năm qua cũng chưa từng có chuyện như vậy xảy ra.
- Chính là hắn. . . - Ngô chấp sự gật đầu.
- Một tên phế vật mà cũng dám chà đạp tôn nghiêm của Hồng Thiên lâu, được lắm! - Hồng Hạo trưởng lão xiết chặt nắm đấm, ánh mắt sáng lên, nồng nặc sát khí.
Nếu như đối phương là một lão sư uyên bác, là một người hết sức quan trọng của học viện, lão còn có chút chần chừ không dám ra tay giáo huấn, đằng này chỉ là một tên phế vật. . . Vậy cũng đừng trách lão vô tình!
...
- Ai, thật là phiền phức!
Trở lại chỗ ở, Trương Huyền xoa xoa mi tâm.
Chỉ ăn bữa cơm thôi mà lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, ngay cả hắn cũng không nghĩ tới mọi chuyện lại đến nước này.
- Được rồi, không thèm nghĩ nữa, vẫn nên nghĩ cách làm thế nào để đột phá Ích Huyệt cảnh đi!
Rất nhanh, hắn liền ném toàn bộ phiền não ra khỏi đầu.
Mặc dù thân là xuyên việt giả, nhưng hắn biết, trong cái thế giới thực lực vi tôn này, chỉ cần có đầy đủ thực lực, tất cả phiền phức đều sẽ không phải là vấn đề nan giải.
Thực lực của hắn hiện nay đã đạt đến Đỉnh Lực cảnh đỉnh phong, muốn đột phá, nhất định phải học tập cách tu luyện công pháp của võ giả cấp sáu!
Mà công pháp cấp sáu, lão sư bình thường trong học viện cũng không có tư cách xem, chỉ có thể hỏi ý của trưởng lão, sau khi người đó đồng ý, mới có thể sao chép một bản!
Lần trước hắn khảo hạch chỉ là võ giả cấp ba, nếu như bây giờ đến tìm trưởng lão xin công pháp tầng sáu, nhất định sẽ bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ, vô cùng phiền phức.
Hơn nữa, cho dù được sự đồng ý của đối phương, sao chép một bản. . . Cũng không có cách nào để tu luyện!
Từ Hồng Thiên Cửu Trọng Quyết cấp năm có thể nhận ra được bộ công pháp này có quá nhiều khuyết điểm, nếu như không so sánh với nhiều loại công pháp, tìm kiếm phương pháp chính xác để tu luyện, cho dù có tu luyện không ngừng, thì dù có tu luyện mấy năm đi chăng nữa cũng không có kết quả gì!
Với hắn mà nói, việc cấp bách nhất hiện nay vẫn là tìm được công pháp đại lượng của võ giả cấp sáu, so sánh tham khảo, tìm kiếm chính xác phương pháp tu luyện.
- Ừ, nghe nói Thiên Huyền Vương thành có không ít giao dịch, công pháp đã được bày bán, nếu như có thể mua mấy quyển công pháp tầng sáu về, có lẽ sẽ có thể giải quyết không ít vấn đề!
Đột nhiên, nghĩ đến một sự kiện, ánh mắt của Trương Huyền sáng lên.
Hồng Thiên học viện vị trí chính là Vương thành của Vương quốc Thiên Huyền, nơi này vô cùng phồn hoa, các loại giao dịch lớn đều có, công pháp tầng sáu tuy rằng rất quý, nhưng vẫn có không ít chỗ bán.
Đối với mình mà nói, kỳ thật cũng không cần phải mua gấp, chỉ cần nghĩ cách để làm tăng công lực lên gấp bội, như vậy chẳng khác nào chiếm được bí tịch.
Có được Thiên Đạo thư viện, bí tịch quý hay không quý cũng không sao, chỉ cần số lượng nhiều, có thể tổng hợp từ vô số những sai lầm trong đó mà tìm tới con đường tu luyện chính xác, tự động hình thành Thiên Đạo Thần Công, vô cùng lợi hại.
- Sắc trời còn sớm, ra ngoài đi dạo, có lẽ sẽ tìm được mấy quyển! - Nghĩ như vậy, Trương Huyền không do dự nữa, lập tức đứng dậy.
Hiện tại trời vừa mới sập tối không bao lâu, chính là lúc cuộc sống về đêm bắt đầu, dù sao hắn cũng rảnh rỗi, đúng lúc có thể đi đến thương thành tìm xem, có lẽ sẽ tìm được vật gì đó hữu dụng.
Thiên Vũ thương thành là nơi giao lưu buôn bán lớn nhất Thiên Huyền thành, nghe nói chỉ cần có tiền, dạng vật phẩm gì cũng có thể mua được.
Đi vào trong đó, nhìn thấy vật phẩm rực rỡ muôn màu, Trương Huyền có chút lóa mắt.
Tiền thân chỉ là một lão sư nhỏ bình thường, tiền lương thấp, đãi ngộ kém, nơi sang trọng như thế này cũng chưa từng tới bao giờ, không ít thứ giờ phút này cho dù đã nhìn thấy rồi cũng nhận không ra.
Trong Thương Thành có không ít quán ăn nhỏ, mỗi cái đều có chủ quán, bán rất nhiều các loại vật phẩm đa dạng.
Binh khí, đan dược, dược liệu, khôi giáp, da thú, Thú Đan. . .
Các loại đồ dùng cần cho tu luyện, hầu như đều có thể được tìm thấy ở đây.
Bất quá, chủng loại và số lượng quá nhiều, rất khó để phân biệt thật giả.
- Ta nhận không ra, nhưng Thiên Đạo thư viện có thể nhận ra mà!
Trong lòng hơi động, Trương Huyền đi vào một cái quầy hàng trước mặt.
- Vị công tử này, ngươi muốn tìm cái gì ? Chỗ của ta cái gì cũng có, bảo đảm sẽ làm ngươi hài lòng! - Chủ quán vội vàng nghênh đón.
- Ta chỉ xem qua thôi! - Trương Huyền cười cười, thuận tay cầm lên một vật phẩm phía trên.
Là một Linh Đang không lớn.
- Linh Đang này là do một chuyên gia luyện khí sư điều chế, công hiệu phi phàm, chỉ cần 50 đồng vàng, giá cả vừa phải, ta không gạt người đâu! Công tử nếu thích, ta có thể giảm giá cho ngươi. . . 20 đồng vàng là được rồi! - Chủ quán nói.
Trương Huyền cũng không trả lời, mà là đem Linh Đang cầm ở trong tay dạo qua một vòng.
Ông!
Thư viện nhẹ nhàng chấn động, một cái thư tịch xuất hiện trong đó.
- Toa m Linh Đang, có thể phóng thích toa âm, khiến cho người ta có cảm giác choáng váng, hữu hiệu đối với võ giả cấp một! Được chế tạo ở Thanh Vân phường, thành phần Ô Kim thiết. . .
- Khuyết điểm: Một, toa âm sinh ra tốc độ chậm, muốn cho người mê muội nhiều nhất chỉ trong một nén nhang, không có bất cứ gì hiệu quả gì trong chiến đấu; hai, công kích không phân biệt bạn thù, ngay cả người dùng cũng sẽ nhận tổn thương. . .
- Quả nhiên có thể! - Trương Huyền cười một tiếng.
Xem ra những vật này bản thân không biết không sao, chỉ cần tiếp xúc với bàn tay, đem cầm lên, thư viện liền có thể tự động hình thành thư tịch đối chiếu!
Hơn nữa trong thư tịch chẳng những giới thiệu lai lịch của thứ này rất kỹ càng, thành phần, xuất xứ, ngay cả các loại các dạng khuyết điểm, chỉ cần nhìn lên một cái, liền có thể biết liệu nó có đáng tiền hay không.
Cái này chủ quán mới vừa nói giá là 50 đồng vàng, người không biết có lẽ sẽ mua thật, nhìn nội dung giới thiệu bên trong thư tịch, mới biết được cái đồ chơi này e rằng còn không đáng giá hai đồng vàng!
Còn cái gì mà do chuyên gia luyện khí sư điều chế. . . Thanh Vân phường chính là nơi chuyên chế tạo hàng giả.
Thợ thủ công trong đó là kém nhất thành.
Những người chế tạo vật phẩm thủ công gọi chung là thợ thủ công, bình thường chia làm chín bậc, bậc một là kém cỏi nhất, bậc chín là cao nhất.
Đồ vật do thợ thủ công bậc một kém nhất chế tạo, có thể đáng bao nhiêu tiền ?
- Có thư viện, ta không cần phải lo mình mua phải hàng giả. . .
Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.
Xem ra cái thế giới này giống như kiếp trước, có hàng thật, cũng có hàng giả, dựa vào nhãn lực trước kia của hắn, chắc chắn là không thể phân biệt được tốt xấu. Nhưng giờ phút này thư viện trong tay, những thứ này liền không cần phải lo lắng nữa.
Bất quá, mỗi một thứ đều phải chạm vào mới có thể xuất hiện thư tịch, toàn bộ cửa hàng, đủ thứ vật phẩm to to nhỏ nhỏ, sỉ sỉ lẻ lẻ, số lượng không dưới mấy ngàn vạn, bắt hắn sờ từng cái, không phải sẽ mệt chết sao ?
Lại nói, tùy tiện nhìn một cái, sẽ không khiến cho người khác chú ý, còn đằng này cái nào cũng sờ tới sờ lui, chỉ sợ không bao lâu, sẽ bị chủ cửa hàng đá ra khỏi cửa.