Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenYY
---------------------
- Chờ... còn một lát?
Thân thể thoáng lảo đảo một cái.
Thế nào hắn lại cảm giác gặp phải một người không biết nói tiếng người?
Ta hỏi ngươi có phải trận pháp sư hay không, ngươi trực tiếp tới một câu "chờ một lát"...
Có ý gì?
Chẳng lẽ, bây giờ không phải, chờ một lát là phải?
Có cần chọc cười như vậy hay không?
Trận pháp sư, một trong chức nghiệp thượng cửu lưu, mỗi một người đều cần tốn tâm huyết vô số, nghiên cứu vô số huyền bí mới có thể đạt được. Cho dù thiên tài đi nữa, không mất mấy năm liên tục không ngừng học tập, muốn thành công cũng không có khả năng.
Một người cái gì cũng đều không hiểu, chờ một lát...
Chờ gì? Chờ ngươi đùa giỡn hay sao?
Lại nói... Nhắm mắt? Vẻ mặt đờ đẫn.
Ngươi mặt gỗ à! Ngươi... rốt cuộc đang làm cái gì?
Da mặt Trịnh hội trưởng co giật. Nếu không biết đối phương là giám bảo sư ngũ tinh, khẳng định hắn đã sớm đạp một cước ra ngoài.
- Lão Trịnh, ta thấy ngươi hay là chuẩn bị cờ trận, trận cơ đi!
Thấy bạn lâu năm sắp không nhịn được, Tái các chủ bước lên trước nói.
- Chuẩn bị?
- Đúng vậy, Trương sư nếu nói như vậy, khẳng định có suy nghĩ của riêng mình. Chuẩn bị một chút, cũng không tính là gì cả!
Tái các chủ nói.
Tuy rằng không biết vị Trương sư này lấy tự tin từ chỗ nào, nhưng hắn đã thấy các loại thủ đoạn của người thanh niên này, đối với người này hắn chẳng biết tại sao lại tín nhiệm.
Đây chính là người ngay cả danh sư tứ tinh cũng có thể tùy ý giáo huấn. Nói hắn lập tức học lập tức ra sức, là có thể bố trí ra trận pháp, cũng sẽ tin.
- Được rồi, tin tưởng ngươi một lần! Tiểu Ngũ, lấy bộ cờ trận, trận cơ Tụ Linh trận ngươi học tập mấy ngày qua tới!
Thấy bộ dáng này của bạn lâu năm, hình như đối vị thanh niên này tin tưởng sâu sắc không nghi ngờ, Trịnh hội trưởng thoáng lộ ra một chút phiền não khoát tay áo.
- Vâng!
Người thanh niên lật cổ tay một cái. Mặt đất xuất hiện một đống đồ.
Trận pháp, do hai bộ phận trận cơ và cờ trận tạo thành.
Hai thứ này đều từ chất liệu đặc biệt chế luyện ra, nhằm vào trận pháp khác nhau, chia ra làm thuộc tính khác nhau.
Người thanh niên này là trận pháp sư nhị tinh, gần đây vẫn luôn học tập bố trí Tụ Linh trận nhị tinh. Cờ trận các loại, vừa vặn có một bộ.
Mang đồ tới, mọi người nhìn về phía người cách đó không xa. Chỉ thấy mắt hắn vẫn nhắm như cũ, không mở ra, không biết đang làm gì.
- Chẳng lẽ... Trương sư dự định hiện tại học trận pháp? Có thể coi là hiện tại học... Cũng có thể cần xem sách, tìm lão sư. Đứng ngơ ngác tại chỗ, có ý gì?
Trong lòng Tái các chủ cũng có chút nghi hoặc.
Học tập trận pháp, dính dáng tới vô số huyền bí. Đầu tiên phải bái một lão sư lợi hại, sau đó từ cơ sở nhất như địa hình, hình dạng, ngũ hành, âm dương tương sinh tương khắc, học lên. Giống như hắn đứng tại chỗ nhắm mắt lại, vẻ mặt ngây ngô như vậy, vẫn chưa từng thấy qua.
Mà nếu quả thật không phải học tập, lại đang làm gì?
Vẻ mặt mọi người không giải thích được. Lúc này, trên thực tế Trương Huyền đang giống như bọn họ suy đoán, đang học tập trận pháp.
Trước đó, tuy rằng thu thập không ít sách liên quan tới trận pháp sư, nhưng nghề nghiệp này hắn chưa từng cố gắng học tập, chỉnh lý qua.
Tinh thần hắn chìm đắm ở Thiên Đạo Đồ Thư Quán, đi tới trước mặt sách liên quan tới trận pháp.
- Chính xác!
Một tiếng khẽ kêu vang lên, một quyển sách thiên đạo xuất hiện ở trước mắt. Phía trên có bốn chữ lớn "trận pháp thiên đạo". Hắn tiện tay mở ra.
Vô số tri thức tiến vào trong đầu.
- Những kiến thức này, ta đều biết, lại học tập, đơn giản hơn nhiều...
Trước đó, thời điểm ở Thiên Vũ vương quốc, hắn từng mượn trang sách màu vàng, dung nhập không ít tri thức trận pháp, luyện đan, y sư... vào trong đầu. Mặc dù không chuyên môn học qua, nhưng rất nhiều tri thức trong đó, đã in vào trong đầu, giống như nghiên cứu mấy năm.
Có loại chỗ dựa này, lúc này lại học tập trận pháp thiên đạo, vô cùng đơn giản.
Tri thức chảy xuôi ở trong đầu. Chỉ cần hơn mười lần hít thở, hắn lại thông hiểu đạo lí.
Nếu như đổi lại thành chưa học qua chức nghiệp, sợ rằng ít nhất phải một canh giờ mới có khả năng học được. Mà bây giờ, tri thức lại ở trong trí nhớ, từ lâu đã chồng chất. Chỉ cần sắp xếp trình tự một lần nữa là được, không biết đơn giản gấp bao nhiêu lần.
Vù!
Trương Huyền mở mắt, nhìn về phía mọi người.
- Cờ trận đã cầm tới? Ở chỗ này bày trận sao?
- Khụ khụ...
Đang muốn xem đối phương có dự định gì, chỉ thấy hắn mở mắt nói vậy, Trịnh hội trưởng bị nước bọt sặc một cái.
Vừa rồi đối với khắc trận mâm hoàn toàn không biết chút nào... Nhắm mắt một hồi, lại muốn bày trận... Được rồi, ta thật ra muốn xem thử, ngươi có thể bố trí ra thứ gì!
- Nếu ngươi cảm thấy có thể, lại bố trí ở chỗ này!
Ép lửa giận trong lòng xuống, hắn vung tay áo một cái, sắc mặt tái xanh khẽ nói.
- Được!
Trương Huyền gật đầu, đi về phía cờ trận trận cơ trên mặt đất.
Nhìn thấy được động tác của hắn, không chỉ Trịnh hội trưởng, ngay cả Tiểu Ngũ kia, trán cũng đầy vạch đen.
Bày trận, đầu tiên phải cẩn thận quan sát hoàn cảnh, đo đạc phương vị tốt, vì thế sinh lực, hội tụ khí cho trận pháp. Người này cái gì cũng không nhìn, thậm chí ngay cả la bàn chưa từng lấy ra, lao thẳng đến cờ trận, giống như kẻ ăn hàng thấy một đống thịt béo... Cái này cũng gọi là bày trận sao?
Giở trò đùa gì vậy?
Như vậy cũng có thể bày trận, ta cũng có thể lên trời!
- Tái các chủ, ngươi... rốt cuộc dẫn tới đây người nào vậy?
Hừ một tiếng, Trịnh hội trưởng truyền âm.
- Trương sư... vẫn rất lợi hại!
Sắc mặt Tái các chủ ửng đỏ.
Hắn và vị Trương sư này tiếp xúc, cũng chỉ có mấy ngày. Thời điểm ở Nhất Phẩm các mua đồ mới quen, xông vào Lưu Thương Khúc Thủy, thiếu chút nữa hủy đi Giám Bảo các... Thậm chí ngay cả vu hồn phụ thể cũng có thể giải quyết. Dựa theo đạo lý, loại người đại tài này, không nên làm chuyện không có nắm chắc. Nhưng hiện tại hắn thấy, thế nào cũng có chút không mấy đáng tin?
Trận pháp sư bày trận, hắn đã nhìn thấy nhiều lần, chia ra làm ba bước. Đầu tiên, lấy ra la bàn, tra xét tình hình từ trường xung quanh, linh khí tập trung lại. Thứ hai, suy tính kích thước trận pháp, cùng với dung hợp hoàn cảnh, sau đó sẽ đưa tới tình huống, sớm làm ra các biện pháp đề phòng, làm ra ứng phó. Thứ ba, đo đạc trận cơ, địa điểm trưng bày cờ trận, lại bắt đầu bày trận.
Mỗi lần bày trận, đừng nói là trận pháp sư nhất tinh, nhị tinh, cho dù là Trịnh hội trưởng vị bạn lâu năm này của mình, cũng cần tốn không ít thời gian chuẩn bị. Không nửa canh giờ thậm chí một canh giờ, đã muốn thành công, gần như không khả năng.
Hơn nữa, đây là trận pháp đơn giản nhất. Gặp phải đại trận bao phủ mấy trăm thước, mấy ngàn thước, không mấy năm thôi diễn, tưởng tượng, muốn thành công, gần như không có khả năng.
Người này thì hay rồi... Không cần la bàn, không thôi diễn, không quan sát, trực tiếp cầm cờ trận, trận cơ...
Quả thật có chút giống như trò đùa của trẻ con.
- Lợi hại? Cái này cũng gọi là lợi hại? Hừ, ta không quan tâm hắn có đúng là giám bảo sư ngũ tinh hay không, một lát nữa, ngươi trực tiếp dẫn đi. Nghiệp đoàn trận pháp sư không chào đón loại người lỗ mãng này!
Trịnh hội trưởng khẽ nói.
- Cái này...
Tái các chủ xấu hổ, đang muốn giải thích vài câu, thay Trương sư cứu vãn mặt mũi, liền nghe được giọng nói của người sau khe khẽ vang lên.
- Được rồi!
- Được rồi? Cái gì được?
Bị dọa cho giật mình, hắn vội vàng quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy trận cơ, cờ trận vừa được Trương Huyền cầm lấy, đã bị ném ra ngoài, từng cái trực tiếp cắm vào trên mặt đất cách đó không xa, dựa theo xếp đặt đặc biệt, bao vây thành một hình tròn đường kính sáu, bảy thước.
- Không phải cần bố trí Tụ Linh trận sao? Ta lại bố trí một cái!
Trương Huyền nhìn qua.
- Bố trí một cái? Đây là Tụ Linh trận?
Vẻ mặt Tái các chủ đờ đẫn nhìn sang.
Vị trí cờ trận, trận cơ xếp đặt trước mắt, thật ra có chút tương tự với Tụ Linh trận...
Chỉ có điều, hắn đối với trận pháp không hiểu rõ nhiều lắm, vội vàng nhìn về phía Trịnh hội trưởng bên cạnh.
- Bộ này có hình của nó, không có ý của nó! Cái này cũng gọi là trận pháp sao?
Vung ống tay áo, lông mày Trịnh hội trưởng nâng lên.
- Thế nào? Lẽ nào Trương sư bày ra không đúng?
Thấy hắn tức giận như vậy, Tái các chủ hỏi.
- Tiểu Ngũ, ngươi tới nói một chút!
Trịnh hội trưởng cũng không trả lời, chắp hai tay ở sau lưng, khẽ nói.
- Vâng!
Người thanh niên Tiểu Ngũ đi lên phía trước.
- Hắn chuẩn bị cái này, vị trí trận cơ và cờ trận, vẫn tính là chính xác. Nhưng... trận pháp không chỉ là nghiêm khắc bày dựa theo trận đồ là có thể sử dụng. Quan trọng hơn chính là, dẫn động linh khí biến hóa!
Trên mặt Tiểu Ngũ lộ ra vẻ tự tin.
- Khiến cho linh khí biến hóa?
- Không sai!
Cổ tay lật một cái, trong tay Tiểu Ngũ xuất hiện thêm một cái la bàn. Thứ này ở trong tay, khí thế toàn thân hắn lập tức thay đổi. Trướcđó thoạt nhìn chỉ là một gã sai vặt tùy tùng. Mà bây giờ giống như là một trận pháp sư thật sự.
- Ngươi xem hắn bố trí cái này, xung quanh linh khí không có biến hóa chút nào. Cũng là nói, cờ trận căn bản không có cắm ở trên vị trí chính xác nhất, không dung hợp hoàn cảnh, tự nhiên cũng không có uy lực. Cũng chính là cái gọi là... Phế trận!
- Phế trận?
- Ừ, nếu là Tụ Linh trận, tự nhiên phải tập trung lại linh khí. Một khi tạo thành, thật giống như dòng nước trong vòng xoáy. Linh khí bốn phía, không ngừng tập hợp về phía chính giữa. Mà cái này... linh khí sau đó căn bản không có ý tập trung lại. Cũng đã nói, hắn chỉ là bày ra đúng trận đồ, cũng không phải tạo thành trận pháp!
Tiểu Ngũ nói.
Bày ra trận đồ, không phải tạo thành trận pháp, nghe rất huyền diệu. Trên thực tế, chỉ cần là trận pháp sư, cho dù là học đồ, đều biết điểm ấy.
Thật giống như luyện đan sư luyện đan, biết trình tự của mỗi gốc cây dược liệu, chưa chắc có thể chế luyện ra đan dược đạt tiêu chuẩn.
Trận đồ chỉ là sắp xếp cố định, thật sự muốn trận pháp có tác dụng, còn cần kết hợp hoàn cảnh.
- Nói không sai! Được, Trương sư, ta xem như nể mặt Tái các chủ, không tính toán với sự càn quấy của ngươi, trở về đi!
Thấy một học sinh của chính hắn phân tích đạo lý rõ ràng, biết người này gần đây tiến bước không nhỏ, Trịnh hội trưởng thoả mãn gật đầu.
- Càn quấy? Ta càn quấy thế nào?
Không nghĩ tới khổ cực bố trí xong trận pháp, ở trong mắt đối phương biến thành càn quấy, Trương Huyền sửng sốt.
- Trận pháp này của ngươi, không dẫn động linh khí, không có bất cứ tác dụng gì, không phải càn quấy là cái gì?
Thấy hắn lại còn không thừa nhận, Trịnh hội trưởng càng mất hứng.
- A... Ngươi nói cái này. Là ta vừa rồi chỉ sợ các ngươi không nhìn thấy rõ, tạm thời dừng trận pháp!
Còn tưởng rằng đối phương có ý gì, Trương Huyền lắc đầu, bàn chân giẫm trên mặt đất một cái.
Oong!
Một gợn sóng từ dưới chân lan tràn ra, trực tiếp đánh vào trên trận pháp cách đó không xa. Một tiếng nổ lớn vang lên. Trận pháp trước mắt lập tức bị linh khí bao phủ.
Vù vù vù!
Linh lực xung quanh lập tức giống như gió lốc tập trung lại về phía chính giữa, thổi tới trên mặt, đau đớn giống như bị đao cắt.
- Cái này, cái này...
Mới vừa rồi còn dương dương đắc ý, nói có nề nếp, đánh giá rất có đạo lý, Tiểu Ngũ thoáng một cái, đứng ở tại chỗ, khiếp sợ đến mức đầu lưỡi cũng sắp phải phun ra.
- Đây là... dung hợp hoàn mỹ, sóng nước không sinh, một khi kích hoạt lại có thể long trời lở đất... trận pháp không tỳ vết? Điều này, sao có thể như vậy được?
Trịnh hội trưởng thét một tiếng chói tai, âm thanh cũng có chút khàn khàn.
Hắn giống như hổ đói rình mồi, nhìn chằm chằm vào Trương Huyền cách đó không xa, giống như là thấy được một quái vật.