- Chân?
Trịnh hội trưởng, Vương Hạo Huân đồng thời sửng sốt, đầy mơ hồ. Có phương pháp phá trận nào là "chân" sao?
- Đúng. Từ cửa thứ nhất đến cửa thứ tư, gặp phải trận pháp, một cước một, sau đó, sau đó, lại... qua cửa ải!
Học trưởng nói.
- Một cước một? Ý của ngươi là... sử dụng chân đá, phá trận pháp?
Trịnh hội trưởng, Vương Hạo Huân thiếu chút nữa thì lập tức nôn ra máu.
- Đúng!
Học trưởng gật đầu.
Hai đại trận pháp sư tứ tinh đưa mắt nhìn nhau.
Đúng? Đúng muội ngươi à!
Còn có loại phương pháp phá trận này sao? Thế nào chưa từng nghe nói qua?
- Học trưởng nói không sai. Hắn là một cước một. Hai chúng ta cũng tận mắt nhìn thấy...
Thấy hội trưởng và lão sư không quá tin tưởng, hai người học đệ tiến lên chứng minh.
- Có phải là hắn vận khí quá tốt, gặp phải trận pháp cũng tương đối nông cạn đơn giản hay không?
Thấy tất cả đều nói như vậy, Vương Hạo Huân biết chắc hẳn không phải là lời nói dối, không nhịn được nói.
Xông vào trận hải, kích hoạt trận pháp là ngẫu nhiên. Bởi vậy, vận khí sẽ chiếm một phần rất lớn. Thông qua bốn cửa ải nhanh như vậy, hoàn toàn không có chút dừng lại, sẽ không phải gặp phải trận pháp đều yếu nhất trong cùng cấp bậc, giải quyết tương đối dễ dàng chứ?
- Vận khí tốt?
Ba người đồng thời co rút:
- Lại chưa thấy qua... người xui xẻo như vậy! Cửa thứ nhất, gặp phải Vân Hải Khốn trận. Sau đó cửa thứ hai là Huyễn trận. Cửa thứ ba là Thanh Hồng Phi Hoa trận...
- Vân Hải Khốn trận? Huyễn trận?
- Thanh Hồng Phi Hoa trận?
Chỉ nghe ba cửa ải đầu, hai vị trận pháp sư tứ tinh thiếu chút nữa thì ngã xuống đất.
Đây đều là trận pháp vô địch nhất trong cùng cấp bậc. Một người đồng thời gặp phải, thật hay giả vậy? Phải có bao nhiêu xui xẻo mới có khả năng xui xẻo như vậy?
Mấu chốt nhất chính là, gặp phải những trận pháp này, còn có thể thông qua cửa ải nhanh như vậy? Thậm chí còn có thời gian phá hỏng đại trận duy trì nghiệp đoàn vận chuyển...
- Cửa thứ tư là cái gì?
Trịnh hội trưởng vội vàng nhìn qua.
Có phải là cửa thứ tư tương đối đơn giản hay không?
- Nếu như ta không nhìn lầm, chắc là... Túy Tâm Mê Sát trận!
Học trưởng nói.
- Túy Tâm Mê Sát trận... Trận pháp tứ tinh đỉnh phong do Mê trận, Sát trận dung hợp thành?
Trịnh hội trưởng thất thanh.
Còn tưởng rằng ba cửa ải trước đủ xui xẻo, cửa ải cuối cùng vận khí sẽ tốt hơn một chút. Không nghĩ tới gặp phải cái này!
Đây tuyệt đối được cho là trận pháp kinh khủng nhất trong trận hải.
Trận pháp bình thường, hoặc là Mê trận, hoặc là Huyễn trận, Sát trận, Khốn trận... Cơ bản đều chỉ có một. Cái này, lại dung hợp Mê trận, Sát trận làm một.
Cũng chính là rơi vào trong đó, trước hết khiến ngươi bị mê hoặc, sau đó... loại bỏ.
Loại trận pháp đáng sợ này, hắn rơi vào trong đó, cũng khó bảo đảm có thể còn mạng sống. Đối phương không chỉ không có việc gì, còn muốn phá trận pháp, tiện thể... tiêu diệt luôn đại trận của nghiệp đoàn...
Có cần hung ác như vậy hay không?
- Đúng vậy, sau khi rơi vào trận pháp, ta thấy thần trí của hắn chịu ảnh hưởng, còn tưởng rằng không có cách nào phá giải. Kết quả... liên tục hai cước, Túy Tâm Mê Sát trận tan vỡ. Ngay sau đó... đại trận duy trì nghiệp đoàn cũng bị phá. Không có cách nào tiến hành sát hạch, chúng ta không thể làm gì khác hơn là rời khỏi đó...
Học trưởng giải thích.
- Trận pháp tứ cấp đỉnh phong, ngũ cấp cũng có thể sử dụng chân phá hỏng?
Trịnh hội trưởng, Vương Hạo Huân cảm thấy nhân sinh quan, giá trị quan của bản thân mình hoàn toàn đổ nát.
Tái các chủ ở một bên cũng che trán.
Vốn tưởng rằng Trương sư qua, sẽ yên tĩnh một ít, không khoa trương giống như Lưu Thương Khúc Thủy vậy... Xem ra, ý nghĩ này vẫn quá ngây thơ rồi.
Người này đi tới tơi nào, không làm ra vài chuyện, thì không cam lòng!
Mọi người chấn động kinh ngạc thì chấn động kinh ngạc, u oán thì u oán, lại thấy nhân vật chính xoay quanh trong đầu bọn họ, từ hành lang đi ra.
Thật ra thời khắc này, trong lòng Trương Huyền cũng có chút khẩn trương.
Đối với hắn mà nói, ba cửa ải đầu vô cùng đơn giản, thậm chí cũng không cần Đồ Thư Quán, mắt Minh Lý chiếu một cái, dễ dàng tìm được chỗ cốt lõi trận pháp vận chuyển, một cước đạp cho nó dừng lại. Nhưng cửa ải cuối cùng lại không dễ dàng như vậy.
Mê Sát trận Tứ tinh đỉnh phong, nếu không phải mức độ tâm cảnh của hắn đạt được 12.0, có thể so sánh với danh sư tứ tinh, sợ rằng vừa tiến vào trong đó đã bị hoàn toàn mê huyễn, chết cũng không biết chết như thế nào.
Thời khắc mấu chốt, hắn vận dụng lực lượng Đồ Thư Quán, tìm được hai nơi thiếu hụt.
Lúc đó biết quá mức nguy hiểm, hắn không kịp phân tích ngọn nguồn sự việc ra sao, xông lên một cước một, đá cho hai trận pháp đều dừng lại, lúc này mới tránh thoát một kiếp.
- Xem ra sau này vẫn không nên đi trêu chọc trận pháp đã ngoài tứ cấp...
Nghĩ đến việc vừa trải qua, hắn vẫn cảm thấy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Vừa rồi, nếu không phải mức độ tâm cảnh cao, khẳng định hắn đã sớm bị mê hoặc, sau đó bị giết chết.
Một trận pháp tứ tinh lại đáng sợ như thế. Cao cấp hơn, chẳng phải càng lợi hại hơn sao?
Vốn tưởng rằng có mắt Minh Lý, Thiên Đạo Đồ Thư Quán, trận pháp đối với hắn mà nói chính là trang trí. Hiện tại xem ra, không đơn giản như vậy.
Trận pháp lợi hại, còn không có đợi ngươi phản ứng, lại giết chết ngươi. Thủ đoạn lớn hơn nữa, biết nhiều chỗ thiếu hụt hơn nữa, cũng vô ích.
- Trương sư, ngươi... đã phát tất cả trận pháp?
Làm ra quyết định, hắn đã thấy Trịnh hội trưởng, Tái các chủ đi tới, vẻ mặt kính nể, e sợ.
- Chỉ là dừng lại!
Trương Huyền lắc đầu.
Phá trận, là chỉ loại trừ trận pháp. Trận cơ hỏng, cho dù sau này muốn vận chuyển, cũng sẽ rất khó. Dừng lại thì khác. Chỉ là tạm ngừng vận chuyển, có chút cùng loại với không kích hoạt trận pháp, muốn nó phát huy tác dụng, trong nháy mắt có thể làm được.
Nói trắng ra, là hủy diệt căn cơ, khác với không hủy diệt căn cơ.
Phá trận, tương đương với phá tan trận pháp. Dừng, là phương pháp đặc biệt, khiến cho nó không làm việc, ở bề ngoài nhìn hiệu quả không khác nhau, trên thực tế lại có bản chất khác biệt.
- Dừng?
Đám người Trịnh hội trưởng lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Nếu thật sự xông qua cửa ải một lần, không chỉ hủy đi trận pháp tứ cấp mạnh nhất trận hải, thậm chí ngay cả đại trận của nghiệp đoàn cũng làm hỏng, cho dù hắn là hội trưởng, cũng không có cách nào ăn nói được.
- Ta xông qua trận hải, có tính là trở thành trận pháp sư chính thức hay không?
Giải thích xong, Trương Huyền hỏi.
- Không biết Trương sư hiện tại thực lực chính xác là...
Không trả lời câu hỏi của hắn, Trịnh hội trưởng nhìn qua.
- Ta là nửa bước Hóa Phàm! Chỉ có điều... Không có gì bất ngờ xảy ra, chắc hẳn là hai ngày tới lại có thể đột phá đến Hóa Phàm nhất trọng.
Trương Huyền nói.
Có công pháp thiên đạo Hóa Phàm nhất trọng, chỉ cần tìm được Tụ Linh trận, chắc hẳn là rất nhanh lại có thể đột phá. Cho nên hắn sớm nói một chút, để tránh hai ngày nữa tu vi tăng lên quá nhiều khiến cho bọn họ sợ hãi.
- Trận pháp sư tứ tinh, cần phải có thực lực đã ngoài Hóa Phàm tam trọng mới có khả năng xin. Thực lực như vậy, là không đủ tiêu chuẩn...
Trịnh hội trưởng nhăn mày lại.
Giống như trước đó hắn nhìn ra được, vị trước mắt này, ngay cả Hóa Phàm cũng chưa từng đạt được. Muốn trở thành trận pháp sư tứ tinh, không có khả năng.
Trận pháp sư là chức nghiệp thượng cửu lưu, giống như danh sư, yêu cầu cực cao đối với thực lực.
Không có thực lực tương xứng, là không có khả năng ban tặng đẳng cấp này.
- Như vậy đi, Trương sư, ta tạm thời cho ngươi một huy hiệu chuẩn trận pháp sư tứ tinh, cũng báo cáo chuyện này lên tổng hội. Nếu như có thể nhận được phê chuẩn đặc biệt, sẽ không có bất cứ vấn đề gì! Chỉ có điều, cho dù không cho phép, dựa vào thiên phú của ngươi, trước ba mươi tuổi, cũng có thể dễ dàng trùng kích Hóa Phàm tam trọng thành công. Đến lúc đó, không cần sát hạch lần thứ hai, cũng có thể tự động thăng cấp!
Một lát sau, Trịnh hội trưởng nói.
- Huy hiệu chuẩn tứ tinh?
Trương Huyền kỳ quái.
Còn có loại huy hiệu cấp bậc như vậy sao?
- Đúng vậy, cái này là phương pháp xử lý có thể thông qua sát hạch tứ tinh, tu vi lại không đạt được! Nghiệp đoàn khác đều không khác biệt lắm. Chỉ có một số ít chức nghiệp không yêu cầu về thực lực, không cần phiền toái như vậy, có thể trực tiếp xác định đẳng cấp!
Trịnh hội trưởng nói.
Giống như giám bảo sư không yêu cầu thực lực, thông qua sát hạch, trực tiếp cho huy hiệu ngũ tinh.
- Chuẩn tứ tinh cũng được. Vậy... có thể cho ta trận đồ và cờ trận Tụ Linh trận cấp bậc tứ tinh hay không?
Hắn sát hạch trận pháp sư, chủ yếu vì thứ này. Hiện tại cũng là chuẩn tứ tinh, hẳn là có tư cách nhận lấy.
- Ừ, chờ!
Thấy hắn nhanh như vậy lại muốn hai thứ này, Trịnh hội trưởng cười khổ một tiếng lắc đầu, xoay người căn dặn một câu. Tiểu Ngũ xoay người rời khỏi. Thời gian không lâu, hắn cầm một ngọc bài và trận cơ, cờ trận đưa đến trước mặt.
- Đây là trận đồ của Tụ Linh trận tứ tinh. Ngươi xem xong, thu nhận sử dụng là được, ngàn vạn lần không nên truyền ra ngoài!
Ngọc bài được đưa tới.
Trương Huyền gật đầu, ngón tay tiếp xúc với ngọc bài, tinh thần tiến vào trong đó, quả nhiên "nhìn thấy được" một tờ giấy bố trí trận pháp, thậm chí còn nói rõ kỹ càng tỉ mỉ phương pháp xử lý ở địa phương khác nhau.
- Ừ? Không đúng, Tụ Linh trận này một lần chỉ có thể tập trung lại linh khí của mười khối linh thạch?
Xem xong giới thiệu và nội dung trong đó, sắc mặt Trương Huyền khó coi.
Tụ Linh trận này xem như là không tầm thường. Chỉ có điều, một lần cũng chỉ có thể tập trung lại linh khí của mười khối linh thạch, nhiều hơn nữa lại không làm được.
Mười cái, đối với người khác mà nói, có thể là rất nhiều. Nhưng đối với hắn mà nói... cũng có chút yếu.
Một khối linh thạch ngay cả hai lần hít thở cũng kiên trì không được, đã bị nghiền nát. Cho dù mười cái, thời gian kiên trì lâu hơn một chút, cũng chỉ là hai mươi lần hít thở mà thôi. So với trước khác nhau lớn tới mức nào?
Vẫn không phải cũng như vậy, cần phải vừa trùng kích cảnh giới, vừa lăn qua lăn lại với linh thạch sao?
- Có thể một lần tập trung lại linh khí của mười khối linh thạch, đã là Tụ Linh trận cao minh nhất của nghiệp đoàn chúng ta Cường giả. Hóa Phàm tứ trọng tu luyện, cũng duy trì đầy đủ. Trương sư lẽ nào cảm thấy còn chưa đủ?
Trịnh hội trưởng nhăn mày lại.
Tụ Linh trận tứ cấp, ở trong phạm vi liên minh vạn quốc, xem như là đẳng cấp cao nhất. Tu vi không đạt được, rất khó bố trí. Hắn còn cảm thấy cấp bậc thấp, lại thật sự không có biện pháp.
- Có... trận pháp đặt bao nhiêu linh thạch tiến vào trong, đều có thể tập trung lại linh khí đi ra hay không...
Có chút do dự, Trương Huyền không nhịn được nói.
Hắn trùng kích Hóa Phàm nhất trọng, cần số lượng linh thạch lơn. Một lần chỉ có thể sử dụng mười cái, thật sự quá lãng phí thời gian.
Tốt nhất là có thể một lần đặt đầy đủ linh thạch cần thiết vào trận pháp, không đến mức trên đường tu luyện gặp phải phiền phức.
Thật giống như bình xăng ô tô, kích thước bằng chén trà, cho dù trên đường trạm xăng dầu nhiều hơn nữa, cũng đủ phiền phức, không có cách nào chạy đi. Đổi lại thành kích thước như vại nước, cũng rất rõ ràng thoải mái hơn không ít.
- Tùy tiện đặt bao nhiêu?
Khóe miệng Trịnh hội trưởng giật một cái:
- Có thì có, chỉ có điều... Đó là Tụ Linh trận ngũ cấp. Hơn nữa... chỉ có trận đồ, không có cờ trận, trận cơ!
Nghiệp đoàn trận pháp sư ở Hồng Hải Thành, cấp bậc cao nhất là Trịnh hội trưởng, chỉ có tứ tinh đỉnh phong, không bố trí ra được trận pháp ngũ cấp, tất nhiên cũng sẽ không chuẩn bị đồ cho trận pháp ngũ cấp.
Huống gì mấy thứ này giá trị cực cao, cấp bậc không đạt được, muốn mua, cũng không có phương pháp.
- Chỉ có trận đồ...
Chân mày Trương Huyền nhíu lại thành một đoàn.
Lẽ nào suy nghĩ cả nửa ngày, lại là sát hạch, lại là xông qua ải, đến cuối cùng vẫn là giỏ trúc múc nước công dã tràng? Chỉ lấy được một Tụ Linh trận vô nghĩa như vậy?
Thực sự như vậy, cũng quá gài bẫy!