- Không ngăn cản được cũng phải ngăn cản!
Thanh niên mặc áo bào màu xám cũng không lui lại, mà là ngoắc tay, bước lên trước. Ngay lập tức, mấy người đồng thời xuất kiếm, một hồi những tiếng động khẽ vang lên. Sáu thanh kiếm hình thành lưới kiếm, đâm qua.
Tu vi của bọn họ so với Kim Tòng Hải, chênh lệch rất lớn, lại kiếm khí ngang dọc, khiến người ta có một loại cảm giác khó có thể đột phá.
- Trận pháp cùng tấn công?
Lông mày Kim Tòng Hải nâng lên.
Chiêu số của mấy người này bổ sung cho nhau, thi triển ra là một trận pháp. Hơn nữa nhìn đẳng cấp, hoàn toàn không yếu. Cho dù thực lực của hắn vượt xa mọi người, thật sự muốn chiến đấu, chỉ sợ cũng không chiếm được tiện nghi.
Loại trận pháp bao vây tấn công này, có thể khiến cho tu vi thấp, liên hợp lại, phát huy thực lực tốt hơn, lấy yếu thắng mạnh.
Giống như đám người Triệu Nhã, Viên Đào trước đây thua Lục Tầm, liên hợp lại, lại đánh cho hắn bị thương.
Người thanh niên mặc áo bào màu xám mạnh nhất trong sáu người này chỉ có Hóa Phàm tam trọng. Số còn lại chỉ có nhị trọng. Nhưng phối hợp trận pháp, lực chiến đấu lại khác hẳn.
Khí tức phun ra nuốt vào, kiếm khí ngang dọc.
Cho dù đối mặt với cường giả Hóa Phàm tứ trọng, cũng hoàn toàn không yếu.
- Hừ!
Lông mày dựng lên, Kim Tòng Hải hoàn toàn không có chút khẩn trương nào. Bàn chân đạp mạnh ở trên mặt đất, người chợt lao về phía trước.
Năm ngón tay có chân khí gào thét, không khí xung quanh nén lại, ngăn cản tất cả kiếm khí lao đến bao vây tiêu diệt ở bên ngoài.
Đây là lần đầu tiên Trương Huyền nhìn thấy cường giả Hóa Phàm tứ trọng toàn lực thi triển lực lượng. Chỉ nhìn vài cái, hắn lại đầy chấn động kinh ngạc.
Kim Tòng Hải tuy rằng không sử dụng binh khí, nhưng từng chiêu từng thức trong đó, tự dẫn theo pháp luật, lực lượng hoặc nhẹ hoặc nặng, điều động không khí xung quanh. Trận pháp cùng tấn công của sáu người mặc dù xảo diệu, muốn tổn thương hắn, lại cũng không dễ dàng như vậy.
Chỉ có điều, hắn cũng bị sáu thanh trường kiếm vây khốn, trong khoảng thời gian ngắn muốn phá ra, cũng không đơn giản như vậy.
Đương nhiên, đây là nguyên nhân hắn không sử dụng độc. Một khi sử dụng, không quan tâm là trận pháp gì, nhiều người tới hơn nữa, cũng lập tức tháo chạy.
Chỉ là, giữa hai bên cũng không có thù lớn sinh tử. Lại nói, mấy người này vẫn không đến mức khiến cho hắn dùng đến tuyệt chiêu.
Ầm ầm ầm!
Lực lượng hai bên hung bạo mạnh mẽ, lại chỉ xoay quanh ở bên trong phạm vi mấy chục thước, vẫn chưa lộ ra, cho thấy lực kiểm soát rất mạnh.
- Ta tới giúp ngươi!
Thấy hai bên đánh khó bỏ khó phân, trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào định ra thắng bại, rất sợ trì hoãn quá lâu sẽ quấy rầy yêu thần thú, Tái các chủ khẽ kêu lên một tiếng, tiến vào vòng chiến.
Thực lực của hắn so với Kim Tòng Hải, hoàn toàn không yếu. Thêm một người vào, kiếm trận hợp kích lập tức không chịu nổi. Sáu người thanh niên đều lui về phía sau.
Sau mấy chiêu, trường kiếm tuột khỏi tay, mọi người giống như kiệt sức.
Thực lực của bọn họ vốn cũng không bình thường, lại có hai vị cường giả Hóa Phàm tứ trọng, tất nhiên không chống đỡ nổi.
- Được rồi!
Thấy đánh bại bọn họ, Tái các chủ, Kim Tòng Hải còn muốn tiến lên, Trương Huyền khoát tay áo:
- Đừng đánh nữa. Đều là người một nhà!
Nghe hắn nói như thế, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Chẳng lẽ Trương sư biết những người này?
- Người một nhà?
Người thanh niên mặc áo bào màu xám càng nghi ngờ hơn, kỳ quái nhìn qua.
- Tại hạ là thuần thú sư Trương Huyền!
Không để ý tới thái độ của đối phương, Trương Huyền bước lên trước, cổ tay lật một cái, lấy ra ngoài huy hiệu đại biểu thân phận thuần thú sư:
- Nói vậy các vị cũng là thuần thú sư!
Nhìn thấy được huy hiệu, mấy người thanh niên lập tức thở phào nhẹ nhõm. Từng người lật cổ tay một cái, cũng lấy ra thứ đại biểu thân phận.
Quả nhiên giống như lời Trương Huyền nói, đều là thuần thú sư.
- Các ngươi là người của Thú Đường?
Nhướng mày, Tái các chủ hỏi.
Có thể thoáng cái xuất hiện sáu vị thuần thú sư, chỉ có Thú Đường mới có năng lực này.
- Đúng!
Người thanh niên mặc áo bào màu xám gật đầu.
- Tại hạ là Tái Tiêu Vũ của Giám Bảo các. Không biết đường chủ của các ngươi là Hàn Trùng, hay La Minh?
Tái các chủ nói.
- Là Hàn Trùng đường chủ! Tái Tiêu Vũ... Hóa ra là Tái các chủ! Vãn bối thất kính...
Nghe được tên, đầu tiên là sửng sốt, lập tức nhớ tới một người, thanh niên mặc áo bào màu xám bị dọa cho giật mình, vội vàng ôm quyền.
Toàn bộ liên minh vạn quốc có hai phân bộ Thú Đường. Đường chủ theo thứ tự là Hàn Trùng và La Minh. Nhưng Giám Bảo các chỉ có một, lại ở Hồng Hải Thành. Vị Các chủ này, tu vi có khả năng không bằng hội trưởng của bọn họ, địa vị lại không kém hơn chút nào, thậm chí được các chức nghiệp tôn trọng, kết giao cực rộng.
Người có địa vị tương tự với Hàn đường chủ bọn họ, thua cũng không tính là gì cả.
- Ừ, hóa ra là người của lão Hàn. Ta và Hàn đường chủ các ngươi là bằng hữu cũ.
Biết lai lịch, Tái các chủ gật đầu, đồng thời đầy nghi ngờ nhìn qua:
- Phân bộ Thú Đường của các ngươi ở Vạn Quốc Thành gần đây, tới đây làm gì?
Hàn Trùng là đường chủ phân bộ Thú Đường, ở trong sơn mạch cách Vạn Quốc Thành rất gần. Nơi này là núi Cửu Khúc, chênh lệch hơn mười vạn cây số. Một đám thuần thú sư chạy ở đây làm gì?
- Hồi bẩm Tái các chủ, là đường chủ chúng ta đang thuần phục yêu thần thú...
Biết đối phương là bạn lâu năm của đường chủ, người thanh niên mặc áo bào màu xám cũng không giấu giếm, nói.
- Thuần phục yêu thần thú? Đường chủ các ngươi không phải ba năm trước đây đã động thủ, vẫn chưa thành công sao?
Tái các chủ kỳ quái.
Vừa rồi hắn và Tôn Cường đã nói qua, vị Hàn Trùng đường chủ này, từng ở ba năm trước đây dẫn theo mười hai vị trưởng lão vây bắt yêu thần thú, kết quả sắp thành lại bại. Chẳng lẽ người này còn chưa có chết tâm, lại chạy tới?
- Đường chủ từng tới. Bởi vì lần đó không thành công, cho nên ba năm nay, vừa có thời gian rảnh rỗi lại qua trấn giữ ở chỗ này, cùng khai thông giao lưu... Thời gian ở chung dài như vậy, quan hệ một người một thú đã rất tốt. Cho nên... Đường chủ dự định ngày hôm nay thi triển thủ đoạn cuối cùng, thuần phục. Vì phòng ngừa bị làm phiền, lệnh cho chúng ta canh giữ ở chỗ này, không cho man thú, người lạ xông vào!
Người thanh niên mặc áo bào màu xám nói.
Tái các chủ gật đầu.
Trương Huyền cũng hiểu được.
Thuần thú sư bình thường không có chân khí thiên đạo, không có khả năng coi đây là mồi, ép man thú khuất phục, chỉ có thể dựa vào tích lũy tháng ngày ở gần, lấy lòng, cảm hóa nó.
Đã nghĩ trước đây Mạc Vũ thuần phục Thanh Ưng thú, cũng dựa vào các loại bảo vật thu hút, mới thu được thiện cảm.
Ba năm, dựa vào thủ đoạn của Hàn Trùng đường chủ, nói vậy con yêu thần thú này đã bị cảm hóa gần được, lúc này mới dự định không ngừng nỗ lực cho đến kết thúc, thuần phục.
- Chúng ta có thể đi qua nhìn một chút hay không?
Nghe được bạn lâu năm đang thuần phục con man thú ở toàn bộ liên minh cũng có tiếng xấu này, do dự một chút, Tái các chủ nói:
- Nếu như gặp phải phiền phức, cũng có thể hỗ trợ một chút.
Thuần thú cũng không phải dễ dàng như vậy. Dễ dàng thuần phục còn tốt, không thành công lại vô cùng có khả năng chọc giận đối phương.
Có người nói ba năm trước đây, Hàn đường chủ cũng từng bị nó tổn thương qua, tu dưỡng hơn một tháng.
- Ừ... Được rồi!
Có chút do dự, người thanh niên mặc áo bào màu xám gật đầu:
- Chỉ có điều, các ngươi phải cẩn thận một chút. Yêu thần thú tính tình cao ngạo hung bạo, ngàn vạn lần không thể làm nó tức giận!
Tái các chủ địa vị được tôn sùng. Cho dù hắn muốn ngăn trở, cũng không đủ tư cách. Dù sao hiện tại đang chuẩn bị, thuần thú còn chưa bắt đầu. Cho dù dẫn người vào đi, đường chủ cũng sẽ không trách tội.
- Yên tâm đi. Ta và đường chủ các ngươi là bạn cũ nhiều năm, sẽ không làm chậm trễ chuyện của hắn!
Tái các chủ cười nói.
Biết loại cường giả này, tự giữ thân phận, xem thường nói dối, người thanh niên mặc áo bào màu xám gật đầu, căn dặn mấy người thanh niên còn lại một tiếng:
- Mấy người các ngươi tiếp tục canh giữ ở chỗ này, đừng để cho man thú, người xa lạ qua!
Nói xong bắt chuyện một tiếng, đi trước về phía bên trong sơn cốc:
- Tái các chủ, mời đi bên này.
Mọi người đi theo.
Đi một hồi, sơn cốc chật hẹp đầy cây cối rộng mở sáng rõ. Tiếng nước vang lớn. Một thác nước từ khe núi chảy xuống, trên mặt đất hình thành một đầm nước đường kính mấy trăm thước.
Trên vách đá cách đầm nước không xa, là một sơn động cực lớn. Ngoài động, mấy lão già đang đứng ở bên ngoài, hình như đang đợi cái gì đó.
Nghe được tiếng bước chân, mấy người xoay đầu lại. Một lão già ở chính giữa, đang muốn nói chuyện, thấy được Tái các chủ trong đám người, ánh mắt nhất thời sáng lên:
- Tái các chủ, ngươi thế nào lại tới nơi này?
- Vừa vặn đi ngang qua nơi đây, tìm vài thứ, bị các học sinh của ngươi ngăn cản, nên mới biết, ngươi dự định lại thuần phục yêu thần thú, liền tới xem một chút!
Tái các chủ nói.
Đó chính là đường chủ Thú Đường ở Vạn Quốc Thành, Hàn Trùng!
- Tình huống của ta, ngươi cũng biết. Hai đại Thú Đường ở liên minh vạn quốc, cạnh tranh kịch liệt. Chỉ có một vị đường chủ, có cơ hội tiến vào Huyễn Vũ đế quốc tiến tu. Nếu như không thuần phục một con man thú có thể chấn áp những người khác, thật sự không có cách nào...
Hàn Trùng đường chủ cười khổ.
Liên minh vạn quốc, hai đại Thú Đường vẫn cạnh tranh, giằng co chưa xong, vì tranh đoạt tư cách đi tới Thú Đường càng cao hơn tiến tu. Hai đại đường chủ đã tranh đấu gay gắt không biết bao nhiêu năm.
Đáng tiếc, đối với thuần thú sư mà nói, tranh đấu khác đều là giả. Có thể thuần phục một con linh thú cầm ra tay, mới là vương đạo.
Bởi vậy, ba năm qua, hắn vẫn kiên trì không ngừng, chính là muốn thuần phục con yêu thần thú này, đi tới trước mặt đối phương.
- Điều này ngược lại cũng đúng... Nghe nói ba năm nay ngươi vẫn khai thông với nó, thế nào?
Tái các chủ nhìn qua.
- So với trước cũng không khác biệt lắm. Yêu thần thú, trong cơ thể ẩn chứa huyết mạch Long tộc, tính cách cao ngạo quái gở. Nếu dễ dàng thuần phục như vậy, cũng không đến mức tốn tâm huyết lớn như vậy! Nếu như không phải đặc sứ Huyễn Vũ đế quốc, mấy ngày nữa sẽ đi tới, ta thật sự không có cách nào, khẳng định không lỗ mãng như thế, ngày hôm nay liền quyết định ngả bài!
Hàn đường chủ lắc đầu.
Đối với loại linh thú cấp bậc như vậy mà nói, ba năm ở chung, vẫn hơi ngắn. Nhưng hắn thật sự không có cách nào. Đặc sứ lại lập tức tới. Nếu như lúc này không thể thuần phục con vật này trước, so với vị La Minh đường chủ kia, không những hoàn toàn không có ưu thế, thậm chí còn mang theo tình thế không thuận lợi.
Một khi không được chọn lựa, thăng cấp thuần thú sư đường ngũ tinh, gần như đã bị hoàn toàn phá hỏng, cả đời vô vọng.
- Vậy các ngươi chờ ở chỗ này là...
Nếu muốn thuần phục, yêu thần thú làm nhân vật chính ở chỗ nào? Một đám người đứng ở chỗ này lại muốn làm gì?
- Lại ở trong sơn động kia, con vật này thông thường đều vào lúc giữa trưa đi ra kiếm ăn. Hiện tại canh giờ chưa đến, vẫn đang nghỉ ngơi!
Hàn đường chủ chỉ về phía trước.
- A!
Tái các chủ gật đầu.
- Mấy vị này là vãn bối của ngươi?
Giải thích xong, Hàn đường chủ nhìn về phía đám người Trương Huyền, nghi ngờ hỏi.
- Khụ khụ!
Nghe được hắn nói Trương sư là vãn bối của hắn, Tái các chủ bị dọa cho giật mình, đang muốn giải thích, lại nghe giọng nói của Trương Huyền vang lên:
- Tại hạ Trương Huyền, là bằng hữu của Tái các chủ!
- Bằng hữu?
Hàn đường chủ sửng sốt.
Tái các chủ, lại là giám bảo sư tứ tinh, địa vị cao. So với hắn cũng hoàn toàn không yếu, như thế nào lại làm bằng hữu cùng một tiểu tử tuổi tác chưa đủ hai mươi?
- Không biết... Trương tiểu huynh đệ, là loại nghề nghiệp nào?
Đầy nghi ngờ, hắn không nhịn được hỏi.
- Hồi bẩm đường chủ, hắn cho thấy là thuần thú sư nhị tinh, vừa rồi ta đã xem qua huy hiệu!
Trương Huyền vẫn chưa trả lời, người thanh niên mặc áo bào màu xám đứng ở một bên nói.
- Thuần thú sư nhị tinh?
Sắc mặt Hàn đường chủ càng cổ quái.
Loại thuần thú sư cấp bậc như vậy, Thú Đường bọn họ chộp một cái được một đống. Từ khi nào Tái các chủ rơi xuống đến mức cùng người như thế trở thành bằng hữu?