Thử nghiệm một hồi, phát hiện chân khí thiên đạo quả thật có thể khiến cho Cửu Thiên Liên Thai lột xác trưởng thành, lúc này Trương Huyền mới ngừng lại được, hai mắt tỏa ra ánh sáng.
Có thể khiến cho thứ này trưởng thành, lại có phương pháp tách linh hồn, tạo ra một phân thân, ở trong tầm tay.
Chỉ có điều, trước đó phải nghĩ biện pháp lấy Mặc Hồn Sinh ra lại nói!
Nếu không một khi đưa vào chân khí, hắn lại gào khóc thảm thiết, sợ rằng Liên Thai còn chưa có trưởng thành, người lại chết trước.
Một người hầu vu hồn sư Hóa Phàm cửu trọng, cho dù thực lực không nhiều bằng lúc trước, cũng mạnh mẽ hơn so với không có!
- Trước hết tu luyện công pháp vu hồn, bồi dưỡng cỏ tỉnh hồn!
Biết lấy ra Mặc Hồn Sinh, cần phải có kỳ ngộ, Trương Huyền cũng không nóng nảy. Mắt hắn rơi vào trên công pháp tu luyện vu hồn sư.
Trước đó hắn tu luyện Dẫn Hồn quyết, giống như võ giả tập trung hơi thở. Ngay cả tập trung hơi thở cũng làm không được, không có cách nào trở thành võ giả. Cùng lý do, dẫn hồn không thành công, không có thể trở thành vu hồn sư.
Dẫn Hồn quyết, chỉ là khiến cho linh hồn ra khỏi thân thể. Một khi rời khỏi thân thể, lại hoàn thành, muốn khiến cho linh hồn không ngừng tăng cường, giống như võ giả thăng cấp, lại cần phải có các loại công pháp.
Mặc Hồn Sinh làm vu hồn sư lục tinh, trong đầu hắn, phương pháp tu luyện liên quan tới hồn phách cũng không ít. Lại thêm các loại tâm đắc tu luyện, đủ để gần hơn một nghìn quyển.
Sửa lại một chút, phát hiện công pháp từ dẫn hồn thành công cần khoảng Hóa Phàm nhị trọng, không có sai lầm chút nào. Sau nhị trọng, lại ít nhiều có một vài chỗ thiếu hụt.
- Vừa vặn không chênh lệch nhiều với tu vi của ta bây giờ. Bắt đầu tu luyện!
Hiện tại hắn vừa vặn là Hóa Phàm nhất trọng đỉnh phong. Nếu như linh hồn cũng có thể tu luyện đến mức như vậy, là có thể phù hợp hoàn mỹ, khiến cho lực chiến đấu tăng thêm không ít.
Khoanh chân ngồi dưới đất, tinh thần hắm thoáng động. Hồn phách rời khỏi thân thể, dựa theo công pháp thiên đạo vu hồn đã sửa sang xong, bắt đầu tu luyện.
Tăng tăng tăng tăng!
Hồn lực nhanh chóng tiến bước.
Không biết qua bao lâu.
Vù!
Hồn phách trở về vị trí cũ, Trương Huyền từ từ mở mắt.
Lúc này bên ngoài trời đã sáng. Ánh sáng mặt trời xuyên qua khe sơn động chiếu vào, đặc biệt chói mắt.
- Trải qua một đêm tu luyện, lực lượng hồn phách của ta tự nhiên đạt được Hóa Phàm nhị trọng!
Công pháp thiên đạo đầy đủ, lại có linh thạch trung phẩm cung cấp lực lượng, hồn phách nâng cao rất nhanh. Thời gian một đêm, tự nhiên đạt tới cảnh giới Hóa Phàm nhị trọng.
Nói cách khác, lực lượng hồn phách mạnh hơn so với tu vi của bản thân hắn.
- Chỉ có điều, vu hồn là cấm kỵ của đại lục. Tốt nhất không nên tùy tiện sử dụng...
Vu hồn sư giống như độc sư, là cấm kỵ, khiến cho không ít người kiêng kỵ. Nếu như có người biết linh hồn hắn có thể rời khỏi thân thể, đồng thời nắm giữ lực chiến đấu, thân phận danh sư chỉ sợ cũng rất khó bảo đảm.
Bởi vậy, không phải vạn bất đắc dĩ, tốt nhất không nên điều động sử dụng loại lực lượng này.
- Đã có thể bồi dưỡng cỏ tỉnh hồn!
Hắn duỗi người đứng dậy.
Mặc Hồn Sinh đã truyền thụ phương pháp bồi dưỡng cỏ tỉnh hồn cho hắn.
Cái gọi là cỏ tỉnh hồn, cũng không phải là một loại thực vật đặc biệt nào đó, là linh hồn sử dụng phương pháp đặc biệt bồi dưỡng, khiến cho dược liệu đưa đến thu hút linh hồn, khiến cho nó có tác dụng thức tỉnh.
Chỉ có điều, không quan tâm bồi dưỡng thế nào, đều cần tìm được một gốc thực vật có thể dung hợp linh hồn.
Loại vật này, cũng không dễ tìm. Sợ rằng chỉ có thể đi Vạn Quốc Thành mua.
Đi ra khỏi sơn động, hắn phát hiện những người khác cũng đều tỉnh lại. Mỗi một người đã chuẩn bị tốt từ lâu, tinh khí mười phần.
Kinh hoàng và tiêu hao ở mộ vu hồn ngày hôm qua, trải qua cả đêm điều tức, tất cả đều khôi phục lại.
- Đi Vạn Quốc Thành!
Trương Huyền đánh tiếng.
Mọi người lại nhảy lên lưng linh thú Triệu Phi Vũ, trực tiếp phóng lên bầu trời. Yêu thần thú cũng theo sau.
Về phần hai người Tái các chủ, Lạc Trúc, sớm nghe nói về thi đấu danh sư, cũng muốn đi quan sát một chút, sẽ không quay về Hồng Hải Thành, đi theo ở phía sau.
Ầm!
Giống như một vạch đen xẹt qua phía chân trời, cắt phá không trung, mọi người ngồi ở trên lưng linh thú, trực tiếp bay về phía trước. Có yêu thần thú, linh thú nổi danh liên minh hộ tống, một đường bay đi không có con man thú, linh thú nào không có mắt dám qua quấy rối.
Thậm chí cùng là cường giả cưỡi linh thú bay, nhìn thấy được khí tức nồng đậm từ trên người nó phát ra, tất cả đều tránh né, không dám tới gần.
Một đường thông suốt.
Năm ngày sau, một tòa thành thị cực lớn, xuất hiện ở tầm mắt mọi người.
Thành thị này so với Hồng Hải Thành càng khí thế hơn. Đủ loại kiến trúc, giống như từng đoạn vảy rồng, xa hoa.
Đứng ở trước cửa sổ trên lưng thú, cúi đầu nhìn xuống dưới, thành thị cực lớn nằm ở trên một vị trí bình nguyên cực lớn, giống như là một bức tranh vẽ, sạch sẽ chỉnh tề. Một con sông cực lớn, từ trong đó chảy xuôi qua, mang đến sức sống và sinh lực vô hạn.
- Liên minh vạn quốc, có sứ quán thương mại của các quốc gia, cũng có nơi giao dịch do các thế lực cùng cấp bậc thành lập. Còn có điểm truyền tống hàng hóa của Huyễn Vũ đế quốc... Thế lực đan xen, ngư long hỗn tạp, loại người gì cũng có! Chỉ có điều, bất kể là ai, chỉ cần ở Vạn Quốc Thành, đều phải nghe theo mệnh lệnh của minh chủ liên minh phủ!
Triệu Phi Vũ mỉm cười.
- Ừ!
Trương Huyền gật đầu.
Minh chủ phủ, được xưng là vương thất của liên minh vạn quốc, người cầm quyền liên minh chân chính. Ban đầu thời điểm ở Thiên Vũ vương quốc, hắn đã nghe nói.
Về phần Danh Sư Đường, tuy rằng địa vị cực cao, lại không để ý tới chính sự. Chỉ cần không gây ra rung chuyển đối với xã hội, bọn họ cơ bản sẽ không xuất thủ, cũng sẽ không can dự.
- Hiện tại còn cách thời điểm thi đấu danh sư còn một thời gian rất dài. Các vị không bằng đi tới minh chủ phủ ta, tạm thời ở lại, nghỉ ngơi mấy ngày cho tốt, để cho ta cũng cố gắng chiêu đãi một chút, lại đi nghe ngóng tình hình rồi đi tới Danh Sư Đường cũng không muộn!
Triệu Phi Vũ nói.
Bây giờ cách cái gọi là thi đấu danh sư, còn có hơn hai tháng, cũng không cần vội vàng.
- Minh chủ phủ? Lẽ nào Triệu công tử, là người của minh chủ phủ?
Tái các chủ nghi ngờ nhìn qua.
Vị Triệu Phi Vũ này vẫn đi theo phía sau Trương sư, hắn còn tưởng rằng là bằng hữu, cũng không biết là người của Vạn Quốc Thành.
Ngay cả đám người Triệu Nhã cũng chỉ biết vị Triệu công tử này là đặc sứ của liên minh. Thân phận cụ thể, cũng không biết là thế nào.
- Đúng, minh chủ Triệu Thiên Hào, chính là gia phụ!
Triệu Phi Vũ nói.
- Ngươi là con trai của Triệu minh chủ? Không đúng. Triệu minh chủ chỉ có một vị công tử Triệu Huy, ta từng gặp mặt...
Tái các chủ sửng sốt.
Triệu minh chủ là người có quyền lợi lớn nhất trong toàn liên minh vạn quốc. Công tử của hắn, tương đương với người kế vị. Làm các chủ Giám Bảo các, hắn từng gặp mặt vài lần. So với vị Triệu Phi Vũ trước mắt này, hoàn toàn khác hẳn.
- Tại hạ không phải có ý định lừa gạt các vị. Chỉ là một mình xuất môn ở bên ngoài, để cho tiện, cố ý ngụy trang một chút!
Khẽ cười, Triệu Phi Vũ thoáng lau ở trên mặt một cái. Diện mạo nhất thời có biến hóa rất nhỏ. Tuy rằng thoạt nhìn vẫn là hình dáng trước đó, lại là mắt ngọc mày ngài, rõ ràng là một nữ tử.
Mặc dù vẫn mặc nam trang, nhưng bất kể khí chất hay là dung mạo trên người, đều hoàn mỹ không tỳ vết, so với Mạc Vũ công chúa trước đó, cũng hoàn toàn không yếu hơn.
- Ngươi là nữ tử?
Đám người Tái các chủ, Lạc Trúc, Triệu Nhã mới chợt hiểu ra.
Nếu nói trong đám người, trấn tĩnh nhất sợ rằng chỉ có một mình Trương Huyền.
Trước đây lần đầu tiên nhìn thấy, mắt Minh Lý lại nhận ra thân phận nữ tử của nàng. Hiện tại cho dù vạch trần bí mật, hắn cũng không cảm thấy chấn động kinh ngạc.
- Triệu Huy Tái các chủ vừa nói, chính là gia huynh. Ta là nhị công chúa của liên minh, Triệu Liên!
Triệu Phi Vũ tự giới thiệu bản thân mình:
- Từ nhỏ người yếu, phụ thân vì để cho ta giống như người bình thường, sắc phong một danh hiệu Phi Vũ công chúa, bởi vậy dùng tên giả Triệu Phi Vũ. Các ngươi cũng có thể gọi ta là Triệu Phi Vũ!
- Hóa ra là Phi Vũ công chúa!
Hai người Tái các chủ, Lạc Trúc nhìn nhau, mới chợt hiểu ra.
Minh chủ có một vị công chúa yếu ớt nhiều bệnh, bọn họ sớm có nghe thấy. Nghe nói là cơ tiên thiên không có lực, tìm khắp toàn bộ liên minh, cũng không có cách nào trị liệu. Lúc gặp mặt, lại là thân nam nhi. Bọn họ căn bản không nghĩ tới là nàng.
- Nghe nói, trước đây Triệu minh chủ ban thưởng cái phong hiệu này, là muốn nhị công chúa nhiều bệnh có thể bay giống như chim yến, tung bay lên múa lượn. Đáng tiếc, treo giải thưởng thiên hạ, cũng không tìm được phương pháp trị liệu. Thế nào...
Tái các chủ đầy nghi ngờ nhìn qua.
Phi Vũ công chúa chữa bệnh, lại kinh động không ít người. Vô số y sư đến đây, cuối cùng đều sắp thành lại bại. Dựa theo đạo lý bình thường, nàng chắc hẳn là nằm ở trên giường, không có cách nào đi lại. Thế nào tinh khí thần lại không khác gì với người bình thường vậy?
Lẽ nào nghe đồn có sai lầm?
- Là Trương sư đã cứu ta!
Triệu Phi Vũ mỉm cười, trong đôi mắt sáng động lòng người, khiến người ta nhìn thấy, mắt không nhịn được nhất thời sáng lên.
- A!
Tái các chủ mới chợt hiểu ra.
Biết thân phận đối phương, hắn vẫn kỳ quái. Đường đường là công chúa, một trong những nhân vật có quyền lực nhất ở liên minh vạn quốc, vì sao đối với Trương sư lại tin tưởng và nghe theo như vậy, thậm chí lễ độ cung kính. Hóa ra là vì nguyên nhân này.
- Sớm nghe nói y thuật của Trương sư rất cao minh, không nghĩ tới lợi hại như vậy...
Hắn cười gượng một tiếng.
Trước đó, đã nghe Tôn Cường nói thiếu chủ của mình có y thuật rất cao minh. Ở dãy núi lớn Ôn Ngôn, hắn còn tận mắt nhìn thấy được phương pháp trị liệu đánh ngất xỉu cường đại. Giờ nghe được Phi Vũ công chúa tự mình thừa nhận, hắn mới hiểu được, phương diện chữa bệnh, vị Trương sư này còn cường đại đáng sợ hơn.
Cơ tiên thiên của công chúa không có lực, trước đây lại chấn động toàn bộ liên minh, không biết bao nhiêu y sư đều tới khám, không có bất kỳ biện pháp nào. Trương sư lại có thể giải quyết, đủ thấy y thuật cao.
- Trương sư, Phi Vũ quả thật không phải có ý định giấu diếm, xin hãy tha lỗi!
Giới thiệu xong thân phận, Triệu Phi Vũ mỉm cười, nhìn về phía Trương sư trước mắt.
Vị thanh niên này tuổi tác tương đương với nàng, lại đối với nhiều loại chức nghiệp như: danh sư, y sư, giám bảo, trận pháp... hiểu rõ sâu đậm, thiên phú mạnh mẽ. So với vị ca ca có danh tiếng rất lớn kia của nàng, cũng chỉ mạnh hơn chứ không kém!
Khiến cho từ ở sâu trong nội tâm nàng sinh ra ý kính nể.
- Khách khí. Nàng đã là công chúa, con đường tin tức chắc hẳn là cực rộng. Ta vừa vặn có chuyện muốn hỏi thăm một chút!
Sớm biết rằng đối phương là nữ tử, nhưng nghe đến là thân phận công chúa, Trương Huyền cũng có chút giật mình. Thấy nàng nói chuyện với mình, hắn không nhịn được mở miệng hỏi.
- Trương sư mời nói!
Triệu Phi Vũ gật đầu.
Không thể không nói, nàng thực sự rất đẹp. Tuy rằng không có tu vi gì, lại anh khí ép người, tự mang theo một hồi khí chất.
- Ta muốn mua một gốc cỏ An Hồn, số năm càng nhiều càng tốt. Nếu như bây giờ không có, hoa Trầm Tình cũng được. Tốt nhất có thể là 500 năm trở lên, chủ yếu nhất... phải tươi, có thể trồng sống. Loại đã từng phơi khô đối với ta không có tác dụng. Không biết Phi Vũ công chúa có thể giúp ta hỏi thăm một chút hay không?
Suy nghĩ một chút, Trương Huyền nói.
Cỏ tỉnh hồn, cũng không phải chế tạo thực vật đặc biệt nào đó, chỉ cần có thể ẩn chứa khí tức linh hồn là được. Mấy ngày qua, vẫn suy nghĩ, khiến cho hắn nghĩ đến hai loại dược vật có thể lấy ra được trong phạm vi của liên minh vạn quốc.
Cỏ An Hồn, hoa Trầm Tình.
Hai thứ này danh tiếng không lớn, lại trân quý dị thường. Hắn đối với cuộc sống ở liên minh không quen. Nếu vị này chính là công chúa, muốn tìm, chắc hẳn là vô cùng đơn giản.
- Cỏ An Hồn, hoa Trầm Tình? Tươi?
Không nghĩ tới vị Trương sư này muốn loại vật này, Triệu Phi Vũ sửng sốt, đôi mi thanh tú nhíu lại.