Bàn chân đạp mạnh lên trên mặt đất, cả người Khang đường chủ giống như là con báo, nhanh chóng vọt lên phía trước. Hai tay chấn động, chân khí trong cơ thể như cuồng phong tuôn ra, khiến cho tốc độ của hắn lần nữa bạo tăng.
Võ kỹ Linh cấp trung phẩm Ưng Phi Ngạo Thiên!
Đây là một bộ thân pháp, coi như không phải là mạnh nhất trong Vạn Quốc thành thì cũng không xê xích gì nhiều, một khi thi triển ra, tốc độ tăng vọt, coi như là loại cường giả cấp bậc như Triệu minh chủ, muốn đuổi theo thì cũng khó khăn.
Thi triển tuyệt chiêu ra, Khang đường chủ mở miệng nói: "Trương sư, ta đi qua trước nhìn xem, ngươi cứ đuổi theo là được. . . Hả? Người đâu? Bà mẹ nó!"
Một mặt tiến lên, một mặt quay đầu nói một tiếng với Trương sư, lời nói mới nói được một nửa thì đột nhiên thân thể cứng đờ, chân khí thiếu chút nữa đã không vận chuyển, thân thể từ trên không trung rơi xuống.
Chỉ thấy phía sau không có một ai, mà ngay phía trước bản thân hắn lại có một bóng người nhanh chóng chạy như điên, đã biến thành một chấm đen nhỏ, ngay lập tức biến mất trước mắt hắn.
Không phải. . . Trương sư thì là ai được nữa!
Bản thân dùng tốc độ nhanh nhất, nhanh chóng chạy như điên, vốn hắn cho rằng Trương sư chỉ có tu vi Hóa Phàm nhị trọng sơ kỳ, muốn đuổi theo là chuyện gần như không có khả năng. Vì vậy hắn mới hữu hảo nói một câu, ai ngờ. . . Còn chưa nói dứt lời thì người đã không còn nữa!
Tốc độ người ta nhanh hơn hắn không chỉ một lần!
Hắn thân là cường giả Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, hơn nữa lại thi triển thân pháp mạnh nhất. . . Thiếu chút nữa ngay cả cái bóng của đối phương cũng không thấy. . .
Tận mắt nhìn thấy, hắn cũng cảm thấy có phải mình đã hoa mắt, điên rồi hay không.
Đây là Hóa Phàm nhị trọng ư?
Coi như là ngũ trọng cũng không có loại tốc độ này a. . .
"Không đúng, hắn không phải là nhị trọng sơ kỳ? Mà là. . . Hậu kỳ?"
Nhướng mày.
Trương sư toàn lực chạy như điên, chân khí tiết lộ ra ngoài không giữ lại một chút nào, hiện ra tu vi chân thật. . . Căn bản không phải là Hóa Phàm nhị trọng sơ kỳ, mà là. . . Hậu kỳ!
Chuyện này sao có thể?
Khi tuyển chọn danh sư, đối phương đột phá tại chỗ, hắn nhìn rất là rõ ràng, không có khả năng giả mạo, làm sao có thể. . . Mới qua nửa tháng đã tăng lên ba cấp bậc nhỏ, đạt đến nhị trọng hậu kỳ?
Đây chính là Hóa Phàm nhị trọng a. . . Trong thời gian ngắn như vậy đã từ sơ kỳ đi đến hậu kỳ, hơn nữa nhìn bộ dáng, tu vi đã được củng cố, bất cứ lúc nào cũng sẽ đột phá. . .
Rốt cuộc làm sao đối phương lại làm được?
Cũng quá nghịch thiên đi!
Lại nói, ngay cả xem như là Nguyên Khí cảnh hậu kỳ, so với Trọc Thanh cảnh đỉnh phong như hắn cũng kém hai cái cấp bậc lớn, làm sao có thể nhanh hơn hắn được chứ? Đồng thời, d ưới tốc độ nhanh như vậy, chuyển biến nhảy lên cũng rất đơn giản, dễ dàng và linh động, so với võ kỹ Linh cấp trung phẩm Ưng Phi Ngạo Thiên mà hắn tu luyện còn cao minh hơn rất nhiều!
"Chẳng lẽ. . . Hắn tu luyện võ kỹ Linh cấp thượng phẩm thậm chí. . . Là cấp bậc tuyệt phẩm?"
Trong lòng hơi động, lại giật nảy mình.
Loại võ kỹ cấp bậc này, chỉ có đế quốc mới có tư cách nắm giữ, coi như hắn là đường chủ Danh Sư đường Vạn Quốc thành thì cũng không cách nào học tập, thậm chí còn không lấy được.
Một Trương sư ở bên trong vương quốc bất nhập lưu đi ra. . . Không ngờ lại tu luyện loại võ kỹ cấp bậc này, bối cảnh mạnh như vậy sao. . .
"Hai người Tô Phàm, Lăng Hằng Vũ này, nhất định không nói ra lời nói thật, chỉ sợ. . . Xuất thân của Trương sư lão cũng không đơn giản! Khi trở về nhất định phải cố gắng hỏi một chút!"
Trong lòng toát ra một suy nghĩ.
Năng lực của một người không thể nào bỗng dưng có được, vị Trương sư này lợi hại như thế, lão sư sao có khả năng đơn giản? Gia thế nguồn gốc thì sao?
Hai người Tô sư, Lăng sư này, nhất định đã biết thứ gì đó, chỉ là lại không nói cho hắn.
Nếu không, tuyệt đối không có khả năng liều mạng hết lòng, cố gắng ra sức như vậy.
"Trương sư. . . Chờ ta!"
Ngăn chặn nỗi khiếp sợ trong lòng, giương mắt nhìn lại, chỉ thấy bóng người của Trương sư đã biến mất không thấy gì nữa, Khang đường chủ vội vàng đuổi theo.
Băng Nguyên cung không lớn, nơi Ngô cung chủ bộc phát ra khí tức chỉ cách bọn họ mấy trăm mét mà thôi. Qua mấy lần ngoặt đã đi tới trước mặt, lúc này Trương sư đã đi tới, đứng ở bên một cái trong đại sảnh rất rộng.
Ngô cung chủ, Nhược Hoan công tử, Triệu Nhã đều ởđó , trong đó còn có mấy người mặc trang phục màu đỏ rực và nữ đệ tử áo trắng, cả đám không ngừng run rẩy.
Phía trước mấy người là đầm nước cực lớn, đường kính chừng chừng hai mươi thước, đầm nước đã bị chia cắt thành hai bộ phận, linh khí nhúc nhích, không biết đã được khảm nạm bao nhiêu linh thạch, giống như là một đầm linh dịch tinh thuần.
"Chẳng lẽ cái này. . . Chính là Âm Dương đầm?"
Đã sớm nghe qua tên tuổi của Âm Dương đầm. Chẳng qua ngay cả hắn cũng chưa từng gặp qua, đây coi như là lần thứ nhất tận mắt nhìn thấy.
"Không đúng. . . Nghe nói Âm Dương đầm, đầm phân Âm Dương, một bên nóng rực như lửa, một bên lạnh lẽo như băng, mà thứ trước mắt cái này, mặc dù linh khí đầy đủ, thế nhưng lại không có cảm giác cực nóng và lạnh lẽo. . ."
Mày nhăn lại.
Sở dĩ Âm Dương đầm vang danh thiên hạ là bởi vì đầm phân Âm Dương, một bên lạnh lẽo thấu xương, một bên cực nóng khó nhịn, Âm Dương giao hòa, băng hỏa lưỡng trọng thiên.
Tu luyện ở trong đó, nóng lạnh giao hòa, được âm dương nhị khí rèn luyện. Như vậy chân khí mới có thể càng thêm củng cố, thực lực cũng tiến bộ rất nhanh.
Đầm nước trước mắt này mặc dù thoạt nhìn cũng chia làm hai bộ phận, thế nhưng đều chỉ là sóng linh khí bình thường, đồng thời cũng không có cảm giác lạnh lẽo, cực nóng. Chẳng lẽ. . . Cũng không phải là cái gọi là Âm Dương đầm kia?
"Ngô cung chủ, đã xảy ra chuyện gì?"
Nhìn thấy học sinh không bị tổn thương, Khang đường chủ nhẹ nhàng thở ra, đồng thời còn có chút nghi ngờ nhìn qua.
Đã xảy ra chuyện gì, có thể khiến cho Ngô cung chủ Hóa Phàm ngũ trọng tức giận như vậy, lại còn tản mát ralửa giận ngập trời như vậy.
"Là Âm Dương đầm đã xảy ra chút vấn đề. . ."
Ngô cung chủ giải thích một câu, lại nhìn về phía mấy nữ đệ tử trước mắt: "Đem những lời mới vừa nói, nói lại cho ta nghe xem!"
"Vâng. . ."
Một vị nữ đệ tử dẫn đầu tiến về phía trước một bước, âm thanh có chút run rẩy: "Vừa rồi chúng ta giống như trước, đi kiểm tra. . . Mẫu thủy, ai ngờ lại phát hiện ra. . . Lực lượng Âm Dương bên trong mẫu thủy đã biến mất hầu như không còn, ngay cả một chút cũng không có, giống. . . Cái đầm nước này như đúc. . ."
"Mẫu thủy chôn sâu ở lòng đất, Âm Dương chi lực trong đó lại còn câu thông với địa mạch và băng nguyên mà hình thành, làm sao có thể biến mất được chứ?" Ngô cung chủ dù chết cũng không tin.
"Bẩm báo cung chủ. . . Đây là thứ mà chúng ta mới đánh lên từ phía dưới, người nhìn xem. . ."
Nữ đệ tử khẽ đảo cổ tay, một thùng nước xuất hiện ở trước mặt mọi người, trong đó là một thùng nước sạch, linh khí nhúc nhích, khiến cho người ta có một loại cảm giác linh khí hoạt động mạnh cực kỳ, bất quá. . . Chỉ là linh khí bình thường, không có lạnh lẽo hoặc là cực nóng một chút nào.
"Quả nhiên không có thuộc tính Âm Dương? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Hai mắt Ngô cung chủ đỏ lên.
Âm Dương đầm liên quan tới sự tồn tại của toàn bộ Băng Nguyên cung, một khi hủy cũng tương đương với phân bộ của nàng cũng báo hỏng.
Bên này nàng nổi điên thì bên kia, Trương Huyền là người thứ nhất xông qua, khóe miệng khẽ giật một cái.
Vừa mới tới thì hắn cũng không biết mẫu thủy mà đối phương đang nói tới rốt cuộc là cái gì. Chỉ có điều, lúc nhìn thấy đồ vật trong thùng gỗ của nữ đệ tử thì hắn lập tức rùng mình một cái.
Cái đồ chơi này không phải là đồ vật mà vừa rồi hắn đã hấp thu ở trong lòng đất hay sao?
Chẳng lẽ có quan hệ với Âm Dương đầm?
"Ngô cung chủ, mẫu thủy mà ngươi nói tới là cái gì? Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Nếu có bí mật gì khó nói thì không ngại nói ra, có lẽ chúng ta có thể hỗ trợ giải quyết. . ."
Thấy trạng thái này của cung chủ, trong lòng toát ra dự cảm bất thường, Khang đường chủ không nhịn được phải đi lên phía trước một bước.
"Chuyện này liên quan tới bí mật lớn nhất của Băng Nguyên cung, vốn không nên nói với các ngươi. Chỉ có điều, loại tình huống hiện tại, nếu như không được giải quyết, chỉ sợ cũng không giấu diếm được!"
Thấy hắn hỏi thăm, Ngô cung chủ chần chờ một chút, cũng không nhịn được mà khẽ gật đầu.
Mặc dù mấy vị trước mắt này là người ngoài, thế nhưng đều là danh sư, nàng hết cách rồi, có lẽ bọn hắn sẽ có phương pháp để giải quyết.
"Đây chính là Âm Dương đầm!"
Chỉ vào đầm nước cực lớn trước mắt, Ngô cung chủ nói: "Có phải cảm ngươi cảm thấy kỳ lạ, không hề giống như trong truyền thuyết, đầm phân Âm Dương, nóng lạnh xung đột lẫn nhau hay không?"
Mọi người gật đầu.
Nhất là Khang đường chủ, vừa đến thì hắn đã phát hiện ra, trong lòng cũng vô cùng kỳ quái.
"Linh khí trong Âm Dương đầm là do linh thạch hội tụ mà thành, điểm ấy hẳn các ngươi cũng có thể thấy được, mà Âm Dương chi khí trong đó, lại là. . . Do mẫu thủy mang tới!"
"Mẫu thủy là thứ do Băng Nguyên cung dùng phương pháp đặc thù, dung hợp địa mạch cực nóng và băng nguyên chí hàn mà hình thành. Dưới tình huống bình thường được chôn sâu ở sơn mạch phía dưới, chỉ có khi sử dụng thì mới có thể lấy linh dịch từ trong đó ra, tưới vào trong cái ao này. . ."
Ngô cung chủ giải thích.
Mặc dù chỉ là giới thiệu đơn giản nhất, không liên quan tới bí mật căn bản nhất của Băng Nguyên cung, thế nhưng lại làm cho mọi người hiểu được.
Cái gọi là Âm Dương đầm cũng không phải là tự nhiên như thế, mà là do con người chế tạo ra, đồng thời. . . Quan trọng nhất chính là mẫu thủy, chỉ có tưới loại vật này vào, mới có thể khiến cho chất nước triệt để biến hóa, tạo thành bảo địa có tác dụng cực lớn đối với tu luyện.
Luyện chế linh dịch nồng hậu dày đặc rồi pha loãng, quan trọng nhất cũng không phải là dược vật sau khi pha loãng, mà là trước đó.
Mà lúc này. . . Cái này pha loãng trước đó mẫu thủy, Âm Dương thuộc tính thế mà. . . Hư không tiêu thất!
Không có mẫu thủy, cái gọi là Âm Dương đầm cũng chỉ là một đống linh dịch mà thôi, coi như có chút ích lợi đối với tu luyện thì cũng đã mất đi hiệu quả trước đó. . .
"Cái này. . ."
Khóe miệng Khang đường chủ giật một cái.
Còn tưởng rằng là chuyện đơn giản gì có thể nhẹ nhõm giải quyết, hiện tại xem ra, căn bản không phải là chuyện mà hắn có tư cách nhúng tay vào.
Liên quan đến mẫu thủy, tương đương với cơ mật lớn nhất của Băng Nguyên cung, làm sao có thể tùy ý để cho nó rò rỉ, để hắn biết cơ chứ?
Hơn nữa, coi như là rò rỉ tin tức cho hắn, cho dù Ngô cung chủ đắm chìm cả đời người cũng không thể giải quyết được. Như vậy bản thân thì có biện pháp gì cơ chứ?
Nói thật, vận khí cũng quá là kém a, vốn hắn cho rằng lấy được danh ngạch là có thể để cho học sinh của mình gia tăng tu vi trên phạm vi lớn. Thế nhưng hắn có nằm mơ cũng không có nghĩ đến lại gặp phải chuyện như vậy.
"Đúng rồi, Trương sư. . ."
Đang muốn lắc đầu, nói cho đối phương biết không có kế gì. Thế nhưng đột nhiên hắn lại nhớ tới Trương Huyền nhiều lần sáng tạo kỳ tích, cho nên không nhịn được nhìn sang. Không nhìn còn khá, vừa nhìn hắn lập tức nhíu mày lại.
Chỉ thấy lúc này vẻ mặt Trương sư đang rất cổ quái, giống như vừa làm việc gì đó trái với lương tâm, vẻ mặt đỏ bừng.
"Trương sư, ngươi làm sao vậy?"
Nhìn thấy Trương Huyền luôn luôn tùy tiện, lúc này không những không nghĩ biện pháp để giải quyết vấn đề mà còn có dáng vẻ này, Ngô cung chủ không nhịn được nhìn lại.
Nghe thấy câu hỏi của hắn, những người khác cũng kịp phản ứng, ánh mắt tập trung vào người Trương Huyền.
Vẻ mặt này của Trương sư quả thực kỳ lạ, coi như là Ngô cung chủ cũng cảm thấy có chút không đúng.
"Ta. . ."
Nghe thấy câu, Trương Huyền hơi đỏ mặt, nhịn không được vò đầu: "Chuyện này. . . Ngô cung chủ, vừa rồi ở trong băng hỏa phòng, không phải ta đã nói. . . Tu luyện một lúc hay sao?"
Thấy hắn không có trả lời mà ngược lại còn nói ra những chuyện này. Tuy rằng Ngô cung chủ, Khang đường chủ kỳ quá, thế nhưng vẫn khẽ gật đầu.
Trước đó, hắn đã nói qua, mình bởi vì tu luyện trong băng hỏa phòng cho nên mới làm trễ nải thời gian, vì vậy mới không có thông qua khảo hạch.
Gãi gãi đầu, Trương Huyền ra vẻ áy náy không thôi: "Khụ khụ. . . Lúc ta tu luyện, dùng sức quá lớn, không cẩn thận. . . Đã hút sạch tất cả mẫu thủy bên trong Âm Dương chi khí của các ngươi. . . Tất cả đều. . ."