Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 607 - Đột Kích (2)

Đột kích (2) Đột kích (2) vipTruyenGG.com

Còn tưởng rằng mạnh cỡ nào, sau khi nghe thấy thực lực tương đương với bọn hắn, tất cả mọi người đồng thời nhẹ nhàng thở ra một hơi.

"La Hoàng tông chủ có ý kiến gì không?

Các lão giả nhìn qua.

"Căn cứ theo chuyện mà ta nghe ngóng, vị Dương Huyền này dường như không có mặt ở trong Vạn Quốc thành, chỉ là. . . Vì tránh cho phiền phức, ý kiến của ta là chúng ta trực tiếp đi qua đó. Thu bản viết tay tới tay, sau đó mới quyết định tới chuyện phân phối. Trước đó, tốt nhất nên đoàn kết, nếu không. . . Ta sợ sẽ là lấy giỏ trúc để múc nước, cuối cùng ai cũng không có phần."

Sắc mặt La Hoàng tông chủ ngưng trọng nói.

Là nấu hay là xào thì trước tiên cũng phải bắt nhạn xuống rồi mới lại nói tiếp.

Nhạn còn đang bay ở trên trời, nói trước những chuyện này vẫn còn quá sớm.

Bản chép tay của Khổng sư này rốt cuộc thuộc về ai, cuối cùng vẫn phải đợi mọi người quan sát xong, chờ nhìn thấy đồ vật chân chính rồi lại nói, trước đó những cái khác đều là giả.

Nếu không, coi như mọi người không sợ vị Danh sư nửa bước ngũ tinh. Thế nhưng loại thực lực này cũng đã có tư cách ngang hàng nói chuyện cùng với mọi người. Nếu như chân chính đối mặt, bọn họ cũng không có cách nào làm quá phận được.

"La tông chủ yên tâm đi, tất cả mọi người không phải là tiểu hài tử ba tuổi, điểm ấy quy củ vẫn hiểu rất rõ!

"Loại bảo bối cấp bậc như bản chép tay của Khổng sư, không phải là thứ mà một thế lực có thể nuốt được toàn bộ. Chuyện này chúng ta cũng đều biết!

"Trước tiên cứ lấy được bảo bối từ tay vị Trương sư này rồi nói sau, những chuyện khác đều là lời nói suông!

Mọi người gật đầu.

Có thể trở thành bá chủ mới, loại chuyện này coi như không nói thì mọi người cũng rất rõ ràng, mỗi một người đều đồng thời gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

"Mọi người đã đồng ý là tốt rồi, như vậy ta sẽ sắp xếp nhiệm vụ!Thấy mọi người đã đồng ý, La Hoàng tông chủ gật đầu nói: "Đến lúc đó, hi vọng hai vị Hồ Tông chủ, Bạch Tông chủ ngăn chặn đầu Yêu Thần thú kia trước, không để cho nó phản kháng!

"Những người còn lại ra tay cùng ta, trước tiên phải bắt lấy Trương Huyền này. Lại thu bản chép Khổng sư lại rồi nói sau. Nếu không, một khi trễ nải thời gian, để hắn dời vật phẩm đi. Khi đó có đến cũng không còn kịp!

"Tốt!

Mọi người gật đầu.

Đã động thủ thì phải dùng tốc độ nhanh nhất, nếu không đêm dài lắm mộng, ai cũng không thể cam đoan sẽ xảy ra chuyện gì.

"Xuất phát!

Nói xong quy củ, bàn tay lớn của La Hoàng tông chủ vung lên, tất cả mọi người đi thẳng về phía chỗ ở của Trương Huyền.

. . .

Trong đình viện, Tôn Cường nhíu mày lại.

Thiếu gia không lo lắng tới đám người kia, thế nhưng hắn vẫn còn có chút lo lắng.

Lần trước khí thế hùng hổ, rõ ràng là không có ý tốt. Trước đó thiếu gia không có mặt còn có thể từ chối, bây giờ đã trở về phủ. Nếu như đối phương lại tới, chỉ sợ sẽ không dễ ngăn cản như vậy.

"Trương sư đâu?

Tiết viên chủ đi tới rồi hỏi.

Trương sư giúp nàng một đại ân như thế, khiến cho vườn thuốc của nàng tránh được tai nạn. Lại biết những người này tới tìm phiền toái cho nên nàng xung phong nhận việc ở lại. Những ngày này cũng canh giữ ở đình viện, cũng không có rời khỏi nửa bước.

"Thiếu gia ngay đang cứu chữa cho Lộ Xung tiểu thiếu gia, tạm thời không thể quấy nhiễu!

Tôn Cường gật đầu.

"Ah!

Nghe thấy câu không thể quấy nhiễu, Tiết viên chủ lắc đầu, có chút lo lắng nhìn qua phía hắn: "Trương sư không có mặt, đám người kia cũng không có động tĩnh, ta sợ sau khi bọn hắn biết Trương sư trở về sẽ không kìm nén được!

"Đúng vậy a... Tôn Cường lên tiếng thở dài: "Nếu như lão gia có mặt thì tốt rồi. Như vậy đám yêu ma quỷ quái này, cần gì phải sợ cơ chứ!

"Dương sư. . . Rốt cuộc là Danh sư mấy tinh?

Thấy hắn tự tin như vậy với vị lão gia này, Tiết viên chủ không nhịn được hỏi một câu.

"Ta cũng không biết, chỉ là. . . Không có chuyện gì mà hắn không giải quyết được, trước đó ta nghe Tô sư và Lăng sư từng nói qua. . . Hình như thấp nhất không kém gì lục tinh!

Tôn Cường nói.

"Không kém gì lục tinh?

Con ngươi của Tiết viên chủ co rút lại.

Tu vi tiêu chuẩn thấp nhất của Danh sư lục tinh là Hóa Phàm cửu trọng.

Không kém gì lục tinh, chẳng phải đã tương đương với. . . Thực lực đã vượt qua cấp bậc này hay sao?

"Đúng vậy a, mặc dù thời gian tiếp xúc giữa ta và lão gia cũng không dài, nhưng không có chuyện gì mà người không giải quyết được. Ngay cả linh hồn của ngươi bị hao tổn, chỉ cần lão gia chịu ra tay thì tuyệt đối có thể tuỳ tiện chữa khỏi!

Tôn Cường dùng vẻ mặt chắc chắn nói nói một tiếng.

Thủ đoạn của Lão gia hắn đã tận mắt nhìn thấy, mắt thấy ra chỗ mấu chốt, cho dù có chuyện khó khăn hơn đi nữa thì cũng không tính là cái gì cả.

Những ngày này Tiết viên chủ đợi ở chỗ này, chuyện linh hồn bị hao tổn cũng đã nghe nói qua, cho nên lúc này hắn mới cảm khái nói một câu.

"Có thể trị hết?

Vẻ mặt đỏ ửng, Tiết viên chủ hít thở có chút gấp rút.

Linh hồn nàng bị hao tổn lâu như vậy mà không có cách nào chữa trị, thậm chí còn không tiếc thôn phệ linh tính dược liệu, muốn tu bổ linh hồn. . . Kết quả, tất cả đều không có thành công, nếu quả thật có thể chữa trị thì muốn nàng làm gì cũng đều được.

Nguyện ý trả giá đắt để đánh đổi.

"Ừm, chỉ có điều, ngươi cũng đừng ôm hy vọng quá lớn, lão gia có thân phận như vậy, sẽ không dễ dàng xuất thủ!Tôn Cường lắc đầu nói.

"Cũng phải...

Tiết viên chủ cười khổ lắc đầu.

Vị Dương sư này là người như thế nào?

Có thể là vượt qua Danh sư lục tinh, muốn để cho loại người này ra tay, nhất định phải bỏ ra đánh đổi rất lớn, không thể hạn lượng.

Chí ít, nàng rất khó có thể xuất ra loại bảo bối cấp bậc này.

"Trước tiên đừng nghĩ nhiều như vậy, lão gia ở đâu ta cũng không biết. Nếu như có mặt ở đây thì ta có thể cầu xin giúp ngươi, mặc dù lão gia có cấp bậc rất cao, thế nhưng lại là người ôn hòa mười phần...

Cảm khái nói một tiếng, Tôn Cường đang muốn tiếp tục nói chuyện thì đã cảm thấy có một cỗ khí tức cường đại bay thẳng, trong nháy mắt đã tập trung trọn cái sân nhỏ vào bên trong.

"Trương sư, La Hoàng Lưu Vân tông, Bạch Khải Chi Bạch Dương tông, Hoàng Kỳ Lạc Sa tông. . . Mười bốn vị tông chủ, bệ hạ đế quốc đến đây, xin đi ra gặp mặt!

Ầm ầm!

Thanh âm sang sảng vang lên, ngay sau đó đã nhìn thấy trên sân nhỏ xuất hiện mấy chục bóng người, mỗi một người đều có thực lực mạnh mẽ, mang theo lực lượng giống như sông như biển.

Đám người La Hoàng tông chủ. . . Đến!

Rầm rầm!

Nghe được thanh âm này vang lên, mấy người Trịnh Dương, Vương Dĩnh cũng từ trong phòng lao ra ngoài, vẻ mặt từng người cảnh giác nhìn về phía mọi người.

"Thiếu gia nhà ta đang bế quan, không tiện gặp khách, mời chư vị trở về đi!

Cắn răng, Tôn Cường bước về phía trước.

"Bế quan? Ta thấy là… Hắn làm trái với sư đức cho nên không dám gặp người a!

Một người trung niên lên tiếng hừ lạnh, bước về phía trước một bước.

Áp lực vô hình cuốn tới, Tôn Cường lập tức cảm thấy trước mắt giống như có thêm một ngọn núi lớn. Bằng vào thực lực của hắn, bất luận cố gắng như thế nào cũng không thể rung chuyển được.

Cường giả Hợp Linh cảnh!

Loại thực lực này đã có thể thi triển áp bách trên phương diện linh hồn, đừng nói là hắn, xem như Khang đường chủ cũng không phải là đối thủ của đối phương.

"Trương sư làm người ngay thẳng, nhiệt tình vì lợi ích chung, làm sao có thể làm ra chuyện làm trái sư đức cơ chứ? Mong rằng các ngươi không nên đặt điều linh tinh!

Thấy đối phương vừa đến đã chụp mũ lung tung, Tiết viên chủ nhíu mày lại, tiến lên ngăn ở phía trước.

"Ngươi thì tính là cái gì? Ở chỗ này. . . Có phần của ngươi nói chuyện hay sao?

Lông mày giương lên, người trung niên lật bàn tay, đập một cái qua.

"Nguy rồi!

Không nghĩ tới đối phương so với lần trước còn cường ngạnh hơn nhiều, một lời không hợp đã lập tức động thủ. Con ngươi Tiết viên chủ co lại, hai tay vung lên, vội vàng đón đỡ.

Oanh!

Quyền chưởng va chạm, còn không có kịp phản ứng thì Tiết viên chủ đã cảm thấy ngực mình buồn bực. Một cỗ lực lượng khổng lồ đã đánh thẳng vào lồng ngực của nàng.

Phốc!

Máu tươi phun ra, bay ngược về phía sau, bắn ra xa mười mấy mét.

Nàng ở trong Vạn Quốc thành được cho là đỉnh phong nhất, thế nhưng so với đối phương vẫn còn kém rất nhiều.

Hợp Linh cảnh, Trọc Thanh cảnh, kém một cấp bậc lớn.

Rống!

Yêu Thần thú thủ hộ sân nhỏ rống lên một tiếng rồi vọt xuống tới.

"Nghiệt súc, còn dám quát tháo!

Bạch Tông chủ hừ lạnh, cùng với vị trung niên trước đó đồng thời bắn về phía trước, bàn tay đột nhiên nắm lại.

Soạt!

Trên bầu trời lập tức xuất hiện một cái lưới đánh cá bằng chân khí, bắn thẳng về phía trên đầu nó rồi chụp xuống dưới.

Rống!

Bị lưới đánh cá bao lại, Yêu Thần thú điên cuồng gào thét, muốn tránh thoát, thế nhưng lại phát hiện ra mình đã bất lực.

Cái lưới bằng chân khí này giống như sắt thép, coi như dùng thực lực của nó cũng không có cách nào tránh thoát.

Yêu Thần thú, linh thú vô địch Vạn Quốc liên minh. Thế nhưng so với tông chủ của những đại tông môn này, bất kể là bảo vật hay là giá trị bản thân đều kém hơn không chỉ một cấp bậc, huống chi lại là hai người đồng thời ra tay.

"Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì?

Thấy những người này tới quyết liệt như thế, trong mấy hơi thở đã đả thương Tiết viên chủ, phong bế Yêu Thần thú, vẻ mặt Tôn Cường đại biến, trái tim chìm vào trong đáy cốc.

Bình Luận (0)
Comment