Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 610 - Các Ngươi Có Tội! (2)

Các ngươi có tội! (2) Các ngươi có tội! (2) vipTruyenGG.com

Chỉ trong chốc lát, lực lượng trở nên bình ổn xuống, khiến cho người ta có một loại cảm giác mạnh mẽ đến cực điểm, thậm chí so với đám người La Hoàng tông chủ cũng không hề yếu.

Hóa Phàm ngũ trọng. . . Hợp Linh cảnh!

Có được một đạo chân khí của Dương sư, Yêu Thần thú bị vây ở Trọc Thanh cảnh đỉnh phong không biết bao nhiêu năm, không ngờ trong nháy mắt đã đột phá, thành công xông vào Hợp Linh cảnh!

Trên người đầu yêu thú này có huyết mạch Long tộc, lực lượng, phòng ngự vô địch. Khi còn là Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong đã có thể chiến đấu với Hợp Linh cảnh sơ kỳ mà không rơi vào thế hạ phong. Hiện tại lại đột phá, coi như là Hợp Linh cảnh trung kỳ, hậu kỳ, muốn vượt qua nó cũng rất khó.

"Có được một đạo chân khí đã phá cảnh, muốn làm được vậy thì chân khí phải tinh khiết đến mức nào? Chẳng lẽ. . . Là Danh sư bát tinh?

La Hoàng tông chủ vốn đã tràn ngập tuyệt vọng cảm thấy trước mắt tối sầm lại, lập tức cảm thấy càng thêm tuyệt vọng.

Trong truyền thuyết, đạt tới Danh sư bát tinh sẽ bị tổng bộ triệu kiến, có một lần cơ hội một lần nữa tịnh hóa chân khí bản thân. Bởi vậy, Danh sư đạt tới tu vi này, chân khí vô cùng tinh thuần, đều đạt đến cảnh giới thượng tam phẩm.

Loại chân khí cấp bậc này đưa vào trong cơ thể linh thú, có thể khiến cho huyết mạch của nó tiến thêm, thành công đột phá.

Vị Dương sư này, chỉ cần một đạo chân khí đã khiến cho Yêu Thần thú đột phá thành công, hơn nữa còn đi vào cửa ải khó thứ nhất của Hóa Phàm cảnh. . . Hợp Linh cảnh, loại năng lực này, tuyệt đối không phải là chuyện mà Danh sư thất tinh có thể làm được!

Chỉ sợ, đã đạt đến bát tinh!

Đây chính là nhân vật tuyệt thế mà phong hào đế quốc cũng không có. Là tồn tại siêu cường chỉ cần dậm chân một cái thì Huyễn Vũ đế quốc sẽ sụp đổ. . .

Tất cả tông chủ chưởng môn xông tới, muốn cướp đoạt bản chép tay của Khổng sư cũng đều ý thức được điểm ấy. Tất cả chỉ cảm thấy khuôn mặt mình run rẩy, tất cả đều khóc.

Đây là chuyện gì chứ!

Vốn bọn hắn cho rằng Trương Huyền này là gà mờ, bọn hắn có thể tùy ý bắt nạt, thế nhưng nằm mơ cũng không có nghĩ đến, lão sư hắn lại là một Danh sư bát tinh!

Loại cấp bậc này, đừng nói là bọn hắn, coi như là Danh sư lục tinh, ngũ tinh tới cũng phải quỳ gối tại chỗ!

. . .

Bên này những người này đang khiếp sợ muốn chết thì cách phủ đệ không xa, bờ môi một lão giả cũng đang run rẩy, bị dọa đến mức không dám tiến về phía trước.

Hồng sư, Hồng Thiển, Danh sư ngũ tinh của Danh sư đường Hồng Phong đế quốc. Lần này hắn được mời tới chủ trì thi đấu Danh sư lần này.

Hắn đang nghỉ ngơi ở trong phủ đệ, khi biết chuyện bên này lại vội vàng chạy tới, dự định khuyên can. Thế nhưng hắn nằm mơ cũng không có nghĩ đến lại nhìn thấy một màn này.

Danh sư bát tinh. . . Coi như toàn bộ Danh sư đại lục cũng không có mấy vị, mỗi một người đều là tồn tại siêu cường quát tháo vạn cổ, sao lại chạy tới chỗ xa xôi như vậy?

"Nhất định phải nhanh chóng bẩm báo tổng bộ...

Trong lòng khẽ động, một cái ngọc phù lớn chừng bàn tay lập tức xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn. Hắn đưa tay viết tin tức xong, quang mang lóe lên, chữ viết lập tức biến mất.

Vương quốc cấp thâ[s cần sử dụng đưa tin tường cực lớn. Thế nhưng Danh sư ngũ tinh đã nắm giữ ngọc phù đưa tin, thông qua thứ này có thể đưa tin cho tổng bộ. Dù là cách nhau ngàn vạn cây số thì cũng có thể đưa đến trong nháy mắt.

Không phải hắn muốn lộ tin tức ra, mà là. . . Danh sư bát tinh, quá mức kinh thế hãi tục, coi như hắn là Danh sư ngũ tinh thì cũng không dám giấu diếm.

. . .

Danh sư đường trong Hồng Viễn nhất đẳng đế quốc.

Đường chủ Mạc Cao Viễn, Danh sư lục tinh đỉnh phong.

Lúc này hắn đang giảng bài, miệng phun hoa sen, khắp bầu trời có linh khí hội tụ, đột nhiên hắn nhướng mày, cổ tay khẽ đảo, một cái ngọc bài lập tức xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

"Một vị Danh sư vượt qua lục tinh hư hư thực thực. . . Dương Huyền?

Mạc đường chủ nhướng mày lẩm bẩm.

Mặc dù Hồng Thiển cảm thấy vị Dương Huyền này rất có thể là thất tinh, thậm chí là bát tinh. Thế nhưng dùng thực lực của hắn, nhìn không ra, cho nên không có cách nào ước đoán được. Vì vậy chỉ có thể bẩm báo hư hư thực thực người này đã vượt qua lục tinh.

Không có đưa ra phán đoán, chỉ có điều lại viết toàn bộ những chuyện mà hắn nhìn thấy ra.

"Ngự không mà đi, linh hồn truyền công pháp lại, một đạo chân khí khiến cho linh thú đột phá?

Nhìn tin tức xong, vẻ mặt Mạc đường chủ âm tình bất tịnh một hồi.

Căn cứ vào hai miêu tả này, rất có thể đối phương là Danh sư bát tinh, thế nhưng. . . Một Danh sư cao cấp như vậy làm sao lại xuất hiện ở trong Vạn Quốc liên minh, một nơi chỉ có cấp bậc xấp xỉ với đế quốc bất nhập lưu cơ chứ?

"Mạch Trần, mang Danh sư bạc tới đây!

Hắn quay đầu nhìn về phía một người trung niên sau lưng.

Học sinh của hắn, Danh sư ngũ tinh đỉnh phong, Mạch Trần.

"Vâng!Mạch Trần quay người rời khỏi, không lâu sau đã mang một cái thư tịch bằng ngọc cầm tới.

Danh sư bạc ghi chép họ tên của vô số Danh sư, bao gồm toàn bộ đại lục, thuộc về cơ mật của toàn bộ Danh sư đường. Chỉ có đường chủ mới có tư cách quan sát. Hơn nữa, bên trong còn sắp đặt trận pháp đặc thù, dù là người có trí nhớ siêu quần, nhìn qua không lâu cũng sẽ bị quên đi.

Đây là vì bảo hộ cho bí mật của Danh sư không bị người ngoài phát hiện ra.

Thuận tay lật ra, nhìn qua từng hàng, rất mau đã nhìn qua toàn bộ quyển sách một lần.

"Vượt qua Danh sư lục tinh, trên cơ bản đều có ghi chép, không có người nào gọi là Dương Huyền...

Hai hàng lông mày của hắn nhíu lại.

Nếu như quả thật giống như đối phương nói, thực lực vị Dương Huyền này tuyệt đối cường đại hơn hắn rất nhiều, coi như không phải là bát tinh thì ít nhất cũng là thất tinh. . . Thế nhưng bên trong Danh sư bạc lại không có bất kỳ ghi chép gì liên quan tới cái tên này.

"Hoặc là cái tên Dương Huyền này. . . Căn bản không phải là tên hắn, hoặc là. . . Chính bản thân hắn không có khảo hạch cấp bậc cao hơn ở trong Danh sư đường!

Danh sư bạc chỉ ghi chép người đã khảo hạch Danh sư. Nếu như đối phương dùng cái tên giả, tự nhiên sẽ không tra ra được, còn có một loại khả năng. ĐÓ chính là. . . Căn bản không có khảo hạch qua ở Danh sư đường.

Không ít Danh sư đều ưa thích một mình tu luyện, rõ ràng đã đạt đến cấp bậc rất cao, thế nhưng lại không tiến hành khảo hạch. Có đôi khi, huy chương trên người là ngũ tinh, lục tinh, mà thực lực bản thân, chỉ sợ đã sớm đạt đến thất tinh, bát tinh.

Có lẽ vị Dương Huyền này chính là cường giả dạng này.

"Mặc kệ là loại tình huống nào đều phải đi qua nhìn một chút!

Nhướng mày, Mạc đường chủ đứng dậy.

Mặc kệ đối phương là tồn tại loại nào, thực lực cao minh như thế đều đáng để hắn tự mình đi qua bái kiến.

"Mạch Trần, đi mang Lang Gia Thánh Thú tới, ta phải đi xa nhà một chuyến!

Hất ống tay áo lên, cất kỹ Danh sư bạc, sau đó quay đầu phân phó.

Lang Gia Thánh Thú là thú sủng của hắn, tốc độ như điện, một ngày có thể phi hành được mấy trăm vạn cây số!

Vạn Quốc liên minh cách bọn họ quá xa, coi như hắn có thể phi hành thì cũng không có khả năng bay nhanh hơn so với Thánh Thú.

"Lão sư muốn đi đâu? Có cần con đi cùng hay không?

Rất nhanh đã mang Thánh Thú tới, Mạch Trần Danh sư không nhịn được nhìn qua rồi hỏi.

"Ta muốn đi Vạn Quốc liên minh, ngươi đã muốn đi theo thì cùng đi đi!

Chần chờ một chút, Mạc đường chủ gật gật đầu.

Người học sinh này của hắn, cách Danh sư lục tinh chỉ còn thiếu một chút. Nếu như hắn đã muốn qua thì cùng mang theo vậy. Trên dọc đường cũng có thể chỉ điểm một hai, có lẽ có thể đột phá được ràng buộc đạt tới cấp bậc lục tinh.

Hai người đều có giới chỉ không gian, cũng không cần phải chuẩn bị gì. Sau khi nhảy lên sống lưng Thánh Thú, quyết định phương hướng đi. Thánh Thú bay thẳng ra ngoài, chạy thẳng tới phương hướng Vạn Quốc liên minh,.

. . .

Hồng Viễn đế quốc, Danh sư lục tinh đỉnh phong tự mình đến đây, bên này La Hoàng tông chủ biết mình khó mà may mắn thoát khỏi, bờ môi run rẩy, cắn răng nhìn lại.

"Tiền bối, chúng ta nhận tội, xin tiền bối xử phạt...

Đối phương đã tuyên án có tội, như vậy bọn hắn đành nhận tội vậy.

Nhìn xem trừng phạt thế nào rồi lại nói.

"Nhận tội là tốt rồi, mỗi người ở đây giao ra 20 viên linh thạch trung phẩm là có thể rời khỏi. La tông chủ, Bạch Tông chủ, nhục mạ quản gia, làm tổn thương hậu bối của ta. . . Ta cũng lười ra tay, các ngươi. . . Tự sát đi!

Lạnh nhạt nhìn qua, thanh âm không hề bận tâm của Dương Huyền vang vọng.

"Tự sát?

La Hoàng tông chủ, Bạch Khải Chi tông chủ đều nhíu mày một cái.

Vốn bọn họ cho rằng cái gọi là trừng phạt chỉ là giáo huấn một lần, thậm chí bản thân bị trọng thương. . . Đắc tội với Danh sư cao minh như thế cũng coi như trừng phạt đúng tội, không dám phản bác.

Thế nhưng. . . Một khi tự sát, người chết đèn tắt, cái gì cũng bị mất.

"Muốn để cho ta tự sát? Nằm mơ! Coi như thực lực của Bạch Khải Chi ta không đủ thì cũng sẽ không làm ra chuyện tự sát, ngươi đã băn khoăn thân phận, không muốn tự mình ra tay. Như vậy thì xin lỗi. . . Cáo từ!

Hét dài một tiếng, Bạch Khải Chi tông chủ đột nhiên đứng dậy, thân thể nhảy lên, phóng thẳng ra ngoài.

Suy nghĩ của hắn rất đơn giản.

Ngươi là Danh sư cao cấp, tự thị thân phận cho nên không có khả năng tự mình ra tay với chúng ta. . . Đã như vậy, đánh không lại thì ta trốn là được chứ gì!

Chỉ cần ngươi không xuất thủ, một khi rời khỏi nơi này, biển rộng mặc cá bơi, trời cao mặc chim bay, chẳng lẽ còn có thể tìm được ta hay sao?

Trong lòng cười lạnh, dưới chân Bạch Khải Chi nhanh chóng chạy đi.

Hắn dùng thân pháp lợi hại nhất của Bạch Dương tông, lại phối hợp với thực lực Hóa Phàm ngũ trọng Hợp Linh cảnh hậu kỳ, toàn lực vận chuyển, cả người giống như là một đạo huyễn ảnh. Trong nháy mắt đã thoát ra khỏi phủ đệ.

"Chuyện này...

Hiển nhiên đám người La Hoàng tông chủ không nghĩ tới vị Bạch Tông ch này không những không nhận tội, ngược lại còn quay người chạy trốn, tất cả đều ngẩn ngơ.

Chạy trốn trước mặt Danh sư bát tinh. . . Lá gan đủ lớn ah!

Bất quá, chuyện này quả thực cũng là biện pháp tốt nhất, nếu như không trốn thì sẽ chết ở chỗ này. So với việc chết đi, còn không bằng chạy trốn!

Đối phương thân là Danh sư bát tinh, cũng không thể không để ý đến thân phận mà trực tiếp ra tay a!

Trong lòng đang cảm thấy bội phục vì vị Bạch Tông chủ này quyết đoán thì đã cảm thấy hoa mắt.

Ầm ầm!

Một cỗ lực lượng mênh mông vô cùng từ trên trời hàng lâm, Bạch Tông chủ đang chạy trốn còn không có kịp phản ứng thì đã bị đập thành bánh thịt tại chỗ. Ở nơi đó xuất hiện một cái hố to đường kính hơn mười mét.

Ngay sau đó có một đạo thanh âm nhàn nhạt vang lên.

"Ta chỉ nói không muốn ra tay. . . Ai nói sẽ tự thị thân phận, không xuất thủ cơ chứ?

Bình Luận (0)
Comment