Dương sư là Dương sư, Trương sư là Trương sư, căn bản không phải cùng là một người?
Nếu không, mới vừa rồi từ trên không trung rơi xuống, đầu cắm xuống, làm sao ngay cả một chút thương thế cũng không có, khí tức lại còn trầm ổn như thế chứ?
"Coi như đoán sai thì dấu ấn mà Mặc Hồn Sinh để lại trên cổ lão sư sẽ không sai!
Cắn răng, Vương Dĩnh lần nữa tràn ngập lòng tin.
Coi như mình suy đoán không đúng, thế nhưng cái dấu ấn kia không có khả năng xảy ra vấn đề! Nàng đã tận mắt nhìn thấy, xác nhận nhiều lần, làm sao có thể phạm vào sai lầm cơ chứ?
"Lần sau khi Dương sư xuất hiện lại tìm lão sư, nhất định có thể nhìn ra cái gì đó...
Trong lòng nàng khẽ động.
Trương sư không thừa nhận, nàng làm học sinh cũng không tiện trực tiếp hỏi, không bằng đợi có cơ hội. Khi Dương sư xuất hiện lại đi tìm kiếm Trương sư, chỉ cần hai người không thể cùng lúc xuất hiện, như vậy đã nói lên. . . Nhất định là cùng một người.
Đến lúc đó, coi như muốn phủ nhận cũng không làm được.
Trong lòng có so đo, Vương Dĩnh lập tức đi ra ngoài.
Nàng vừa mới rời khỏi, chỉ thấy vẻ mặt Trương sư cười khổ, vội vàng đi về phòng.
Nếu như Vương Dĩnh có mặt ở đây sẽ nhìn thấy phía sau lưng của hắn có vấn đề. Sẽ khẳng định là một người với Dương sư.
Bởi vì. . . Tất cả mọi thứ sau gáy Trương sư đều là bụi bặm, quần phía dưới cũng chưa kịp đổi lại. Bị ngã làm cho nó dơ dáy bẩn thỉu không chịu nổi, nếu không phải trong viện còn có cột đá che chắn, nhất định có thể thấy được.
. . .
Về đến phòng, đổi quần áo, lúc này Trương Huyền mới thở ra một hơi.
Vị Dương sư trước đó xuất hiện vị, Vương Dĩnh đoán không sai, quả thực là hắn.
Tình cảnh nguy cấp, nếu như bản thân xuất hiện, nhất định sẽ không tránh được một hồi ác chiến, mà dùng tu vi hiện tại của hắn, rất rõ ràng không phải là đối thủ của nhiều cường giả như vậy.
Hết cách rồi, đành phải mời "Dương Huyền" xuất hiện.
Còn khí tức cường đại trên người là Mặc Hồn Sinh.
Tên này bị nhốt ở Cửu Thiên Liên Thai, một thân thực lực không phát huy ra được, chỉ có thể phát ra khí thế, vừa vặn có thể mượn dùng một chút.
kKí tức linh hồn không biết đã tích súc bao nhiêu năm, mạnh mẽ vô cùng. So với khí thế Bán Thánh cũng tương xứng, lại thêm lơ lửng ở trên không trung, khiến cho mọi người vừa bắt đầu đã tưởng lầm là Thánh giả. Vào trước là chủ, lúc này trong lòng đã kính sợ, cho nên mới không cần phải tốn công phu.
Còn dùng linh hồn đả thương La Hoàng tông chủ, đó là do hắn vận dụng năng lực của Vu Hồn sư.
Lực lượng của Vu hồn đã đạt tới Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong, nhờ vào sức chiến đấu, muốn gây tổn thương cho Hợp Linh cảnh như La Hoàng tông chủ này rất khó, thế nhưng. . . Nếu là linh hồn đối đầu, như vậy người sau sẽ yếu hơn rất nhiều.
Dù sao, Hóa Phàm ngũ trọng Hợp Linh cảnh cũng chỉ vừa mới bắt đầu tôi luyện linh hồn, cách lúc dẫn hồn xuất thể vẫn còn kém một mảng lớn.Chứ đừng nói là cường giả Vu hồn đã đi qua Âm Dương đầm rèn luyện như hắn.
Chỉ là, có thể nghiền ép được cũng phải mượn uy thế của "Dương sư", đổi lại là bản tôn hắn tới. Chỉ sợ còn không có thi triển hồn lực thì người ta dùng một bàn tay đã đánh ngất hắn trước rồi.
La Hoàng tông chủ biết, "Dương sư" là Thánh giả, không dám chống cự, cho nên lúc này mới bị nghiền ép, bản thân bị trọng thương.
Còn hồn lực truyền công sau đó, thoạt nhìn rất lợi hại, nói trắng ra rất đơn giản. Lúc trước Mặc Hồn Sinh có thể sử dụng hồn lực truyền lại tri thức công pháp cho hắn. Sau khi học tập loại thủ đoạn này, hắn truyền thụ cho Tiết Nhất Dao cũng không tính là gì.
Giúp Yêu Thần thú đột phá, trước kia hắn cũng đã làm qua.
Tất cả mọi chuyện trước đó đều rất hoàn mỹ, chỗ thiếu hụt duy nhất chính là Hồng Trần Đạp Thiên bộ vẫn tiêu hao chân khí rất lớn. Cho dù trong khoảng thời gian này tu vi tăng lên, số lượng chân khí dự trữ cũng đã tăng lên không ít, thế nhưng nhiều nhất chỉ có thể kiên trì được hơn mười phút ở trên không trung mà thôi.
Cuối cùng thực sự không kiên trì nổi, cho nên mới rớt xuống. . .
May mắn, không có người nào phát hiện ra. Nếu không, tất cả cố gắng trước đó sẽ bị hủy hoại trong chốc lát.
"Ai, đây gọi là chuyện gì chứ...
Mới vừa rồi còn oai phong lẫm liệt, làm cho tất cả mọi người kiêng dè không thôi, dọa đến mức không nói nên lời, sau một khắc thì đầu đã đâm vào trên mặt đất, thiếu chút nữa đã thổ huyết, vẻ mặt Trương Huyền buồn bực không thôi.
Hồng Trần Đạp Thiên bộ, mặc dù rất nghịch thiên. Khi phi hành cũng làm cho người hưng phấn, thế nhưng. . . Chân khí tiêu hao hết sẽ trực tiếp rơi xuống, không có chút dấu hiệu nào. Quả thực cũng thực sự quá đen.
May mắn những ngày gần đây hắn không ngừng cố gắng tu luyện, chân khí đủ để kiên trì đến lúc kết thúc. Nếu không, ngay khi còn dang uy hiếp mọi người, đầu cắm xuống đất. Khi đó có lẽ không chỉ bị ngã một cái, không cẩn thận lại còn bị mọi người đánh thành đống thịt, dù có giải thích nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
"Xem ra . . . Vương Dĩnh đã nhìn ra!
Nhớ tới Vương Dĩnh trực tiếp chạy tới đây, vẻ mặt và thái độ hoài nghi, Trương Huyền không nhịn được phải lắc đầu.
Vương Dĩnh có thể nhìn ra, những người khác cũng có khả năng nhìn ra.
Một khi để cho người khác biết vị siêu cấp Danh sư "Dương Huyền" này chỉ là hư cấu, cũng không phải là tồn tại chân thực. Như vậy nhất định đám người trước đó sẽ ngóc đầu trở lại, không đánh chết hắn cũng tốt lắm rồi.
"Xem ra phải nhanh phân thân cô đọng một chút. . . Có phân thân, hai thân phận có thể đồng thời xuất hiện, khi đó sẽ không có người nào còn dám hoài nghi!
Trương Huyền xiết chặt nắm tay.
Phương pháp phân liệt linh hồn mà hắn học được từ chỗ Mặc Hồn Sinh, lại có Cửu Thiên Liên Thai làm cơ sở, muốn cô đọng phân thân cũng không khó. Chỉ là cần rất nhiều linh khí mới được, trước đó hắn không tạo ra là bởi vì linh thạch trung phẩm không đủ, hiện tại một lần vơ vét chí ít cũng có hơn sáu trăm viên từ tay các thế lực, như vậy cũng đã đủ để tiêu xài và tiêu hao.
"Trước tên nâng tu vi lên rồi lại nói tiếp!
Cửu Thiên Liên Thai còn không có hoàn thiện, muốn hoàn thiện nó nhất định phải có đầy đủ Thiên Đạo chân khí tẩm bổ. Chỉ là. . . Có nhiều linh thạch trung phẩm như vậy, tất cả đều trở nên rất đơn giản.
Cổ tay run lên, trận bàn Tụ Linh trận xuất hiện ở trước mắt. Trương Huyền khoanh chân ngồi ở giữa, thuận tay ném ra hơn mười viên linh thạch trung phẩm, lỗ chân lông toàn thân mở rộng, vận chuyển Thiên Đạo công pháp, linh khí chung quanh trở nên nồng nặc, sau đó bị hắn trực tiếp thôn phệ.
Cảm nhận được linh khí tràn ngập kéo thẳng tới huyệt đạo, Trương Huyền không nhịn được cảm thấy thoải mái, nước mắt lưng tròng.
Một hai tháng qua, khi hắn tu luyện đều là căng thẳng, ngay cả một linh thạch cũng chỉ dám sử dụng từng viên một, đã có lúc nào xa xỉ như vậy chứ!
Xem ra nếu sau này có cơ hội cũng nên vơ vét những tên như vậy mấy lần, muốn tốc độ tu luyện tăng nhanh, linh thạch là thứ ắt không thể thiếu.
Ầm ầm!
Linh khí đầy đủ, rất nhanh tiêu hao trước đó đã được bổ sung, chân khí tiếp tục được tích lũy. Không lâu sau, một tiếng oanh minh vang vọng, Trương Huyền đã tới Hóa Phàm nhị trọng đỉnh phong!
Thực lực gia tăng, Trương Huyền không có ngừng lại mà tiếp tục xông vào.
Nguyên Khí cảnh đỉnh phong!
Âm Dương cảnh sơ kỳ!
. . .
Âm Dương cảnh đỉnh phong!
Một canh giờ sau hắn đã đạt đến Hóa Phàm tam trọng đỉnh phong!
Lực lượng chân khí cũng đạt tới 100 vạn đỉnh, so với người tu luyện khác hơn những trọn vẹn 20 vạn đỉnh, đã có thể so sánh với Trọc Thanh cảnh sơ kỳ.
(Người tu luyện Âm Dương cảnh sơ kỳ bình thường là 50 vạn đỉnh, trung kỳ 60 vạn, hậu kỳ 70 vạn, đỉnh phong 80 vạn! Trọc Thanh cảnh sơ kỳ 100 vạn đỉnh, trung kỳ 120 vạn đỉnh, cứ thế mà suy ra. )
Nếu như lại phối hợp với 160 vạn đỉnh của hồn lực, lực lượng mà hiện tại hắn có thể phát huy đã đạt tới 260 vạn đỉnh!
Loại thực lực này, ngay cả Hợp Linh cảnh trung kỳ cũng có thể chiến một trận! Hợp Linh cảnh: Sơ kỳ 200 vạn, trung kỳ 240 vạn, hậu kỳ 280 vạn, đỉnh phong 320 vạn!
Đáng sợ!
"Cửu Thiên Liên Thai, phát triển...
Hiện tại không đủ công pháp tu luyện Hóa Phàm tứ trọng, cho nên cũng không có cách nào tiếp tục tấn cấp, cổ tay Trương Huyền khẽ đảo, lấy Cửu Thiên Liên Thai ra ngoài, bàn tay nắm chặt, chân khí điên cuồng tràn vào bên trong.
"Ah. . . Đừng giết ta...
Chân khí vừa tiến vào đài sen thì bên trong lập tức vang lên tiếng gầm rú như như giết heo của Mặc Hồn Sinh.
"Ách, thật ngại quá, ta lại quên mất ngươi...
Hắn chỉ phải mau chóng khiến cho đài sen phát triển mà đã quên đi tên kiêng kị thiên đạo chân khí đến cực điểm này.
"... Mặc Hồn Sinh khóc không ra nước mắt.
Mới vừa rồi ta giúp ngươi tạo ra khí thế lớn như thế, cả người thiếu chút nữa đã mất mạng, mà ngươi, nhanh như vậy đã quên ta đi. . . Có cần ác như vậy hay không?
"Ngươi đừng có gấp, hiện ta sẽ lấy ra ngươi, sau đó lại thúc dục liên thai!
Biết có tên này ở bên trong thì sẽ không có khả năng tùy ý sử dụng Thiên Đạo chân khí, Trương Huyền lập tức nói.
Tên này thân là Vu Hồn sư lục tinh, chỉ cần có thể thoát khỏi liên thai. Muốn sống sót thật lâu ở trên không trung là chuyện không thành vấn đề. Nếu thực sự không được, còn có Vô Hồn Kim Nhân, trước tiên có thể cho hắn mượn sử dụng.
Còn làm thế nào mới có thể lấy hắn ra, những ngày gần đây Trương Huyền cũng đã nghĩ ra biện pháp.
Đối phương cần linh hồn để thay thế mới có thể đi ra ngoài, đã như vậy. . . Vậy thì đi tìm một cái linh hồn.
"Linh hồn phân liệt!
Khoanh chân ngồi xuống, tinh thần khẽ động, Vu hồn ly thể lơ lửng ở giữa không trung , dựa theo phương pháp mà trước đó Mặc Hồn Sinh dạy bảo. Lập tức phân tách hồn phách ra ngoài.
Không tìm thấy linh hồn khác để thay thế, như vậy chỉ có thể dùng chính hắn mà thôi.
Vừa vặn hắn cũng muốn luyện chế đài sen thành phân thân, linh hồn sớm đi vào, so với việc sau này căn bản cũng không có bị ảnh hưởng.
Linh khí chung quanh tuôn ra, Vu hồn một mặt hấp thu, một mặt phân liệt.
Chía cắt linh hồn là đem một cái linh hồn hoàn chỉnh chia làm hai phần, tương đương với chém người ta thành hai khúc, phải tiếp nhận thống khổ cực lớn.
Hơi chút không cẩn thận sẽ hồn phi phách tán.
Nếu như không phải sớm chỉnh lý bộ công pháp này thành cấp bậc Thiên Đạo, như vậy hắn cũng không dám tu luyện, bởi vì. . . Xác suất thành công thực sự quá thấp.
Lúc trước Mặc Hồn Sinh có thể thành công cũng là bởi vì đạp nhầm vận khí.
Không biết qua bao lâu, Vu hồn cao hơn ba mét dưới Âm Dương đầm cô đọng mà thành đã thành công dần dần chia cắt thành hai phần. Cả hai đều không xê xích bao nhiêu so với người bình thường.
"Xong rồi...
Khi tách ra, để một bộ phận trong đó quay về thân thể, Trương Huyền thở ra một hơi, vẻ mặt trắng bệch.
"Chỉ sợ không có một vài tháng, tạm thời hồn lực không có cách nào dùng được nữa!
Lần này không giống như lúc cứu chữa Lộ Xung, chỉ chia cắt ra một phần nhỏ linh hồn. Coi như bị tổn thương thì rất nhanh cũng đã có thể khôi phục.
Linh hồn từ một phân thành hai, muốn triệt để khôi phục như lúc ban đầu, không có một, hai tháng, chỉ sợ rất khó có thể làm được.
Nói cách khác, trong một hai tháng này, tốt nhất đừng vận dụng hồn lực, nếu không sẽ chỉ làm cho thương thế càng thêm nghiêm trọng.