Dịch: Nguyễn khiêm
Biên: Mựp
- Chuyện này...
Nghe được tiếng gào của ba người, Mạc trưởng lão cùng Hoàng Ngữ liếc mắt nhìn nhau, đồng thời nhìn về phía Trương Huyền.
Nếu như bọn họ nói chính là thật sự, Lão sư công hội xác thực muốn một lần nữa hạch tra!
Hạch tra xong, một khi tình huống là thật, rất có thể sẽ khai trừ tư cách giáo sư của vị Trương lão sư này!
- Vẫn là quá coi thường những người này, bọn họ cũng am hiểu lợi dụng quy tắc để nói chuyện!
Không nghĩ tới đối phương bị luân phiên đả kích như vậy, còn phải phản kích một hồi, Trương Huyền hơi nhướng mày.
Xem ra ở thế giới nào cũng đều giống nhau, tặc cắn một cái, sâu vào tận xương ba phân.
Nói thật, tiền thân lưu lại cái hỗn loạn này, xác thực rất phiền phức.
Học viện không tích cực, bình an vô sự, có thể giảng bài, chỉ khi nào tích cực, báo lên đến Lão sư công hội, liền sẽ đối mặt với nguy hiểm bị khai trừ tư cách Lão sư.
Bị khai trừ, tình huống không thể tốt hơn Tào Hùng quá nhiều!
Vì lẽ đó, bất kể nói thế nào, cũng không thể để bọn họ thực hiện được!
Có thể sát hạch lão sư được không điểm, dạy học sinh bị tẩu hỏa nhập ma, đây là do tiền thân làm ra, thuộc về sự thật, coi như hắn muốn thay đổi cũng đổi không được...
Nói cách khác, tiền thân lưu lại cái hỗn loạn này, là lỗ hổng lớn nhất hiện nay, coi như sau đó mượn Thiên Đạo thư viện có thể dạy học sinh trở nên rất lợi hại, vẫn như cũ khó có thể trở thành danh sư, khó có thể làm cho mọi người tin phục.
Phải nghĩ biện pháp giải quyết mới được!
Vò vò mi tâm, Trương Huyền có chút bất đắc dĩ.
Xuyên qua là bị động, hắn lại không thể quyết định thời gian xuyên qua, lại nói, nếu biết tiền thân kém như vậy, bản thân hắn cũng sẽ không xuyên qua!
Lẽ nào cho phép bọn họ báo lên Lão sư công hội, khai trừ tư cách Lão sư của bản thân?
Tuyệt đối không được!
- Hả? Không phải là không cách nào giải thích thực lực ta đột nhiên tăng lên dữ dội sao? Vừa vặn có thể lợi dụng cái này...
Đang không biết như thế nào cho phải, đột nhiên trong đầu linh quang nhất thiểm, một cái ý nghĩ tuyệt diệu xuất hiện, lần thứ hai nhìn về phía Thượng Thần, Thượng Bân hai người, khóe miệng hơi vểnh lên:
- Các ngươi đã không để lại đường sống, vậy thì các ngươi tập xác định đi...
...
- Trương Huyền, ngươi không phải rất đắc ý sao? Ta xem ngươi đi tới giáo sư công hội, còn có thể tiếp tục đắc ý hay không... Thấy Mạc trưởng lão, Hoàng Ngữ chần chờ, Thượng Bân tràn đầy hưng phấn, cười ha ha.
Bất quá tiếng cười còn không kết thúc, liền nhìn thấy Trương Huyền hai tay chắp ở sau lưng, một mặt do dự nhìn sang, trong mắt tràn ngập xoắn xuýt.
Tựa hồ có chuyện gì muốn nói ra, lại cân nhắc đến cùng nói hay là không.
- Làm sao? Muốn hướng ta xin tha?
Thấy bộ dáng này của hắn, Thượng Bân cảm giác thoải mái đến không nói ra được:
- Đáng tiếc... Đã chậm!
- Xin tha sao? - Trương Huyền lắc lắc đầu:
- Ngươi cả nghĩ quá rồi, ta chỉ là đang suy nghĩ... Có muốn đem sự tình nói ra hay không?
- Này!
Nói đến đây, thở dài một tiếng, trong thanh âm mang theo sầu khốn cùng thống khổ, cũng mang theo xoắn xuýt cùng khó chịu.
Nói chung, để người vừa nghe liền có thể biết cõi lòng của hắn mang tâm sự, là người nam nhân có cố sự tang thương.
- Nói ra? Nói cái gì?
Không biết hắn muốn làm cái gì, Thượng Bân cau mày.
- Cũng được, nếu đã như vậy...
Không trả lời hắn, Trương Huyền không nhịn được lắc đầu, dáng vẻ trách trời thương người, xoắn xuýt chốc lát:
- Ta vốn còn muốn đều là đồng sự, thân là lão sư, vì danh dự của học viện, coi như làm ra chuyện quá đáng, cũng có thể lấy đại cục làm trọng, bây giờ nhìn lại...
Nói đến đây, hai tay chắp ở sau lưng, con mắt hướng lên trên nhìn xéo, thật giống tràn đầy thống khổ.
- Ế? Ngươi có ý gì?
Thấy hắn lại là thở dài, lại là lắc đầu, đem ánh mắt mọi người đều tập trung đi qua, Thượng Bân, Thượng Thần hai ông cháu liếc mắt nhìn nhau, không biết trong hồ lô của cái tên này đang bán thuốc gì?*
*Trong hồ lô bán thuốc gì: Câu này ý muốn nói người nào đó có ý đồ hay âm mưu gì đó để người khác khó mà nhận ra
Ra vẻ cái gì!
Ngươi hiện tại bất cứ lúc nào cũng sẽ bị khai trừ, giả bộ cũng không dùng được đi!
- Ta nhìn hắn chính là cố ý nói bậy, muốn dời đi sự chú ý của mọi người! Mọi người không nên bị hắn lừa!
Thượng Bân phản ứng lại, hừ nói.
Sát hạch lão sư đạt được không điểm, càng dạy học sinh đên tẩu hỏa nhập ma, đây là sự thực mà người người trong học viện đều biết, mặc kệ như thế nào đều không có cách nào rửa sạch ô danh
Coi như ngươi vô cùng dẻo miệng thì lại làm sao?
Những việc này là khẳng định không chống chế được!
Cho dù chống chế, còn có hồ sơ có thể tra, xem ngươi làm sao tự bào chữa.
- Trương đại sư, có phải là có cái ẩn tình gì khó nói? Ta cùng Mạc trưởng lão đều ở đây, hoàn toàn có thể nói đi ra!
Hoàng Ngữ nhìn lại.
- Không sai!
Nhìn về phía Hoàng Ngữ tỏ vẻ đầy tán dương, Trương Huyền âm thầm gật đầu.
Hắn giả vờ nửa ngày trời, chỉ chờ đối phương câu nói này, hiện tại vừa hỏi, vừa vặn có thể nói phần kịch bản tiếp theo.
- Kỳ thực, chuyện này ta không muốn nói...
Trương Huyền lắc đầu một cái, làm ra dáng vẻ vô cùng đau đớn, bước đến trước mặt một cái thạch trụ kiểm tra lực lượng ở giữa đại sảnh, nắm đấm niết một cái, thẳng tắp đánh tới.
Ong!
Hào quang lấp loé, bên trên hiện lên một hàng con số!
Năm mươi lăm đỉnh!
Hắn đồng dạng chỉ dùng một nửa sức mạnh, sau khi đã một lần nữa đem tiền tam trọng công pháp tu luyện lại một lần, chân khí trong cơ thể càng thêm trong suốt, vốn là chỉ có lực lượng bốn mươi chín đỉnh, lần thứ hai gia tăng thêm một ít.
- Năm mươi lăm đỉnh?
- Ích huyệt cảnh đỉnh phong?
- Hắn nắm giữ thực lực Ích huyệt cảnh đỉnh phong, cái kia... Làm sao sát hạch nói hắn chỉ có Chân Khí cảnh?
...
Tuy rằng trước nghe Bạch tiểu vương gia nói Trương Huyền thực lực còn mạnh hơn hắn, mọi người cũng có chuẩn bị tâm lý, có thể nhìn thấy một quyền đánh ra có lực lượng mạnh như vậy, vẫn như cũ không thể tin được! Sợ đến rít gào liên tục, từng cái cằm nhanh chóng rơi trên mặt đất.
Võ giả lục trọng Ích huyệt cảnh cường giả, mỗi lần mở ra một chỗ huyệt đạo, tăng cường lực lượng một đỉnh, không ít người cả một đời, chỉ có thể mở ra ba, bốn mươi nơi, coi như đạt được đỉnh phong, lực lượng cũng không tới nhiều như vậy!
Tiện tay một quyền thì có loại sức mạnh này, há không phải cho thấy... Hắn dĩ nhiên đạt được Ích huyệt cảnh đỉnh phong?
Có thể... Trước ngày nghỉ, học viện vừa mới tiến hành kiểm tra, hắn chỉ có võ giả tam trọng Chân Khí cảnh đỉnh phong, một cái kỳ nghỉ liền tăng cường vài cái cấp bậc...
Cái này không thể nào đi!
Vương quốc lợi hại nhất thiên tài cũng không nghe nói là có tiến bộ nhanh như vậy a!
Mọi người tất cả đều nghi hoặc nhìn sang, muốn nghe lời giải thích của hắn.
- Chắc hẳn mọi người cũng kỳ quái, trước ngày nghỉ kiểm tra, ta chỉ có Chân Khí cảnh, mà trong thời gian ngắn như thế liền biến thành Ích huyệt cảnh đi!
Đem phản ứng của mọi người nhìn ở trong mắt, Trương Huyền chậm rãi nói:
- Kỳ thực... Tu vi của ta, không hề là tăng nhanh như gió trong một cái kỳ nghỉ n ày! Mà là giống như mọi người, làm từng bước tu luyện! Lúc trước, tuy rằng không có năm mươi lăm đỉnh, nhưng cũng không kém nhiều!
-Trong một lúc liền có chỉ số lực lượng cao như vậy sao? Đương nhiên không phải như vậy, lúc đó sát hạch lão sư, sát hạch tu vi...
Vương hoằng tộc trưởng không nhịn được nói, bất quá lời nói nói phân nửa, đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, không nhịn được sững sờ:
- Hồng Thiên học viện sát hạch lão sư, là học viện phòng giáo vụ tiến hành trong hoàn cảnh phong kín bí mật, thành tích sát hạch của các vị lão sư, cũng do phòng giáo vụ công bố... Những người khác căn bản không biết! Nói cách khác... kết luận ngươi lúc trước chỉ có Chân Khí cảnh, là phòng giáo vụ đưa ra, mà không phải tình huống thật ...
Nghe hắn vừa nói như vậy, mọi người cũng hiểu được.
Bất luận điểm sát hạch của lão sư là số không, hay vẫn là thực lực của hắn chỉ có Chân Khí cảnh, đều là phòng giáo vụ chính thức báo ra kết quả, thời điểm chân chính sát hạch, cũng không có những người khác ở đây.
Nói cách khác... Phòng giáo vụ rất có thể giở trò!