Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 745 - Viên Đào Lai Lịch

Viên Đào lai lịch Viên Đào lai lịch vipTruyenGG.com

Phong hào đế quốc, so với đế quốc nhất đẳng còn cao hơn một cấp bậc, có Thất Tinh Danh sư tọa trấn, quốc lực cường thịnh.

Thanh niên này gầm loạn không kiêng nể gì như thế, mà Vương gia cũng không có tức giận, ngược lại còn đứng ra hoà giải, điều này đã nói rõ bất kể thân phận hay là địa vị của hai người này đều cực cao.

Nếu thật là người của Phong hào đế quốc, như vậy cũng có thể nói thông được.

Cũng giống như Ngọc Phi Nhi công chúa và Hình Viễn vậy, đi tới Huyễn Vũ đế quốc, Diệp Vấn Thiên cũng phải cẩn thận nói chuyện, không dám vi phạm.

- Không sai!

Lão giả cười cười, nhìn lại:

-Trương sư tuổi còn trẻ mà tâm cảnh đã siêu việt Danh sư lục tinh bình thường, thiên tư rất mạnh, coi như trong các Danh sư mà ta gặp phải cũng coi như không yếu, quả thật là anh hùng xuất thiếu niên !

- Siêu việt Danh sư lục tinh bình thường?

Hoài Vương gia sững sờ, giật nảy mình.

Vị Trương Huyền này hắn đã phái người nghe qua, chỉ là một Danh sư tứ tinh trong Huyễn Vũ đế quốc mà thôi, nhiều nhất chỉ là nửa bước ngũ tinh. Vốn hắn cho rằng coi như có thể thành tài thì cũng phải không biết bao nhiêu năm về sau, không nghĩ tới tâm cảnh đã cao như vậy!

Tâm cảnh khắc độ là thứ khó tu luyện nhất.

Rất nhiều người tu vi đã đếm, thế nhưng khảo hạch đẳng cấp Danh sư lại không được, cũng bởi vì tâm cảnh không đạt tới.

Mà người trước mắt này, tu vi còn thấp, tâm cảnh lại rất cao. Như vậy đã nói rõ chỉ cần thời gian đầy đủ thì chuyện Danh sư lục tinh sẽ là chắc chắn.

Tùy ý để cho loại người này trưởng thành, tất nhiên có thể vang danh thiên hạ, có lẽ. . . Sau này nhất định phải kết giao một phen thật tốt mới được.

Nghe thấy đối phương phân tích, Trương Huyền cũng nhíu mày một cái.

Tâm cảnh của hắn đạt tới 19. 1, không dùng Văn Lý Thạch đo lường thì coi như Danh sư lục tinh cũng không nhìn ra được. Mà đối phương lại một câu nói ra, nhãn lực rất mạnh mẽ, tu vi cực cao, có thể nói là kinh khủng.

Vẻ mặt nghiêm túc, Trương Huyền ôm quyền:

-Viên trưởng lão quá khen rồi!

- Tu vi, thiên phú là thứ không có cách nào nói một câu quá khen là được! Trương sư họ Trương, không biết có quan hệ gì với quý tộc Trương gia Thánh Nhân?

Viên trưởng lão có chút nghi ngờ nhìn qua.

- Quý tộc Thánh Nhân? Trương gia?

Trương Huyền khẽ lắc đầu:

-Cũng không nhận ra, không có quan hệ!

Hắn chính là một cô nhi, càng là người xuyên việt, cái gì mà quý tộc Thánh Nhân, cái gì mà Trương gia, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.

- Không biết sao?

Viên trưởng lão sửng sốt một chút, lập tức cười một tiếng:

-Mặc kệ có quan hệ hay không, có thể hai mươi tuổi tu luyện tâm cảnh tới mức độ lợi hại như thế, làm việc vừa trầm ổn vừa có độ, không kiêu không gấp. Khó trách Đào thiếu gia coi trọng ngươi như thế, chỉ nhận lão sư như ngươi, nói cái gì cũng không nguyện ý từ bỏ!

- Đào thiếu gia?

Trương Huyền nhíu mày:

-Ngươi nói chính là. . . Viên Đào?

Học sinh của hắn cũng chỉ có mấy người như vậy, đối phương lại nói họ Viên, muốn đoán ra cũng không khó.

Chỉ là. . . Viên Đào không phải là cô nhi hay sao ? Sinh trưởng ở trong Địa Hoàng thành Thiên Huyền vương quốc sao? Từ lúc nào đã biến thành thiếu gia Viên gia gì đó trong Vô Cương đế quốc cơ chứ?

- Không sai, chúng ta cũng chỉ căn cứ huyết mạch cộng minh cho nên mới vừa tìm tới thiếu gia. Sau khi nghe thiếu gia giải thích thời gian ở cùng với ngươi, trong khoảng thời gian này cũng may nhờ có ngươi chiếu cố!

Viên trưởng lão khẽ gật đầu.

- Cái này...

Trương Huyền vò đầu.

Huyết mạch cộng minh, tìm kiếm. . . Chẳng lẽ, Viên Đào là thiếu gia thất lạc nhiều năm của Viên gia này? Cái này. . . Khó tránh khỏi có chút quá không thể tưởng tượng nổi a!

Nếu thật sự là như thế, nhất định Viên gia sẽ rất là đáng sợ, làm sao có thể đặt cái gọi là thiếu gia vào trong chỗ xa xôi như Thiên Huyền vương quốc này cơ chứ?

- Trương sư làm lão sư của Đào thiếu gia, không biết ngươi có biết thân hắn có cổ mạch hay không?

Dường như nhìn ra điểm nghi hoặc của hắn, Viên trưởng lão cười hỏi.

- Hắn nắm giữ Long Tê cổ mạch!

Trương Huyền gật đầu.

Huyết mạch của Viên Đào, từ lần đầu tiên nhìn thấy hắn đã dùng Thiên Đạo thư viện để đo lường ra, chính vì vậy, cho nên mới chiêu thu làm học sinh.

Huyết mạch giống như thân thể Tiên Thiên vậy, chia làm nhiều loại, cổ mạch, tân mạch, truyền thừa, biến dị. . .

Huyết mạch Long Tê chỉ có Thượng Cổ mới có, là một trong các huyết mạch phòng ngự đứng đầu, vô địch, rất là cường đại.

Hắn quen biết nhiều người như vậy, thậm chí ngay cả Mạc Cao Viễn cũng không nhận ra được, đối phương vừa nhìn một cái đã biết hắn thân cư cổ mạch, chỉ sợ quả thực có quan hệ huyết mạch với Viên Đào.

- Quả nhiên Trương sư thật là tinh mắt!

Viên trưởng lão gật đầu:

-Không sai, quả thực Đào thiếu gia nắm giữ Long Tê cổ mạch tinh thuần nhất trong gia tộc, hơn nữa không nghĩ tới lại bị Trương sư kích hoạt!

- Gia tộc?

- Vô Cương Viên gia chúng ta dùng Long Tê cổ mạch để quật khởi, toàn gia tộc đều nắm giữ loại huyết mạch này. Chỉ là nương theo thời đại xa xưa, huyết mạch càng ngày càng mỏng manh!

Cảm khái một tiếng, hai mắt Viên trưởng lão tỏa sáng:

-May mắn, trời thương chúng ta! Đời này, để cho Đào thiếu gia nắm giữ cổ mạch hoàn chỉnh, đồng thời còn để cho chúng ta thuận lợi tìm tới. Việc chấn hưng gia tộc nằm ở trong tầm tay!

- Cái này...

Trương Huyền sửng sốt, lập tức nhớ tới lời nói của người thanh niên vừa rồi.

Tên này bắp thịt toàn thân kéo căng lên, vừa nhìn đã biết tu luyện thân thể cực mạnh, vốn hắn cho rằng là hắn am hiểu loại này, hóa ra là cùng một gia tộc với Viên Đào, trong cơ thể cũng nắm giữ huyết mạch Long Tê.

Huyết mạch Long Tê, phòng ngự vô địch, tu luyện tới cực hạn, thân thể so tu vi chân khí còn cường đại hơn.

Khó trách trước đó hắn đã nghi hoặc, máu của Long Tê thuộc về cổ mạch, cực kỳ thưa thớt, làm sao lại xuất hiện ở trên người Viên Đào cơ chứ ? Không nghĩ tới sau lưng của hắn lại có một gia tộc to lớn như vậy.

- Viên Đào đã là thiếu gia của gia tộc các ngươi, tại sao lại lưu lạc đến Thiên Huyền vương quốc cơ chứ?

Thực sự không nhịn được nữa cho nên Trương Huyền mới nói ra nghi ngờ trong lòng.

Đại gia tộc như thế làm sao sẽ để thiếu gia có huyết mạch tinh thuần như thế lưu lạc bên ngoài cơ chứ?

- Đây là chỗ bất đắc dĩ của loại gia tộc cổ mạch như chúng ta, huyết mạch nương theo thời gian trôi qua sẽ càng ngày càng mỏng manh. Vì khôi phục cổ mạch, bình thường sẽ để cho hậu bối vừa ra đời, lợi dụng truyền tống trận để đưa đến di tích Thượng Cổ, để cho bọn hắn tự do trưởng thành! Chỉ có loại địa phương này mới có thể khiến cho huyết mạch bọn hắn một lần nữa khôi phục...

Viên trưởng lão nói.

Cổ mạch, chỉ có ở cổ địa mới có thể duy trì được sự hoàn chỉnh, vĩnh viễn đợi ở gia tộc sẽ chỉ làm cho huyết mạch càng ngày càng mỏng manh, cuối cùng sẽ biến mất.

- Di tích Thượng Cổ? Ý của ngươi là. . . Thiên Huyền vương quốc thuộc về loại địa phương này sao?

Trương Huyền kinh ngạc.

Hắn vốn cho rằng, loại vương quốc cấp thấp như Thiên Huyền vương quốc thuộc về nơi xa xôi nhất, quốc gia cấp thấp nhất, chẳng lẽ lại còn thuộc di tích Thượng Cổ nào đó hay sao?

- Đúng vậy a, Dị Linh tộc và nhân loại đại chiến, hầu như đã liên quan tới toàn bộ đại lục, mà chỗ không bị tác động đến chính là di tích Thượng Cổ. Loại địa phương này tương đối rớt lại phía sau, không có truyền tống trận, thậm chí ngay cả Danh sư đường cũng không có vào, hoàn toàn tách biệt với thế gian...

Viên trưởng lão cười khổ giải thích.

Nghe một hồi, Trương Huyền mở to hai mắt ra nhìn.

Dường như. . . Thiên Huyền vương quốc, hoàn toàn phù hợp!

Không có Danh sư đường, không có truyền tống trận. . . Địa vực vắng vẻ, linh khí mỏng manh. . .

- Loại cổ địa này,đều ở biên giới đại lục, phạm vi rất rộng, số lượng cũng rất nhiều. Mặc dù biết hậu bối được đưa đến loại địa phương này, thế nhưng chúng ta cũng không biết cụ thể là nơi nào, chỉ có thể đi tìm, chỉ là. . . Rất nhiều người, đều không thể nào sống sót được, toàn bộ đều tử vong!

Viên trưởng lão khẽ lắc đầu.

Mang hậu bối đi, lợi dụng truyền tống trận đưa ra ngoài là chuyện không có cách nào khác. Thế nhưng truyền đến nơi nào, có thể còn sống sót hay không cũng không phải là chuyện mà bọn họ có thể quyết định được.

Không ít hậu bối, bởi vì như vậy mà mất mạng, chỉ có một số ít người còn sống. Mà người sống sót có thể khôi phục cổ mạch, đã ít lại càng ít.

Rất may mắn, hai người bọn họ đi ra ngoài tìm, không chỉ tìm được mà còn phát hiện ra Viên Đào đã khôi phục huyết mạch Thượng Cổ, bảo làm sao bọn họ không kích động cơ chứ?

Lại hàn huyên một hồi, rốt cuộc Trương Huyền đã hiểu ra.

Năm đó Dị Linh tộc chiến đấu cùng nhân loại, phạm vi tác động đến cực lớn, chỗ không có bị liên lụy chính là di lưu Thượng Cổ. Loại địa phương này, mặc dù càng gần với Thượng Cổ, thế nhưng cũng quá mức rớt lại phía sau, bất kể công pháp hay là võ kỹ đều kém rất nhiều.

Hậu bối bị truyền tống tới đây, không có người nào chiếu cố, có thể còn sống hay không cũng còn chưa biết chứ đừng nói chi là khôi phục cổ mạch.

Nhưng cũng chỉ có như vậy mới có thể thành công mà thôi.

Nếu không tùy ý để cho huyết mạch càng ngày càng mỏng manh, dù gia tộc có mạnh hơn nữa thì cũng sẽ bị thế lực khác thôn phệ, sẽ dần dần biến mất ở trong dòng sông lịch sử dài đằng đẵng.

- Nắm giữ truyền tống trận có thể truyền tống nhân loại, chỉ sợ Viên gia này so với trong tưởng tượng của ta còn đáng sợ hơn!

Hiểu rõ những chuyện này, Trương Huyền trầm tư.

Trong truyền thuyết, trận pháp đạt tới bát cấp mới có thể truyền tống sinh mệnh, có thể xây dựng loại trận pháp cấp bậc này, đồng thời cũng thành công đưa hậu bối ra ngoài, làm sao Viên gia có thể đơn giản được chứ?

- Đã tìm được thiếu gia, cho nên, chúng ta định mang thiếu gia về gia tộc để tiếp nhận truyền thừa. . . Thế nhưng Đào thiếu gia không thấy ngươi, nhận được sự đồng ý của ngươi mới rời đi. Do đó, hi vọng Trương sư có thể đồng ý!

Viên trưởng lão nói ra yêu cầu của mình.

Thật vất vả tìm được một thiếu gia huyết mạch hoàn chỉnh, tự nhiên hắn muốn mang về để tiếp nhận truyền thừa. Thế nhưng đối phương phải chờ lão sư đồng ý thì mới có thể đi. . . Thanh niên sau lưng lão giả cảm thấy một Danh sư tứ tinh nho nhỏ không xứng làm lão sư của thiếu gia nhà bọn hắn cho nên mới xuất hiện một màn như vừa rồi.

- Cái này...

Trương Huyền chần chờ.

Giống như Triệu Nhã lúc trước vậy, Viên Đào cũng gặp phải lựa chọn.

Huyết mạch Long Tê thượng cổ, về đến gia tộc quả thực là tốt nhất, chỉ là. . . Ở chung lâu như vậy, đột nhiên tách ra, chẳng biết lúc nào sẽ gặp lại, thậm chí có thể gặp nhau hay không cũng là chuyện rất khó nó.

- Phương pháp mà Trương sư kích hoạt huyết mạch cho Đào thiếu gia ta cũng nghe nói, quả thực rất mới lạ, nhưng mà. . . dù sao Viên gia chúng ta cũng có truyền thừa hoàn chỉnh. Chỉ cần thiếu gia trở về, nhất định có thể kích hoạt thể chất nhanh hơn. Khiến cho tốc độ tu luyện càng lúc càng nhanh! Mong rằng Trương sư đồng ý, đây cũng là vì tốt cho thiếu gia!

Viên trưởng lão dùng vẻ mặt chờ mong nhìn qua.

Thông qua nói chuyện phiếm, hắn đã biết tình cảm giữa Đào thiếu gia và vị lão sư này, nếu như lão sư này nói không thì Đào thiếu gia tuyệt sẽ không rời khỏi cùng với bọn hắn.

Nhưng. . . Trên người bọn họ chịu trách nhiệm của gia tộc, nếu đã tìm được thiếu gia, tự nhiên phải mang hắn về, làm sao có thể tùy ý để cho hắn lưu lạc ở bên ngoài cơ chứ.

- Ta biết!

Than thở một tiếng, Trương Huyền rất là thất lạc.

Thiên hạ không có bữa tiệc nào mà không tan, cũng không có sư đồ nào luôn ở cùng nhau.

Có đôi khi buông tay thì mới có thể làm cho đối phương phát triển tốt hơn.

Cũng giống như Triệu Nhã đi Băng Nguyên cung vậy. Có khả năng sẽ phát triển càng tốt hơn , tu vi hiện tại chỉ sợ so với bản thân cũng không hề yếu hơn!

Còn có Lộ Xung đang cùng với Mặc Hồn Sinh đi tìm tổ địa Vu hồn. Hiện tại có khả năng còn chưa tới, nhưng một khi đến thì thành tựu sau này so với hắn cũng không hề yếu.

- Trưởng lão nói nhiều như vậy, ngươi còn không đồng ý sao? Đào thiếu gia, thân mang huyết mạch Long Tê, sớm muộn gì cũng sẽ hóa thân thành cự long, một bước lên trời. Đúng là ngươi là Danh sư, thiên phú cũng không tệ, thế nhưng phương diện luyện thể. . . Kém quá xa, căn bản không xứng làm lão sư của thiếu gia, thương nghị cùng ngươi đã là nể tình, đừng không biết tốt xấu như vậy!

Thấy hắn chần chờ, thanh niên ở bên cạnh, quát lạnh một tiếng.

- Ngươi nói, phương diện luyện thể của ta không xứng làm lão sư Viên Đào hay sao?

Trương Huyền tối sầm mặt lại.

Bình Luận (0)
Comment