Dịch: My
Biên: Mựp
Giống như những gì mà Trương lão sư đã nói, một khi bỏ lỡ cơ hội sẽ cần nhiều thời gian hơn. Khi hắn đi sau một bước, hắn sẽ luôn chậm hơn một bước đó. Hắn không muốn luôn phải đuổi theo bước chân của người khác!
Mặc dù hắn không quá tin tưởng lời nói của đối phương, nhưng có nhiều lão sư ở cạnh như vậy, có lẽ vị Trương lão sư này sẽ không để hắn tẩu hỏa nhập ma lần nữa!
- Tốt lắm! Ngươi sẽ cảm thấy may mắn vì lựa chọn này!
Nhẹ gật đầu, Trương Huyền nhìn quanh một vòng, cầm một hộp châm bạc tới:
- Ngươi hãy ngồi xuống, khoanh chân, không được suy nghĩ linh tinh. Ta sẽ dùng châm bạc giúp ngươi khơi thông huyệt đạo, gia tăng tốc độ hội tụ linh khí. Ngươi chỉ cần từng bước trùng kích Đan Điền cảnh là được.
- Ưm! – Triệu Nham Phong đã quyết định bèn không do dự nữa, khoanh chân ngồi xuống.
Trương Huyền đi đến trước mặt, lấy ra một cây châm bạc đam tới huyệt đạo của đối phương, đồng thời truyền chân khí vào.
Hắn tu luyện Thiên Đạo thần công, phẩm chất của chân khí giống như nước tinh khiết. Chân khí vừa tiến vào thân thể đối phương, gông cùm xiềng xích bên trong huyệt đạo lập tức được phá mở.
Huyệt đạo của người bình thường giống như lỗ nhỏ tràn ngập nước bùn, mà chân khí đục ngầu như vũng nước đục, gần như không thể rửa sạch. Ngược lại, chân khí trên tam phẩm lại như nước trong. Người khác tốn hai năm chưa thể rửa sạch huyệt đạo nhưng trong mắt hắn lại dễ như trở bàn tay.
Vừa mở huyệt đạo, linh khí xung quanh lập tức điên cuồng chui vào.
Hô…hô…hô…
Bàn tay hắn liên tiếp cắm tám châm bạc trên người đối phương nhanh như gió.
Chín ngân châm mở ra chín huyệt đạo trên người Triệu Nham Phong. Trước đó, linh khí trong cơ thể hắn chỉ như tia nước nhỏ, vậy mà trong nháy mắt biến thành nước sông cuồn cuộn tràn vào khí hải.
Ầm…ầm…
Triệu Nham Phong cảm thấy đầu như muốn nổ tung, đan điền nơi bụng lập tức bị linh khí xông mở, giống như một ao nước lớn không ngừng tiếp nhận linh khí.
- Chuyện này…
Triệu Nham Phong đột nhiên đứng dậy, bàn tay ấn lên cột đá đo lực ách đó không xa.
Ầm!
150kg!
Võ giả tầng hai Đan Điền cảnh sơ kỳ!
- Ta…ta…
Nhìn thấy số lượng trên, Triệu Nham Phong ngẩn người. Ban đầu dự định cần tốn nửa năm mới có thể trùng kích, vậy mà bây giờ nhờ có Trương Huyền lão sư, nửa canh giờ cũng không đến đã thành công.
- Đa tạ Trương lão sư!
Uỵch!
Triệu Nham Phong không còn nghi hoặc mà trực tiếp quỳ trước mặt Trương Huyền, dập đầu liên tục.
Giờ khắc này, từ sâu trong nội tâm, hắn biết rằng đối phương thực sự vì tốt cho hắn.
Một lão sư có thể dễ dàng giúp hắn đột phá làm sao có thể dạy sai lý thuyết để hắn tẩu hỏa nhập ma được?
Hắn thật ngu ngốc vì trước đây đã nghi ngờ Trương lão sư, lại còn rời khỏi lớp của hắn mà bái Lục Tầm lão sư. Nếu có cơ hội, hắn nhất định sẽ rút khỏi khóa của Lục lão sư mà quay trở lại.
- Thực sự đột phá?
- Hơn mười phút, hắn có thể làm một võ giả tầng một đột phá thành công?
- Ta nhìn lầm sao? Chỉ cần cắm mấy cây châm là được? Làm sao có thể?
Trong lúc Triệu Nham Phong đang vô cùng hối hận, đám người Vương Hoằng tộc trưởng, Mạc trưởng lão nhìn thấy một màn này đều trợn mắt há mồm.
Lúc đầu, bọn hắn cũng không tin những lời nói của Trương Huyền là thật. Bây giờ tận mắt nhìn thấy như đạp thẳng vào mặt, khiến bọn hắn muốn khóc.
Lần nữa nhìn sang đối phương, ánh mắt của họ nóng rực!
Năm đó, thời điểm bọn hắn vượt qua tầng một, khó khăn chết đi sống lại. Giờ nhìn thấy một màn này nhẹ nhàng như ăn cơm uống nước vậy.
Tại sao lúc trước bọn họ không gặp được Trương lão sư a?
- Trương lão sư, xin hãy thu ta làm học sinh a!
Vương Nham tới cùng đám người Vương Đào trực tiếp quỳ xuống trước mặt Trương Huyền.
Trước đó, hắn vẫn cho rằng Lục Tầm lão sư cao siêu, vì vậy rất xem thường cách làm của tộc trưởng và gia gia. Giờ phút này nhìn thấy Trương lão sư giúp Triệu Nham Phong đột phá trong vòng mười mấy phút, hắn không chịu nổi dụ hoặc.
- Hữm? – Trương Huyền nháy mắt.
- Ta biết Nham nhi thiên phú bình thường, nhưng xin Trương lão sư đừng từ chối! – Nhị trưởng lão của Vương gia đi đến, một mặt tươi cười:
- Chỉ cần Trương lão sư thu nhận hắn, ta cũng có thể làm học viên của ngươi. Thu một học sinh Ích Huyệt cảnh, ta cam đoan tên tuổi Trương Huyền lão sư sẽ vang xa, không ai dám nghi ngờ!
- Nhị trưởng lão, ngươi còn thể diện không? Ngươi còn định mua một tặng một a? Thật không biết xấu hổ! – Đại trưởng lão hất tay áo, tràn đầy cung kính:
- Trương lão sư, ngươi đừng để ý bọn hắn, Nhị trưởng lão không biết quy củ! Khụ…khụ… Ngươi nhìn ta đã là Ích Huyệt cảnh đỉnh phong. Ta cũng muốn nhận ngươi làm thầy. Nếu ngươi ngại thân phân trưởng lão Vương gia của ta không hay lắm, ta có thể từ chức!
- Tranh nhau cái gì? Các ngươi đều đáng tuổi ông nội người ta, còn đòi bái sư. Không biết mất mặt sao!
Không nghĩ Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão mất mặt như vậy, Vương Hoằng tộc trưởng khiển trách.
Bị tộc trưởng quát lớn, hai người đỏ mặt.
Tuổi của bọn họ chính xác không nhỏ, căn cốt đã định hình. Hiện tại muốn đột phá dĩ nhiên không dễ dàng.
Vương Đào, Vương Nham sùng bái nhìn sang.
Thấy không? Vẫn là tộc trưởng có định lực, có quyết đoán, liếc mắt đã nhìn ra vấn đề.
Vậy mà không chờ bọn họ sùng bái xong, đã thấy Vương Hoằng tộc trưởng giả ngơ, mặt đầy ý cười:
- Trương lão sư, ngươi nhìn ta mới chỉ bốn mươi hai tuổi. Ta có thể bái ngươi làm thầy không?
- … - Trương Huyền.
- … - Đám người.
- Khụ khụ… Chuyện bái sư để sau hãy nói! – Cuối cùng, Trương Huyền ổn định tình hình hỗn loạn này. Lần nữa nhìn về phía Triệu Nham Phong:
- Bây giờ ngươi còn cho là ta không biết giảng bài, hại ngươi tẩu hỏa nhập ma nữa không?
- Là do ta không hiểu tâm ý của lão sư, xin lão sư tha thứ! – Triệu Nham Phong vội quỳ lạy.
- Ừm. – Trương Huyền hài lòng gật đầu, nhìn về phía thượng thần trưởng lão:
- Thượng trưởng lão, hiện tại ngươi còn gì để nói sao?
- Ta… - thượng thần trưởng lão tái mặt.
Chuyện khảo hạch hắn không giải thích được, chuyện tẩu hỏa nhập ma này cũng trở thành Trương lão sư giúp học viên tu luyện. Hắn còn lý do gì?
Tương đương với lần nữa bị đánh mặt.
Hơn nữa, chính là loại bị đánh sưng mặt!
- Không có khả năng! Điều này không phải là thật! Làm sao hắn có thể dễ dàng cho người ta đột phá!
Tào Hùng giống như si ngốc, ánh mắt đầy mê mang.
Trương Huyền này tiến vào học viện cùng lúc với hắn. Hắn luôn được so sánh là ưu tú hơn. Tại sao bây giờ lại trở nên lợi hại như vậy?
Hơn nữa, dù cho là học viện trưởng lão, viện trưởng cũng không thể dễ dàng để người khác đột phá nha vậy. Hắn làm thế nào?
- Tào Hùng lão sư nói xấu đồng nghiệp, thiếu đạo đức. Bây giờ ta sẽ đi báo cáo lên Lão sư công hội, huỷ bỏ tư cách lão sư của ngươi! Đồng thời, ngươi hãy lập tức đi chấp hành hình phạt một trăm Sát thần côn!
Tất cả đều rõ ràng, Mạc trưởng lão vung tay lên.
- Tuân lệnh! – Tào Hùng cắn răng.
Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng hắn biết, kết quả đã không thể thay đổi.
- Thượng Bân bản thân là lão sư, nhưng vì lợi ích cá nhân mà trăm phương nghìn kế hãm hại người khác, tạm bị đình chỉ, đợi điều tra!
Xử lý xong Tào Hùng, Mạc trưởng lão nhìn sang:
- Về phần Thượng thần, ngươi là chủ nhiệm phòng giáo dục, chẳng những không tạo điều kiện cho các lão sư khác, lại cố tình gây khó dễ, thậm chí còn thay đổi kết quả khảo thí. Ngươi sẽ bị cách chức trưởng lão và chủ nhiệm phòng giáo dục, chờ công hội xử lý!