Minh Lý Chi Nhãn chiếu rọi, trong hồn phách to lớn, một dây nhỏ màu nâu xanh dạo chơi ở bên trong, như một ký sinh trùng, cho người ta một loại cảm giác không hợp nhau.
- Là... Tiên Thiên thai độc?
Con ngươi hắn co rụt lại.
Sự tình trong cơ thể hắn có Tiên Thiên thai độc, ở Thiên Huyền vương quốc liền biết, chỉ là thứ này bị Thiên Đạo chân khí áp chế, không cách nào phản kháng, tạm thời không tạo được bất kỳ ảnh hưởng gì, thời gian lâu rồi cũng không thèm để ý.
Dựa theo ý nghĩ trước đó, chỉ cần trước ba mươi tuổi đạt tới Danh Sư cửu tinh, liền khẳng định có thể giải quyết, làm sao cũng không nghĩ tới... Cái đồ chơi này, lúc nào chạy đến trong linh hồn?
Trước đó ở trong thân thể, có thể dùng Thiên Đạo chân khí áp chế, trong linh hồn, làm sao bây giờ?
Mí mắt nhảy lên, vẻ mặt Trương Huyền khó coi.
Linh hồn là cơ sở của hết thảy, không còn, chính là thật chết đi, một chút khả năng sống cũng không có.
Vốn còn nghĩ tu luyện linh hồn thật tốt, thực không giải quyết được, nghĩ biện pháp đoạt xá, cuối cùng có biện pháp trùng sinh.
Hiện tại xem ra, căn bản vô dụng!
Thứ này chẳng biết lúc nào giấu ở trong linh hồn.
Trước đó linh hồn quá yếu, không phát hiện được, giờ phút này hồn thể đột phá mười mét, lực lượng năng lực đều tăng lên rất nhiều, lúc này mới phát hiện không đúng.
- Có lẽ... Tiên Thiên thai độc, vừa ra đời liền bị trồng ở trong linh hồn!
Tiên Thiên thai độc, là ở trong bụng mẹ, bị ám toán hình thành, lúc ấy linh hồn không có trưởng thành, rất có thể không chỉ thân thể có, linh hồn cũng sớm có.
Chẳng qua lúc đó hồn phách nhỏ yếu, không cách nào ly thể, không cách nào dò xét mà thôi.
Hiện tại hồn thể đạt tới mười mét, dường như nó cũng nương theo tăng trưởng, lúc này mới bị hắn phát hiện.
Nói cách khác, thời điểm linh hồn yếu, Tiên Thiên thai độc che giấu ở trong linh hồn cũng yếu, mà bây giờ hồn phách mạnh... nó cũng mạnh mẽ theo!
- Nên làm cái gì bây giờ? Sẽ không tiếp tục tu luyện linh hồn... Cái đồ chơi này sớm hạ độc chết ta chứ!
Hắn cực kỳ buồn bực.
Nhìn bộ dạng của thai độc, không có Thiên Đạo chân khí áp chế, rất dễ dàng ăn mòn hồn phách, một khi hoàn toàn ăn mòn, chỉ sợ Thần Tiên cũng cứu không được.
Cái này gọi là chuyện gì!
Người khác xuyên việt đều là thiên tài, bản thân thành củi mục ngược lại cũng thôi, còn tặng cho cái này, làm sao bây giờ?
Thiên Đạo Vu hồn, mặc dù nghịch thiên, lại không cách nào hội tụ Thiên Đạo chân khí, không có chân khí, thai độc này liền có thể muốn làm gì thì làm, cũng không thể để sinh mệnh bị dạng đồ vật này khống chế a!
- Trừ khi... Có đồ vật có thể xâm nhập linh hồn, áp chế thứ này!
Chân khí không cách nào đi vào linh hồn, vậy cũng chỉ có thể tìm đồ vật khác có thể xâm nhập linh hồn, tới đối kháng.
Nếu không, một khi tên này tâm tình không tốt, làm loạn một hồi, mình có khả năng sẽ chết.
Thật giống như thân thể, có Thiên Đạo chân khí gia trì, cho dù có Tiên Thiên thai độc, cũng không lo lắng quá mức, chỉ cần không toàn diện bộc phát, liền có thể áp chế.
Mà bây giờ linh hồn, không có đồ vật đối kháng, chẳng khác nào một mực ở trong nguy hiểm.
Loại tình huống này, cũng không phải hắn muốn nhìn thấy.
- Chức nghiệp Vu hồn, trực tiếp tu luyện hồn phách, ta được tất cả truyền thừa của Mặc Hồn Sinh, cũng không có phương pháp áp chế loại thai độc này, hơn nữa Vu hồn bị Danh Sư đường tiêu diệt, truyền thừa đã sớm cắt đứt. Cho nên nghề nghiệp này đối với giải quyết vấn đề tác dụng không lớn!
Hắn cúi đầu trầm tư.
Không có truyền thừa, liền không có thư tịch, tìm không thấy thư tịch liên quan tới linh hồn, dung hợp không được Thiên Đạo công pháp áp chế thai độc, chẳng khác nào không có tác dụng gì.
Giờ phút này hắn bó tay toàn tập, chỉ có thể gửi hi vọng ở chức nghiệp có ảnh hưởng với linh hồn một chút, mà từ đó tìm ra thư tịch đối ứng.
- Danh Sư học viện thập đại viện hệ, có thể sinh ra ảnh hưởng đối với linh hồn, chỉ có Thư Họa viện, Ma âm viện, Kinh Hồng viện! Thư hoạ sáng suốt, tĩnh tâm, để cho người ta ý cảnh cao xa, đối với linh hồn không cách nào tạo thành công kích. Mà Ma âm viện cùng Kinh Hồng viện, có thể mê hoặc nhân tâm, sinh ra công kích với người, nếu như muốn tìm thư tịch, hẳn là hai học viện này.
Trong Danh Sư học viện, luyện đan, luyện khí, Thiên Công, thuần thú... Đối với linh hồn tác dụng không lớn.
Thư tịch có quan hệ tới linh hồn, chỉ có Ma âm học viện cùng Kinh Hồng học viện.
Hai học viện này, lấy mê hoặc lòng người làm chủ, hẳn là có thể có không ít bí tịch liên quan tới phương diện linh hồn.
- Ừm, hừng đông đi xem một chút!
Thời gian không đợi người, hắn cũng không muốn chờ bị Tiên Thiên thai độc giết chết.
Nhưng hiện tại đã qua nửa đêm, chạy đến Ma âm viện hoặc Kinh Hồng viện, khẳng định cũng tìm không thấy đồ vật, còn không bằng hừng đông lại nói.
Mặc dù theo khảo thí kết thúc, lão sư bắt đầu tuyển nhận học sinh, nhưng đối với hắn có đi hay không đều được.
Nếu như muốn bái sư, trước đó liền đáp ứng Triệu Bính Tuất viện trưởng, không cần phải đi tìm lão sư bình thường.
Không bái sư, có thể lên lớp học công cộng, mục đích hắn đến học viện là tìm sách, đọc sách, có lão sư chuyên môn chỉ điểm hay không không đáng kể.
- Dù sao cũng ngủ không được, không bằng trước về đi nhìn xem, thuận tiện an bài đám người Vương Dĩnh, Tôn Cường một chút!
Khôi phục thể lực, lại thêm Tiên Thiên thai độc quấy tâm, khẳng định là không ngủ được, còn không bằng thừa dịp bây giờ đi về xem Tôn Cường tìm địa phương như thế nào, thuận tiện chỉ điểm mấy học sinh một chút, để bọn hắn nhanh chóng tiến bộ.
Không nên để đám người Viên Đào, Triệu Nhã, Lộ Xung kéo quá xa.
Ra khỏi phòng.
Bóng đêm như nước, sao dày đặc đầy trời.
Học viện có Thánh giả, phi hành rất dễ dàng bị phát hiện, do dự một chút, Trương Huyền triệu hoán Tử Dực Thiên Hùng thú tới.
Không ít học sinh trong học viện đều có chức nghiệp Thuần Thú sư, Linh thú phi hành có thể tự do phi hành ở trong đó, sẽ không thu hút quá nhiều người chú ý.
Nhảy lên lưng thú, thẳng tắp bay ra ngoài học viện.
Trước khi đi Lôi Viễn phong khảo hạch, Tôn Cường đã tìm được chỗ ở, cũng nói cho hắn địa chỉ, điều khiển Thiên Hùng thú, một mạch phi hành, sau mười mấy phút, một tiểu viện không lớn xuất hiện ở trước mắt.
Cái viện này, chỉ có mấy trăm mét vuông, so với phủ đệ trước kia là kém rất nhiều.
Nhưng có thể ở trong Hồng Viễn thành tấc đất tấc vàng tìm được tiểu viện lớn như vậy, khẳng định cũng rất khổ công.
Thân thể khẽ động, đang định từ trên lưng thú nhảy xuống, đột nhiên nhíu mày.
- Minh Lý Chi Nhãn!
Ánh mắt như điện, thẳng tắp nhìn xuống dưới.
Lập tức nhìn thấy mấy bóng đen, an tĩnh đứng ở bốn phía tiểu viện, không biết muốn làm gì.
- Rõ ràng đều là cường giả Đạp Hư cảnh!
Mặc dù mấy người này giấu rất bí ẩn, nhưng Minh Lý Chi Nhãn có thể xem thấu bản nguyên, căn bản không tránh né được.
Xuyên thấu qua che giấu có thể thấy được, lực lượng trong cơ thể đám người kia mơ hồ, cho người ta một loại cảm giác như cự long ẩn núp, vậy mà đều là Hóa Phàm bát trọng Đạp Hư cảnh.
Người mạnh như thế, lặng lẽ trốn ở chung quanh tiểu viện mình làm gì?
Chẳng lẽ muốn mưu đồ quấy rối với đám người Tôn Cường?
- Đám người Tôn Cường mới vừa đến, một nghèo hai trắng, đến cùng là đồ vật gì, có thể để cho đám cao thủ kia ngấp nghé?
Cường giả Đạp Hư cảnh, mặc dù ở Hồng Viễn thành không tính là cao thủ, nhưng tuyệt đối được xưng tụng cường giả.
Người mạnh như thế vây ở chung quanh tiểu viện, đến cùng muốn làm gì?
Đám người Tôn Cường, Trịnh Dương, có thể được xưng là kẻ nghèo hèn, cũng không có gì để cho người ta muốn đoạt ah!
- Vừa vặn thử tu vi một chút!
Ánh mắt hắn giương lên, ở Lôi Viễn phong tu vi đột phá Kiều Thiên cảnh đỉnh phong, lực lượng chân khí đạt đến 800 vạn đỉnh; tại Địa Hỏa thông đạo Ngũ Diệu Kim Thân đột phá tầng thứ hai, lực lượng thân thể cũng đạt tới 800 vạn đỉnh, lại phối hợp hồn lực 320 vạn đỉnh, lực lượng tiếp cận 20 triệu đỉnh, coi như Hóa Phàm bát trọng Đạp Hư cảnh hậu kỳ, cũng có thể chiến một trận!
Những gia hỏa này không biết từ nơi nào xuất hiện, tới mưu đồ quấy rối, vậy cũng đừng trách hắn không khách khí!
Hô!
Thân thể khẽ động, từ trên lưng thú bay đi.
Tử Dực Thiên Hùng thú bay cực cao, những người kia giấu ở phía dưới, căn bản không có phát giác.
Vận chuyển chân khí, Hồng Trần Đạp Thiên bộ gia trì, như một cọng lông hồng, mượn nhờ màn đêm chậm rãi trôi xuống.
- Trước từ yếu bắt đầu!
Giấu ở chung quanh tổng cộng bốn cái, thực lực thấp nhất chỉ có Đạp Hư cảnh sơ kỳ, người như lá khô, Trương Huyền theo gió lướt nhẹ, đi tới trước mặt.
Thiên Đạo chân khí phong tỏa huyệt đạo, cả người như một U Linh, đừng nói Đạp Hư cảnh, coi như Tằm Phong cảnh tới, chỉ sợ cũng khó mà phát hiện.
Hắn nhướng mày, lực lượng toàn thân hội tụ, nhẹ nhàng nhấn một cái.
Hắc y nhân giấu ở sau cây khô, chỉ cảm thấy phía sau lưng chấn động, một cỗ lực lượng khổng lồ tuôn ra, ngay sau đó kinh mạch toàn thân liền bị phong tỏa.
Phù phù!
Mắt tối sầm lại, nằm trên mặt đất, bất tỉnh nhân sự.
- Rất đơn giản ah!
Hai mắt Trương Huyền tỏa ánh sáng.
Trước kia gặp được cường giả Đạp Hư cảnh, trốn cũng không kịp, căn bản không dám tới gần, mà bây giờ, đã có thể tiện tay đánh chết.
Đánh ngất xỉu một cái, nhìn thoáng qua vị trí thứ hai, lần nữa đi tới trước mặt.
Vị này là Đạp Hư cảnh trung kỳ, tính cảnh giác tương đối cao, vừa tới trước mặt liền phát hiện, đang muốn kinh hô, lại cảm thấy một cảm giác linh hồn áp bách tuôn đến, để hắn nói không ra lời.
Vu hồn công kích!
Mặc dù đối phương là cường giả Đạp Hư cảnh, nhưng ở phương diện linh hồn, so với hắn vẫn kém rất nhiều, công kích như vậy, đủ khiến đối phương ngớ ra nửa cái hô hấp.
Dù thời gian không dài, nhưng chiến đấu coi trọng một cái chớp mắt, hắn đã đầy đủ chém giết đối phương.
Hô!
Lần nữa nhấn một cái, gia hỏa này nằm trên đất ngất đi, cũng không biết xuất thủ là ai.
- Hai gia hỏa này thực lực thấp, dễ dàng xử lý, còn lại hai cái liền không dễ dàng như vậy...
Đập choáng hai cái, Trương Huyền phun ra một ngụm trọc khí.
Mới vừa rồi đánh ngã hai cái, một cái là Đạp Hư cảnh sơ kỳ, một cái trung kỳ, dựa theo lực lượng suy đoán, đều yếu hơn hắn. Mà còn lại hai cái, một cái hậu kỳ, một cái đỉnh phong, không chỉ tu vi, lực lượng cũng vượt qua bản thân.
Còn muốn dễ dàng đánh lén như thế, hiển nhiên rất khó.
- Tốc chiến tốc thắng!
Biết đánh lén khó mà thành công, một khi chần chờ, phiền phức càng nhiều, Trương Huyền cũng không rầu rĩ, bàn chân đạp mạnh trên mặt đất.
Hô!
Thân ảnh như thiểm điện, thẳng tắp vọt tới một hắc y nhân Đạp Hư cảnh hậu kỳ.
Thiên Đạo thân pháp!
Bóng người như điện, tựa như huyễn ảnh.
- Cái gì?
Nghe được tiếng gió, hai người còn lại lập tức cảnh giác, tên cường giả hậu kỳ bị Trương Huyền đánh lén, con ngươi càng co rụt lại, lông tơ toàn thân dựng đứng.
Nhưng lúc này lại phản ứng đã chậm, vừa vặn đứng dậy, liền thấy một nắm đấm đi tới trước mặt.
Bành!
Lực lượng hung mãnh nghiền ép tới, phối hợp thân pháp, quyền pháp, một chiêu này của Trương Huyền lực lượng lớn đến kinh người.
Phốc!
Còn chưa kịp ứng đối, liền bị nắm đấm đánh trúng, hắc y nhân cuồng phun máu tươi, bay ngược mười mấy mét, đầu va vào một nham thạch to lớn, hôn mê bất tỉnh.