Đổi lại Y Sư lục tinh, thậm chí thất tinh khác, gặp phải loại tình huống này cũng bất lực, nhưng Trương Huyền không giống.
Nắm giữ năng lực Vu Hồn sư, thực sự không thể, có thể rút linh hồn của đối phương ra, đơn độc tẩm bổ, hơi cường tráng một chút, lại để vào thân thể... Như vậy có lẽ có thể giải quyết vấn đề.
Nhưng làm như vậy đối với thân thể vốn cực kỳ yếu đuối, rất dễ dàng không chịu nổi, hoàn toàn biến thành tử thi.
- Dược liệu? Dạng dược liệu gì?
Ngụy Trường Phong vội vàng nhìn qua, trong ánh mắt mang theo kiên định:
- Chỉ cần có danh tự, tốn hao lại lớn ta cũng phải tìm đến!
- Tên cụ thể, ta cũng không rõ ràng, có điều, cần ít nhất đạt tới Thánh cấp, có thuộc tính thai nghén linh hồn, hơn nữa, còn phải sống... Mặt khác, còn cần một viên Đoạn Tục đan!
Trương Huyền nói.
- Dược liệu Thánh cấp? Đoạn Tục đan? Đan dược cấp bảy?
Sắc mặt của Ngụy Trường Phong trắng nhợt.
Đổi lại vật phẩm khác, lấy thực lực Thánh cảnh của hắn, phí chút công phu, hẳn là có thể tìm được, nhưng hai thứ này, khó!
Không phải nói thực lực hắn không đủ, nhân mạch không rộng, mà là toàn bộ Hồng Viễn thành, cũng có khả năng không có.
Đổi lại lúc khác, nơi này không có, có thể đi quốc gia cao cấp hơn tìm kiếm, nhưng tình huống của Ngụy Như Yên, về thời gian rõ ràng không còn kịp rồi!
- Dược liệu Thánh cấp còn sống, mới có sinh mệnh lực dồi dào tẩm bổ linh hồn của nàng! Còn Đoạn Tục đan, ngươi hẳn nghe nói qua, cánh tay gãy rồi, thân thể bị tổn thương nặng, chỉ cần không bị thương đến căn bản, dùng loại thuốc này, cũng có thể tuỳ tiện khôi phục! Đối với thân thể có chỗ tốt rất lớn.
Trương Huyền giải thích nói.
Đoạn Tục đan, là đan dược bảy cấp, người bình thường dùng, có thể lập tức kích thích sinh cơ trong cơ thể, làm đến cụt tay lại nối tiếp, thậm chí có thể một lần nữa sinh trưởng, vô cùng thần kỳ.
Ngụy Như Yên này, sinh cơ trong cơ thể cắt đứt, muốn đánh thức, chỉ có loại dược vật cấp bậc này mới có thể làm được.
Hơi yếu một ít, chỉ sợ hoàn toàn không có hiệu quả.
- Ta biết... Nhưng mà dược liệu Thánh cấp có khả năng tìm được, nhưng đan dược bảy cấp, đi nơi nào tìm?
Ngụy Trường Phong xiết chặt nắm đấm.
Dược liệu Thánh cấp, mặc dù thưa thớt, nhưng Hồng Viễn thành vẫn có người bồi dưỡng, nhiều nhất tốn hao chút công phu cùng đánh đổi, hẳn là có thể cầm tới.
Nhưng Đan dược bảy cấp, hầu như không có khả năng.
- Ân!
Trương Huyền cũng cau mày.
Luyện Đan sư cường đại nhất Hồng Viễn thành, cũng chỉ là lục tinh đỉnh phong, không có khả năng luyện chế ra đan dược bảy cấp, huống chi Đoạn Tục đan, ở trong bảy cấp cũng được cho khá cao.
- Như vậy đi, ta trước thử một chút, những phương pháp khác có thể để cho sinh cơ thân thể tăng cường hay không!
Trương Huyền lắc đầu, cũng không có biện pháp gì tốt, ánh mắt lần nữa rơi vào trên người Ngụy Như Yên.
Hắn muốn thử dùng Thiên Đạo chân khí!
Thiên Đạo chân khí, có thể để cho thương thế khôi phục rất nhanh, nương theo cấp bậc càng cao hiệu quả càng tốt, mặc dù chưa thử qua có thể cụt tay nối tiếp hay không, nhưng hiệu quả trị liệu đối với tu luyện giả, trải qua vô số lần thí nghiệm, trong lòng sớm đã rõ ràng, không thể nghi ngờ.
Nếu như có thể thay thế Đoạn Tục đan, sẽ không cần hao tốn sức lực tìm kiếm viên đan dược bảy cấp này.
Ngón tay đáp lên cổ tay đối phương, Thiên Đạo chân khí hóa thành dòng suối chảy xuôi.
- Vậy mà tất cả đều tắc nghẽn?
Vốn cho rằng, chân khí rất nhanh liền có thể đi khắp toàn thân, kích phát sinh mệnh lực, ai ngờ mới đi tới không xa, liền ngừng lại.
Kinh mạch toàn thân cô gái này, thế mà giống như thông đạo phong kín, không có lưu thông.
Thu hồi ngón tay.
- Hẳn là thời điểm nàng vẫn còn thai nhi, chịu đến công kích, kinh mạch vì bảo hộ bản thân, tự động phong bế! Nói cách khác, nàng không tỉnh táo lại, chủ động khống chế, kinh mạch căn bản không có cách mở ra, cưỡng ép xung kích, sẽ chỉ hoàn toàn ngược lại...
Rất nhanh liền hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
- Thử cái này một chút!
Dọc theo kinh mạch vào không được, Trương Huyền cũng không nhụt chí, cổ tay khẽ đảo, một hộp ngân châm xuất hiện.
Hô!
Nhẹ nhàng lắc một cái, ngân châm bay lượn ra, rơi vào huyệt vị trên người nữ hài, Thiên Đạo chân khí lập tức xuyên thấu qua huyệt đạo lan tràn.
- Ân!
Chân khí vào thân thể, vẻ mặt nữ hài nguyên bản trắng bệch, lập tức trở nên hồng nhuận, phát ra một tiếng hừ nhẹ.
- Có hiệu quả...
Thân thể Ngụy Trường Phong run rẩy.
Nhìn thấy quả nhiên hữu hiệu, Trương Huyền tinh thần đại chấn, chân khí xuyên thấu qua ngân châm, tiếp tục truyền vào trong cơ thể đối phương.
- Không đúng!
Sau khi chân khí tiến vào trong cơ thể, đang định chạy toàn thân, tẩm bổ đối phương, đột nhiên cảm giác được cái gì, Trương Huyền nhíu mày, đang muốn thu hồi ngân châm, chỉ thấy vẻ mặt nữ hài lần nữa biến trắng, thân thể không nhúc nhích, đột nhiên giật giật kịch liệt.
- Nguy rồi...
Con ngươi co rụt lại, bàn tay vồ một cái, chân khí tuôn ra, trong nháy mắt Trương Huyền thu hồi tất cả ngân châm.
Nhưng lúc này đã chậm, nữ hài giống như trúng kịch độc, khóe miệng phun ra bọt mép, thân thể run rẩy mấy lần, trở nên cứng ngắc.
- Chết, chết rồi?
Thân thể Ngụy Trường Phong cứng đờ, vội vàng quan sát, con mắt lập tức trở nên đỏ như máu.
Vốn cho rằng thiếu gia có thể cứu, không nghĩ tới lại... trị chết!
Trong lòng còn có hi vọng, trong chốc lát hóa thành hư không, cả người điên cuồng.
- Cái này...
Không chỉ hắn như vậy, Trương Huyền cũng có chút điên rồi.
Thiên Đạo chân khí có thể trị tổn thương, chưa hề xảy ra vấn đề, làm sao đột nhiên liền xuất hiện biến cố, giết chết người?
- Khẳng định có quan hệ tới Tiên Thiên độc thể của nàng...
Khuôn mặt hắn cực kỳ khó coi.
Đối phương là Tiên Thiên độc thể, Thiên Đạo chân khí, có thể giải bách độc, ngay sau đó bị phản phệ.
Bản thân Ngụy Như Yên liền yếu, lại trái cắn ngược, làm sao còn chịu được, trực tiếp hương tiêu ngọc vẫn.
- Nếu nàng chết, coi như bị linh hồn hạn chế, Ngụy Trường Phong không dám làm gì, khẳng định cũng ghi hận... Huống chi, cam đoan có thể trị với người ta, xuất hiện loại tình huống này, bản thân đập bảng hiệu!
Đầu óc nhanh chóng vận chuyển.
Cái này gọi là chuyện gì!
Người ta vốn đang sống, thậm chí còn có hi vọng phục sinh, kết quả bị hắn trị chết.
Đổi lại ai khác, khẳng định khó có thể tiếp nhận, không lập tức liều mạng đã không tệ.
- Nhất định phải cứu sống!
Biết nếu để cho nha đầu này chết rồi, Ngụy Trường Phong khẳng định sẽ sụp đổ, danh dự bản thân cũng mất sạch, Trương Huyền nhướng mày, ngón tay đáp tới, trong đầu sinh ra thư tịch.
Thời gian nháy mắt xem hết thư tịch.
- Tiểu Phong, ngươi đi ra ngoài trước!
Trương Huyền hít sâu một hơi, bàn giao.
- Ra ngoài?
Vẻ mặt Ngụy Trường Phong khó coi.
- Không sai, nàng cũng không phải tử vong, mà là không chịu nổi lực lượng, ngắn ngủi hôn mê sâu, ta cần dùng thủ pháp độc môn cứu chữa, ngươi rời đi trước...
Trương Huyền khoát tay áo.
- Cái này...
Ngụy Trường Phong sững sờ.
Trái tim hô hấp không còn, thân thể cũng bắt đầu biến cứng, đây là... hôn mê?
Lừa gạt quỷ sao?
- Nhanh lên! Không muốn nàng chết, liền lăn ra ngoài!
Trương Huyền nhướng mày.
- Vâng!
Thấy thiếu gia nổi giận, mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng Ngụy Trường Phong vẫn cắn răng một cái, đi ra ngoài, đóng kín cửa phòng.
Thấy hắn rời đi, Trương Huyền phun ra một ngụm trọc khí, khoanh chân ngồi dưới đất.
Vừa rồi dùng thư viện dò xét, cũng không phải nói như thế, hôn mê sâu, mà là... thật đã chết rồi!
Nhưng mà, vừa mới tắt thở, linh hồn còn không có rời đi.
Loại tình huống này, coi như Y Sư thất tinh cũng bất lực, nhưng hắn đột nhiên nhớ ra, trong thủ đoạn Mặc Hồn Sinh truyền thừa, vừa vặn có phương pháp dung hợp linh hồn, để cho người ta hoàn hồn.
Cho nên... hắn muốn thử một lần!
Không thử, nữ hài này khẳng định thật sự tử vong, Thần Tiên khó cứu.
- Loại dung hợp linh hồn này, khả năng sẽ có thương tổn hồn phách của ta, nhưng lúc này không quản được nhiều như vậy!
Không nói tín dự ở trước mặt thuộc hạ, chỉ là để hắn tận mắt thấy một nữ hài chết ở trước mặt, liền làm không được.
Coi như sẽ đánh đổi khá nhiều, cũng không lùi bước.
Tinh thần khẽ động, Vu hồn từ mi tâm nhảy ra ngoài.
Lơ lửng ở trên không trung, lập tức nhìn thấy hồn phách của nữ hài, dường như chịu đến một loại thu hút nào đó, đang thoát ly thân thể, rơi vào một thời không khác.
- Định trụ!
Hiểu một khi bị lôi kéo qua, sẽ không cách nào cứu chữa, bàn tay Vu hồn của Trương Huyền bay múa, liên tục kết mấy thủ ấn, bỗng nhiên đè ép xuống dưới.
Thủ đoạn đặc thù của Vu Hồn sư, Chiêu Hồn Dẫn!
Có thể triệu hồi linh hồn, quỷ dị không hiểu.
Soạt!
Bị bàn tay hắn đè ép, hồn phách bất cứ lúc nào cũng sẽ nhảy ra thân thể, hơi nhúc nhích một chút, một lần nữa quay về.
Nhưng chỉ như vậy còn chưa đủ.
Mặc dù bị Chiêu Hồn Dẫn áp chế, hồn lực tạm thời không ly thể, nhưng nương theo tử vong, đã cùng thân thể nằm ở hai thế giới, nhất định phải nghĩ biện pháp để nó dung hợp mới được.
- Đi vào!
Người ở bên ngoài căn bản không làm được, phải giống như lần trước cứu chữa Lộ Xung, đi vào thức hải, Trương Huyền không ngừng, Vu hồn to lớn nhoáng một cái, thẳng tắp chui vào.
Thức hải cực kỳ rộng lớn, một tiểu nữ hài gầy yếu lơ lửng ở cách đó không xa, hai mắt nhắm nghiền.
Chính là hồn phách của Ngụy Như Yên.
- Muốn linh hồn nàng mạnh lên, chỉ có một con đường có thể đi, cái kia chính là... lấy hồn dưỡng hồn!
Hắn xiết chặt nắm đấm.
Hồn phách của đối phương suy yếu, lại không cách nào phù hợp với thân thể, muốn cho nó mạnh lên, chỉ có một phương pháp... tiến hành tẩm bổ linh hồn của nàng.
Mà thủ đoạn tẩm bổ tốt nhất, là lấy hồn dưỡng hồn!
Nói cách khác, tiêu hao linh hồn của hắn, xem như tiếp tế cho đối phương.
Loại thủ đoạn này, mặc dù có thể cứu người, nhưng cũng là hao tổn bản thân, không phải chí thân, bất kỳ Vu Hồn sư nào cũng sẽ không đi làm.
Nói thật, hắn cùng cô gái này, chỉ là lần đầu tiên gặp mặt, đối với chuyện loại hao tổn bản thân này cứu người, cũng có chút do dự.
Nhưng ai bảo hắn làm chết người ta chứ?
Bản thân trồng quả đắng, coi như lại khó uống, cũng phải nuốt xuống!
Nếu không, hắn cũng không cần làm thiếu gia nữa.
Xì xì!
Hồn thể to lớn tới gần nữ hài, hồn lực tinh thuần lấy cánh tay làm thông đạo, lực lượng hùng hậu không ngừng đi vào trong cơ thể đối phương, tiến hành bổ dưỡng.
Nương theo hồn lực tiêu hao, Trương Huyền cực kỳ mệt mỏi.
Hồn lực tẩm bổ, tương đương với tiêu hao bản thân để cho người khác, đối với hồn phách của hắn có tổn thương cực lớn, suy yếu chỉ là thứ yếu, làm không cẩn thận, sẽ để cho hồn phách hắn khó tụ lại, dẫn đến cái chết.
Nhưng đã bắt đầu, liền không cách nào lùi bước, cố nén mệt mỏi, hồn lực liên tục không ngừng cung cấp cho đối phương.
Ở dưới lực lượng của hắn truyền vào, hồn phách của Ngụy Như Yên vốn hư nhược, quả nhiên trở nên hùng hậu hơn rất nhiều.
- Hữu dụng...
Thấy có hiệu quả, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, đang muốn tiếp tục, đột nhiên nhớ tới cái gì, Minh Lý Chi Nhãn nhúc nhích, vừa xem xét, con ngươi đột nhiên co vào, hồn thể không ngừng run rẩy.
- Nguy rồi, Tiên Thiên thai độc... khuếch tán!