- Đuổi ra Danh Sư học viện?
- Hủy bỏ tư cách Danh Sư, không cho phép kiểm tra lại?
Tất cả mọi người sững sờ.
- Không được, đây tuyệt đối không được!
Khóe miệng của Mi viện trưởng co giật.
Thật muốn làm như thế, trước không nói sự tình tổn thất thiên tài, chỉ nói lão sư thần bí của Trương sư, khẳng định sẽ xù lông, làm không cẩn thận cả Danh Sư học viện sẽ bị gạt bỏ!
Học viện bồi dưỡng Danh Sư, dù quan trọng, nhưng cấp bậc Danh Sư càng cao, liền càng tôn quý... mặc dù mười vạn Danh Sư lục tinh giá trị lớn, nhưng so với một vị Danh Sư cửu tinh, vẫn kém không chỉ một đoạn.
Thật giống như Khổng sư, vài vạn năm mới xuất hiện một vị, đừng nói một vị Danh Sư cửu tinh, coi như lại đến một trăm vị, cống hiến bao lớn cũng kém xa.
Nếu như Mạc Cao Viễn nói không sai, lão sư của Trương Huyền là một vị Danh Sư bát tinh thậm chí cao hơn, thật một tay đập Danh Sư học viện thành phế tích, Danh Sư đường khẳng định cũng sẽ không nói nhiều nửa câu.
Đây là Danh Sư đỉnh phong, được hưởng thụ đặc quyền.
- Hủy bỏ tư cách Danh Sư, quan hệ tới tiền đồ cả đời của một vị Danh Sư, quyết không thể trò đùa!
Triệu Bính Tuất viện trưởng cũng không nhịn được nói:
- Nhất là một người có thiên phú, có tài hoa như vậy, một khi xử lý bất công, ta sợ tổn thất một thiên tài không nói, làm không cẩn thận còn sẽ bức ra một trận Phục Ba chi ách!
- Cái này...
Nghe nói như thế, tất cả mọi người trầm lặng.
Kỳ thật Phục Ba chi ách năm đó, hoàn toàn có thể tránh đi.
Chủ yếu bởi vì, vị thiên tài kia đắc tội một vị con cháu của Thánh Nhân quý tộc, phía sau mình lại không có bối cảnh, mâu thuẫn càng náo càng lớn, cuối cùng mới xuất hiện thảm kịch như vậy.
Có thể nói, mặc dù bi thương, làm cho mọi người chú ý, nhưng cũng là tai họa do con người tạo thành.
Trương Huyền này, còn không có đi đến lục tinh, liền lĩnh ngộ Minh Lý Chi Nhãn, thiên phú mạnh không thể nghi ngờ.
Thật muốn làm quá tuyệt, ép hắn sinh lòng oán hận, dưới cơn nóng giận đầu nhập vào Dị Linh tộc, chỉ sợ không chỉ Danh Sư đường tổn thất, làm không cẩn thận sẽ trở thành tai nạn của toàn bộ nhân tộc.
Không nói cái khác, nếu như hắn giáo dục Dị Linh tộc, truyền thụ tri thức, khẳng định liền có thể là một Khổng sư khác của Dị Linh tộc.
Đến lúc đó, nhân tộc liền phiền toái.
- Triệu viện trưởng nói không sai!
Mộc sư gật gật đầu.
- Tốt, có thể không khai trừ tư cách Danh Sư, nhưng nhất định phải đuổi ra Danh Sư học viện, đuổi ra Hồng Viễn thành! Nếu không, hiện tại hắn có thể làm Luyện Đan học viện ta gà bay chó chạy, ngày mai liền có thể làm học viện các ngươi hoàn toàn sụp đổ! Đến lúc đó, học viện sẽ thành sư không sư, sinh không sinh, còn thể thống gì?
Lục Phong cắn răng.
Mọi người nói không ra lời.
Ngay cả đám người Mi viện trưởng, Vệ Nhiễm Tuyết muốn nói chuyện giúp, cũng đều trầm lặng.
Nói thật, lấy tính tình của Trương Huyền, trị xong Đan viện, tiếp tục kiếm học viện khác khả năng là rất lớn.
Mỗi lần hắn đi một học viện mới, đều giống như Thiết Ngưu cày đất, để người khác nổi điên, không thể trở về, thật muốn đi học viện khác, thật không có nắm chắc có thể chống đỡ được!
- Ta đồng ý thuyết pháp của Lục Phong viện trưởng, loại gieo họa này, nhất định phải lập tức đuổi đi, đừng nói Hồng Viễn thành, Hồng Viễn đế quốc cũng không thể để cho hắn ở lâu!
Yên lặng một lát, một vị lão giả mở miệng.
Mi viện trưởng nhìn sang, không phải người khác, chính là Trận Pháp sư công hội viện trưởng, Trần Thừa Tuần!
Vị Trần viện trưởng này, cùng Lục Phong viện trưởng luôn có quan hệ cá nhân rất tốt.
- Ta cũng đồng ý!
Lại một viện trưởng gật đầu.
Thư Họa sư học viện viện trưởng, Tống Đan Thanh!
- Ta không đồng ý, Danh Sư cho phép khảo hạch phụ tu chức nghiệp, cũng cho phép truyền thụ học sinh, mặc dù Trương sư làm có chút khoa trương, nhưng không xúc phạm quy củ, vì sao phải đuổi đi?
Mi viện trưởng đi đầu mở miệng.
- Không sai, coi như hắn ở Đan viện làm sự tình, thoạt nhìn có chút hoang đường, nhưng ngươi cũng nói, ngay cả túc lão như Lỗ đan sư cũng gia nhập Huyền Huyền hội, nhất định muốn nghe giảng bài, nói rõ lớp của hắn, khẳng định có giá trị cực cao.
- Thân là Danh Sư, phải có độ lượng dung người, ta cảm giác không nên đuổi Trương sư, còn phải lưu hắn lại làm lão sư, tăng lên thực lực tổng hợp của học viện chúng ta!
Triệu Bính Tuất, Vệ Nhiễm Tuyết nói.
- Hiện tại là ba cái muốn đuổi Trương Huyền đi, ba vị muốn lưu lại, hai các ngươi thì sao?
Nghe xong mấy người nói, Mộc sư ngẩng đầu nhìn về phía hai người cuối cùng.
Hiện tại Luyện Đan sư học viện Lục Phong, Trận Pháp học viện Trần Thừa Tuần cùng Thư Họa sư học viện Tống Đan Thanh, muốn đuổi Trương Huyền đi, mà Mi viện trưởng, Triệu Bính Tuất, Vệ Nhiễm Tuyết chủ trương lưu lại, thậm chí để hắn làm lão sư.
Còn thừa lại hai người không trình bày quan điểm... là Võ Kỹ học viện Tu Trường Thanh cùng Ma âm viện Tưởng Thanh Đàn.
- Ba học sinh của Trương sư, là khách khanh trưởng lão của học viện ta, học sinh cũng có thể lý giải võ kỹ, công pháp sâu như vậy, lão sư lại càng không cần phải nói, ý của ta là chủ trương để Trương sư lưu lại!
Tu Trường Thanh nói.
- Ngươi thì sao?
Mọi người nhìn về phía Tưởng Thanh Đàn.
Hiện tại là bốn so ba, nếu như hắn đồng ý Lục Phong, lại biến thành bốn so bốn, đồng ý Mi trưởng lão, chính là năm so ba.
- Ta... Ta cùng Trương Huyền chưa tiếp xúc qua, khó có thể suy đoán, ta rời khỏi!
Tưởng Thanh Đàn lắc đầu:
- Hơn nữa, hiện nay chuyện trọng yếu nhất của chúng ta, không phải xử lý một học sinh, mà là tìm kiếm Tử Dương thú tiền bối!
- Rời khỏi?
- Cũng đúng! Hiện tại giúp ai cũng không đúng, còn không bằng rời khỏi.
- Tưởng viện trưởng luôn không màng danh lợi, hắn rời khỏi, không dính dáng tới chuyện này, cũng chẳng suy nghĩ gì nữa!
Nghe được vị viện trưởng cuối cùng nói, thế mà không lẫn vào, mọi người đồng thời gật đầu.
Ma âm viện viện trưởng Tưởng Thanh Đàn, luôn luôn đạm bạc, không dính dáng tới thế sự, không biểu lộ thái độ, cũng ở trong dự liệu của mọi người.
- Hiện tại bốn so ba, chuyện này không đề cập tới nữa, mọi người vẫn đặt tinh lực ở tìm kiếm Tử Dương thú đi!
Thấy mọi người thảo luận ra quyết định, Mộc sư khoát tay áo:
- Ta vẫn là câu nói kia, ai tìm được Tử Dương thú, người đó làm viện trưởng! Còn sự tình Trương Huyền, phán quyết như thế nào, liền do viện trưởng mới đến định!
Mặc dù hắn là Danh Sư thất tinh, nhưng là tổng bộ phái tới, không tiện nhúng tay sự tình của Danh Sư học viện.
Nếu không, rất dễ dàng bị người nói lấy thế áp người.
- Mộc sư...
Nghe được kết quả cuối cùng lại là cái này, Lục Phong cực kỳ lo lắng, vẻ mặt không cam lòng.
- Tốt, sự tình quyết định xong, mọi người tản đi!
Không nói thêm lời, Mộc sư khoát tay áo, đi đầu ra khỏi phòng.
- Cáo từ!
Mấy người Mi viện trưởng, Triệu Bính Tuất cũng đi ra ngoài.
Rất nhanh trong phòng chỉ còn lại Lục Phong, sắc mặt nhăn nhó, tức giận đến xiết chặt nắm đấm.
- Đáng giận...
Hắn vỗ bàn một cái.
- Tốt, hiện tại liền bỏ qua ngươi, có điều, ngươi tuyệt đối đừng có nhược điểm rơi vào trên tay ta, nếu không... Ta sẽ để ngươi muốn sống không được muốn chết không xong!
Lục Phong gầm lên giận dữ, gào thét.
...
Lục Phong nháo đến bẩm báo thập đại Danh Sư, bên Trương Huyền rốt cục cũng giảng xong chương trình học.
Đến Luyện Đan sư học viện, đứng ở trước cửa Tàng Thư khố, cũng không phải là ngẩn người, mà là Vu hồn ly thể đi vào Tàng Thư khố đọc sách.
Trước đó hắn là Luyện Đan sư tứ tinh, thư tịch trước đó hoàn toàn có thể không nhìn, do đó, chỉ dùng không được nửa canh giờ, liền sửa sang ra thư tịch ngũ tinh, lục tinh.
Học tập xong, lòng có cảm ngộ, lúc này mới giảng bài ở bên ngoài Tàng Thư khố.
Hắn giảng giải tri thức, lời ít mà ý nhiều, nhắm thẳng vào chủ ý luyện đan, để cho người ta nghe qua liền bị thu hút.
Lúc này mới xuất hiện vô số người lui khóa, sẵn lòng gia nhập Huyền Huyền hội.
Ở bên ngoài Tàng Thư khố giảng bài xong, Trương Huyền đi Đan Dược phòng, sau đó đi tổ đường.
Giống như đám người Thích viện phó nhìn thấy, hắn là kích hoạt Truyền Tin Ngọc Phong, có điều cũng không phải là cầu đan phương đơn thuần, còn thuận đường tiến hành một lần biện đan.
Hắn không tiếp xúc qua hệ thống luyện đan, khảo hạch luyện đan, khẳng định làm không được, nhưng biện đan lại khác, lấy lĩnh ngộ cùng lý giải đối với tri thức của hắn, Luyện Đan sư thất tinh muốn thắng cũng khó khăn!
Trải qua một phen biện luận, Luyện Đan sư lục tinh, thất tinh ở đối diện nhao nhao thần phục, nhận được thân phận chuẩn Luyện Đan sư lục tinh, cũng thuận lợi nhận được đan phương Đoạn Tục đan.
Đạt đến mục đích mong muốn, Trương Huyền vốn định trực tiếp rời đi, nhưng nghĩ tới lấy không nhiều đan dược cấp sáu như vậy, thực sự băn khoăn... liền chạy đến Đan Sư đường giảng bài, báo đáp đan dược chi ân.
Ai ngờ vừa nói chương trình học, quá mức huyền diệu, lão sư cũng rơi vào trong đó.
Sau đó... liền xuất hiện vô số Danh Sư, vô số học sinh chạy qua Huyền Huyền hội.
Còn để mọi người mặc y phục, thu phí nghe giảng bài, là chuyện của Nhược Hoan công tử cùng đám người Tôn Cường.
- Nguyên lai, luyện chế Hàm Tiếu đan, điểm mấu chốt nhất chính là cái này, ta rốt cuộc hiểu rõ!
- Ta cũng vậy, lấy lĩnh ngộ hiện tại của ta, chỉ cần tu vi đi đến, nhất định có thể luyện chế ra đan dược cấp sáu!
- Một tiết khóa này, thật là được ích lợi không nhỏ, đủ bằng ta học tập ba năm trước...
...
Hắn thở phào nhẹ nhõm, Luyện Đan sư ở dưới đài nghe giảng bài, tất cả đều như si như say, sắp muốn điên rồi.
Vị Trương sư này giảng giải, như thiên mã hành không, càng giống như linh dương móc giác, không có dấu vết mà tìm kiếm, nhưng lại cho người ta một loại hiểu ra khắc sâu, chỉ cần chiếu theo luyện đan, có thể đoán được, thực lực của mọi người tuyệt đối có thể trong nháy mắt tăng lên một mảng lớn!
Mặc dù đối phương chỉ nói một bài giảng, nhưng vượt qua mấy năm trước kia!
- Thiên tài, thật là thiên tài tuyệt đỉnh, luyện đan lại có thể như vậy...
Lỗ đan sư ở trong các túc lão, càng thảo luận càng cảm thấy khiếp sợ.
Bọn họ lớn tuổi, còn muốn đột phá rất khó khăn, nếu như sớm có thể nghe được loại chương trình học này mười năm, chỉ sợ hiện tại mỗi một cái đều là Luyện Đan sư thất tinh!
- Về sau ta chính là người của Huyền Huyền hội, không đi Luyện Đan sư học viện nữa!
- Ta cũng vậy, có thể nghe được loại chương trình học này, so với tử thủ ở Luyện Đan học viện mạnh hơn nhiều, nghe nhiều mấy tiết, chúng ta liền có thể nhẹ nhõm khảo hạch thất tinh!
...
Mấy vị lão giả râu bạc trắng, cả đám con mắt tỏa ánh sáng.
Ngay thời điểm mấy người hưng phấn khó tự chế, chỉ thấy thanh niên vừa rồi giảng bài đi tới.
- Trương sư!
Mọi người đồng thời ôm quyền.
- Không cần khách khí, ta tới, là có một số việc, muốn phiền phức mấy vị!
Trương Huyền nhẹ gật đầu.
- Trương sư cứ việc phân phó, chỉ cần mấy lão đầu chúng ta có thể làm, sẽ dốc hết toàn lực!
Nghe qua khóa, mặc dù không phải học sinh, nhưng mấy người đối với thanh niên này, đã phục sát đất.
- Dốc hết toàn lực thì không cần thiết... Chỉ là muốn mấy vị liên thủ giúp ta luyện chế một viên thuốc!
Trương Huyền nói ra mục đích.
- Liên thủ?
Mấy người sững sờ.
Vị trước mắt này lý giải luyện đan thâm hậu như thế, còn cần nhóm người mình hỗ trợ?
- Không sai, ta muốn luyện chế một viên... Đoạn Tục đan!
Trương Huyền nói.
- Đoạn Tục đan... Đan dược cấp bảy?
Lỗ đan sư lên tiếng kinh hô.