Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 881 - Phong Thánh Đài

Phong Thánh đài Phong Thánh đài vipTruyenGG.com

Nhóm: TTTV

Nguồn: TruyenYY

-----------------

Bên này thương nghị vạch trần thân phận của hắn, trên lưng Thiên Hùng thú, Trương Huyền cùng Lạc Nhược Hi đứng song song, nhìn mây trắng bay lượn qua trước mắt, thần tình lạnh nhạt.

- Phong Thánh đài, là chỗ Khổng sư phong Thánh, không chỉ ở trên vách núi đá lưu lại bút tích tự tay viết... Nghe nói còn để lại một đạo ý niệm, tặng cho người hữu duyên, các ngươi đều là Thiên Nhận Danh Sư, có lẽ có cơ hội lấy được!

Lạc Nhược Hi cười cười nói.

- Một đạo ý niệm?

Ánh mắt Trương Huyền sáng lên.

Địa vị của Khổng sư có thể tưởng tượng, Danh Sư thuỷ tổ, một đạo ý niệm trân quý, đủ có thể khiến vô số Danh Sư vì đó đổ xô tới.

- Đúng vậy, mặc dù chỉ là mới vừa đột phá Thánh giả lưu lại, không tính quá mạnh, nhưng cũng là Khổng sư... Không thể khinh thường, nếu như ngươi có thể được, dung hợp nó, đột phá Thánh giả ở trong tầm tay!

Lạc Nhược Hi gật đầu.

- Đột phá Thánh giả?

Trương Huyền cười khổ:

- Hiện tại ta mới Quy Nhất cảnh đỉnh phong mà thôi, cách Thánh giả còn kém xa lắm!

Mặc dù hắn cũng muốn đột phá, nhưng cách Thánh giả còn có khoảng cách rất lớn.

Sau Quy Nhất cảnh còn có Đạp Hư cảnh, Tằm Phong cảnh, thậm chí còn có Bán Thánh, Tòng Thánh!

Bốn cảnh giới, coi như hắn có đầy đủ bí tịch, có thể ngưng tụ Thiên Đạo công pháp, sưu tập Địa Mạch linh dịch, cũng chưa chắc đầy đủ.

Thiên Đạo công pháp càng về sau yêu cầu linh khí càng cao, tiêu hao linh thạch, linh dịch nhiều hơn Thánh giả bình thường đâu chỉ gấp trăm lần, nghìn lần!

Lại thêm Tàm Phong tới Bán Thánh là một ngưỡng cửa, Bán Thánh tới Tòng Thánh, cũng là một ngưỡng cửa.

Hai đại hạm, không biết khốn chết bao nhiêu người, cho dù hắn có Thiên Đạo công pháp, cũng không dám nói, có thể trăm phần trăm thành công.

- Lần trước ở Thanh Tắc sơn thấy ngươi, mới Trọc Thanh cảnh đỉnh phong đi, không đến hai tháng, liền đạt đến Quy Nhất cảnh đỉnh phong, tăng lên ba đại cảnh giới, loại tốc độ tiến bộ này, ngay cả ta cũng rất ít gặp! Mặc dù Thánh giả mạnh mẽ, nhưng đối với ngươi, không khó lắm.

Lạc Nhược Hi nói.

Lần thứ nhất gặp mặt, đối phương mới Trọc Thanh cảnh đỉnh phong, lần thứ hai nhìn thấy, liền đến Kiều Thiên cảnh đỉnh phong... Vốn cho rằng cái này đã rất nhanh, không nghĩ tới hôm qua nhìn thấy, đã là Quy Nhất cảnh đỉnh phong.

Tốc độ tiến bộ như thế, quả thực nghe rợn cả người.

- Ta... cũng là vận khí tốt mà thôi...

Trương Huyền xấu hổ cười một tiếng, không tiếp tục dây dưa vấn đề này, như nhớ tới cái gì, nhịn không được hỏi:

- Đúng rồi, ngươi có bí tịch công pháp Đạp Hư cảnh không? Cấp bậc không yêu cầu, càng nhiều càng tốt!

Công pháp bí tịch của Danh Sư học viện, quản lý nghiêm ngặt hơn thư tịch bình thường, có trận pháp bảo vệ, Vu hồn cũng khó đi vào, lại thêm trông coi cơ bản đều là lão sư, có kinh nghiệm ở Kinh Hồng viện, liền xem như hắn, cũng không dám tùy tiện tiến lên.

Một Vệ Nhiễm Tuyết liền thiếu chút nữa để hắn treo, vạn nhất toát ra mấy vị am hiểu linh hồn, một phen công kích, đoán chừng trốn đều trốn không thoát.

Do đó, những ngày gần đây, khắp nơi học những nghề nghiệp khác, cũng không đi tìm công pháp.

Không phải tìm không thấy, mà là không dám.

Giờ phút này, đúng lúc chạy đi, không có việc gì làm, liền hỏi một chút, nếu như đối phương có, vừa vặn học một chút, thuận tiện tăng thực lực lên.

- Công pháp Đạp Hư cảnh? Ta có, chẳng qua chỉ có một bản, lại là công pháp gia tộc, không cho phép truyền ra ngoài...

Lạc Nhược Hi lắc đầu.

- Là ta lỗ mãng!

Nghe Trương Huyền có chút xấu hổ.

Căn cứ tin tức biết đến, vị trước mắt này vô cùng có khả năng đến từ Thánh Nhân quý tộc Lạc gia, công pháp gia tộc bảo hộ rất nghiêm, tùy tiện cầu lấy, thuộc về đại bất kính.

Thật giống như Mộc sư trước đó, bởi vì tiết lộ công pháp, bị gia tộc trục xuất.

- Không có gì lỗ mãng, ngươi muốn xung kích Đạp Hư cảnh mà nói, ta ngược lại có thể chỉ điểm ngươi...

Lạc Nhược Hi cười cười:

- Đạp Hư, là Hóa Phàm bát trọng, toàn thân càng thêm phù hợp tự nhiên, có thể làm đến đạp hư mà đi...

Trương Huyền cẩn thận lắng nghe, con mắt nhịn không được tỏa ánh sáng.

Không hổ là cường giả từ Thánh Nhân quý tộc đi ra, giảng giải đối với Đạp Hư cảnh cẩn thận nhập vi, hầu như không có bất kỳ sai lầm gì!

Dựa theo phương pháp của nàng tu luyện, coi như không có công pháp, cũng có thể đột phá cảnh giới, càng đi càng xa.

Nhưng Trương Huyền cũng không lo lắng.

Hắn đột phá Quy Nhất cảnh chỉ hơn hai ngày, tùy tiện xung kích mà nói, rất dễ dàng để tu vi trở nên phù phiếm.

Xem như Thiên Đạo công pháp, cũng cần cơ sở vững chắc, nếu không, tiến bộ càng nhanh, càng giống như lâu đài trên không, hoa trong kính, dễ dàng tiêu tán.

Trò chuyện càng nhiều, Trương Huyền được lợi càng nhiều.

Một phen trò chuyện, để hắn đối với tu luyện sau này, có lý giải khắc sâu hơn.

Đi Phong Thánh đài, cần gần ba ngày, trong khoảng thời gian này quá bận, chưa kịp tu luyện, thông qua nói chuyện phiếm, để hắn có lĩnh ngộ mới, đúng lúc thừa cơ củng cố tu vi.

Địa Mạch linh dịch dọc theo kinh mạch chảy xuôi trong cơ thể, Thiên Đạo chân khí, trải qua thiên chuy bách luyện, càng thêm tinh thuần cùng cứng cỏi.

Thời gian thoáng một cái đã qua, trải qua ba ngày rèn luyện, đã hoàn toàn củng cố thực lực Quy Nhất cảnh đỉnh phong, khí tức cả người sắc bén hơn trước rất nhiều.

Mặc dù lực lượng không có đột phá, vẫn như cũ là 14 triệu đỉnh, nhưng vận dụng chân khí càng thêm linh hoạt, chiến đấu cũng tăng cường không ít.

Nhất là Khí Hải, so với trước đó rộng lớn tiếp cận gấp đôi, chân khí tinh thuần xao động, tựa như tụ tập hồng thủy, bất cứ lúc nào cũng sẽ bộc phát ra lực lượng kinh người.

Ba ngày khổ tu, lĩnh ngộ Quy Nhất cảnh càng sâu hơn, giờ phút này chỉ cần hắn có cơ hội, tùy thời có thể xông phá cửa ải, một lần hành động đi đến Hóa Phàm bát trọng Đạp Hư cảnh!

- Nhìn xem quyển thư tịch kim sắc kia!

Đáp ứng Tưởng viện trưởng, thu hắn làm đồ, trong đầu liền thêm ra một thư tịch kim sắc, một mực không thời gian nhìn kỹ, lúc này tu luyện hoàn tất, đúng lúc nghiên cứu một chút.

Quyển sách này, không quá tương đồng trước đó, không có sáng như vậy, thoạt nhìn có chút tối tăm, mặc dù độ sáng ít đi, nhưng cho người ta một loại cảm giác càng thêm mênh mông.

- Xem ra Thiên Đạo thư viện tấn cấp, Thiên Đạo chi thư cũng tấn cấp...

Trương Huyền âm thầm gật đầu.

Trước đó kim sắc thư tịch, có thể để cho hắn trong nháy mắt ghi nhớ vô số tri thức; có thể biến thành cục gạch đập chết người, thậm chí cường giả như Ngoan Nhân cũng khó đào thoát; có thể tăng lên tâm cảnh khắc độ, trực tiếp gia tăng một đại cấp bậc...

Không biết sau khi tấn cấp, thư tịch trở nên thoáng u ám, sẽ có năng lực gì không.

Đang muốn nghiên cứu một chút, liền nghe được một thanh âm thanh thúy vang lên:

- Đã đến Phong Thánh đài!

- Đến?

Trương Huyền không để ý tới tiếp tục nghiên cứu, mở to mắt, chỉ thấy Lạc Nhược Hi đứng thẳng, ánh mắt nhìn ra ngoài, an tĩnh như một bức tranh tuyệt mỹ.

Đi tới gần, nhìn về phía trước, một ngọn núi cao nguy nga xuất hiện, đứng sừng sững ở trên bình nguyên bóng loáng, như một cự long, trực chỉ vân tiêu.

Đỉnh núi như bị người san bằng, từ xa nhìn lại như một tế đàn, một con đường trắng tinh, thẳng tắp xoay quanh lên, nối thẳng đỉnh núi.

- Đây chính là Phong Thánh đài?

Trương Huyền líu lưỡi.

Ngọn núi cao này, quỷ phủ thần công, giống như nối tiếp thiên địa, không phải tận mắt nhìn thấy, khó mà tin được.

- Nghe nói lúc ấy Khổng sư ngồi ở đây ba ngày, một lần hành động đột phá, thiên hàng Thánh âm, vạn chuông cùng vang.

Tựa hồ biết khá nhiều tình cảnh lúc Khổng sư phong Thánh, Lạc Nhược Hi mỉm cười nói:

- Ngọn núi này, trước kia là dạng gì, không người biết được, có điều, sau khi Khổng sư phong Thánh, liền biến thành như vậy, như một tế đàn, câu thông đại địa cùng trời xanh! Ở trên đây tu luyện, tâm cảnh mở rộng, lại càng dễ đột phá, do đó, hàng năm tu luyện giả tới đây tìm kiếm đột phá, nhiều vô số kể.

Trương Huyền gật đầu.

Minh Lý Chi Nhãn chiếu rọi, trên con đường trắng tinh, bóng người xoay quanh, quả nhiên giống như đối phương nói, có không ít người tới cầu đạo.

Còn có thể thành công hay không, vậy liền nhìn cơ duyên.

- Bởi vì là địa phương Khổng sư phong Thánh, Danh Sư đường bố trí nơi này thành Thánh địa, muốn qua, chỉ có thể từ dưới chân núi từng bước một đi lên, không thể phi hành, cường giả Thánh cảnh cũng không ngoại lệ... Chúng ta tới chân núi đi!

Lạc Nhược Hi nói.

Chỗ Khổng sư phong Thánh, trang nghiêm uy nghiêm, không có khả năng để cho người ta bay thẳng lên, muốn lên núi, chỉ có một cách... dọc theo đường núi đi bộ tiến lên!

Đây cũng là tôn trọng đối với Khổng sư cùng nghề nghiệp Danh Sư.

Biết quy củ, Trương Huyền cũng không vượt qua, để Tử Dực Thiên Hùng thú bay tới chân núi.

Còn chưa tới đến gần, liền thấy bóng người như thoi đưa, vô số người mặc Danh Sư bào, dọc theo đường núi, loạng choạng tiến về phía trước.

Những người này, cơ bản đều là cường giả Tằm Phong cảnh, còn có chút Bán Thánh, Tòng Thánh, có là Danh Sư, cũng có tu luyện giả những nghề nghiệp khác, xem ra đều là chuyên tới tìm kiếm cơ duyên.

- Những thứ này... Đều là cường giả của Hồng Viễn đế quốc?

Trương Huyền nghi hoặc.

Đánh mắt nhìn đi, toàn bộ đường núi chừng trên vạn người, hầu như tất cả đều là Tằm Phong cảnh, Bán Thánh, Tòng Thánh... Hồng Viễn đế quốc chỗ nào toát ra nhiều cường giả như vậy?

- Tự nhiên không phải, Phong Thánh đài đứng sừng sững ở biên giới Hồng Viễn đế quốc, chung quanh kết nối mười đế quốc nhất đẳng, thậm chí còn có người phong hào đế quốc cũng sẽ đến, những người này, có thể có một phần trăm là của Hồng Viễn liền tốt lắm rồi!

Lạc Nhược Hi nói.

- Ah!

Trương Huyền lên tiếng.

Những ngày này thông qua đọc sách, hắn cũng gần như biết tình huống xung quanh.

Hồng Viễn đế quốc là đế quốc nhất đẳng, phía trên là Thanh Nguyên phong hào đế quốc.

Dưới Thanh Nguyên đế quốc, quốc gia nhất đẳng như vậy có vài chục, diện tích lãnh thổ bao la, địa giới mấy chục triệu dặm, nhân khẩu vượt qua vạn ức.

Hồng Viễn đế quốc, mặc dù có Danh Sư học viện, văn danh thiên hạ, nhưng muốn nói diện tích, không tính là lớn nhất trong đế quốc nhất đẳng, chỉ có thể coi là trung du.

Nguyên nhân chính vì như thế, cường giả cũng không phải nhiều nhất.

Người mạnh nhất Hồng Viễn thành, chẳng qua là Thánh giả nhất trọng đỉnh phong, mà một chút đế quốc nhất đẳng cường đại, lại có Thánh giả nhị trọng, thậm chí tam trọng tọa trấn.

Cường giả khác biệt, cùng làm đế quốc nhất đẳng có chênh lệch rất lớn.

- Đúng rồi, Danh Sư học viện chỉ có Hồng Viễn đế quốc có, hay đế quốc nhất đẳng khác cũng có?

Trương Huyền hỏi tiếp.

- Danh Sư học viện, là địa phương chuyên môn bồi dưỡng Danh Sư, mặc dù Hồng Viễn đế quốc không phải độc nhất, nhưng trong phạm vi đế quốc nhất đẳng cũng không nhiều. Dưới Thanh Nguyên đế quốc, mười mấy đế quốc nhất đẳng, chỉ có bốn chỗ có học viện.

Lạc Nhược Hi nói:

- Nhưng cách nhau cực xa, không ít người cũng không biết được!

- Bốn chỗ?

Trương Huyền líu lưỡi.

Trước đó vẫn cho là, trong phạm vi đế quốc nhất đẳng, chỉ có một Danh Sư học viện ở Hồng Viễn, không nghĩ tới còn có ba chỗ tương đồng.

Một Hồng Viễn học viện, liền có mười vạn Danh Sư, học viện khác chắc hẳn cũng không kém.

Như vậy xem ra, Danh Sư đại lục còn rất lớn, chí ít so với trái đất kiếp trước, lớn hơn mấy ngàn lần, mấy vạn lần.

Đáng sợ!

Bình Luận (0)
Comment