Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 891 - A Tử, Ngươi Giải Thích Cho Mọi Người Một Chút!

A Tử, ngươi giải thích cho mọi người một chút! A Tử, ngươi giải thích cho mọi người một chút! vipTruyenGG.com

Trong phòng khách, Chu phó viện trưởng cùng Thích viện phó đang truyền âm giao lưu.

- Ngươi nói hắn sẽ chạy trốn không?

Mặc dù hai người không biết chuyện cụ thể, nhưng viện trưởng ngày ngày phái người theo dõi, khẳng định là muốn xuất thủ với Trương Huyền.

- Nếu như không theo chúng ta đi, hoặc là nghĩ biện pháp chạy trốn, liền theo viện trưởng phân phó xử lý, giết chết tại chỗ!

Vẻ mặt Thích viện phó nghiêm túc.

- Chém giết một vị Danh Sư... Ta sợ đám người Mi viện trưởng, Triệu viện trưởng khẳng định sẽ bạo tạc...

Chu phó viện trưởng lắc đầu, khắp khuôn mặt là lo lắng. Thời điểm nghe được mệnh lệnh này, trực tiếp giật nảy mình. Lấy uy tín của Trương Huyền ở trong học sinh, cùng quan hệ với đám người Mi viện trưởng, Triệu viện trưởng, thật muốn giết chết... Luyện Đan sư học viện đoán chừng phiền phức lớn rồi!

- Đúng vậy, ta cũng lo lắng, có điều, hết cách rồi, đây là mệnh lệnh của viện trưởng! Yên tâm đi, hắn làm như vậy, khẳng định có đạo lý của hắn, chỉ cần chúng ta tuân thủ là được...

Mặc dù Thích viện phó cũng cảm thấy nhiệm vụ rất khó giải quyết, nhưng mà viện trưởng đã phân phó, tất nhiên có mục đích của mình, bọn họ tuân thủ một cách nghiêm chỉnh là tốt rồi.

- Cũng chỉ có thể như vậy...

Chu phó viện trưởng gật đầu, đang không biết như thế nào cho phải, liền thấy ngoài cửa bóng người lóe lên, một thanh niên đi đến.

- Chu phó viện trưởng, Thích viện phó!

Đi vào gian phòng, Trương Huyền ôm quyền. Chu Kình này, mới vừa tiến vào học viện, thời điểm chư vị lão sư nói công khóa liền gặp qua, từng giúp Lạc Nhược Hi sửa sang lại lớp học lâm thời.

- thầy Trương! Lần này chúng ta tới, là muốn mời ngươi đi học viện, có việc cùng ngươi thương nghị...

Thấy hắn cũng không chạy trốn, hai người thở phào nhẹ nhõm, Chu phó viện trưởng vội nói.

- Không biết là chuyện gì? Có thể thuận tiện cho biết không?

Trương Huyền nói.

- Cụ thể chúng ta cũng không biết, chỉ là tới mời thầy Trương qua...

Chu phó viện trưởng cười khổ lắc đầu:

- Mong rằng không nên từ chối...

- Được rồi, ta cũng muốn qua nhìn một chút!

Trương Huyền gật đầu, đây là lời trong lòng hắn, đối phương theo dõi, lại triệu hồi Kim Nguyên đỉnh, thật muốn nhìn một chút, đến cùng trong hồ lô muốn làm gì.

- Vậy liền quá tốt rồi... thầy Trương, mời!

Thấy hắn không những không chối từ, còn muốn đi qua, ánh mắt Chu phó viện trưởng sáng lên, vội vàng vẫy tay.

- Đi thôi!

Không nói thêm lời, Trương Huyền theo sát ở phía sau đi ra ngoài. Trụ sở của hắn cách học viện không xa, không lâu sau, liền đến trước trưởng lão nghị sự điện, đẩy cửa đi vào.

Một khí tức cổ điển hạo nhiên truyền lại. Trưởng lão nghị sự điện, từ khi Danh Sư học viện thành lập liền tồn tại, đã có không dưới trên vạn năm, kiến trúc cùng điêu khắc trong đó, đều hoàn toàn khác biệt hiện đại, còn không có tiến vào bên trong, liền cho người ta một cảm giác tang thương. Ánh mắt nhìn đi, thập đại trưởng lão ngồi ngay ngắn trong đó, chính giữa còn có một lô đỉnh cự đại.

- Ân? Mộc sư?

Con mắt thoáng nhìn, đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc, chính là Mộc Viên Mộc sư trước đó nhận hắn làm sư tổ. Tên này làm sao sẽ ở trong học viện? Trong lòng kỳ quái, lại không mất cấp bậc lễ nghĩa, ôm quyền đối với đám người Mi trưởng lão, làm xong mới xoay người nhìn về phía Lục Phong cách đó không xa, hai tay chắp sau lưng:

- Hiền chất, gặp ta còn không hành lễ?

Dù sao đối phương muốn tìm bản thân phiền phức, cũng không cần thiết khách khí.

- Ngươi...

Tròng mắt Lục Phong hơi híp, suýt chút nữa tức chết. Tên này đến cùng là thần kinh lớn, hay yên tâm có chỗ dựa chắc? Tràng cảnh nghiêm túc như thế, chẳng lẽ không sợ hãi chút nào? Híp mắt lại, lật bàn tay một cái, cửa phòng kẹt kẹt... đóng kín, toàn bộ đại điện như có trận pháp vận chuyển, bầu không khí ngưng trọng.

- Trương Huyền, thân phận của ngươi đã bại lộ, chủ động nhận tội, có lẽ còn có thể nhận được khoan hồng, nếu không... Không chỉ ngươi chết, tất cả mọi người cùng ngươi tương quan cũng bị xử phạt!

Đóng cửa lại, ánh mắt của Lục Phong lấp lánh nhìn qua, trong mắt mang theo ý tiêu sát.

- Thân phận bại lộ?

Trương Huyền cau mày.

- Không sai, Đổng Hân, ngươi tới nói đi!

Lục Phong vẫy tay một cái.

- Vâng!

Đổng Hân tiến lên một bước:

- Trương Huyền, ta tận mắt thấy, ngươi dùng trận pháp vây khốn Tử Dương thú tiền bối, sau đó để hai mươi thuộc hạ Dị Linh tộc tiến hành vây đánh...

- Tận mắt thấy?

Nhìn thấy Đổng Hân, Trương Huyền sửng sốt một chút, lúc này mới nhớ tới. Mười ngày trước, hắn giáo huấn Tử Dương thú một chầu, bởi vì trận pháp quá kém, để đối phương trốn ra... Chẳng lẽ nữ hài này, lúc ấy trốn ở trong tiểu viện của mình? Xem ra Hoài Vương gia làm trận pháp không quá tin cậy, trở về phải bố trí lần nữa, nếu không, phủ đệ của mình, sẽ thành hậu hoa viên của người khác, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi?

- Không sai, ta có thể lấy thân phận Danh Sư thề, lúc ấy ngươi ở yên tại chỗ, chỉ huy thuộc hạ động thủ với Tử Dương thú tiền bối, từ xuất hiện đến kết thúc, tổng cộng nói ba câu, thứ nhất “muốn chạy trốn, Ngoan Nhân, đánh nó xuống cho ta!”, câu thứ hai “mấy người các ngươi, lên cho ta, đánh chết a!”, lúc nói câu thứ ba, Tử Dương tiền bối đã lâm vào hôn mê, ngươi nói một câu “lại ngất...”, có việc này không?

Đổng Hân nói, chuyện ngày đó, nàng cả đời cũng sẽ không quên, nhất là thanh niên trước mắt này tàn nhẫn, đánh chết cũng có thể nhớ.

- Trí nhớ của ngươi rất tốt...

Thấy đối phương nói tình hình ngày đó không sai chút nào, Trương Huyền có chút xấu hổ. Lúc đó không biết thân phận của Tử Dương thú, tự nhiên không ngại hành hung.

- Thừa nhận?

Nghe hắn không phủ nhận, mọi người đều ngẩn ngơ, một khi thừa nhận, chẳng khác nào ngồi vững thân phận... Chẳng lẽ, thật là Dị Linh tộc?

- thầy Trương, ngươi thật ra tay với Tử Dương thú tiền bối?

Mi viện trưởng cũng nhịn không được nữa. Tử Dương thú tiền bối mất tích, hắn là người thứ nhất phát hiện, bị mười mấy Dị Linh tộc bắt cóc, tìm tiếp cận nửa tháng không có manh mối, thế nào lại là vị trước mắt này?

- Ta... quả thực phái người đánh qua nó!

Trương Huyền gật đầu.

- Thừa nhận là tốt rồi!

Thấy hắn không có nguỵ biện, ngược lại thừa nhận, Lục Phong sững sờ, hai mắt lập tức tỏa ánh sáng, vội vàng quay đầu gào thét:

- Mộc sư, Kim Nguyên đỉnh tiền bối, các ngươi thấy được, hắn đã thừa nhận thân phận Dị Linh tộc, còn xin lập tức ra tay tru sát hắn.

- Trương Huyền, ngươi có lời gì muốn nói?

Mộc sư cau mày nhìn lại, trên người mang theo uy áp. Nếu như đối phương thực là Dị Linh tộc, như vậy liền không cần chú ý đến mặt mũi của Lạc sư, trực tiếp động thủ.

- Trước không vội, ta thừa nhận thân phận Dị Linh tộc hồi nào?

Nghe đối phương mới mở miệng liền chụp mũ chụp, Trương Huyền nhướng mắt.

- Thế nào, lại muốn cự tuyệt? Lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, nguỵ biện cũng vô dụng, ngươi đã thừa nhận dùng hình với Tử Dương thú tiền bối, không phải Dị Linh tộc là cái gì?

Lục Phong cười lạnh.

- Ta nói qua phái người đánh Tử Dương thú... Nhưng cùng Dị Linh tộc có quan hệ gì?

Trương Huyền lắc đầu.

- Ai cũng biết Tử Dương thú tiền bối là Thánh thú của Danh Sư học viện chúng ta, là thú sủng của lão viện trưởng, ra tay với hắn, chính là vũ nhục Danh Sư học viện chúng ta, vũ nhục Danh Sư...

Ánh mắt Lục Phong như điện, hí dài.

- Vũ nhục Danh Sư học viện, vũ nhục Danh Sư? Ngươi nghĩ thật nhiều...

Không nghĩ tới tên này sẽ liên tưởng như thế, vẻ mặt Trương Huyền bất đắc dĩ:

- Được rồi, ngươi đã cho rằng như vậy, ta cũng không thể nói gì hơn... Đành phải để Tử Dương thú đi ra nói chuyện đi!

Nói xong, cổ tay rung lên, Thiên Nghĩ Phong Sào xuất hiện, ngay sau đó lần nữa nhoáng một cái, thân thể khổng lồ, cao ngất của Tử Dương thú xuất hiện.

- Là Tử Dương tiền bối!

- Tiền bối không bị tổn thương chứ?

Nhìn thấy nó xuất hiện, mọi người đầu tiên là sững sờ, sau đó tất cả đều nghi hoặc. Tử Dương tiền bối trước mắt, chẳng những không có bị thương suy yếu, ngược lại khí tức sung mãn, cho người ta một loại cảm giác áp bách mãnh liệt, dường như... thực lực so với trước kia còn cường đại hơn!

Không phải nói bị đánh bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong sao? Chuyện gì xảy ra? Đồng loạt nhìn về phía Đổng Hân cách đó không xa, muốn nghe giải thích của nàng.

Đổng Hân thì sắc mặt trắng nhợt, cũng không thể tin được. Nàng tận mắt thấy vị Thánh thú này, bị đánh toàn thân co giật, hôn mê bất tỉnh... Làm sao mười ngày ngắn ngủi không thấy, không những không có việc gì, còn cường đại như thế?

Mấu chốt nhất là... Ngày đó không phải vẫn muốn trốn sao? Lần này làm sao không nhúc nhích, cũng không bất kỳ địch ý nào với Trương Huyền? Không chỉ sắc mặt nàng thay đổi, Lục Phong ở một bên cũng toát ra dự cảm bất tường, toàn thân cứng đờ, đang muốn nói gì, liền nghe thanh niên cách đó không xa nhàn nhạt nói.

- A Tử, Lục Phong hiền chất này, nói ta phái người đánh ngươi, là Dị Linh tộc, ngươi giải thích với mọi người một chút đi!

- A Tử?

Mọi người nhoáng một cái, suýt chút nữa hộc máu. Bọn họ đều xưng tiền bối, ngươi xưng A Tử... Chẳng lẽ không sợ tiền bối trở mặt tại chỗ, một tay quất chết ngươi? Mi viện trưởng càng con mắt xoay loạn. Hắn là Thuần Thú sư, biết Tử Dương tiền bối có bao nhiêu kiêu ngạo. Xem như hắn, mỗi lần gặp đều cung kính, không dám thở mạnh, gọi như vậy... Có phải có chút quá khinh thường hay không? Nhưng khiếp sợ còn không có kết thúc, liền nghe tiền bối mà bọn họ tôn sùng, ôm quyền khom người, thanh âm vang lên:

- Vâng, chủ nhân!

- Chủ nhân?

- Tử Dương thú tiền bối... Xưng hô thầy Trương là chủ nhân?

Mắt Lục Phong tối sầm lại, chín đại Danh Sư cũng nhoáng một cái, cảm thấy thế giới quan vỡ tan. Tử Dương thú là ai? Thú sủng của lão viện trưởng, địa vị ở Danh Sư học viện cao hơn thập đại trưởng lão, gần với Kim Nguyên đỉnh, loại Thánh thú này, cao ngạo đến chân trời, bình thường tới nói chuyện cũng xa cách, bây giờ lại nhận Trương Huyền làm chủ, đến cùng là tình huống gì?

- Chủ nhân là Thiên... Danh Sư được Danh Sư đường công nhận, làm sao có thể là Dị Linh tộc? Quả thực là lời nói vô căn cứ! Hắn đánh ta, chỉ là vì để cho ta đột phá!

Không để ý tới mọi người khiếp sợ, Tử Dương thú chấn động hai tay, một cỗ khí tức cường đại sinh ra. Ầm ầm! Khí tức cường đại tựa như sóng lớn, cho người ta áp bách trên linh hồn. Vừa rồi liền nghĩ kỹ, nếu như nói là hiểu lầm, nó cũng cảm thấy không ngẩng đầu được lên, hình ảnh tiền bối khó giữ, đã để cho người ta phỏng đoán lung tung, còn không bằng nói thẳng là vì giúp nó đột phá! Dù sao thực lực của nó thực là Thánh giả nhị trọng.

- Thánh giả nhị trọng... Thần Thức cảnh!

- Tiền bối, đột phá...

Tất cả mọi người ngẩn ngơ. Tử Dương thú, loại Thánh thú trời sinh này, cực kỳ khó đột phá, lão viện trưởng cùng hắn ở chung nhiều năm như vậy, cũng không thành công, có thể thấy được khó bao nhiêu. Giờ phút này, không chỉ nhận chủ, còn đột phá... Mới vừa nói Trương Huyền đánh Tử Dương thú tiền bối, là Dị Linh tộc, đối phương liền tự mình đi ra bác bỏ tin đồn, còn tiện thể biểu hiện thực lực, thuận tiện nhận chủ. Kịch bản đảo ngược quá nhanh, tất cả mọi người phát mộng.

Bình Luận (0)
Comment