Thiên Đạo Đồ Thư Quán -(Dịch Full)

Chương 922 - Trương Huyền Đốt Cây (1)

Trương Huyền đốt cây (1) Trương Huyền đốt cây (1) vipTruyenGG.com

- Triệu lão, thầy Trương này, là ta chuyên môn mời tới hỗ trợ điều trị Bồ Đề thụ, có trình độ rất sâu với chức nghiệp dưỡng dược!

Thấy lão giả ngăn cản, Ngọc Thần Thanh vội vàng giới thiệu. Đây đều là Dưỡng Dược Sư chuyên nghiệp chuyên môn mời tới, nếu không phải bọn họ, gốc Thánh giả Bồ Đề thụ này khẳng định đã sớm chết.

- Điều trị Bồ Đề thụ? Hắn? Một gia hỏa lông còn chưa mọc đủ? Sẽ không phải là lừa đảo gì, hại chúng ta đánh bạc mạng già cứu lại nữa chứ!

Triệu lão liếc qua, trên mặt không vui.

- Triệu lão, thầy Trương là người có bản lĩnh lớn, không giống những người trước kia...

Ngọc Thần Thanh xấu hổ.

- Không giống? Hắc hắc, mỗi lần không phải đều nói như vậy? Kết quả thì sao?

Triệu lão hất ống tay áo:

- Nếu như ngươi không tin tưởng chúng ta, chúng ta đi là được, không cần thiết mời hết cái này đến cái khác, hại tất cả cố gắng trước đó của chúng ta uổng phí!

- Không sai, bệ hạ không tin tưởng chúng ta, rời đi là được!

Mấy lão giả khác cũng tới trước mặt, cả đám đều không quá cao hứng.

- Chuyện này, nếu như không tin, sao ta có thể giao Bồ Đề thụ trọng yếu nhất của Ngọc gia cho các ngươi điều trị...

Ngọc Thần Thanh vội vàng giải thích.

- Tin tưởng thì không cần mời những người không đứng đắn, lung ta lung tung khác, chúng ta sẽ dùng hết toàn lực, còn có thể cứu sống hay không, chỉ có thể dựa vào số trời, ta thực không muốn cứu giúp một lần nữa!

Triệu lão khẽ nói.

Những năm này Ngọc Thần Thanh mời không biết bao nhiêu Dưỡng Dược Sư, trong đó không thiếu mua danh cầu lợi, không những không chữa khỏi, còn làm hại Bồ Đề thụ bất cứ lúc nào cũng sẽ tử vong, là bọn họ đánh bạc tính mạng cứu chữa, mới có thể bảo tồn.

Nguyên nhân chính là như thế, mỗi lần thấy dẫn người tới, bọn họ đều nhức đầu. Nhất là nhìn thấy vị này, chẳng qua hai mươi tuổi, liền tự xưng Dưỡng Dược Sư, còn có tạo nghệ rất sâu... Có thể tín nhiệm mới lạ.

Dưỡng dược, mặc dù không được xác lập là chức nghiệp đặc thù, nhưng lại có truyền thừa đặc biệt, hơn nữa giống như y đạo, không phải chỉ học được chút lý luận liền có thể làm tốt, càng nhiều hơn chính là thực tiễn. Hai mươi tuổi, coi như vừa ra đời bắt đầu học, lại có thể học tập bao nhiêu?

- Cái này...

Ngọc Thần Thanh xoắn xuýt.

Muốn nói năng lực luyện đan, luyện khí của thầy Trương, hắn khẳng định không nghi ngờ, nhưng dưỡng dược... Còn thật không dám xác định. Đang không biết trả lời như thế nào, chỉ thấy thanh niên bên người, không để ý mọi người tí nào, thẳng tắp đi tới Bồ Đề thụ, trước cây bố trí trận pháp, một là trò đùa, căn bản ngăn không được, thời gian nháy mắt liền đến trước mặt, đưa tay sờ lên trên cành cây thô to.

- Ngươi làm gì?

Không nghĩ tới nói nhiều như vậy, tiểu tử này còn dám tới gần, hơn nữa đi sờ cây, đám người Triệu lão nhất thời nổ tung, cả đám tóc dựng lên, cảm giác quyền uy của mình bị khiêu chiến.

- Không làm cái gì...

Trương Huyền sờ qua đại thụ xong lắc đầu, nhìn về phía Ngọc Thần Thanh:

- Nếu như đám người kia muốn đi, đuổi đi là được, dù sao cũng không có tác dụng gì...

- Ngươi nói cái gì?

- Tiểu tử, ngươi từ nơi nào tới? Hồng Viễn đế quốc, dưỡng dược thế gia chỉ bấy nhiêu, ngươi là hậu nhân của ai?

- Tuổi không lớn lắm, nhưng giọng điệu không nhỏ...

Rất nhiều lão giả đồng thời nổ tung.

Trước đó Ngọc Thần Thanh mời tới không ít Dưỡng Dược Sư, mặc dù rất có danh tiếng, nhưng vẫn rất tôn trọng bọn hắn. Dù sao ở Hồng Viễn đế quốc, mấy người bọn hắn xem như tồn tại đỉnh phong nhất... Cái tên này, thấy tiền bối không vấn an ngược lại cũng thôi, còn nói để nhóm người mình rời đi! Còn nói không có tác dụng gì... Thật to gan!

- Ta nói chính là sự thật, một chứng bệnh đơn giản như vậy, cũng nhìn không ra, còn nói có thể cứu sống hay không bằng số trời... Các ngươi là tới chữa bệnh, hay muốn gốc Bồ Đề thụ này chết sớm một chút?

Trương Huyền nhấc mí mắt.

Sau khi đi tới, hắn dùng Minh Lý Chi Nhãn liền nhìn ra một vài vấn đề, chẳng qua không dám xác định, lúc này mới tiến lên dùng thư viện kiểm tra, liền nhìn không sai biệt lắm. Chứng bệnh không phức tạp, nhưng chỉ bằng vào bề ngoài chẩn bệnh, lại rất khó.

- Ngươi...

Triệu lão nhướng mày, hừ lạnh một tiếng:

- Đơn giản? Ngươi biết gốc Bồ Đề thụ này mắc chứng bệnh gì sao?

- Coi như ta nói, các ngươi có thể nghe hiểu sao?

Trương Huyền thản nhiên nói.

Đám người kia, ở đây không biết bao lâu, ngay cả chứng bệnh gì cũng không biết, tra cũng không tra ra, giải thích khẳng định cũng không rõ ràng, lãng phí miệng lưỡi với đối phương, còn không bằng không nhiều lời.

- Ngươi...

Đám người Triệu lão tức giận suýt nổ, không ngừng run rẩy.

Dưỡng dược thế gia ở Hồng Viễn đế quốc, mấy người bọn họ tuyệt đối là đỉnh phong nhất, cường đại nhất, từ trước tới nay đều là xem thường người khác, còn là lần thứ nhất bị người xem thường như vậy. Nói có thể nghe hiểu sao... Tiểu tử, ngươi từ nơi nào xuất hiện? Cuồng như thế, kiêu ngạo như vậy, người nhà ngươi biết sao?

- Được rồi, bệ hạ, đừng chậm trễ, nếu không gốc Bồ Đề thụ này, sớm muộn gì cũng sẽ bị bọn họ giết chết...

Trương Huyền dọc theo tiểu viện dạo qua một vòng, khoát tay áo.

- Bị chúng ta giết chết? Tốt, ngươi thử nói xem, làm sao sẽ bị chúng ta giết chết...

Thấy tiểu tử này nói chuyện càng ngày càng quá mức, Triệu lão rốt cuộc kìm nén không được, mấy bước đi tới trước mặt. Rất có khí phách chỉ cần đối phương nói không đúng, sẽ ngay tại trận đánh chết. Cũng khó trách, cường giả Thánh cảnh, lại thêm nhân vật đỉnh phong của dưỡng dược thế gia, sớm đã quen người khác tôn trọng, coi như Ngọc Thần Thanh bệ hạ, cũng lễ ngộ rất nhiều, không dám ác ngôn đối mặt, tên này ngược lại tốt, tuổi không lớn lắm, lại không kiêng nể gì cả... Một chút cũng không có để hắn vào mắt!

- Các ngươi ở chung quanh bày Cửu Cửu Hợp Linh trận, nếu như không nhìn lầm, là cưỡng ép giúp nó truyền vào linh khí, kích hoạt linh tính a?

Trương Huyền chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nhìn tới.

- Ngươi biết Cửu Cửu Hợp Linh trận?

Triệu lão sững sờ.

Vừa rồi thấy gia hỏa này nói chuyện khó nghe, còn tưởng rằng giống như trước đây, là loại mua danh cầu lợi, không nghĩ tới, liếc mắt liền nhìn ra mục đích của bọn hắn.

Cửu Cửu Hợp Linh trận, là một trong mấy bí pháp bất truyền của dưỡng dược thế gia, có thể giúp linh dược thậm chí Thánh dược đánh mất linh tính một lần nữa kích hoạt linh tính, để nó lần nữa toả sáng thanh xuân, tất nhiều Dưỡng Dược Sư cũng không biết.

Thánh giả Bồ Đề thụ trước mắt này, đã khô cạn sắp chết, trải qua bọn họ nhiều phương diện dò xét, hẳn là linh tính tiêu tán, lúc này mới tốn hao đánh đổi to lớn, bố trí ra trận pháp, muốn kích hoạt. Chẳng lẽ, cái này có vấn đề?

- Không chỉ biết, nếu như ta không nhìn lầm, các ngươi còn tập hợp linh tính của mười tám loại Thánh dược, muốn mạnh mẽ truyền vào, kết quả... thất bại!

Trương Huyền thản nhiên nói.

- Cái này...

Triệu lão cùng mấy vị Dưỡng Dược Sư khác liếc mắt nhìn nhau, từng người nghẹn họng. Đối phương nói không sai, bọn họ đích xác tập hợp linh tính của mười tám loại Thánh dược, mưu toan bổ sung cho gốc Bồ Đề thụ này, kết quả... thất bại.

Chuyện này, chỉ có mấy người bọn họ biết, Hoàng đế bệ hạ cũng chưa nói qua, tên này làm sao biết được? Chẳng lẽ chỉ nhìn thoáng qua? Điều đó không có khả năng ah! Truyền vào linh tính, cực kỳ phiền phức, một khi thất bại, không có dấu vết tìm kiếm, xem như bọn họ cũng nhìn không ra, kẻ trước mắt này, làm sao có thể nhìn ra?

- Gốc Bồ Đề thụ này, bản thân còn sống, linh tính vẫn còn, nhưng các ngươi cưỡng ép truyền vào một loại linh tính khác, mưu toan đoạt xá... Nó còn có thể khoẻ mạnh, không bị các ngươi đùa chơi chết, đã rất may mắn rồi. Làm ra loại sự tình này, không biết mất mặt, thế mà còn ở nơi này diễu võ giương oai, cảm thấy có thể cứu sống... Người nào cho các ngươi tự tin cùng lá gan?

Trương Huyền nhíu mày, hơi vung cánh tay.

- Ngươi... Nói bậy! Chúng ta thông qua đủ loại phương pháp đặc thù đo lường, của Bồ Đề thụ đã biến mất, làm sao có thể còn sống?

Vẻ mặt của Triệu lão đỏ lên.

Mấy lão gia hỏa bọn hắn, là đo lường nhiều lần, lặp đi lặp lại xác nhận, nếu như linh tính còn sống, làm sao có thể không biết?

- Không sai, ta thông qua kim châm trắc linh pháp, thí nghiệm ba lần, đều không có linh tính! Lại nói, nếu như còn có linh tính, sao gốc Bồ Đề thụ này sẽ khô héo, lập tức tử vong?

Một lão giả đi lên phía trước.

- Ta cũng dùng Thanh Yên Trắc Linh pháp độc môn khảo nghiệm, không có linh tính, điểm ấy chắc chắn một trăm phần trăm!

Lại một lão giả gật đầu.

Thánh dược có linh, đây là người người đều biết, một khi không xác định linh tính tử vong hoặc biến mất, liền truyền vào linh tính khác, quả thực giống như hắn nói, tương đương với cưỡng ép đoạt xá, đây không phải chữa bệnh, mà là giết thuốc!

Tất cả mọi người là chuyên gia dưỡng dược trứ danh, một khi chữa thuốc không thành biến thành giết thuốc, về sau còn mặt mũi nào sống sót? Mất mặt ch mất chết!

- Mặc dù chúng ta truyền vào linh tính thất bại, nhưng lại để cây cối nguyên bản khô quắt lần nữa đâm chồi, lá cây biến vàng cũng được làm dịu, rõ ràng Bồ Đề thụ đã đi về phương hướng tốt, chỉ cần kiên trì, tất nhiên có thể cứu sống, không cần thiết nghe một tiểu gia hỏa ở đây ăn nói bừa bãi!

Lại một lão giả khoát tay áo.

Nghe được hắn nói, mọi người gật đầu. Mặc dù truyền linh tính thất bại, nhưng lại để trước Bồ Đề thụ đâm chồi lần nữa, như toả sáng thanh xuân lần thứ hai. Đã như vậy, phải nói rõ phương hướng không sai.

- Không sai? Lá cây đổi xanh, nhưng các ngươi đã kiểm tra rễ cây chưa? Có dấu hiệu khôi phục không? Thân cây các ngươi đã kiểm tra chưa? Là trở nên thoải mái hay càng thêm khô quắt?

Trương Huyền nói.

- Cái này...

Mọi người chần chờ.

Sau khi truyền vào linh tính, kiểm tra rễ cây, đúng là không tốt lắm, thân cây cũng càng thêm khô quắt, nhưng dung hợp linh tính mới, cũng sẽ có quá trình thích ứng, chẳng lẽ không đúng?

- Kim châm trắc linh pháp, có thể đo lường linh tính của linh dược, chẳng qua kim châm dài bao nhiêu, có đâm vào nội bộ thân cây không? Nếu như linh tính giấu ở trong đó, đo lường ra được sao?

Không để ý tới mọi người chần chờ, Trương Huyền tiếp tục hỏi.

- Cái này...

Lão giả mới vừa nói yên lặng.

Kim châm trắc linh pháp, là thông qua kim châm đâm vào, để linh tính làm ra phản ứng, tới khảo thí nó tồn tại hay không. Nếu như là một gốc dược liệu, cũng chẳng có gì, nhưng cây lớn như thế, quả thực không cách nào đâm thủng.

- Thanh Yên Trắc Linh pháp đạo lý cũng tương đồng, có thể khảo thí linh tính, nhưng nếu như linh tính của Bồ Đề thụ này ngủ say thì sao? Dùng phương pháp này thôi trắc, có phải giống như tiêu vong hay không?

Trương Huyền nhìn về phía một vị khác.

- Ây...

Lão giả này cũng nói không ra lời. Linh tính ngủ say, ở trong Thanh Yên Trắc Linh pháp, quả thực không khác chết chút nào.

- Nói nhiều như vậy vô dụng, vậy ngươi nói một chút, có biện pháp nào có thể cứu sống Bồ Đề thụ! Không nói ra được, tán dóc nhiều hơn nữa cũng uổng công!

Một lão giả cắt đứt Trương Huyền nói.

Những người khác đồng thời gật đầu. Có thể cứu sống mới là trọng yếu nhất, nếu không, nói nhiều hơn nữa cũng không có tác dụng.

- Phương pháp?

Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, xoay đầu lại:

- Bệ hạ, làm phiền ngươi phái người tìm mấy thùng dầu cùng lửa tới...

- Ta muốn đốt cây!

Bình Luận (0)
Comment