- Cái gì?
- Dã Trần thất bại?
- Cấp bậc giống nhau, một chiêu đã bị đánh trọng thương?
- Hơn nữa không phải kỹ xảo... Đối phương bằng vào chính là lực lượng nhục thân cùng Chân Khí...
Chứng kiến thanh niên một chiêu đã bị đánh bại, mới vừa rồi mọi người còn tràn đầy khinh thường, giờ phút này thần sắc đều ngưng trọng, nắm đấm xiết chặt.
Vốn bọn hắn đối với thiếu niên chỉ có mười sáu, mười bảy tuổi, cũng không thèm để ý, cảm thấy tuy tu vi không thấp, vô cùng có khả năng là nhị thế tổ dùng đan dược, tăng cao chiến lực.
Bởi vậy đối với hắn muốn tỷ đấu, cũng không có để tâm, nhưng giờ khắc này thấy đồng bọn của mình… Dã Trần ở đồng cấp bậc vô địch, dưới cấp bậc giống nhau, bị đối phương một thương đánh bay, trọng thương ngã xuống đất, từng cái đều bối rối.
Chiến Sư bọn hắn, không phải đi đến nơi nào cũng không có tồn tại chống lại sao?
Sao đối mặt đệ tử Hồng Viễn Học Viện tuyển ra, đều không phải là đối thủ, đi đường tùy tiện đụng phải một thiếu niên, cũng đánh không lại?
Mấu chốt nhất là, đối phương không giống những học viên kia của Hồng Viễn học viện, không phải mượn kỹ xảo chiến đấu, tìm nhược điểm, mà là Chân Khí cùng nhục thân va chạm!
Nói cách khác, cứng đối cứng, dưới tình huống đồng cấp bậc, đối phương vô luận lực lượng, Chân Khí hay tốc độ phản ứng, lại đều đáng sợ hơn Chiến Sư bọn hắn!
- Đáng giận...
Dã Trần bị một kích trọng thương, bàn tay vỗ mạnh, theo dưới đất đứng lên, lần nữa nhìn về phía thanh niên cách đó không xa, hàm răng cắn khanh khách rung động.
Hắn đường đường Chiến Sư, ban ngày bị đệ tử tuyển chọn nhục nhã thì thôi, không nghĩ tới ban đêm, còn bị một thiếu niên mười mấy tuổi vũ nhục... Quả thực thúc có thể nhẫn, thẩm không thể nhẫn a!
Gào thét một tiếng, Dã Trần không để ý mọi người phản đối, mãnh liệt đi vào trước mặt, binh khí trong tay rơi vãi, Chân Khí toàn thân vận chuyển như rồng, trong nháy mắt liền thi triển ra lực lượng cuồng bạo trong cơ thể.
Oanh long long!
Không khí chung quanh, lập tức bị xé rách.
Tuy hắn chỉ có Đạp Hư cảnh, nhưng phát huy toàn bộ lực lượng, có được uy lực mà Tàm Phong cảnh cũng khó đối kháng.
- Hừ!
Thấy đối phương thẹn quá hoá giận, thân thể Trịnh Dương thẳng tắp, như cây lao, hai chân đứng ở tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, hừ nhẹ một tiếng, trường thương lần nữa đâm ra.
Thương mang huy hoàng, như là Giao Long, đâm nhanh về phía trước, trong nháy mắt liền xuất hiện ở trước mắt đối phương, làm cho người ta khó lòng phòng bị.
- Cái này... Không có khả năng!
Dã Trần biến sắc, sợ tới mức thân thể cứng đờ, muốn trốn tránh đã không còn kịp rồi, chỉ cảm thấy ngực khó chịu, lần nữa bị mũi thương của đối phương đánh trúng, thân thể tê rần, bay ngược mà ra.
Phốc!
Người ở trên không trung, điên cuồng phun máu tươi.
Chỉ thoáng một phát, bản thân bị trọng thương.
- Ngươi không phải đối thủ của ta! Có mạnh mẽ hơn một chút tới đây hay không?
Không để ý tới Dã Trần bị thương, tay cầm trường thương, Trịnh Dương nhướng mày, nhìn mấy vị Chiến Sư còn dư lại.
- Ta tới...
Thấy thiếu niên này, một chiêu liền đánh bại đồng bọn của mình, mọi người lại không còn khinh thường, từng cái thần sắc ngưng trọng, một thanh niên đi ra.
Vị này, thực lực Tàm Phong cảnh đỉnh phong, là chịu trách nhiệm khảo hạch năm thứ năm, dùng binh khí cũng là trường thương, một thương để đệ tử của ba đại Học Viện không dám lên đài.
- Ta sẽ đè thấp tu vi chiến đấu với ngươi...
Đi vào trước mặt, lông mi của thanh niên khẽ động, hừ một tiếng.
- Đè thấp tu vi? Không cần! Ngươi dùng thực lực mạnh nhất tiến công ta đi!
Trịnh Dương khoát tay áo, cũng không nói nhảm, trường thương trong tay lần nữa vén lên, thời gian nháy con mắt, thương mang bắn ra.
- Cuồng vọng...
Thấy đối phương trực tiếp xuất thủ, khiến hắn ngay cả thời gian áp chế tu vi cũng không có, khuôn mặt thanh niên trầm xuống, thân thương trong tay run run, cũng tiến lên đón.
Binh khí của hắn cũng là thương, ở phía trên đắm chìm nhiều năm, sớm đã đạt đến cảnh giới Nhân Thương hợp nhất, vừa công kích, thương ảnh liên tục, tựa như một cái màn sân khấu không lọt gió, phong tỏa bốn phía.
- Thương pháp tốt, Trì Hiểu dùng ra toàn lực a!
- Thương của hắn, ngay cả đội trưởng cũng khen không dứt miệng, gia hỏa này phải thua không thể nghi ngờ...
- Chỉ có Tàm Phong cảnh sơ kỳ, liền dám tìm phiền toái... Thật sự là không biết tự lượng sức mình!
...
Chứng kiến thanh niên thi triển thương pháp, mấy vị Chiến Sư nhẹ nhàng thở ra.
Đối với thực lực của đồng bọn, bọn hắn biết rất nhiều, trường thương vừa ra, Bán Thánh cũng phải tạm lánh phong mang, tên đối diện kia bất quá là Tàm Phong cảnh sơ kỳ, có thể chống đỡ một chiêu hay không còn khó nói.
Bành!
Thời điểm nghị luận, mọi người đang muốn nhìn gia hỏa này bị đánh bại như thế nào, liền thấy Chiến Sư Trì Hiểu, Tàm Phong cảnh đỉnh phong, rống lên một tiếng khó chịu, bay ngược mà ra, giống như Dã Trần, nằm trên mặt đất, máu tươi điên cuồng phun.
- Cái này... Làm sao có thể?
- Trì Hiểu thất bại? Hơn nữa một chiêu liền thất bại?
Đồng tử co rụt lại, sắc mặt mọi người đều thay đổi.
Nếu như nói vừa rồi, đối phương đánh bại Dã Trần, là bởi vì thực lực bản thân hắn mạnh mẽ, đè thấp tu vi cũng có thể thắng được... nhưng bây giờ, thực lực còn thấp hơn Trì Hiểu, nhẹ nhõm đánh đối phương trọng thương...
Đến cùng làm sao làm được?
- Trì Hiểu...
Mấy thanh niên vội vã đi vào trước mặt, nâng đồng bọn dậy, ngẫu nhiên chứng kiến trong mắt của hắn lộ ra vẻ hoảng sợ, tràn đầy không thể tin được.
- Ngươi sao rồi?
Vội vàng hỏi.
- Nhanh đi truyền tin đội trưởng... Ta không phải đối thủ!
Giùng giằng ngồi xuống, Trì Hiểu nghiến răng.
- Vâng...
Liếc nhìn Trịnh Dương, biết rõ ngay cả Trì Hiểu cũng chống lại không được, bọn hắn khẳng định không phải là đối thủ, mọi người cắn răng một cái, quay người đi thẳng về phía trước.
...
Danh Sư Học Viện, trong tiểu viện đám người Chiến Sư Đường cư trú, sạch sẽ chỉnh tề, rộng rãi bao la.
Là đám người Mi Trưởng lão chuyên môn chuẩn bị, chỉ hy vọng ở chỗ này, có thể thoải mái một ít.
Trong phòng khách rộng lớn, Trác Thanh Phong ngồi ngay ngắn, đối diện là Ô Thiên Khung, Thẩm Bình Triều cùng Ngũ Nhiên.
Tiệc tối chấm dứt, bọn hắn cũng không có việc gì, tới đây muốn lĩnh giáo tu vi của Trác Thanh Phong, vừa trò chuyện, lập tức giật nảy mình.
Không hổ là Bách phu trưởng của Chiến Sư Đường, lý giải đối với tu vi, cùng nghiên cứu công pháp, coi như là Viện trưởng như bọn họ, cũng rất khó bằng được.
Có thể tưởng tượng, vị này thật muốn xuất thủ, thực lực nên khủng bố bao nhiêu!
Coi như đè thấp thực lực, cũng có thể vượt cấp chiến đấu, làm cho người ta khó có thể chiến thắng!
- Tu luyện không ở ngoài tâm, chỉ cần tâm là thành kính, sẽ càng ngày càng mạnh!
Trác Thanh Phong cười cười:
- Chiến Sư chúng ta, không giống Danh Sư các ngươi, toàn bộ tâm của chúng ta đắm chìm trên chiến đấu, các ngươi còn phải phân tâm phụ tu, giáo thư dục nhân... Không bằng chúng ta cũng rất bình thường...
- Đúng vậy!
Đám người Ô Thiên Khung gật đầu.
Sở dĩ Chiến Sư cường đại, là vì tất cả tâm tư đều dùng ở chiến đấu, lấy tăng lên sức chiến đấu làm mục đích, mà Danh Sư bình thường, còn phải giáo thư dục nhân, học tập phụ tu, các loại xã giao...
Tâm tư phân tán, khẳng định không cường đại bằng sở trường.
Bọn họ là Viện trưởng của tứ đại học viện, địa vị tôn sùng, cũng có công pháp tu luyện tốt, tu vi cũng không yếu, nhưng thật muốn nói sức chiến đấu như thế nào, so với Trác Thanh Phong... Vẫn là chênh lệch rất lớn.
Thuật nghiệp có chuyên tấn công, coi như là Danh Sư, cũng không có khả năng cái gì cũng mạnh mẽ.
- Trác chiến sư cảm thấy đêm nay Trương viện trưởng giảng bài, có thể làm cho đệ tử tiến bộ sao?
Nhớ tới một sự kiện, Ô Thiên Khung hỏi.
Vị Trương viện trưởng này lâm chiến giảng bài, muốn tăng lên tu vi Chân Khí cùng lực lượng của đệ tử, ở hắn xem ra, là sự tình rất khó hoàn thành, bất quá cũng muốn hỏi vị trước mắt này một chút.
- Dựa theo tình huống bình thường, loại sự tình này là hoàn toàn không thể nào. Chỉ là... Trương viện trưởng kia có chút kỳ quái!
Trác Thanh Phong nhăn mày lại.
Đổi lại những người khác, hoàn toàn có thể xác nhận, muốn trong vòng một đêm, liền muốn Chân Khí cùng lực lượng của đệ tử tăng cường, tuyệt đối là nằm mơ...
Nhưng vị Trương viện trưởng này, hắn không đoán được.
Tùy tiện chỉ điểm nửa canh giờ, có thể khiến đệ tử lý giải võ kỹ cùng kỹ xảo chiến đấu, ngay cả Chiến Sư cũng không sánh bằng, loại người này thực sự quá quỷ dị.
- Ân... Ta cũng không dám nói chính xác!
Ô Thiên Khung lắc đầu.
Bọn hắn hiểu rõ vị Trương viện trưởng này còn nhiều hơn Trác sư, càng tận mắt thấy đệ tử ở trước khi giảng bài, biết rõ rất nhiều chuyện, thật sự là không thể dùng lẽ thường cân nhắc.
- Kỳ thật cũng không cần xoắn xuýt, ngày mai sẽ biết được...
Trác Thanh Phong nhẹ nhàng cười cười, đang muốn tiếp tục nói chuyện, liền thấy một thanh niên vội vã đi đến.
Đúng là Chiến Sư Hoàng Đào, tu vi Kiều Thiên cảnh đỉnh phong.
- Đội trưởng, không tốt...
Tiến vào phòng, Hoàng Đào liền hô lên.
- Làm sao vậy?
Trác Thanh Phong nhướng mày nói.
- Vừa rồi chúng ta ra ngoài đi dạo, gặp phải một thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi, cùng với chúng ta luận võ... Kết quả, dưới đồng cấp bậc, chúng ta không phải đối thủ, toàn quân bị diệt!
Sự tình lúc trước, Hoàng Đào kỹ càng nói một lần.
- Một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi, cùng các ngươi luận võ, các ngươi không phải đối thủ?
Trác Thanh Phong như nghe được chuyện cười.
Bọn họ là cái gì?
Chiến Sư!
Tồn tại đồng cấp bậc cường đại nhất, bị một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi đã đập, còn không cách nào đánh trả?
Thật hay giả?
- Vâng, đối phương chỉ là Tàm Phong cảnh sơ kỳ... Trì Hiểu đã dùng hết toàn lực, cũng bị một thương đánh bay, bản thân bị trọng thương...
Hoàng Đào nói.
- Tàm Phong cảnh sơ kỳ, đánh bại Tàm Phong cảnh đỉnh phong Trì Hiểu? Điều này sao có thể?
Con mắt Trác Thanh Phong trợn tròn.
Nếu như cấp bậc giống nhau, người của mình thua, là học nghệ không tinh, cấp bậc thấp, lại có thể vượt cấp chiến đấu, đánh bại bọn chúng... Cái này ý vị sâu xa!
- Vâng!
Hoàng Đào gật đầu.
- Người nơi nào đến? Là Danh Sư của học viện sao?
Trác Thanh Phong nhịn không được hỏi.
- Ta không biết, thời điểm đi đường, đang nói chuyện phiếm, đột nhiên ngăn chúng ta, nói sức chiến đấu của Chiến Sư mạnh mẽ, cùng với chúng ta tỷ thí... sau đó đè thấp tu vi cùng Dã Trần tỷ thí một trận, Dã Trần thất bại ngay tại chỗ, sau đó... Trì Hiểu đi lên, cũng không phải đối thủ!
Hoàng Đào giải thích.
- Có thể tự do hành tẩu ở trong Học Viện, nhất định là người của học viện, qua nhìn xem...
Không nghĩ tới hai thuộc hạ của mình liên tiếp bị đánh bại, sắc mặt Trác Thanh Phong trầm xuống, đứng dậy.
Đám người Ô Thiên Khung, Thẩm Bình Triều cũng liếc mắt nhìn nhau, đứng dậy theo ở phía sau.
Mấy người còn chưa tới cửa ra vào, liền nghe vài tiếng kêu thảm, liền thấy tất cả Chiến Sư lúc trước khảo hạch ba đại Học Viện uy phong lẫm lẫm, từng cái nằm trên mặt đất, miệng phun máu tươi, một thiếu niên mười sáu, mười bảy tuổi, cầm trong tay trường thương, ngạo nghễ đứng ở tại chỗ, uy phong lẫm lẫm, giống như bất bại Chiến Thần.
- Coi như áp chế tu vi, đồng cấp bậc cũng không chịu nổi một kích... Các ngươi chính là Chiến Sư trong truyền thuyết?
Chứng kiến Trác Thanh Phong, mí mắt thiếu niên nhấc lên, cười nhạt một tiếng:
- Gà đất chó kiểng mà thôi!