Hắn giảng bài, tuy có thể làm cho người tiến bộ rất nhanh, thực lực bạo tăng.
Nhưng mà cũng nhìn thiên phú của tu luyện giả đấy, có ít người trời sinh trì độn với lĩnh ngộ võ kỹ, coi như giảng nhiều hơn nữa, cũng là uổng công.
Vì để cho một trăm đệ tử này mau chóng tăng lên lực lượng chân khí cùng nhục thân, hắn là hao tốn trọn vẹn năm trăm viên Linh Thạch thượng phẩm, toàn bộ Học Viện mười vạn đệ tử... Hắn cầm không ra 50 vạn viên Linh Thạch thượng phẩm, cũng bố trí không ra Tụ Linh Trận lớn như thế.
Vì vậy, coi như giảng bài thế nào, làm cho tất cả học sinh của học viện thành Chiến Sư, cũng là chuyện không thực tế.
Lại nói, hàng năm Chiến Sư Đường đều có danh ngạch tuyển nhận, coi như thực lực đủ rồi, có thể trở thành một thành viên trong đó không thể, cũng không phải ta định đoạt, mà là vị kia...
Nghĩ vậy, nhịn không được quay đầu nhìn sang, muốn nghe ý kiến của Trác Thanh Phong một chút, đã thấy da mặt hắn co lại mãnh liệt, vẻ mặt u oán.
Nói thật, giờ phút này Trác Thanh Phong cảm giác mình muốn chết rồi.
Vị Trương viện trưởng này, thật muốn làm như vậy, sợ dùng không được bao lâu, toàn bộ Chiến Sư Đường sẽ thành phân viện của Hồng Viễn học viện rồi...
- Khục khục, Trương viện trưởng, đối với Chiến Sư Đường chúng ta mà nói, thiên tài tự nhiên càng nhiều càng tốt... Chỉ là, Danh Sư càng thêm trọng yếu, tất cả Danh Sư thành Chiến Sư, Hồng Viễn Học Viện chẳng phải danh thực tồn vong?
Trong lòng điên cuồng ngăn chặn, Trác Thanh Phong cắn răng nói.
Đối với Chiến Sư Đường mà nói, tuy người càng nhiều càng tốt, nhưng nhiều lắm, tài nguyên sẽ trở nên khẩn trương, ngược lại không phải chuyện tốt.
Thật giống như, một quốc gia nhất định phải có quân đội trấn thủ, quân nhân hơn nhiều, quốc gia càng thêm củng cố... nhưng nếu lực lượng nhiều lắm mà nói, hao tổn quá lớn, cũng là không chịu nổi.
Cái gì cũng có cân bằng, hăng quá hoá dở.
Chính bởi vì như thế, mỗi lần Chiến Sư Đường nhận người, đều có tỉ lệ thỏa đáng.
Người người thành Chiến Sư, ai còn giáo thư dục nhân, ai còn truyền thụ tri thức?
Người người chỉ chú trọng sát phạt, chiến đấu, thiên hạ còn không loạn?
- Cũng đúng...
Trương Huyền nhẹ gật đầu, buông tha cho tính toán để tất cả mọi người trở thành Chiến Sư.
Vừa tiếp nhận Danh Sư Học Viện, liền để đệ tử đi hết... Đích xác không tốt lắm.
Chần chừ một chút, mở miệng nói:
- Như vậy đi, một lát nữa, ta sẽ ở Huyền Huyền Hội giảng bài, chỉ có hội viên chính thức, mới có thể nghe giảng. Bất quá, sau khi nghe xong tiết học, không cho phép khảo hạch Chiến Sư!
Làm cho đệ tử cả học viện toàn bộ tăng lên, hắn làm không được, để người Huyền Huyền Hội tiến bộ, vẫn là có thể.
Dù sao những người này theo bản thân rất sớm, coi như là một phần trung thành nhất.
Có trả giá liền có hồi báo, thưởng phạt cân bằng, mới có thể để cho người có được động lực.
- Tốt!
Nghe được Viện trưởng thật muốn giảng bài, tất cả thành viên của Huyền Huyền Hội đều hưng phấn gật đầu.
Coi như không thể khảo hạch Chiến Sư, chỉ cần thực lực bạo tăng, cũng tuyệt đối là kiếm lợi lớn.
- Được rồi, lần này Chiến Sư Đường chấm dứt tuyển chọn!
Trác Thanh Phong khoát tay áo:
- Ba ngày sau, có mấy vị tu luyện giả không phải Danh Sư, muốn khảo hạch Chiến Sư, đến lúc đó lại cử hành ở chỗ này, cũng hy vọng chư vị có thể tới đây quan sát!
- Tu luyện giả không phải là Danh Sư muốn khảo hạch?
- Người nào a?
- Ta cũng không biết...
Mọi người kỳ quái.
Trương Huyền cũng hiếu kỳ, nhịn không được hỏi:
- Không biết là dạng thiên tài gì, ngay cả Danh Sư cũng không phải, liền muốn khảo hạch Chiến Sư?
- Khục khục!
Nghe được câu hỏi của hắn, Trác Thanh Phong bị nước miếng sặc một cái:
- Là... học sinh thân truyền của Trương viện trưởng!
- Thân truyền của ta? Ngươi nói là đám người Vương Dĩnh, Trịnh Dương? Làm sao ngươi biết bọn hắn?
Trương Huyền sững sờ.
Ngày hôm qua Trịnh Dương đã chạy tới khiêu chiến tất cả Chiến Sư, hắn đang giảng bài, nên không hiểu rõ tình hình.
- Là... Ngày hôm qua đệ tử gọi là Trịnh Dương kia của ngươi tới đây khiêu chiến chúng ta... Chúng ta ở đồng cấp không ai là đối thủ, ngay cả ta cũng thất bại...
Trác Thanh Phong tràn đầy lúng túng.
- Gia hỏa này... Thật sự là hồ đồ!
Trương Huyền lắc đầu.
Khó trách buổi sáng hôm nay, thấy người Chiến Sư Đường đều hữu khí vô lực, từng cái tinh thần uể oải, bị đả kích như vậy, tự nhiên sẽ cảm thấy không chịu nổi.
Trịnh Dương này, thật là hồ đồ.
- Các ngươi cũng không cần xoắn xuýt, Trịnh Dương là học sinh thân truyền của ta, đã dạy gần một năm, lúc trước Tụ Tức Cảnh liền mang theo, một đường đi tới, trải qua rất nhiều... Các ngươi đánh không lại là bình thường!
Thấy đối phương uể oải không phấn chấn, Trương Huyền nhịn không được an ủi.
Vốn đã băn khoăn, hắn vừa an ủi, trước mắt tất cả mọi người càng thêm đen.
Dạy vẫn chưa tới một năm, từ Tụ Tức Cảnh biến thành cao thủ Tàm Phong cảnh, vượt qua mười đại cấp bậc... Mấu chốt vẫn là có thể vượt cấp chiến đấu...
Thế nào cảm giác, vốn đã băn khoăn, an ủi sau đó, tâm càng chịu không nổi?
Lại nói, cái gì gọi là đánh không lại là bình thường?
Chúng ta là Chiến Sư... Danh Sư sức chiến đấu mạnh nhất a...
- Không hàn huyên, ta còn muốn dẫn bọn hắn tu luyện!
Ngực nghẹn khó chịu, Trác Thanh Phong biết rõ cùng gia hỏa trước mắt này tiếp tục trò chuyện xuống, sớm muộn gì cũng sẽ tươi sống kìm nén chết, đứng dậy, nhấc tay cáo từ.
Có một loại thiên tài, làm cho người ta không nói được lời nào, tuy hắn không phải cố tình, nhưng mỗi một câu đều đâm vào trái tim... Đoán chừng chính là gia hỏa trước mắt này.
Rõ ràng ánh mắt rất chân thành, nói chuyện rất thật, nhưng vì sao nghe vào trong tai, tựa như đang không ngừng đánh mặt vậy?
Chúng ta là thiên tài a...
Thấy hắn rời đi, tất cả Chiến Sư cũng đi theo, chỉ chốc lát đã đi sạch sẽ.
Ba đại Viện trưởng cũng cảm thấy nghẹn khó chịu, biết rõ tiếp tục chờ xuống, sẽ chỉ càng thêm mất mặt, cũng tìm cái cớ, vội vã mà đi, nếu không phải vì quan sát tuyển chọn ba ngày sau, đoán chừng sẽ lập tức mở ra Vân Nhai Phi Chu, biến mất ở trước mặt tất cả mọi người.
Mọi người rời đi, Trương Huyền đành phải lắc đầu, đứng dậy đi đến Tổng bộ của Huyền Huyền Hội.
Chờ hắn đến địa phương, đã người đông nghìn nghịt, người của Huyền Huyền Hội cơ bản đều đến đông đủ.
Mở tiết giảng bài, giống như giảng cho những người khác, chỉ là không có sử dụng Sư Ngôn Thiên Thụ, hiệu quả kém rất nhiều, mọi người không cách nào ngay tại chỗ đột phá.
Dù vậy, hiệu quả cũng rất khá, tất cả hội viên đều lý giải võ kỹ cùng kỹ xảo chiến đấu gia tăng thật lớn, truyền pháp quyết luyện thể cùng rèn luyện chân khí mới, từng cái hưng phấn không thôi.
Nói trọn vẹn năm canh giờ, trời lần nữa tối, nghỉ ngơi một lát, lúc này Trương Huyền mới tìm Mi Trưởng lão, mở miệng phân phó.
- Chuẩn bị một chút, mang ta đi Viện Trưởng Lăng đi!
Dù sao hiện tại ba đại Viện trưởng, người Chiến Sư Đường đều tránh hắn không kịp, cũng không cần chiêu đãi, giảm đi không ít phiền toái.
Vừa vặn đi Viện Trưởng Lăng nhìn xem, bên trong Mục Khải Tổ Sư lưu lại Lôi Minh Thạch, có thể giúp hắn từ Bán Thánh đột phá đến Tòng Thánh.
Hiện tại đã đạt tới Bán Thánh đỉnh phong, cũng nên là thời điểm đi tìm thứ này, thuận tiện đột phá.
- Sớm nghĩ đến Viện trưởng sẽ đi, vì vậy sau khi tin tức Viện trưởng khảo hạch thông qua Danh Sư lục tinh vừa truyền về, ta liền xin Tổng bộ một bảo vật phân hoá hồn phách, mấy ngày hôm trước liền đưa đến...
Mi Trưởng lão cười gật đầu.
Lúc trước không cho vào, là vì không phải Danh Sư lục tinh, không có biện pháp xin bảo vật phân hoá hồn phách, mà qua phải lưu lại ý niệm, đối với Linh Hồn sẽ có tổn thương rất lớn.
Hiện tại thành công khảo hạch Danh Sư lục tinh, bảo vật cũng xin được, tự nhiên phải mang qua nhìn xem.
- Tốt!
Trương Huyền gật đầu.
Hai người đi đến Viện Trưởng Lăng, mới đến trước mặt, Triệu Bính Tuất liền đi tới, đưa bảo vật phân hoá Linh Hồn.
- Là Thanh Hồn Chung, chỉ cần cầm thứ này trong tay, sẽ tự động ân cần săn sóc Linh Hồn, để tia phân hồn phân liệt ra kia có thể bảo tồn ý niệm!
Triệu Bính Tuất giải thích.
Trương Huyền nhìn sang, quả nhiên là một cái chuông không lớn, chỉ hơn nắm đấm một chút, đặt ở trong lòng bàn tay, lập tức cảm thấy một dòng nước ấm dũng mãnh vào thức hải, khiến linh hồn của hắn không ngừng gia tăng.
- Quả nhiên là đồ tốt...
Ánh mắt sáng lên.
Tu luyện Vu Hồn, phân hoá Linh Hồn không khó, người bình thường liền có chút phiền phức, lúc trước còn kỳ quái, Học Viện nhiều Viện trưởng như vậy, làm sao lưu lại ý niệm, nguyên lai là có loại bảo vật này.
Ân cần săn sóc Linh Hồn, sau đó lại tách ra, lấy thứ này làm vật trung gian, coi như bảo tồn trên vạn năm, cũng sẽ không tiêu tán.
Dù sao chỉ là bảo tồn, không phải còn sống, Hồn Lực Ngũ Suy ảnh hưởng cũng không rất lớn.
- Viện trưởng chỉ cần cầm Viện Trưởng Lệnh trong tay, có thể mở cửa, trực tiếp tiến nhập, chúng ta không có tư cách không thể phụng bồi tiến vào...
Mi Trưởng lão cười cười.
- Ân!
Gật gật đầu, Trương Huyền nhìn Viện Trưởng Lăng trước mắt.
Như trước ở trong Trưởng lão Viện, dựa vào núi mà xây dựng, bố trí các loại Ẩn Nặc Trận cực lớn, che lấp cả lăng mộ, thậm chí đỉnh núi cũng như biến mất, nếu không phải hai đại Trưởng lão dẫn hắn tới, căn bản không phát hiện được.
Xem ra địa phương các thời kỳ Viện trưởng nghỉ ngơi, trình độ trọng yếu ở Danh Sư Học Viện, thậm chí vượt qua Tàng Thư Các.
Cổ tay khẽ đảo, cầm Viện Trưởng Lệnh ở lòng bàn tay, nhẹ nhàng đẩy về phía trước, trận pháp lập tức xuất hiện một khe hở, nhấc chân đi vào.
Vù vù!
Sau một khắc, một hồi lắc lư, người đã rơi vào trong một vùng núi rừng tươi tốt.
Núi cũng không cao, ngược lại như một gò đất, cảnh tượng hoàn toàn bất đồng bên ngoài, dọc theo đường đi do đá xanh trải tốt, Trương Huyền đi vài bước, một bia đá thật lớn ngăn ở phía trước.
Cao chừng bảy tám trăm mét, độ rộng cũng đạt tới hơn hai mươi mét, không biết cái gì điêu khắc thành, mang theo khí tức nguy nga già nua, làm cho người ta có cảm giác xuyên việt lịch sử.
- Chẳng lẽ đây là Lăng Bia?
Trương Huyền nghi hoặc.
Lúc trước, Mi Trưởng lão từng nói qua, tiến nhập Viện Trưởng Lăng cần lưu lại ý niệm ở trên Lăng Bia, hiện tại xuất hiện một cái bia đá thật lớn như thế, có lẽ chính là thứ này.
Dọc theo bia đá dạo qua một vòng, quả nhiên cảm nhận được trong đó có lực lượng Linh Hồn nồng đậm, tựa hồ có vô số ý niệm chiếm giữ, làm cho người ta có cảm giác trầm trọng như núi, trấn áp đại địa.
- Xem ra là Lăng Bia không thể nghi ngờ...
Trương Huyền nhẹ gật đầu:
- Trước đi tìm lăng mộ của Mục Khải Tổ Sư, tìm được Lôi Minh Thạch lại phân hoá Linh Hồn vào!
Mục đích tới đây là vì tìm kiếm Lôi Minh Thạch, phân hoá Linh Hồn, lúc gần đi hoàn thành là được, dù sao vừa mới luyện hóa Thanh Hồn Chung, còn không làm được phân hoá hồn phách.
Vượt qua bia đá, dọc theo đường đi, chậm rãi tiến vào trong.
Toàn bộ Viện Trưởng Lăng yên tĩnh nghiêm túc, làm cho người ta có cảm giác áp lực, Trương Huyền biết rõ đây là cấm địa của học viện, cũng không có ngưng lại, tốc độ nhanh hơn.
Không lâu sau, một cái lăng mộ xuất hiện ở cách đó không xa, phía trên có một hàng chữ... mộ phần Viện trưởng thứ một trăm lẻ ba của Danh Sư Học Viện!
- Một trăm lẻ ba, không phải là lão Viện trưởng sao? Không phải mất tích, chưa từng tới nơi đây sao? Tại sao lăng mộ lại ở chỗ này?
Trương Huyền sửng sốt.