Thiên Đạo Game Thủ

Chương 38

“ Lão đại, có mạnh hơn yêu thú không, đám này thật yếu a! “

Viên Lôi ta kéo theo một cái bị bẻ gãy đầu lão hổ, con yêu thú này thực lực cũng không quá cao, mới chỉ mới thoát kiếp dã thú thôi!

“ Đợi đến sâm lâm lúc đó liền có đầy đủ yêu thú cho ngươi đánh! “

Dương Phong nhìn Viên Lôi chưa thỏa mãn bộ dạng, tay nướng que thịt thở dài lắc đầu nói, cái tên này thức tỉnh huyết mạch xong lúc nào cũng muốn đánh đánh, dạng này là Viên Lôi huyết mạch đặc tính, nhất định phải có kẻ đem hắn hành ra bã một trận, hắn mới điềm tĩnh lại được.

Mà hắn đi đã được nửa ngày, yêu thú gặp cũng không có mấy, hơn nữa thực lực cao nhất cũng chỉ tương đương với luyện thể bốn năm tầng, Dương Phong cũng ngại ra tay, tất cả đều ném cho Viên Lôi.

Ném lão hổ thi thể vào kho hàng làm thực phẩm dự trữ, lúc này hắn với Viên Lôi mới bắt đầu ăn bữa trưa, Vạn Thú xâm lâm cách Hắc Nguyệt Thành gần ba trăm km, lấy bọn hắn tốc độ tính toán, đi một ngày rưỡi là tới rồi.

Trên đường đi hắn cũng thử giết một vài đầu yêu thú nhưng phát hiện hệ thống không thông báo thu hoạch gì, điều này Dương Phong cũng dự tính từ trước, đối phương thực lực thua kém quá xa mình, giết hắn cùng tiện tay giết một con ruồi không khác, đương nhiên là không có thu hoạch.

Mà Cực tốc trạng thái hắn cũng tích trữ được gần năm mươi điểm rồi, tích trữ phương thức đương nhiên là từ mặt trời quang minh chi lực, hiện tại đã là giữa trưa tích trữ tốc độ còn càng nhanh hơn.

Lúc này hắn sở hữu Thánh Quang thể so với lúc trước phàm thể quả thực thuận lợi hơn không biết bao nhiêu lần, khả năng hồi phục cùng miễn nhiễm trạng thái xấu, làm hắn đi liên tục nửa ngày nhưng thể lực cũng không mất một giọt, tiêu hao đến đâu liền được lập tức phục hồi đến đấy.

Bên cạnh đó, hơn hai tuần tu luyện, hắn rốt cục cũng đem Bất Diệt Kinh tầng một tu đến một phần ba, dưới công pháp kích thích thể nội cảnh giới cũng có dấu hiệu lung lay, có lẽ đến ngày mai hoặc ngày kia liền có thể đột phá tới Luyện Thể tám tầng.

Ăn uống một hồi, Dương Phong hai người lại bắt đầu tiếp tục di chuyển, lại đi nửa ngày bầu trời bắt đầu chuyển tối, đang đi giữa chừng thì đột nhiên phía xa vang lên một cái thảm thiết nữ tử thanh âm.

“ Aaa..., đừng đến đây, đừng đến đây!! “

Chỉ thấy phía xa là một cái thôn dân nữ tử, lúc này nàng khuôn mặt sợ hãi la hét, thân thể đang bị hai tên nam tử đè xuống, người ngoài nhìn vào không cần nói cũng biết nữ tử kia đang gặp chuyện gì.

“ Hãm hiếp thôn nữ! “

Viên Lôi nhìn thấy vậy liền kinh ngạc kêu lên, nữ tử kia y phục hiển nhiên là một cái thôn nữ, bình thường ở những chỗ sơn cốc này vẫn có thôn dân sinh sống, bọn họ hàng năm vận chuyển lương thực nộp thuế cho các thành lớn, phụ thuộc thành trì bảo vệ để đánh đuổi sơn tặc, thú dữ.

Nhưng mà dạng này bảo vệ cũng chỉ là qua qua, nếu gặp cường đại yêu thú hoặc to lớn sơn tặc tổ chức đến cướp bóc, căn bản cũng không thể làm gì.

Hai tên nam tử kia nhìn qua dáng vẻ cùng y phục, cũng không khó để đoán là sơn tặc, còn cô gái kia ngôi làng, chỉ sợ đã bị bọn chúng tấn công, nàng chạy loạn tới đây nhưng cuối cùng vẫn bị hai tên kia bắt được.

“ Lão đại! “

Viên Lôi gấp rút nói ra, hiển nhiên là muốn cứu giúp nữ tử kia, bất quá lại bị Dương Phong đưa tay chặn lại, hắn nhìn nữ tử kia một hồi, sau đó liền khẽ nhếch miệng cười, cùng Viên Lôi chậm rãi tới gần.

“ Lão đại, ngươi không định cứu nàng sao?! ”

Viên Lôi thì gấp rút muốn chết rồi, lão đại bình thường vẫn hay giúp đỡ người, tại sau hôm nay gặp bị hãm hiếp nữ tử khuôn mặt lại tỉnh bơ như vậy, hiện tại nữ tử kia y phục đều bị hai tên cuồng tặc kia tháo hết ra, nếu còn không ra tay nàng bị làm nhục là cái chắc.

Dương Phong cũng không để ý Viên Lôi nói, vẫn chậm rãi tới gần, nữ tử kia nhìn thấy Dương Phong hai người xong, khuôn mặt phát ra hi vọng như tìm được cứu tinh, nước mắt chảy xuống, hết sức cầu xin.

“ Đại nhân, cầu xin ngài cứu ta, làm ơn hãy cứu ta! “

Hai tên sơn tặc kia nghe nữ tử nói vậy cũng đồng loạt ngẩng mặt về phía Dương Phong, thanh âm dữ tợn quát.

“ Hừ, tiểu tử nếu không muốn chết biến đi, đây là nơi hai lão gia ta làm việc! “

“ Ha ha, các ngươi đều là sơn tặc đi, làm việc này trước mặt người khác còn thấy ngại? “ Dương Phong nghe vậy liền cười cợt hỏi lại.

“ Tiểu tử ngươi còn dám cười bọn ta? “

Hai tên sơn tặc nghe vậy đột nhiên hóa giận, lập tức phi đến tấn công Dương Phong, bất quá cũng không cần Dương Phong động thủ, ở phía sau Viên Lôi đã tự động lao lên, hắn đã muốn động thủ từ lâu, lúc này hai tên sơn tặc kia lại chủ động tấn công, hắn tự nhiên không thể bỏ qua.

Viên Lôi làm chịu đòn chủng loại, tốc độ cũng không phải qua nhanh, thậm chí so với hai tên sơn tặc kia còn chậm hơn, nhưng mà hắn vừa bước ra huyết mạch liền vô hình phóng xuất khí thế, trực tiếp đem hai tên sơn tặc kia chiến lực giảm mấy thành.

Cuối cùng như mấy con gà, còn chưa kịp đánh liền bị Viên Lôi đè xuống mặt đất.

“ Khốn khiếp, thả bọn ta ra, bọn ta chính là Cuồng Hổ bang thành viên, các ngươi muốn chết sao? “

Hai tên sơn tặc đầu bị đè xuống đất lập tức sợ hãi quát ầm lên, miệng liên tục chửi rủa uy hiếp. “

“ Ồ, lại là Cuồng Hổ bang?! “

Dương Phong nghe vậy liền khẽ ngạc nhiên, trong đầu dần hồi tưởng lại một số ký ức, tay cũng đồng lời lấy trong giới chỉ một cái áo vải ném cho nằm một bên thôn nữ.

Hắn mặc dù có kho hàng nhưng mà kho hàng số lượng có hạn, những thứ không quá cần thiết vẫn là để trong giới chỉ tốt hơn.

“ Cảm ơn đại nhân, cảm ơn đại nhân! “

Thôn nữ kia lúc này y phục bị hai tên sơn tặc xé nát, thấy áo ném tới liền lập tức choàng lấy, liên tục hướng Dương Phong cúi đầu cảm tạ.

“ Lão đại, hai tên này xử lý như thế nào? “ Viên Lôi hai tay khống chế hai tên sơn tặc, ngẩng mặt lên hỏi ý kiến Dương Phong.

“ Giết đi! “ Dương Phong chỉ lạnh nhạt trả lời.

“ Giết...giết?! “ Viên Lôi nghe vậy khuôn mặt đều sững sờ, miệng có chút lắp bắp nói.

“ Làm sao, ngươi không dám giết! “ Dương Phong nhích miệng cười hỏi lại.

“ Không...chỉ là...! “ Viên Lôi có hơi khó xử nói, hắn từ nhỏ đến lớn liền người khác một đao còn chưa chém qua, lúc này bảo hắn giết người, tâm lý đương nhiên không bằng lòng.

“ Đám ngươi này đều là sơn tặc, căn bản không cướp bóc giết người thì hãm hiếp nhà lành nữ tử, cản bản không phải tốt đẹp gì, ngươi hiện tại là tu sĩ, mặc dù không tùy tiện sát nhân nhưng có một số kẻ không máu lạnh không được, ngươi có ngửi trên người hai tên kia mùi gì không? “

Dương Phong đương nhiên hiểu rõ Viên Lôi tâm cảnh, hắn một thế trước cũng như vậy, lần đầu giết người đương nhiên tâm lý có kháng cự, nhưng đây là chuyện bất kỳ tên tu sĩ nào cũng phải vượt qua.

Tu hành giới vốn là kẻ mạnh thì sống kẻ yếu thì chết!

Viên Lôi nghe Dương Phong nói, mày khẽ cau lại, hướng về hai tên sơn tặc ngửi thử, quả nhiên một loại nồng nặc mùi tanh bốc lên, mùi hương này không phải máu người mùi hương thì là gì?

Hơn nữa còn chưa tan đi, hiển nhiên hai tên này là mới sát nhân xong, sau đó Viên Lôi lại nhìn về đang ở phía sau lấy vải che thân nữ tử, rất nhanh một cỗ nộ khí nhanh chóng trong đầu hắn bốc lên.

“ Khốn khiếp! “

Lần này hắn cũng không nương tay, trực tiếp đem hai tên sơn tặc này cổ bóp nát, hắn cũng không quen phong cách giết chóc tàn bạo, cho nên cứ theo cách cơ bản nhất bóp gãy cổ, nếu là Dương Phong chỉ sợ hắn đã cho mấy đường đao, chém hai tên này thành mấy mảnh rồi!

Viên Lôi đem hai tên này giết chết xong, lúc này mới dừng nín thở, hắn mặc dù sinh ra sát niệm nhưng mà trong lòng vẫn không thoát khỏi hồi hộp, chỉ là giết hai tên này xong hắn lại kinh ngạc phát hiện, chính mình một chút cảm giác tiêu cực cũng không có, căn bản giống như giết mấy con động vật vậy.

“ Rốt cục là có chuyện gì? “

Viên Lôi khó hiểu kêu lên, chính hắn cũng không biết đây là huyết mạch dẫn tới tính cách thay đổi, Thao thiết là ai, chính là thượng cổ hung thú, coi thế gian sinh mạng chỉ là đồ ăn, giết mấy cái a miêu a cẩu làm sao có thể ảnh hưởng tới tâm tình hắn được.

Viên Lôi xử lý hai tên sơn tặc cũng không để ý phía sau thôn dân nữ tử khuôn mặt lập tức biến thành trắng bệch, hai mắt tràn đầy lo sợ, từ trong áo vải không biết từ đâu lấy ra một con dao, cắn chặt răng hướng về phía trước Dương Phong phần ngực lao tới.

“ Lão đại cẩn thận! “

Viên Lôi ném hai cái xác đi quay lại liền thấy nữ tử cầm dao lao tới, hắn hai mắt co rút quát lên, muốn chạy tới ngăn chặn nhưng không kịp.

Keng!

Nữ tử hai mắt nắm chặt, cánh tay run run cầm thanh dao nhỏ, cảm nhận lưỡi dao chạm vào chạm vào người Dương Phong xong lúc này mới chậm rãi mở mắt ra.

Tuy nhiên nhìn trước mắt cảnh tượng, nàng cả người đều bị dọa sợ run bần bật, nuốt nước bọt ngã về phía sau.

Chỉ thấy nàng lưỡi dao chẳng những không đâm xuyên Dương Phong lớp da mà còn bị bẻ cong, điều này làm cho nàng kinh sợ đến tột độ, miệng lắp bắp muốn giải thích nhưng lại nói không lên lời.

“ Đại nhân, ta...ta...! “

Dương Phong nhìn nữ tử này bộ dạng trong lòng không dấu được buồn cười, nữ tử này phàm nhân, lấy tay bắt gà còn không chắc khí lực lại còn dùng cái kia phàm dao, vậy mà cũng muốn đâm trọng thương hắn, quả thực là chuyện tiếu lâm.

Hắn da còn hơi xước một chút, nếu gặp Viên Lôi tên hung thú kia chỉ sợ một cái lông cũng không cắt được!

Mà nữ tử này cùng hai tên sơn tặc kia là cùng một bọn hắn liếc mắt liền nhận ra, bị tấn công bỏ chạy dân nữ mà trên thân một chút bụi bẩn cùng mồ hôi cũng không có, muốn lừa hắn căn bản không thể nào!

Nữ tử này bị hãm hiếp cảnh tượng tất cả đều là diễn kịch, mục đích để lừa mấy cái mới ra đường tiểu bạch, một là lừa những người này về sơn tặc hang ổ, hai là như hắn vừa rồi ám sát sau lưng, một kiếp trước loại này hắn gặp qua vô số lần rồi.

“ Ngươi dám...! ”

Viên Lôi thấy lão đại không sao mới khẽ thở phào một hơi, sau đó khuôn mặt liền biến về phẫn nộ muốn chạy tới đem nữ tử kia bắt lại, tuy nhiên lại bị Dương Phong ngăn cản.

“ Đại nhân, tha cho ta, ta chỉ là bị bắt buộc...! “

Nữ tử nhìn Viên Lôi hùng hổ chạy tới, lập tức như con cừu non sợ hãi co người lại run rẩy, ra tay thất bại nàng biết mình chết chắc rồi, chỉ có thể hết sức cầu xin thôi!

- --

︎ Tên: Hà Thanh

︎ Giới tính: Nữ

︎ Tu Vi: Không.

︎ Chủng Tộc: Nhân Loại

︎ Miêu tả: Là Bạch Hạc Thôn thôn nữ, bị Cuồng Hổ bang cướp bóc tàn sát, nàng cơ thể đã sớm bị đám sơn tặc kia làm bẩn, tuy nhiên gia gia bị sơn tặc uy hiếp, bản thân bị ép buộc diễn kịch lừa gạt người qua đường.

︎ Trạng Thái: Tuyệt Vọng, Sợ hãi cực độ.

- --

Dương Phong hai mắt khẽ sáng, rất nhanh hiện ra nữ tử này thông tin, nhìn xong hắn liền đến gần gọi là Hà Thanh nữ tử, đối với nàng cười nhạt nói.

“ Hà Thanh đúng không, yên tâm đi, ta sẽ không giết ngươi! “

Hà Thanh nhìn Dương Phong tiến đến, cả người vì sợ hãi mà run rẩy liên tục, tuy nhiên nghe hắn nói xong, khuôn mặt liền khẽ ngẩng lên có chút không tin.

“ Ngài nói thật chứ...mà...ngài biết tên ta? “

“ Ân, bất quá đổi lại ngươi phải dẫn ta đến Cuồng Hổ bang căn cứ! “

“ Ha...hả?! “

Hà Thanh nhìn Dương Phong gật đầu, khuôn mặt có hơi mừng rỡ, nhưng mà nghe hắn nói phần sau xong, tâm trạng lập tức khó tin theo bản năng kêu lên.
Bình Luận (0)
Comment