Đám người côn đồ, lưu manh nghe thấy Diệp Thần bảo họ ở lại không khỏi nhìn cái này nữ nhân. Lập tức muốn lên người nàng đi à.
“Ta nói chúng ta đã nhượng một bước ngươi đừng có mà không biết điều.” Tên đại ca lập tức có chút mồ hôi lạnh nhưng vẫn cứng mồm nói. Bọn đàn em ở đây à, phải có chút sĩ diện thì mới được. Đúng là bệnh sĩ chết trước bệnh si đa à.
“Bộ ta cần ngươi nhượng ta hay sao hả? “ Diệp Thần ngôi xuống dưới bàn bắt đầu lấy chén rượu lên uống.
“Ngươi… ta không tin chúng ta nhiều người như vậy còn không đánh được các ngươi.” Mấy cái lưu manh biết không còn đường lui liền xông lên phía trước muốn cho DIệp Thần một trận khô máu đi à.
“Không biết sống chết.” Diệp Thần lập tức nhặt lên cây kiếm của cái này cô nương vừa vứt trên mặt đất lần lượt cho mấy tên này mỗi người một nhát, kiếm không chạm đến họ nhưng kiếm khí liền đi ngang qua cắt cái gì cần cắt thì cắt cái đó.
“Đau… á… á… á đau chết lão tử rồi.” Mấy cái nam nhân lập tức ôm háng mắt trợn trắng rú lên thảm thiết. Máu từ háng cũng tuôn ra như nước vậy à, chắc không phải là kinh huyệt đấy chứ. Bên trong quần một con giun đã đầu lìa khỏi cổ. Hung khí gây án đã được tịch thu trước khi nó lại được giấu vào trong cơ thể nữ nhân khác.
“Khách quan họ không sao chứ à?” Chủ tiệm thấy bọn côn đồ bị dạy bảo không khỏi thoải mái trong lòng một phen.
“Yên tâm không có gì chỉ là đến kì kinh huyệt không đều nó vậy.” Diệp Thần mặt tỉnh bơ nói dối không chớp mắt.
Diệp Thần ném kiếm sang một bên liền tiếp tục ngồi xuống bàn cô nương đang uống rượu, đám nam nhân thì ôm nỗi đau xót xa được chủ tiệm sai người đưa về nhà. Thời đại này nam nhân cũng có thể có kinh huyệt đi à, ông chủ không khỏi suýt xoa nghĩ.
“Cái này cô nương ngươi được ta giúp đỡ liền không cảm ơn một câu sao à?” Diệp Thần nhìn đối diện mình mặt cái này cô nương không khỏi hỏi. Nàng thật xinh đẹp đi à, hắn cảm thấy có cảm giác gì đó rất lạ đối với nàng đi à. Giống như đối với Niệm Từ cảm giác khó nói lên lời đi. Giống như thân quen lại giống như xa lạ.
“Là ngươi, ngươi đến sao?” Cái này nữ nhân nửa say nửa tỉnh vừa uống vừa sờ lên Diệp Thần mặt nói.
“Hả? Ngươi nói cái gì vậy?” Diệp Thần liền hỏi. Cái này cô nương thật là kỳ lạ đi à.
“Sờ được này, thật thú vị. Chân thật quá đi à. Giấc mơ này thật trân thật. Lần đầu tiên ta nhìn thấy mặt ngươi trong giấc mơ, ta sẽ không quên. Ngươi rất…soái đúng như ta nghĩ.” Cái này nữ nhân lập tức bóp lấy má Diệp Thần nói.
“Ấy, đừng sờ nữa. Ngươi say thật rồi.” Diệp Thần không khỏi mở miệng ngăn nàng lại nói.
“Ta không có say, ngươi có phải đến đây để cười nhạo ta không hả.” Cô nương lập tức liền uống tiếp nói.
“Ta không có cười nhạo ngươi.” Diệp Thần liền lắc đầu nói. Hắn cảm giác tại sao mình lại phải nói chuyện với cái ma men cô nương này nhỉ.
“Ngươi đến không phải cười nhạo ta?Ngươi đến cùng ta uống sao?” Cái này cô nương liền nhìn Diệp Thần hỏi.
“Đúng vậy.” Diệp Thần suy nghĩ một lúc nhìn ra ngoài trời mưa đang rơi liền gật đầu nói.
“Được vậy chúng ta cùng uống.” Cái này cô gái lập tức liền cạn ly với Diệp Thần uống tiếp.
“Ngươi biết không, Hà Nguyên Quân ta xông pha giang hồ hành hiệp trượng nghĩa kết quả lại bị một tên khốn nạn lừa gạt. “ Hà Nguyên Quân đập bàn nói. Bắt đầu khóc rống nên.
Diệp Thần liền không khỏi có chút ngại ngùng cũng may giờ là buổi tối xung quanh không có ai nếu không hắn thảo nào cũng bị nghĩ là ke bạc tình đi à. Diệp Thần liền đưa một tay đến người nàng vỗ nhẹ.
“Ta xin lỗi,đáng lẽ ngay từ đầu ta đã sai a. Đáng lẽ ta không nên quên đi ngươi.” Hà Nguyên Quân lại tiếp tục uống. Càng uống thì lại càng đau thêm.
“Được rồi, ta cũng không có trách ngươi đừng lại khóc.” Diệp Thần liền mở miệng cười khổ nói.
“Năm đó cái tên Lục Triển Nguyên nói, chỉ cần cưới hắn là có thể chữa được ta bệnh, còn hứa không đụng đến ta chỉ làm vậy để chữa bệnh. Nghĩa phụ nghĩa mẫu lẫn sư phụ đều nói vậy, nhưng sau khi cưới hắn giấc mơ càng lúc càng rõ ràng đi à. Hắn nói ta là người của hắn liền cưỡng bức ta sinh con cho hắn.
Giờ thì sao nào, con gái đều đã lớn như vậy. Ta đành phải cố găng lần nữa vì con cái quên đi nhà ngươi. Vậy mà tên Lục Triển Nguyên cái khốn nạn bạc tình đó, vấn vấn vương vương cái Lý Mạc Sầu ma nữ gì đâu. Giờ thì tốt rồi, bị nàng đuổi đến tận cửa, ai nói năm đó hắn mưu đồ với nàng khiến sư phụ nàng vô cớ à chết. Còn muốn cưỡng bức nàng mà bất thành.Giờ người ta muốn tìm đến tận cửa đi.” Hà Nguyên Quân vừa uống rượu vừa kể lại.
“Ta chỉ chửi hắn vài câu, còn nói Lý ma đầu hắn liền muốn cưỡng bức ta. Nam nhân a, chính là động vật suy nghĩ bằng phần dưới thân. Cũng may ta liền chạy được, khốn nạn như hắn cưới ta đều muốn lợi dụng ta tài nguyên cùng ta sư phụ danh tiếng. Hắn chính là cặn bã vậy mà người không biết lại gọi cái gì Lục đại hiệp. Ta xin lỗi, ngươi hôm nay đến đây có phải hay không thấy ta rất đáng ghét. Nhưng ai nói ngươi, ta đợi ngươi bao nhiêu năm ngươi đều không tới. Để tên Lục Triển Nguyên khốn nạn đó cưới ta. “ Hà Nguyên Quân liền chỉ vào Diệp Thần nói.
“Ngươi say rồi.” Diệp Thần liền đỡ lấy nàng nói.
“Ta không có say, ọe ọe.” Hà Nguyên Quân lập tức nôn lên người của Diệp Thần, khiến hắn không khỏi cười khổ. Cái này quả thực là sai lầm đi a, người làm việc tốt khó trách bị ông trời báo ứng.
“Hà Nguyên Quân cô tỉnh táo lại đi à. “ Diệp Thần liền lay người cô gái này nói.
“Gọi ta Tiểu Quân, ta yêu ngươi. Nếu là giấc mơ xin đừng tỉnh giấc.” Hà Nguyên Quân nép mình vào người của Diệp Thần nói. Hai tay nàng liền vòng ra ôm lên hắn cổ.
“Khách quan ta thấy phu nhân của ngươi uống nhiều như vậy. Vẫn là lên ở lại đây một đêm a. Quán rượu ta có vài phòng nhỏ, hai người có thể vào tắm rửa nghỉ qua đêm đi à. Với lại ngươi yên tâm cách âm rất tốt dù có la lớn cũng không ai nghe thấy.” Chủ tiệm thấy vậy không khỏi mở miệng nói.
“Chủ tiệm ngươi khách khí quá chúng ta liền cảm ơn.” Diệp Thần mặt liền hắc hắc đa tạ nói. Ông chủ này làm ăn rất tận tâm đi a.
“Không có gì đi a. Đó là chúng ta bổn phận, dù sao người uống say tại quán cũng nhiều lên chuẩn bị vài phòng là nên. Với lại thiếu hiệp giúp chúng ta dạy bảo cái này bọn côn đồ, chúng ta cũng cần cảm ơn. À đúng rồi thiếu hiệp phu nhân say rượu sẽ không nhớ gì a, ngươi có thể như thế nào đều như thế đó à. Nàng tỉnh dạy sẽ không nhớ gì đâu.” Chủ tiệm liền cảm tạ sau đó liền nói nhỏ. Cái đám côn đồ đến quán hắn sinh sự, hắn không vừa mắt đã lâu đi à.
“Vậy liền cảm ơn. Đêm nay cần trân trọng a ta với nàng đi nghỉ sớm. ” Diệp Thần liền gật đầu hắc hắc nói. Xong liền đưa Hà Nguyên Quân về phòng.
“Mong là hai người liền có thể hết giận nhau đi a.” Chủ tiệm liền thở dài nói bắt đầu đóng cửa lại. Nếu hắn mà biết cái này không phải hai vợ chồng chắc là hối hận lắm đi a.
Đặt Hà Nguyên Quân xuống giường Diệp Thần liền cưởi quần áo đi vào tắm rửa đi à. Trên người hắn toàn mùi rượu còn có cả chất thải nôn. Quá hôi đi à, hôm nay đúng là số nhọ đi à. Ngồi vào trong thùng tắm Diệp Thần bắt đầu lau rửa người. Lúc Diệp Thần đứng dạy quấn khăn đi ra bồn tắm lúc liền thấy Hà Nguyên Quân lờ đờ đi khắp phòng có vẻ như say rượu vẫn còn đi à.
“Tiểu Quân cẩn thận một chút.” Diệp Thần thấy Hà Nguyên Quân đi không vững lập tức liền chạy lại đỡ nàng.
“Ngươi không sao chứ.” Diệp Thần liền quan tâm hỏi.
“Ngươi… ọe… ọe.” Hà Nguyên Quân lại lần nữa nôn lên người của Diệp Thần.
“Khốn nạn thật.” Diệp Thần không khỏi chửi thề một câu. Xem ra lại phải rửa lại lần nữa đi à. Cái này cô nàng cũng thật là biết chỗ nôn đi.
“Diệp Thần liền để nàng xuống giường lần này liền giúp nàng cởi ra toàn bộ quần áo đi à. Quả nhiên là cực phẩm to lớn đi a, hai con thỏ trắng thật là lớn đi à. Nhìn xuống dưới nhụy hoa Diệp Thần không khỏi nuốt nước bọt một miếng.
“Ân, đợi lão tử tấm xong nhất định muốn từ trên ngươi người đòi lại tất cả đi à.” Diệp Thần không khỏi xấu xa nói một tiếng.
Sau đó liền đi vào trong bồn tắm tẩy rửa cơ thể của mình.
“Oái, ngươi lại vào đây làm cái gì vậy?” Diệp Thần không khỏi giật mình nói.
“Ta cũng muốn đi tắm.” Hà Nguyên Quân lập tức ngồi vào thùng tắm cùng Diệp Thần bắt đầu tẩy rửa mình cơ thể của bản thân mình.
“Vậy cũng liền để ta tắm xong chứ. “ Diệp Thần không khỏi cười khổ nói. Ngươi đây là ép ta cùng ngươi phạm tội hay sao à.
“Vậy chúng ta liền uyên ương tắm thế nào hả.” Diệp Thần kéo sát người nàng lại mở miệng hỏi, đây là ngươi ép ta đi a. Có trách cũng trách ngươi đi à.
“Ta muốn ngươi. Cho ta đi.” Hà Nguyên Quân liền mở miệng nói. Đây là mơ a, nàng không muốn tỉnh lại đi.
“Tại ngươi yêu cầu đó nha.” Diệp Thần lập tức tiến vào Hà Nguyên Quân bên trong đi à. Theo áp lực nước đẩy vào bên trong Hà Nguyên Quân không khỏi rên khẽ lên một tiếng.
“Đau quá.” Hà Nguyên Quân liền khẽ nói nhẹ. Thật là to a, với lại lâu quá rồi nàng đều không hề có làm đến đi à. Cái này Lục Triển Nguyên chình là không dám động nàng đi.
“Thật sự là mối quan hệ khăn khít đi à. Ngươi nôn ta hai lần lên người à, Bây giờ cũng là lúc lên đòi nợ đi a.” Diệp Thần mạnh mẽ lên nàng bên trên. Nước bắn tung tóe khắp nơi. Trong thùng tắm cảnh xuân dào dạt.
“Ư…uhm… đừng thô bạo như vậy.” Hà Nguyên Quân không chịu nổi nói. Áp lực nước dồn lên khiến nàng tử cung đều ngập nước đi à. Cảm giác này quả là vừa kích thích vừa khó chịu đi a.
“Vậy chúng ta liền lên giường tiếp tục đi.” Diệp Thần liền khẽ nói vào tai nàng khiến Hà Nguyên Quân không biết trời ơi đất hỡi gì cả.
“Giấc mơ này ta thực không muốn tỉnh lại a.“ Hà Nguyên Quân để Diệp Thần bê lên giường lên hôn nhẹ lên môi hắn nói.
“Ngươi lại khiêu khích ta a. Nếu đã ham muốn thế lên tự đến đi a.” Diệp Thần nằm ra trên giường, Hà Nguyên Quân liền ngồi lên người hắn bắt đầu di chuyển. Diệp Thần liền tận hưởng cái này cô nàng phục vụ đi à.
Hai người lại chuyển đến giường địa điểm Diệp Thần tiếp tục công việc cày cấy trồng người vào cơ thể của Hà Nguyên Quân. Nàng liền cứ thế phối hợp cùng hắn đi à, thật sự không biết sáng mai tỉnh rượu liệu có hay không đập đầu tự sát đi à.
Đêm đó, Hà Nguyên Quân đã cho Lục Triển Nguyên cắm sừng, trên đầu Lục Triển Nguyên xuất hiện một cái mũ xanh lè mà không hề biết mình nương tử bị người khác đặt dưới thân. Hà Nguyên Quân thì chìm đắm tại miền cực lạc đi à.
Hôm nay cơ thể nàng đã nhận quá nhiều từ người khác đi a, thật sự không biết nàng có hay không mang thai đi à. Bên dưới nhụy hoa liền cứ vậy nở tưng bừng như chưa từng được nở mà không khép lại được, vẫn còn có chút chất lỏng trắng tinh khiết đến giọt cuối cùng chảy ra.