Diệp Tiểu Y lập tức bị một lực đẩy đánh vào trong mình lồng ngực đau đớn ngã ra phía sau đập vỡ một tảng đá lớn. Điều này khiến hắn cảm thấy cổ của mình phát giá chút đau đớn., ngực bên trong cũng cảm giác đều muốn tê dại một hồi. Trong đầu vang lên tiếng báo đều ong ong, dạo này hắn liền gặp khá nhiều cái tiếng động này sớm thành quen.
“Ngươi không sao chứ?” Tần Hồng Miên lập tức lo lắng chạy lại xem Diệp Tiểu Y. Vừa rồi sự việc diễn ra quá nhanh khiến nàng đều không kịp phản ứng.
“Diệp công tử, ngươi có bị thương sao?” Vương Ngữ Yên cũng lo lắng không kém, dù sao người bị thương cũng là người có hôn ước với nàng.
“Không ngủ với các ngươi, không chết được. Ta chết rồi, hai ngươi không phải trở thành quả phụ sao?” Diệp Tiểu Y đau đớn một hồi xoa xoa cổ không đứng đắn ngồi dậy đưa tay vào trong ngực mình nhấc lên thứ vừa lao tới nhưng không hề thấy.
“Không có chút đứng đắn. Ngươi tìm cái gì vậy?” Tần Hồng Miên lườm Diệp Tiểu Y một cái nói.
“Tìm thứ vừa mới bắn vào ta, ta rốt cuộc muốn xem, thứ gì có thể làm tổn thương đến ta.” Diệp Tiểu Y một bộ bực tức dáng vẻ nói.
“Đúng vậy, vừa rồi ta nghĩ đi nghĩ lại đều không biết được rốt cuộc là ám khí nào có thể có tốc độ kinh khủng như vậy,” Vương Ngữ Yên vận dụng minh đầu óc thông minh của mình nói.
“Thế gian này có rất nhiều binh khí, ám khí so vơi binh khí còn nhiều loại ngươi chưa từng tấy qua, tất nhiên không biết.” Diệp Tiểu Y nghĩ ngợi liền mở miệng nói.
“Cái khách điếm này quả nhiên tà môn.” Tần Hồng Miên nhìn phía trước khách điếm không khỏi hừ lạnh một cái đều phong sau lại dương dương đắc ý nhìn Diệp Tiểu Y đang xoa xoa cổ. Trên đời này chẳng lẽ còn không có thứ khắc chế nhà ngươi sao?
“Hai ngươi các ngươi ở đây đợi ta.” Diệp Tiểu Y đề phòng nhìn Vương Ngữ Yên cùng Tần Hồng Miên nhắc nhở.
“Ta muốn đi cùng ngươi.” Tần Hồng Miên nắm chặt lấy Diệp Tiểu Y tay kéo lại nói.
“Sao? Chưa gả cho ta đã lo cho tướng công gặp nguy hiểm sao?” Diệp Tiểu Y đắc trí nói.
“Còn lâu, ngươi vẫn là nằm mơ đi.” Tần Hồng Miên cười khinh bỉ nói, tên này hở một cái liền muốn chiếm các nàng tiện nghi.‘
“U… u… u...” Bên trong gian khách điếm phát ra vài tiếng kêu lạ lùng.
“Các ngươi ngoan ngoãn ở lại đây, hiện tại hai người các ngươi không có võ công, đi theo chỉ làm vướng bận tay chân ta. Ngoan ở đây đợi ta.” Diệp Tiểu Y nhìn hai nàng mở miệng nói.
“Bên trong đó không biết có cái gì, Diệp công tử ngươi cẩn thận một chút, nếu không ta đề nghị chúng ta trước tiên có thể rút lui được sao? Ta cảm thấy có chút sợ.” Vương Ngữ Yên nhìn xung quanh hắc ám khí tức liền cảm thấy sợ hãi nói.
“Có một số việc mà người ta nhất định phải làm, nếu đó không phải là các ngươi, thì sẽ là ta. Dù sao người đến tìm câu trả lời cũng không phải hai người. Nếu ta không quay trở lại, các ngươi liền đến Tiêu Dao phái, nơi đó sẽ có người chăm sóc cho hai ngươi.” Diệp Tiểu Y khoát vai mở miệng nói.
“Ngươi làm gì vậy, nói di ngôn sao? Bộ muốn đi chết chắc.” Tần Hồng Miên tuy lo lắng nhưng vẫn độc miệng.
“Ta sẽ không chết, nhưng ta cảm giác lần này là cái đại phiền phức. Nếu tình hình trong đó ổn định, ta lại dẫn các ngươi đi vào bên trong.” Diệp Tiểu Y mở miệng nói. Sau đó liền nhấc chân nhanh chóng hướng cánh cửa khách điếm mở ra đi vào bên trong.
Bước chân vào bên trong không gian thực sự không có gì nhiều, chính là một cái quầy, nhìn ngó vào có thể thấy biển ghi hai chữ nhà bếp đề tên, xung quanh chính là bảy đến tám bộ bàn ghế gỗ được sắp xếp chải khăn chỉnh tề, còn lại đều là một số đồ trang trí như một cái đồng hồ cổ kiểu tay, một chút cây cảnh không biết rốt cuộc là cái gì cây, một số tấm thư pháp,...
“Ở đây có người sao?” Diệp Tiểu Y ngồi xuống một chiếc bàn cảnh giác nhìn xung quanh không có tiếng động phát ra.
“Không có người nào sao? Chẳng lẽ thực sự là bỏ hoang, đồ đạc cũng quá mới đi chứ? Vừa rồi rõ ràng ta cảm thấy có gì đó đánh vào ngực mình.” Diệp Tiểu Y sờ sờ ngực mình lập tức phát hiện vết bầm đỏ trong ngực biến mất không thấy, cả đau đớn cũng biến mất không tung tích.
“Cái quán trọ này thật kỳ quái.” Diệp Tiểu Y đề phòng khẽ lẩm bẩm, mọi thứ diễn ra quá ly kỳ rồi.‘
“U… u...” Một tiếng động vang lên khiến Diệp Tiểu Y lập tức ngồi trên ghế nhìn xung quanh không thấy bóng người. Nhưng rõ ràng hắn nghe thấy tiếng từ hướng này phát ra mà.
“Ai ở đó? Mau ra đây đừng chơi trò giả thần giả quỷ, bổn giáo chủ nếu tìm được ngươi nhất định đem ngươi nghiền thành bộ mịn.” Diệp Tiểu Y ác tâm nói. Hôm nay hắn bị chơi đùa đủ mệt.
“U… u...” Tiếng động vang lên ở sau lưng Diệp Tiểu Y khiến hắn lập tức giật mình quay đầu lại nhanh chóng lùi lại phía sau ba bước. Vừa rồi hắn không cảm giác được địch thủ, nhưng sau khi nhìn thấy địch thủ hắn thật sự vô cùng ngạc nhiên.
Phía trước mặt hắn chính là một loại động vật hắn chưa có xác định được có một bộ long trắng muốt cùng với một cái đuôi đang nghoe nguẩy vô cùng đáng yêu. Đôi mắt nó long lanh như hai hạt pha lê xanh.
“Một con... cẩu? Hù chết bảo bảo rồi.” Diệp Tiểu Y thở phào nhẹ nhõm nhìn trước mặt mình loài động vật mà hắn cho là cẩu.
“ u… âu… u… u...” (ba ba ta không phải là cẩu, ta là hồ ly.) Đây chính là Cửu Vĩ Hồ A Ly nha, nàng chính là ở nơi này đợi Diệp Thần đã lâu. Nhưng chính là đợi quá lâu rồi, vừa ngửi thấy mùi của Diệp Thần, nàng lập tức lao ra cửa do nhanh quá lập tức liền đụng bay Diệp Thần về phía sau, mà bản thân nàng do khắc chế đến từ nhà hàng lập tức bị truyền tống trở lại nơi này. Nàng không thể đi ra khỏi cái này cánh cửa.
‘’”Bạch Cẩu ngươi ở nơi này làm cái gì chứ? Vừa rồi ta để ý thấy một cái đuôi vụt qua đâm vào ta, rõ ràng là ngươi. Tấn công bổn đại gia, nể mặt ngươi dễ thương, làm ta thần khí tán gái, tha ngươi một mạng.” Diệp Tiểu Y lập tức liền có ý định thu phục cái này hồ ly.
“ u… âu...” (Ba ba ngươi thật xấu xa, mất trí nhớ rồi đều vẫn có ý tưởng này. Nhưng ba ba thật tốt không lừa ta, lần này kiếm cho ta thật nhiều ma ma. Đợi ba ba nhớ lại ta phải bắt đền ba ba gọi ta bạch cẩu.) Tiểu hồ ly vui vẻ kêu lên, đáng tiếc Diệp Tiểu Y chỉ nghe được tiếng động vật của cáu này tiểu hồ ly. Cô bé này vẫn luôn mơ tưởng có thật nhiều ma ma giúp nàng trải chín cái đuôi, còn giúp nàng tắm lau khô lông, giúp nàng nấu ăn, còn giúp nàng đi mua quần áo. Nói đúng hơn ở với tên lười Diệp Tiểu Y nàng đã giống dần hắn tính cách rồi, dù sao trứng cũng là Diệp Tiểu Y ấp ra nha.
“Ngươi như vậy là sao? Rốt cuộc là đồng ý hay không đồng ý? Ngươi không nói được vậy coi như là đồng ý.” Diệp Tiểu Y bắt nạt tiểu hồ ly nói.
“U… u...” Tiểu hồ ly vẫy vẫy đuôi nhìn Diệp Tiểu Y phản đối biểu tình, nàng là con gái là ba ba ngươi nữ nhi không phải ba ba thú cưng.
“Phản đối vô hiệu.” Diệp Tiểu Y đưa tay ôm lấy nàng vào trong lòng sờ sờ nàng bộ đuôi nói. Tiểu hồ ly cũng lập tức cả người đều trở lên mềm lại, đuôi là điểm yếu của hồ ly các nàng nha. Hắn cũng có chút ngạc nhiên khi cái này tiểu hồ ly lại nghe hiểu hắn nói. Những nghĩ đến chuyện lạ trên đời ngày nào cũng có liền bỏ đi.
“Chủ nhân cũ của ngươi bỏ ngươi lại nơi này sao?” Diệp Tiểu Y nhìn xung quanh lại đối với trong lòng mình thú cưng nói chuyện.
“ u… âu...” Tiểu hồ ly lập tức nhảy xuống dưới mặt đất thoát ra khỏi Diệp Tiểu Y lòng, sau đó liền tức liền hướng vào chỗ quầy bước đến nhảy lên mặt bàn nhìn Diệp Tiểu Y đưa cái chân hồ ly khều.
“Ngươi muốn ta đi qua đó?” Diệp Tiểu Y thắc mắc. Tiểu hồ ly khẽ gật cái đầu nhỏ, Diệp Tiểu Y lập tức bước tới kéo ra cảnh cửa nhỏ để ở gần quầy bước vào bên trong. Ở chỗ này hắn có thể nhìn rõ ràng bên trên bàn cùng với cả trong bếp dụng cụ làm bếp đều vô cùng hiện đại, không hiểu sao trong đầu của hắn lại tồn tại cách sử dụng chúng những món đồ thậm chí không thuộc về thời đại này.
“Chuyện gì xảy ra? Sao ta lại đối với nơi này cảm thấy quen thuộc như vậy. Giống như… cảm giác về nhà vậy.” Diệp Tiểu Y cảm thấy cả người đều sảng khoái nghĩ.
“ u âu...” Tiểu hồ ly lập tức kêu lên khiến Diệp Tiểu Y tỉnh lại từ trong hồi tưởng sau đó chỉ vào trên tường một chiếc bảng tin vốn dĩ dùng để ghi menu lập tức chuyển thành một tấm màn hình trong suất trên đó hiện ra hai sự lựa chọn.
Keng, xác nhận thân phận thành công ban cho danh hào Diệp chưởng quỹ, Diệp đầu bếp, thành tựu danh hào mở ra ban thưởng một máy đun nước dùng để pha mỳ gói chuyên dụng một chiếc cùng máy sản xuất mì tôm sống đã qua xử lý cùng nâng cấp.
“Cái quái gì xẩy ra vậy chứ?” Diệp Tiểu Y nhìn sang một góc phát sáng lóe lên lập tức xuất hiện hai cái máy nhỏ gọn nằm ở đó. Đang lúc Diệp Tiểu Y đang đau đầu ngạc nhiên với kỳ tích đang hiện ra trước mặt thì một tấm bảng lơ lửng hiện ra trước mắt hắn.
Keng, ký chủ có muốn hay không muốn đặt câu hỏi, ký chủ có quyền hành hỏi ba câu hỏi. Hãy trân trọng.
“Ba câu hỏi? Như vậy đối với ta là quá đủ.” Diệp Tiểu Y nắm chặt cơ hội. Đây là cơ hội để hắn biết về mình thân thế.