Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 563

“Kính là khai thác tiềm năng cơ thể cùng cách vận lực tạo ra kình để tấn công đối thủ, chữa trị bản thân bằng cách tác động huyệt đạo. Còn Linh, Hồn, Thần chính là lình hồn của bản thân sức mạnh bị khai phá ra. Mỗi người có linh hồn cường độ mạnh yếu cùng với giá trị khác nhau sẽ thức tỉnh các kỹ năng khác nhau. Linh là bước đầu tiên, Hồn là bước thứ hai, Thần là bước thứ ba. Ta nói như vậy có đúng hay không?” Diệp Thần đại khái am hiểu hỏi.

“Ngươi thông minh ra rồi đấy. Nhìn cũng không đến nỗi ngu nhỉ?” Korito Oba giả vờ ngạc nhiên nói.

“Người nghĩ ai cũng ngu như ngươi sao Oba-san?” Diệp Thần xỏ xiên. 

“Muốn gây sự hả?” Korito Oba kéo Diệp Thần cổ áo.

“Mụ già muốn đánh nhau sao? Đến ai sợ ai?” Diệp Thần tím lấy Oba-san cổ áo nói.

“Ách, hai mẹ con thì đừng cãi nhau.” Hạo Kinh muốn khuyên can. Lập tức ăn hai cái chân đá vào mặt bất tỉnh nhân sự.

“Cái rắm, ai là con của bà già biến thái này?” Diệp Thần bất bình đạp vào đã ngất đi Hạo Kinh người vài cái tức giận nói.

“Hừ, gọi ai là mẹ hả? Người ta còn chưa có sinh con đâu. Gọi một thiếu nữ bằng tục tĩu từ như vậy không tốt đâu. Lần này đánh nhẹ ngươi vài cái tha cho đấy.” Korito Oba vốn nữ tính nhẹ nhàng hơn vác ghế gần đó đập vào Hạo Kinh bất tỉnh trên người khiến hắn co dật xùi bọt mép.

“Chưa sinh con hay vốn là không biết sinh hả? Gà mái già không biết đẻ trứng?” Diệp Thần châm chọc nói.

“Nhóc không phải muốn làm ta mang thai sao? Không đạp mái trứng có rụng cũng thế nào mang thai? Đồ yếu sinh lý.” Korito Oba cũng không chịu thua.

“Bà già kêu ai yếu sinh lý.” Diệp Thần một đấm hướng tới Oba-san quát.

“Nhóc con hỗn xược, cả mẹ mình cũng dám đấm.” Korito Oba né ra Diệp Thần cú đấm, ném ám khí về phía Diệp Thần.

“Hai người có thể đừng động một tý là muốn choảng nhau nhập viện được hay không hả?” Bạch Tiểu Mai thấy vậy liền tức giận mở miệng khuyên can. 

“Hừ, không biết thương hoa tiếc ngọc, nữ nhân nào cưới phải người vũ phu như ngươi nhất định khổ cả đời.” Korito Oba khinh bỉ lùi về mình vị trí nói.

“Ta có cưới ai cũng không cưới bà già như cô, vừa xấu còn thích bạo lực. Thảo nào không có nam nhân nào cần đến cô. Chí ít lão tử còn cưới được vợ.” Diệp Thần gác chân lên bàn không chịu thua kém.

Vụt… phập phập… phi tiêu phóng thẳng đến Diệp Thần mặt bị hắn đánh cắm thẳng xuống mặt bàn.

“Nói ai bạo lực không ai cẩn hả? Người ta như vậy xinh đẹp nhu nhược yếu đuối nữ tử, có biết bao nhiều nam nhân chết bởi đôi chân dài này rồi không?” Korito Oba đem đôi chân trắng dài gác lên bàn mở miệng nói.

“Bà già lộ hàng rồi kìa.” Diệp Thần mặt có chút đỏ nhìn đến Korito Oba giữa váy lộ ra mật động đỏ đập thẳng vào mắt mình nói.

“Thế nào nhóc không phải không có hứng thú với bà già này sao? Bây giờ lại đỏ mặt? Hàng của mẹ vẫn còn ngon lắm con trai, muốn hay không thử một chút.” Korito Oba câu dẫn tay khẽ kéo lên mình váy nói.

“Sư phụ ngươi cho ta đi xuống, đừng tiếp tục khoe hàng mất mặt.” Bạch Tiểu Mai kéo sư phụ mình chân tức giận nói. Sư phụ nàng thế nào lai không mặc đồ lót còn đem hàng khoe ra trước mặt tên sắc lang này. Dù sao hai người cũng là mẹ con đó.

“Hừ, máy bay bà già có sang trọng đến mấy, không có nước non phục vụ cũng khô khan không người lái.” Diệp Thần đỏ mặt mở miệng nói. Hắn cảm thấy có chút mất mặt, vừa rồi chỉ trong khoảng khắc, hắn coi mẹ mình như một người phụ nữ. Cái chết toi gì đang xảy ra vậy chứ. Rõ ràng trước đây đều kiềm chế rất tốt. Vậy mà bị bà ta gọi là con trai liền nổi máu, chẳng lẽ lão tử loạn luân bản năng thức tỉnh.

“Ai nói ta nước non không phục vụ, ngươi dùng lưỡi nếm thử một chút nha, nhìn nè, chất khoáng còn dính trên bàn tay đâu. Ực, rất ngọt…” Korito Oba không biết xấu hổ đen ngón tay vuốt nhẹ dính lại trên đó một chất lỏng dính trắng đưa lên miệng khẽ liếm nói.

“Sư phụ ngươi có thôi đi không hả?” Bạch Tiểu Mai nhìn sư phụ biến thái hành động tức giận quát.

“Chẹp,… vị đạo không tệ. Vừa rồi đánh giá có chút sai.” Diệp Thần biến thái đưa ngón tay chọt vào một cái cho vào miệng mút nói.

“Đó ta bảo mà.” Korito Oba tự hào nói. Tuy nàng tuổi có chút lớn, nhưng nước non không thua gái mười tám.

“Hai cái biến thái các ngươi làm cái gì vậy hả? Sư phụ ngươi là nữ nhân, là nữ nhân đó. Đừng để nam nhân tùy tiện chấm mút được không?” Bạch Tiểu Mai lập tức muốn ngã ra mặt đất.

“Khụ khụ,… mẹ ta nói cái gì đẹp thì phải khoe ra.” Korito Oba không biết xấu hổ nói.

“Mẹ ta cũng dạy tuổi trẻ cái gì cũng phải nếm thử qua.” Diệp Thần cũng không biết xấu hổ đáp.

“Hai người các ngươi đồng thanh quá nha. Có người mẹ nào cho con trai mình chấm mút chỗ đó sao?” Bạch Tiểu Mai muốn đập người nói.

“Sao lại không? Ta nhớ có bộ siêu phẩm mã code là XXXX.” Korito Oba ra vẻ am hiểu nói.

“Đâu chỉ có một bộ còn có bộ code XYXY và bộ ABCD,… nhiều lắm.” Diệp Thần nhún vai nói.

“…” Bạch Tiểu Mai có chút im lặng, hai con hàng này biến thái như nhau.

“Nhóc lâu ngày không gặp, bí quyết công pháp tu luyện quả thật càng lúc càng mặn.” Korito Oba cảm thán nói.

“Mặn bình thường, nó chỉ mặn với mấy kẻ yếu sinh lý như cô thôi. Còn với tôi thì nhạt như nước.” Diệp Thần vuốt vuốt tóc tự hào nói.

“Lão nương có thể một cối giã bảy chày một đêm.” Korito Oba khinh bỉ nói.

“Mụ già như bà một đêm tôi có thể chơi trăm người.” Diệp Thần cũng không kém.

“Trăm lần? Thử một chút, xem ai trước tinh tẫn người vong?” Korito Oba kéo ra mình áo ngực.

“Bà nghĩ tôi sợ bà. Tôi nhịn bà lâu lắm rồi nhá. Hôm nay không đánh bà cái mông, làm lớn bà ái bụng. Tôi thề không họ Diệp.” Diệp Thần kéo ra mình khóa quần.

“Hai người có phải đi quá xa chủ đề rồi không? Chúng ta đang nói về Linh.” Korito Oba có chút đau đầu nói.

“Đúng, không nên lạc hướng chủ đề. Chúng ta trước phải tạo ra linh hồn trước đã. Rồi từ từ nghiên cứu.” Korito Oba cởi đến trống trơn đồ nói.

“Phải lý thuyết xuông không đảm bảo hiệu quả. Trước tiên phải thực hành cái đã. Tạo ra linh hồn là bước đầu tiên.” Diệp Thần cũng nhất chí, ảo cùng quần cũng toàn cởi lộ ra cây súng dài như khẩu sóc lọ.

“Oa, lâu ngày không gặp nhóc có vẻ lớn hơn nhiều.” Korito Oba ngạc nhiên. So với năm đó in sâu vào miệng nàng bên trong còn hung mãnh hơn rất nhiều. Năm năm này tên này luyện tập như thế nào vậy chứ.

“Bản lĩnh đàn ông là phải như vậy. Tán gái không cần đẹp trai chỉ cần bản năng đủ lớn là được.” Diệp Thần vuốt vuốt mình tóc tự hào nói.

“Đến đến để lão nương nếm thử xem ngươi có phải hay không chỉ được cái mã.” Korito Oba liếm liếm môi nói.

“Bà già tôi không còn là thằng nhóc hồi xưa tùy ý bà mút liếm là có thể lên đỉnh đâu. Hiện tại nó có thể làm nữ nhân mang thai rồi đó.” Diệp Thần không biết xấu hổ nói. 

“Nhưng mà người ta vẫn còn là lần đầu tiên đó, con trai muốn lên ngươi mẹ có thể, làm ta mang thai cũng không sao, nhưng cái giá phải trả đắt lắm đó. Nếu để lão bà ngươi biết ngươi đem mẹ mình cho lên, nàng không biết sẽ nghĩ cái gì nha.” Korito Oba tạo dáng khoe ra mình cơ thể đầy đặn nói.

“Mụ già ngươi thật quá điếm. Chỗ này không biết bao nhiêu nam nhân chơi qua, còn nói là lần đầu tiên?” Diệp Thần đè ra Korito Oba chỉ thiếu một chút đem nàng đâm xuyên cái lớp đó màng liền dừng lại muốn chửi, rõ ràng lầ bà câu dẫn tôi, hiện tại lại không cho chơi? Còn dùng Mộ Dung Tiên uy hiếp hắn.

“Oa, nghe sướng tai quá. Thế nào? Không phải muốn làm mẹ mang thai sao? Nhóc nghĩ kỹ chưa đó? Cắm vào là không quay đầu lại được đâu.” Korito Oba không có phản kháng ngược lại nàng cảm thấy chỗ đó của người nam nhân nào đã chạm vào nàng cô bé liền có chút run rẩy hỏi. Mặc kệ hắn tin hay không tin, nàng quả thật là lần đầu tiên.

“Bà già đừng có uy hiếp lão tử. Lão tử chơi xong liền trốn. Bà làm gì được ta?” Diệp Thần do dự không có tiến tới bước cuối cùng. Hắn đối với Korito Oba ở giữa không chỉ tồn tại dục vọng. Hắn ghét việc mụ già này coi hắn là đồ chơi. Hắn là nam nhân không phải bà ta séc toi. Với lại… hình như bà già này thật là xử nữ thì phải? Nhưng mà hắn nhất định nhầm chứ? Biến thái như bà già này còn là xử nữ, vậy thì thánh nữ Maria cũng còn trinh.

“Vậy thì còn không đâm vào nha? Ngươi còn do dự gì nữa?” Korito Oba có chút chờ mong nói. Mặc kệ thế nào, chỉ cần với nhóc một lần ít ra còn không có gì không phải sao?

Vụt…bốp… 

“Hai người có chịu đàng hoàng một chút không hả?” Bạch Tiểu Mai nắm đấm dáng thẳng vào gay mặt tình cảnh của hai người. Sư phụ ngươi tính cùng mình con trai làm chuyện đó trong phòng làm việc của nàng sao? Hai người là mẹ con đó, cứ thế liền tình một đêm. Sư phụ mặc dù ta biết ngươi tuyệt vọng cũng không cần làm đến độ không cần mặt mũi như vậy, tiên nghi người ta.

“Đau quá… Tiểu Mai ngươi thế nào thích phá dám chuyện tốt như vậy chứ?” Korito Oba u oán che đầu mặc vào quần áo nói. Khó khăn lắm nàng mới định chơi tới bến vậy mà…

“Thế nào ta lại quên mất có nhóc này ở đây chứ? Phiền phức thật.” Diệp Thần cũng mặc vào quần áo. Vừa rồi thật nguy hiểm, hắn suýt thì mất đi lý trí, dạo này càng lúc thằng lớn bảo thằng nhỏ không nghe rồi.

“Hai người từ nãy đến giờ khi ta không tồn tại đó hả?” Bạch Tiểu Mai u oán, nàng đứng lù lù đây không phải sao?

“Chắc tại ngươi lùn quá chăng?” Korito Oba sờ sờ mình đôi chân dài nói.

“Đó là tại ngươi cao.” Bạch Tiểu Mai tức giận. Sư phụ ngươi chân dài như siêu mẫu có được hay không? Để ta khoảng vài năm nữa cũng như ngươi có cặp chân dài.

“Bình hoa nữ nhân chỉ để ngắm không để ăn, có tồn tại hay không không quan trọng.” Diệp Thần cũng đánh giá.

“Nói hay lắm. Tiểu Mai ngươi quá đàn ông.” Korito Oba cũng tán thành. 

“Hai các ngươi im đi.” Bạch Tiểu Mai muốn đánh người dáng vẻ nói.

“Mà tại sao ngươi lại gọi Bạch Tiểu Mai vậy? Nghe cái tên không hay chút nào? Đáng lẽ lên gọi là Bạch Giang Mai không thì Bạch Mai cũng được. Mấy cái tên này nghe ý nghĩa hơn nhiều. Bạch Tiểu Mai, núm vú trắng nhỏ như cành mai sao?” Diệp Thần nghi ngờ hỏi.

“Dâm dê, biến thái.” Bạch Tiểu Mai khinh bỉ nhìn Diệp Thần, ngoài ra cũng có chút ngạc nhiên. Nàng nhớ lần đầu gặp sư phụ. Nàng cũng cùng một câu hỏi như vậy.

“Ta cũng thắc mắc đấy. Nghe Bạch Giang Mai cùng Bạch Mai tốt hơn nhiều.” Korito Oba gãi gãi cằm nói.

“Tốt cái quỷ, một cái là bệnh lâu, một cái là bệnh viện Bạch Mai. Hai người các ngươi trù ẻo ta chắc? Ta họ Bạch Tiểu Mai tức là cành mai nhỏ.” Bạch Tiểu Mai quát tháo. Một cái sư phụ đã đủ mệt, giờ có đến hai cái, thật muốn chết mà.

“Không phải là núm vú nhỏ sao? Mà cái gì cành mai nhỏ? Ta nhìn ngươi có chỗ nào nhỏ? Ngực lớn, mông to, nhỏ chỗ nào nhỉ?” Diệp Thần nghi ngờ.

“Diệp Thần nhóc vẫn còn non còn xanh lắm. Mai là hoa, mà nữ nhân có hai cái lỗ ý lộn là hai chỗ được gọi là hoa. Ba mẹ của Tiêu Mai đặt tên rất là tinh tế. Thật khâm phục. Về sau ta sinh con nhất định học tập đặt tên con trai là cú toàn zai. Con gái muốn tên Lậu Giang Mai.” Korito Oba biến thái dáng vẻ nói.

“Ồ, thì ra là như vậy. Càng nhỏ càng khăn khít, càng là hàng hiếm. Bạch Tiểu Mai quả nhiên không phải tầm thường cái tên. Nhỏ có thể khoan, còn lớn thì không thể đắp. Tên quá hay.” Diệp Thần nhìn Bạch Tiểu Mai cái mông hai lỗ nham hiểm cười.

Vụt… bốp… hai thanh kiếm gỗ dáng tại hai người trên đầu.

“Các ngươi hai người đừng có tiếp tục xuyên tạc tên người khác như vậy nữa.” Bạch Tiểu Mai đều muốn khóc ra nước mắt dáng vẻ.

“Trở lại vấn đề chính, như đã biết Linh là sức mạnh khai thác từ Linh hồn con người. Tất nhiên Linh cũng được chia làm bốn hệ thống khác nhau. Mỗi loại đều có điểm mạnh yếu riêng, nhưng có một số loại Linh mạnh mẽ hơn so với còn lại nên hình thành cấp bậc phân chia. Đầu tiên là Lực Trường Linh, có khả năng tạo hình, gia tốc, gia tăng vũ khí, áp lực, trọng lượng, nén không khí,… Hạo Kinh chính là sử dụng cái này, cái này Linh khá là phổ biến. Tiếp theo là Kiến Tạo Linh. Có thể sản sinh ra nhiều nguyên tố, sử dụng một loại năng lượng tự nhiên là sức mạnh. Tô Tiểu Mộc chính là sử dụng loại này. Thứ ba chính là Khống Chế Linh. Cho phép người sử dụng không chế một quy luật gì đó trong tự nhiên có thể áp bức hoặc điều khiển nó. Bạch Tiểu Mai chính là Khống Chế Linh loại. Cuối cùng là Thời Không Linh, có khả năng gây ra sự thay đổi về không gian và thời gian. Vừa rồi có thể cách không trộm quần lót chính là ta sử dụng Thời Không Linh. Thường thì một người thức tỉnh được hai Linh đã được coi là thiên tài rồi. Còn về ba linh từ trước giờ cũng chỉ có một người. Tuy nói các Linh chia thành bốn cấp như vậy, nhưng mà không có Linh vô dụng chỉ có người sử dụng vô dụng, người sử dụng Lực Trường Linh đánh thắng Thời Không Linh cũng có thể.” Korito Oba mở miệng trả lời.

“Ta đều nhìn qua ba loại Linh vẫn còn Khống Chế Linh của Bạch Tiểu Mai nữa là xong.” Diệp Thần nhìn đến Bạch Tiểu Mai nói.

“Thật ra Khống Chế Linh chỉ là không chế một dạng vật chất không tính tồn tại trong Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi mà thôi. Như ta chính là nắm giữ Không Chế Ám loại vật này.” Bạch Tiểu Mai mở miệng nói.

“Ám?” Diệp Thần có chút tò mò.

“Chính là như vậy năng lực. Thông qua bóng đêm hoặc bóng của người khác đem cơ thể mình ẩn nấp vào, tiến hành dịch chuyển cùng ám sát. Nếu như mạnh mẽ hơn có thể điều khiển bóng của đối phương khiến kẻ địch biến thành mình con rối hoặc gây sát thương lên đối phương bóng nhưng tạo thành thực tế tổn thương cơ thể. Ngoài ra tiến vào bóng trạng thái, ta có thể miễn nhiễm toàn bộ tổn thương. Ngược lại có thể gây ra cho đối thủ tổn thương.” Bạch Tiểu Mai biến mất tại chỗ từ bóng sau lưng của Diệp Thần hiện ra.

“Thì ra là như vậy, năng lực này cũng tốt biến thái. Còn có loại Không Chế nào khác sao?” Diệp Thần đánh giá nói.

“Có một số có thể dẫn lực và đẩy lực, nắm giữ quy tắc vạn vật hấp dẫn. Cũng có một số có thể đem mình hóa thành nước, hoặc sương, thậm chí là ánh sáng tiến hành tốc độ ánh sáng chuyển động tấn công.” Bạch Tiểu Mai trả lời.

“Tốc độ ánh sáng tấn công?” Diệp Thần cũng có chút ngạc nhiên. Hắn vốn cho rằng ở thế giới này tốc độ âm thanh đã là đỉnh điểm rồi chứ. Không nghĩ tới như vậy ngọa hổ tàng long. Nhưng cũng không sao, hắn hiện tại so với ánh sáng còn có thể nhanh hơn nhiều lắm.

“Đó là tốc độ cao nhất, hiện tại cũng có một số người nắm giữ quang không chế linh nhưng cơ thể họ chỉ có thể chịu được ở một tốc độ nhất định mà thôi. Còn tốc độ ánh sáng chỉ là trên lý thuyết tồn tại, nếu không họ liền chỉ bằng tốc độ liền vô địch rồi. Hiện tại thức tỉnh hồn sử dụng được tốc độ âm thanh đã là tốt lắm rồi.” Bạch Tiểu Mai cũng thành thật trả lời.

“Thì ra là vậy. Vậy Oba-san cũng chỉ có thể ngắn hạn di chuyển thuấn di?” Diệp Thần nhìn Korito Oba hỏi.

“Cũng có thể nói là như vậy, ở Hồn trạng thái có thể tiến hành di chuyển thuấn di. Còn bình thường chỉ có thể sử dụng không gian kho chứa đồ, hoặc phải có sẵn thiết lập linh ký không gian mới có thể thuấn di. ” Korito Oba cũng thừa nhận.

“Thì ra là vậy. Linh, Hồn, Thần ba thứ này vẫn là quá yếu.” Diệp Thần nhận định là ra đánh giá. So với hắn thực lực, ba thứ này vẫn không so sánh được. Hiện tại hắn có thể tùy tiện sáng tạo không gian, cùng đập tan không gian. Oba-san là mượn nhờ sức mạnh không gian, còn hắn là làm chủ của nó. Còn về các nguyên tố cũng không chế, chỉ là tính với các dị năng giả mạnh mẽ hơn một chút mà thôi. Dù sao dị năng giả sử dụng sức mạnh có thể gây ra phá hoại có hạn định. Sử dụng Linh cũng giống như ma võ song tu vậy. Cho phép người sử dụng áp dụng dị năng vào kình lực để chiế đấu nâng cao chiến lực. Nói chung vẫn là yếu nhớt.

Ngoài ra, Nhân Gian Thất Cách của hắn có thể vô hiệu hóa toàn bộ Linh sức mạnh, chưa tính ở thế giới này không có cách nào bỏ qua tấn công nhục thân mà thẳng tấn công Linh Hồn Công Kích, nhưng hắn có thể. Linh cường giả loại vật này, hắn hoàn toàn có thể dễ dàng đánh thắng.

Tuy nhiên, “Linh” đồ vật này khắc chế cường giả bên ngoài Thiên Địa Thần Vực tuyệt đối áp đảo là không thể nghi ngờ.

“Nhóc con bớt ảo tưởng lại đi. Có thể nhóc mạnh mẽ hơn người thường thắng được hai cái Linh người sử dụng, nhưng đó chỉ là hai tên gà mờ thôi.” Korito Oba có chút lo lắng nghiêm túc nói. Nàng sợ tương lai Diệp Thần sẽ ăn thiệt thòi.

“Cái gì mà yếu chứ? Ta có thể vô hình ám sát biết sao?” Bạch Tiểu Mai không phục nói.

“Nói ra các ngươi đều không tin, vẫn là thôi đi.” Diệp Thần dứt khoát không nói cái này chuyện.

Đúng lúc này, tại bên ngoài trường học lập tức nhốn nháo trở lên.

“Có người nhảy lầu. Nhanh ra xem, có học sinh muốn nhảy lầu tự sát. Mau đến chụp hình.” Đám học sinh lập tức nhao nhao.
Bình Luận (0)
Comment