- Như vậy khẳng định không được...
Trương Huyền vội vàng lắc đầu.
Thật muốn như vậy, hắn khả năng chẳng mấy chốc sẽ tinh thần phân liệt.
Bất quá, không bái một trong ba người làm sư phụ, liền không thể trở thành trợ giáo học đồ, không thể chiếm được tư cách sát hạch để trở thành danh sư chân chính.
Ngẫm lại cũng có chút đau đầu.
- Quên đi, trước không muốn nói đến chuyện này, bất quá, lấy thân phận của Trương Huyền gặp gỡ ba vị danh sư này cũng tốt, thứ nhất có thể để ba vị danh sư quen với thân phận Trương Huyền này; Thứ hai, cũng vừa hay hỏi một chút sự tình liên quan đến độc khí ở trong cơ thể!
Băn khoăn một hồi, có quyết định.
Đạo hắc khí trong cơ thể hắn tuy rằng tạm thời không nguy hiểm, nhưng nhất định phải thanh trừ, ‘Dương Huyền’ đi hỏi dò mà nói, sẽ mất đi thân phận của cao nhân, bản thân đi hỏi trái lại vừa vặn.
Nếu như cho mấy người Lục Tầm, Vương Siêu biết ý nghĩ này của hắn, nhất định sẽ tươi sống khóc chết.
Hai người kia thấy cơ hội để bái Dương Huyền làm sư tôn là không có khả năng, ngày hôm qua chuyên môn bái phỏng ba vị danh sư, kết quả cũng không được ba vị danh sư cho gặp mặt. Cái tên này thì hay rồi, ba vị danh sư muốn gặp hắn, hắn còn muốn suy nghĩ một chút, tỏ ra không tình nguyện...
Không trang bức có thể chết không?
- Ngươi nói tiệc mừng thọ khi nào thì bắt đầu? Vị Điền lão kia lại là người nào, liền ba vị danh sư, Thẩm Truy bệ hạ đều đi vào bái phỏng?
Trương Huyền vẫn còn có chút kỳ quái.
Có thể làm cho tam đại danh sư cùng Thẩm Truy bệ hạ tự mình chúc thọ, vị Điền lão này khẳng định không đơn giản, nếu như đúng là nhân vật gì đó cực kỳ lợi hại, tiền thân cũng nên sớm biết a, làm sao một chút ấn tượng đều không có?
- Tiệc mừng thọ tổ chức vào ngày hôm nay, hiện tại chạy tới có lẽ sẽ vừa vặn tới kịp.
Thấy hắn hỏi như vậy, Hoàng Ngữ biết hắn có quyết định, thở phào nhẹ nhõm, giải thích:
- Điền lão đã từng là lão sư của Bắc Vũ học viện, Lưu sư, Trang sư, Trịnh sư đều từng được hắn chỉ dạy, tuy rằng không phải lão sư dạy tu vi, nhưng cũng có nửa sư tình nghĩa, lần này Điền lão tổ chức đại thọ chín mươi, ba vị danh sư nếu đang ở tại Thiên Huyền Vương quốc, nhất định phải đi chúc mừng...
Vị Điền lão này mặc dù là người của Thiên Huyền Vương quốc, nhưng từng đảm nhiệm vị trí lão sư tại Bắc Vũ học viện, ba vị danh sư đều từng học tập ở lớp học của ông ấy, nắm giữ nửa sư tình nghĩa, Lưu sư để Hoàng Ngữ về Thiên Huyền thành trước, kỳ thực chính là vì để cho nàng thay mặt hắn tham gia tiệc mừng thọ.
Kết quả, bởi vì sự tình của Thẩm Hồng, ba vị danh sư tụ hội, nếu đều đến Thiên Huyền Vương quốc, đương nhiên phải tham gia tiệc mừng thọ, bọn họ đều tham gia, Thẩm Truy bệ hạ làm sao có khả năng không đi?
Cho tới Bắc Vũ học viện, là học viện lớn nhất của Bắc Vũ Vương quốc, Hoàng Ngữ, Bạch Tốn trước đều đi học ở trong đó.
Trương Huyền lật xem qua toàn bộ thư tịch trong Vương quốc tàng thư khố, sự phân chia địa vực đơn giản này, tinh thần hơi động, liền có thể biết rõ rõ ràng ràng.
Bắc Vũ Vương quốc là một cái nhị đẳng Vương quốc ở gần Thiên Huyền Vương quốc, Lưu Lăng, Trang Hiền chính là danh sư trấn thủ Bắc Vũ Vương Quốc.
Vương quốc chia làm: Phong hào, nhất đẳng, nhị đẳng cùng với một loại Vương quốc như Thiên Huyền Vương quốc liền đẳng cấp cũng đều không xếp hạng tới.
Vương quốc đẳng cấp càng cao càng phát triển, giao dịch tài nguyên cũng là càng phong phú, cấp bậc của võ giả cũng là càng cao.
- Vị Điền lão này không dạy người tu luyện, lẽ nào cũng là lão sư?
Trương Huyền kỳ quái.
Tất cả lão sư của Hồng Thiên học viện đều là truyền thụ tu vi, coi như Vương Siêu lão sư, lấy thương pháp nổi danh, không chỉ truyền thụ thương pháp mà còn phụ trách chỉ điểm tu vi cho học viên.
Không dạy tu luyện thì dạy cái gì?
Như vậy cũng là lão sư sao?
- Bắc Vũ học viện có quy mô lớn hơn Hồng Thiên học viện rất nhiều, lão sư giảng bài ở trong đó cũng phân ra nhiều loại, tu luyện chỉ là một phương diện trong đó, cũng không có thiếu lão sư truyền thụ chức nghiệp đặc thù. Tỷ như luyện đan lão sư truyền thụ thuật luyện đan, thư họa lão sư truyền thụ thư họa... Những chức nghiệp này, học viên học tập có thể xem là chủ tu, phấn đấu cả đời, cũng có thể phụ tu, tăng cường tri thức, thả lỏng tâm cảnh. Mấy người Lưu sư vì sát hạch danh sư, chỉ học tập một quãng thời gian, cũng không thuộc về chân chính học viên, vì lẽ đó chỉ có nửa sư tình nghĩa.
Hoàng Ngữ kiên trì giải thích.
Nếu như lão sư chỉ truyền thụ tu vi, vậy thì những chức nghiệp như luyện đan sư, luyện khí sư, thượng, trung, hạ tam đại cửu lưu chức nghiệp làm sao có thể truyền thừa xuống? Luôn không khả năng cái gì cũng để cho danh sư đi làm giúp đi!
Thật muốn như vậy, danh sư còn không mệt chết?
Rất hiển nhiên, cũng có loại lão sư chuyên môn truyền thụ các chức nghiệp này.
Vị Điền lão này cũng đã từng là loại lão sư đặc thù này.
- Vậy hắn dạy cái gì?
Hiểu được, Trương Huyền gật gật đầu.
Vậy thì cũng giống như trường học ở kiếp trước, có giáo viên dạy thể dục, tiếng Anh, cũng có giáo viên dạy toán học, vật lý, lão sư không thể toàn tài, tự nhiên cũng không thể dạy hết thảy môn học.
- Điền lão dạy chính là trà đạo, là một vị chính thức trà đạo sư!
Hoàng Ngữ cười cười nói.
- Trà đạo sư?
Vương quốc tàng thư khố cũng có thư tịch liên quan đến trà đạo sư.
Là một loại chức nghiệp thuộc hạ cửu lưu, nghe qua cũng không đáng chú ý, bất quá, trong một vài vương quốc lại có danh vọng rất lớn.