- Đại sư huynh?
Ba đại Danh sư khóe miệng co quắp, đồng thời thân thể lay động.
Biến hóa này cũng quá nhanh đi.
Trước còn muốn thu đối phương là học đồ, kết quả chưa được bao lâu, nhân gia biến thành đại sư huynh của mình.
Gọi một tiểu gia hỏa không đủ hai mươi tuổi là đại sư huynh?
Ba đại Danh sư choáng váng, thế nào nghĩ tới nghĩ lui, đều nghĩ có chút cổ quái đây?
Bất quá, cổ quái ở trên mặt lóe lên tựu biến mất, thay vào đó là vẻ mặt kích động và hưng phấn.
Ý tứ của ‘Dương sư’ là... Nguyện ý thu chúng ta làm đệ tử?
Lưu Lăng phản ứng kịp, kích động đến run rẩy, nếp nhăn đắp cùng một chỗ, thoạt nhìn như đóa cây hoa cúc, có thể chèn chết muỗi trên mặt.
Dương sư để cho bọn họ xưng hô Trương Huyền là đại sư huynh, không phải là gián tiếp nói muốn thu bọn họ là đệ tử sao?
- Đa tạ Dương sư thành toàn!
Trang Hiền, Trịnh Phi trực tiếp hơn, lập tức quỳ mọp xuống đất.
Đối phương dù chưa nói rõ, thái độ lại không phản đối, không nhanh chóng động thủ, vạn nhất không đồng ý, chẳng phải khóc chết?
- Hai người này...
Thấy hai vị lão hữu hành động nhanh như vậy, Lưu Lăng cũng vội vàng quỳ xuống, cúi đầu bái lạy.
Trương Huyền cũng không quay đầu lại, thần sắc không chút ba động:
- Trở thành đệ tử của ta, ta tự nhiên sẽ giúp các ngươi tấn cấp, bất quá, ta luôn luôn nhàn vân dã hạc, ở đây cũng không được lâu lắm, rồi sẽ rời đi. Trương Huyền tuy rằng chiếm được ta chân truyền, nhưng niên kỷ quá nhỏ, tu vi quá kém, khả năng phải nhờ các ngươi chiếu cố một, hai …
- Lão sư yên tâm, nếu đã nhập môn, tự nhiên tuân thủ quy định của sư môn, Trương Huyền là đại sư huynh của chúng ta, chỉ cần có đủ khả năng, nhất định đem hết toàn lực.
Mấy người Lưu Lăng vội tỏ thái độ.
Danh sư thu đồ đệ, vâng theo quy củ nhất định.
Thân truyền tự động ở cấp cao nhất, nói cách khác, đệ tử thân truyền dù cho tuổi tác nhỏ hơn nữa, đều là sư huynh của đệ tử giảng bài, tuy rằng nghe quái dị, nhưng ở Danh sư đường, đó là chuyện rất bình thường, không tính là cái gì.
Nếu quyết định bái nhập Dương sư môn hạ, sẽ tuân thủ quy củ, Trương Huyền là sư huynh, làm sư đệ có thể trợ giúp, tự nhiên cũng sẽ không keo kiệt.
- Ừ, đánh quyền đi.
Đã xác định thân phận thầy trò, Trương Huyền hài lòng gật đầu.
- Dạ!
Biết Dương sư định chỉ điểm cho bọn họ, hưng phấn, vội vàng đứng lên, bên trong gian phòng nhất thời quyền phong gào thét, ba người bắt đầu triển lộ vũ kỹ.
Không biết qua bao lâu, ba người ôm quyền cáo từ, tu vi mặc dù vẫn là nửa bước Tông Sư, vẫn chưa đột phá, trên mặt lại mang theo vẻ hưng phấn khó có thể ngăn chặn.
Kỳ thực, trực tiếp giúp ba người đột phá, Trương Huyền cũng có thể làm được, bất quá, một khi làm như vậy, sự tình chân khí tinh thuần sẽ bại lộ, tu vi không cao cũng sẽ bại lộ, cao nhân không làm được là chuyện nhỏ, phiền phức khẳng định cũng sẽ theo nhau mà đến.
Suy đi nghĩ lại, chỉ là chỉ ra chỗ thiếu hụt trong quá trình tu luyện của bọn họ.
Dùng lời của hắn mà nói, vạch chỗ thiếu hụt, tự nghĩ biện pháp đột phá, cũng là khảo nghiệm đối với bọn họ. Làm một vị nhất tinh Danh sư, biết những thứ này, lại không cách nào đột phá, chính là thiên tư không được, có thể hắn sẽ suy nghĩ lại chuyện thu đệ tử.
Nghe hắn nói như thế, ba đại Danh sư nào còn dám nói cái gì, tỉ mỉ nhớ kỹ chỗ thiếu hụt mà hắn nói ra, rất sợ nghĩ sai rồi.
Bất quá, đã biết những chỗ thiếu hụt này, bằng kiến thức và lý giải đối với tu luyện của bọn họ, đột phá cảnh giới, đích xác chỉ là vấn đề thời gian.
- Lão gia, Thẩm Truy bệ hạ đang chờ ở bên ngoài.
An bài xong ba đại Danh sư, Trương Huyền chính muốn nghỉ ngơi, Tôn Cường lần thứ hai đi lên trước.
- Hắn tới? Lẽ nào...
Ánh mắt của Trương Huyền sáng lên, nói:
- Để hắn tiến đến!
-‘Dương sư’!
Không lâu sau, Thẩm Truy bệ hạ đi đến, ôm quyền khom người, nhìn về phía người trung niên ở trước mắt, tràn đầy lửa nóng và sùng bái.
Lão tổ gần như tử vong, tùy thời sẽ tắt thở, hắn đều có thể cứu sống, thậm chí thành công đột phá, loại thủ đoạn này, chỉ sợ cho dù là nhị tinh Danh sư, cũng đều khó có thể làm được.
Có thể... Vị ‘Dương sư’ ở trước mắt này chính là một tam tinh Danh sư, thậm chí càng cao cấp hơn.
Người như thế, đừng nói hắn chỉ là một quốc vương của một bất nhập lưu Vương quốc, coi như là bệ hạ của nhất đẳng Vương quốc, cũng không phải muốn gặp là có thể nhìn thấy.
- Hồi bẩm Dương sư, ngươi để ta tìm bí tịch Thông Huyền cảnh, ta đã sưu tập không sai biệt lắm.
Nghe hắn nói như thế, ánh mắt của Trương Huyền sáng lên.
Trị liệu Thầm Hồng, với điều kiện trao đổi là để Thẩm Truy bệ hạ sưu tập thư tịch, giờ đều đã qua mấy ngày, bằng vào lực ảnh hưởng của vương thất, sưu tập đến mấy nghìn bản, hẳn không phải là việc khó.
- Thỉnh Dương sư xem qua!
Bàn tay vừa lộn, mấy nghìn bộ sách chỉnh tề trưng bày ở trước mặt, rậm rạp chừng một đống lớn như ngọn núi.
Xem ra biết hắn cần, toàn bộ mang tới.
- Ừ!
Đi tới trước mặt tùy tay cầm lên mấy quyển, Trương Huyền rất nhanh lật xem, sau đó buông xuông, rồi lại tiếp tục cầm mấy quyển khác lên.
Thẩm Truy bệ hạ vốn có có chút kỳ quái, Danh sư lợi hại như ‘Dương sư’ muốn bí tịch Thông Huyền cảnh làm cái gì, thấy một màn như vậy, càng thêm kỳ quái.
Nếu như mở ra xem, có thể lý giải là học tập, loại thủ đoạn giở sách này cũng quá không bình thường. Rốt cuộc là Dương sư muốn làm gì?
Trong lòng kỳ quái nhưng cũng không dám nhiều lời, trái lại đứng yên tại chỗ.
Hoa lạp lạp, hoa lạp lạp!