Thấy quyển sách xuất hiện, Ngô sư nói.
Chuông Tiên Hiền là do danh sư tứ tinh đặc biệt lưu lại, trong đó ẩn chứa lý giải, ưu điểm, khuyết điểm của bọn họ đối với công pháp, võ kỹ, đều bị khắc ở trong đó. Chỉ cần nội dung giảng giải tương đồng, sẽ thu được sự tán thành. Xuất hiện sự sai lầm, cũng sẽ không phát ra tiếng động.
Nói tiếp thì rườm rà, trên thực tế có phần cùng loại với phòng trợ giúp tu luyện trước đó.
Phòng trợ giúp tu luyện là tăng và giảm bớt điểm. Cái này chẳng qua là chính xác tiếng chuông vang lên, sai lầm không có tiếng động mà thôi.
- Ừ!
Trương Huyền cầm lấy quyển sách, tùy tiện cầm lên.
- Đa Ba Thủy Văn Chưởng?
Mắt hắn nhìn vào bìa sách.
Là một bộ võ kỹ.
- Đa Ba Thủy Văn Chưởng? Vận khí của hắn xem ra không tốt lắm. Đây chính là một trong những võ kỹ hiếm có nhất trong sát hạch của Danh Sư Đường!
- Đúng vậy, khó tu luyện lại khó giảng giải. Vương quốc Danh Sư Đường thành lập mấy nghìn năm qua, tổng cộng có tám người sát hạch, rút trúng quyển sách này. Kết quả bảy vị đều tổn thương lông tóc mà về. Duy nhất một người, cũng chỉ nói được một chút da lông, miễn cưỡng qua cửa ải!
- Chắc hẳn cửa này, cho dù may mắn thông qua, cũng không có thành tích tốt giống như trước đó...
...
Nhìn thấy được tên gọi phía trên quyển sách, rất nhiều danh sư ngồi phía dưới đồng thời lắc đầu, lộ ra vẻ thương tiếc.
Sát hạch biển công pháp tuy là lựa chọn ngẫu nhiên công pháp, võ kỹ sử dụng, lại có liên quan đến vận khí.
Vận khí tốt, lựa chọn ra một quyển đơn giản, hoặc trước đây đã gặp qua, giảng giải sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Lựa chọn ra một quyển khó khăn, bản thân mình cũng không biết tu luyện, nói như thế nào?
Hiển nhiên, vị Trương Huyền này vận khí không tốt lắm, thành người sau.
Quyển Đa Ba Thủy Văn Chưởng này, không nói là võ kỹ khó nhất trong cả Danh Sư Đường, nhưng cũng không khác biệt lắm.
Vô số võ giả muốn tu luyện, đều không làm được. Càng chưa nói trong thời gian ngắn ngủi một nén hương, hiểu đồng thời giảng giải.
Không để ý tới bàn luận của mọi người, Trương Huyền mở quyển sách ra, xem một hồi, gật đầu.
Bộ sách quý này thoạt nhìn cao thâm, trên thực tế vẫn không tách rời phạm vi Thông Huyền cảnh.
Tu luyện qua thương pháp thiên đạo, quyền pháp, thân pháp thiên đạo, hắn đối với võ kỹ cũng có chút hiểu biết. Chỉ cần không vượt quá phạm vi của thực lực của hắn, thứ khó hơn nữa, hắn xem một chút, cũng có thể tìm ra mục đích của người sáng tạo, xác định phương pháp tu luyện.
Cho nên, mọi người nói đáng sợ, trải qua Thiên Đạo Đồ Thư Quán rèn luyện, ánh mắt của hắn cũng đã trở nên cực kỳ tinh tế. Từ lâu, cho dù không mượn Đồ Thư Quán, hắn cũng có thể nhìn ra vấn đề của công pháp, nhắm thẳng vào đại đạo.
Điều này lại giống như thường xuyên nhìn thấy sao thực sự, cho dù chưa từng thấy qua sao giả, ngón tay sờ một cái, cũng có thể phân rõ được thật giả.
Thần công thiên đạo, rất nhiều võ kỹ thiên đạo, chẳng khác nào đứng ở trên con đường tu luyện thẳng tắp nhất, đã tới bờ bên kia, tiếp tục nhìn con đường quanh co, tất nhiên rất dễ dàng là có thể tìm ra chỗ có vấn đề.
- Vậy ta liền bắt đầu nói...
Sau hơn mười lần hít thở đã xem xong quyển sách, tiện tay đặt lên bàn, Trương Huyền mở miệng.
- Trương lão sư, thật ra ngươi không cần phải gấp gáp. Trong thời gian một nén hương nghiên cứu cẩn thận...
Thấy hắn chỉ liếc mắt nhìn, lại muốn bắt đầu bài giảng, Ngô sư không nhịn được nói.