Cầu giúp Băng Băng không được Thiên Đế bất đắc dĩ quay về phía Tống Giang nói:
"Ta thật sự chưa muốn có bạn gái á"
Tống Giang nghe vậy hừ hừ chu cái mỏ lên hiện lên vẻ không tin nói:
"Hừ..... Hừ ngươi nói có quỷ mới tin, ngươi chẳng phải vừa bị đá hay sao "
Thiên Đế nghe vậy mặt bắt đầu đen lại trong lòng thầm nghĩ:
"Bây giờ ta nói như nào, chẳng nhẽ ta giờ nói cho nàng ta không phải Lạc Tiêu, điều này không được có khi nàng nghe xong còn tống ta vô bệnh viện tâm thần. À đúng chẳng phải chủ nhân trước vừa bị bạn gái đá sao,ta có thể lợi dụng cái này để từ chối nàng"
Một bên Tống Giang nhìn thấy Thiên Đế nghe xong mặt bắt đầu đen lại trong lòng cũng chột dạ suy nghĩ:
"Ta cũng không nên nói lời này, với lại giờ ai chẳng biết hắn bị đá vì nghèo giờ ta nói như vậy chẳng khác nào sát muối vô vết thương của hắn, không được bây giờ ta phải lập tức xin lỗi nếu không sau này ta cũng chẳng có khả năng có thể ở chung cùng hắn"
Tống Giang suy nghĩ đến điều này chột dạ mặt áy náy chuẩn bị mở miệng xin lỗi:
"Lạc Tiêu...... Ta..."
Thiên Đế lúc này suy nghĩ đến biện pháp ứng phó Tống Giang mở miệng cắt lời:
"Dừng, ngươi đừng nhắc đến ả Tiện Nhân kia,bây giờ ta cùng ả không có một chút cái gì hết, còn về việc cưới vợ, ha......ha đừng đùa ta có khi cũng chẳng bao giờ cưới vợ nữa"
Giọng nói Thiên Đế tuy cười nhưng trong đấy ẩn chứa vẻ bi thương,mà lúc này Băng Băng đứng một bên nhìn Thiên Đế như vậy cả người cũng bắt đầu hoảng loạn lên trong lòng hốt hoảng suy nghĩ:
"Thiên đế...... Chẳng nhẽ lại nhớ đến nàng "
Mà lúc này Tống Giang nghe Thiên Đế nói vậy trong lòng cũng không hiểu sao mà hiện lên vẻ bi thương khuôn mặt hiện lên vẻ áy náy vội vàng xin lỗi:
"Lạc Tiêu, ta thật sự xin lỗi. Mà sao chuyện cũng đã qua rồi ngươi cũng không cần phải nuối tiếc về nàng, dù sao nàng mắt mù mới lựa chọn rời xa ngươi "
Thiên Đế nghe vậy cũng khoác khoác tay khẽ lắc đầu nói:
"Ngươi không cần an ủi ta"
Nói xong Thiên Đế chuẩn bị bước đi, thấy Thiên Đế như vậy Tống Giang chuẩn bị mở miệng ngăn cản thì một người đàn ông trung niên chạy đến trước mặt Thiên Đế trên người áo đã thấm ướt hết mồ hôi.
Nhìn thấy người này Tống Giang ngạc nhiên hô:
"Tô Bá,ngài làm sao xuất hiện ở đây "
Đúng vậy người đàn ông trung niên này chính là Tô Triết chủ cửa hàng xe hơi, còn về tại sao xuất hiện ở đây chủ yếu là do Thiên Đế mua xe mà quên mang đi đi.
Tô Triết lúc này mệt mỏi thở dốc đứng ngay trước mặt Thiên Đế nghe thấy Tống Giang gọi cũng ngạc nhiên hỏi:
"Tống.... Tống Giang ngươi tại sao lại xuất hiện ở đây? "
Vừa nói Tô Triết vừa thở dốc chắc do chạy tìm kiếm mệt quá, mà Tống Giang lúc này nghe thấy Tô Triết trả lời đứt khúc cũng nghi hoặc hỏi:
"Tô Bá ngươi hốt hoảng chạy đến đây có truyện gì"
Tô Triết lúc này mới nhớ ra mục đích mình tới đây gõ gõ đầu lẩm bẩm nói:
"Ay da.... Ta đầu óc dạo này làm sao đây quên mất việc chính "
Vừa lẩm bẩm Tô Triết khuôn mặt tươi cười quay về phía Thiên Đế nói:
"Tiên Sinh ngài mua xe quên mất chưa nói địa chỉ, làm ta chạy kiếm ngài mệt đứt hơi "
Mà Tống Giang lúc này nhìn thấy Tô Triết biểu hiện với Thiên Đế người bắt đầu đứng đấy ngơ ngác nhìn về phía Thiên Đế cùng Tô Triết trong đầu không tự chủ được mà suy nghĩ:
"Truyện này là sao,Tô Bá tại sao lại xuất hiện ở đây mà lễ phép như vậy với hắn đã thế người lại còn ướt nhẹp mồ hôi "
Mà Thiên Đế lúc này nghe thấy xe không tự chủ được mặt nghi hoặc quay về phía Tô Triết nói:
"Xe...... Ngươi nói xe nào "
Vừa nói Thiên Đế vừa lấy tay gõ gõ đầu.
Mà Tô Triết bây giờ đã im lặng không nói nên lời trong lòng không ngừng suy nghĩ:
"Truyện này là như nào chẳng nhẽ hắn quên, hay do hắn có nhiều xe quá không nhớ mình đã mua cái gì. Ukm nói cũng đúng người ta tài khoản trên nghìn tỷ không để ý một chiếc xe như vậy cũng phải "
Tô Triết suy nghĩ vậy mặt cũng gượng cười quay về phía Thiên Đế nói:
"Tiên sinh ngài không phải nói đùa ta đi,ngài vừa mua chiếc xe ở cửa hàng của ta chẳng nhẽ ngài lại không nhớ "
Thiên Đế lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ quay về phía Tô Triết nói:
"A.... Cũng đúng ngươi đến đây vì truyện này hả?"
Tô Triết lúc này đã im lặng, có thể nói Thiên Đế là khách hàng kỳ hoa nhất mà hắn cả đời này gặp, mua chiếc xe chưa đến 3 tiếng đã quên rồi, đã thế lại còn không để lại địa chỉ bảo hắn làm sao đưa xe.
Tô Triết gượng cười quay về phía Thiên Đế nói:
"Tiên sinh ngài bây giờ còn chưa để lại cho ta địa chỉ đâu"
Thiên Đế: Địa chỉ ngươi hỏi làm gì?
Tô Triết giờ đầu đã toát hết mồ hôi, chẳng nhẽ bây giờ hắn lại chửi ầm lên là nếu không đưa địa chỉ thì hắn không gửi xe được.
Mình xin nghỉ tầm 3-4 ngày không viết truyện nhé do công ty đối tác ở bên mỹ nên mình phải bay sang ký hợp đồng nên có gì mọi người thông cảm cho mình nha, tối nay mình sẽ up 1 chương truyện bù nhé,sau khi về mình sẽ viết tiếp