Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 229.2

Phần này là về một cái cố sự xảy ra giữa hai phần Thương Linh Luận Kiếm và Ta Là Một Nhà Văn.

Phần Đặc Biệt I - Chương 1: Buổi Ra Mắt Đáng Xấu Hổ

Khà khà khà... Chào mừng đến với Thiên Đường Kinh Hãi. Một giọng nói quen thuộc cười nói.

【 Hoàn tất tiến vào kịch bản, hiện tại bạn đang tiến hành hình thức sinh tồn một người (Ác mộng) 】

【 Chế độ có cung cấp giới thiệu tóm tắt kịch bản và có khả năng xuất hiện nhiệm vụ phụ tuyến, nhiệm vụ ẩn, thế giới quan đặc biệt. 】

【 Bản hình thức cung cấp kịch bản giới thiệu vắn tắt, cũng có tỉ lệ xuất hiện nhiệm vụ phụ tuyến, nhiệm vụ ẩn cùng thế giới quan đặc biệt.】

【 Thưởng qua cửa: Lúc kết toán có thể nhận 80% kinh nghiệm 】

【 Sắp chiếu giới thiệu kịch bản, sau khi chiếu xong trò chơi sẽ lập tức bắt đầu. 】


Hình ảnh sáng lên, và nhân vật chính trong CG đang lái xe trên một con đường núi.

Con đường trước mặt gồ ghề và không bằng phẳng, lan can bên đường rõ ràng là đã nhiều năm không được tu sửa. Cứ cách một đoạn, sẽ có một đoạn không có hàng rào, cũng không biết có phải là vì đã từng bị xe đâm phải trong quá khứ không.

Nhìn khung cảnh xa xa qua kính chắn gió, có thể thấy là núi non hỗn độn, thung lũng sâu thẳm, và rừng cây tươi tốt... Đây rõ ràng là một khu vực hẻo lánh ít người tới.

Bên đường là vách núi cheo leo, có nhiều cây lạ mọc xiên xẹo, có cành còn vươn ra đường, rất là nguy hiểm.

Chỉ sau vài giây quan sát, Phong Bất Giác đã đoán được chuyện sắp xảy ra...

Không bao lâu, giọng hệ thống vang lên:

【 Bạn là một thám tử lừng danh với tính cách cổ quái.】

【 Vào một buổi chiều tháng 10, bạn quyết định ra ngoài, làm một chuyến đi chơi xa.】


【 Bạn thuê một chiếc ô tô giá rẻ, chạy qua đường cái, lái rời thành phố, xuyên qua núi đồi, vượt qua hẻm núi, dọc theo đường cái mà đi rất xa... Để tìm kiếm một ảo tưởng về sự "tự do" ở một nơi xa lạ và hoang vu.】

【 Cho đến khi... Bạn tới nơi đây.】

【 Đây là một vùng đất cổ, sự văn minh dường như từ chối dừng lại ở nơi đây, nó chỉ vội vàng để lại mấy dấu chân đã rời đi.】

【 Rất nhiều năm trước, nơi này cũng được coi là nơi có thể sống.】

【 Những người Canada thời Pháp thuộc đã từng tới đây, người Ý đã từng tới đây, người Ba Lan cũng đã từng tới đây, nhưng bọn họ đều rời đi. Nguyên nhân nói chung chính là vì bọn họ đều đã thấy, nghe, hoặc gặp phải một thứ gì đấy, cũng có thể... chỉ là tưởng tượng ra một thứ gì đó.】

【 Đây rõ ràng không phải là nơi có thể mang đến những giấc mơ đẹp...】


Đoạn tường thuật dừng lại đột ngột, thay vào đó là tiếng phanh gấp.

Đúng như dự đoán của Phong Bất Giác, ô tô trong giới thiệu CG bỗng nhiên bị trượt, lao qua chỗ hở của hàng rào mà lăn xuống dốc núi. Dựa vào âm thanh ù ù khi ô tô lăn xuống, cảnh tượng trước mắt hắn bắt đầu rung lắc điên cuồng, đến cuối... bị che bởi một màu đen.

Cũng may là mấy giây sau, Phong Bất Giác bắt đầu có khả năng hành động, kịch bản cứ vậy mà chính thức bắt đầu.

Vừa mở mắt, Giác ca liền cảm thấy hơi khó chịu... Giờ phút này, ô tô hắn lái đang ở trạng thái lật ngược, còn cơ thể của hắn thì đang bị dây an toàn cố định ở chỗ lái.

Cũng không biết liệu xe này có thể vì rò rỉ dầu mà nổ hay không, nhưng có một điều chắc chắn là hán không thể đợi ở trong này.

Phong Bất Giác lập tức thử gỡ dây an toàn, thật bất ngờ là món đồ chơi lại có thể mở ra dễ dàng, vậy mà lại là đồ tốt.
Hắn dùng tay để giữ vững phần cơ thể đang treo ngược của mình, nhìn quanh một chút, liền phát hiện kính chắn gió bị vỡ nát không còn gì, nên hắn liền quyết định đi ra từ nơi đó. Thế là hắn hạ thấp đầu, dồn toàn bộ khối lượng cơ thể lên trên vai, sau đó uốn cong cơ thể như con tôm, đưa hai chân ra trước, dùng động tác lộn ngược để ra ngoài.

Với độ dẻo dai khá tốt của mình, hắn nhanh chóng chui ra khỏi xe.

Sau khi đứng vững trên bùn đất, Phong Bất Giác cũng không vội rời khỏi chiếc ô tô bị lật. Điều đầu tiên hắn nghĩ chính là: "Quay lại xe tìm xem có đạo cụ gì có thể sử dụng không."

Không ngờ, đúng vào lúc này, ánh lửa vừa hiện, bên ngoài bình xăng bốc cháy một cách thần kỳ.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Phong Bất Giác thấy thế liền không chút do dự mà quay người chạy ra xa. Hai giây sau, một vụ nổ thực sự xảy ra, lại đánh bay Giác ca đang chạy văng thêm mấy mét, ngã vồ mặt xuống đất.
"Không thể chủ quan trong độ khó ác mộng a..." Phong Bất Giác lẩm bẩm, "Sự kiện chết ngay lập tức này cũng chỉ cho ta có hai giây để phản ứng." Hắn một lần nữa đứng dậy, phủi bụi trên người mà nhìn ánh lửa đang hừng hực nơi xa, trong lòng hắn đã biết trên xe kia không còn gì có thể lấy được.

【Thông báo quan trọng: Trong kịch bản này không thể sử dụng bất kì vật phẩm nào đem theo từ bên ngoài. Đã khóa bọc hành lý. Đã khóa thanh kỹ năng. Trước khi rời khỏi kịch bản, trang phục của bạn sẽ tạm thời bị biến thành nhân vật trong kịch bản, tố chất thân thể cũng bị sửa thành tiêu chuẩn bình thường trong thực tế.】

"Hả?" Phong Bất Giác sau khi nghe thông báo của hệ thống cũng hơi sững sờ. Mặc dù hắn đã chú ý đến việc trang phục của mình đã bị biến thành một bộ đồ vest kiểu Âu màu đen, nhưng hắn thật sự chưa phát hiện sự thay đổi của bọc hành lý và thanh kỹ năng.
Hắn vừa nghe thông báo liền mở menu trò chơi, mới thấy toàn bộ vật phẩm và kỹ năng thực sự đều đã bị khóa.

"Trời ạ... Hệ thống này thật là có phong phạm của Phát Cải Ủy* a, mới vừa đưa thông báo, nói làm liền làm." Phong Bất Giác châm biếm một câu, bất lực mà tiếp nhận cái thiết lập này. (Hckt: Thanh niên này nói "Phát Cải Ủy" là tên tắt thay cho tên đầy đủ là "Ủy ban Cải cách và Phát triển Quốc gia Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa", đây là là cơ quan quản lý kinh tế vĩ mô có trách nhiệm nghiên cứu và xây dựng các chính sách phát triển kinh tế xã hội, duy trì sự cân bằng trong phát triển kinh tế và hướng dẫn cơ cấu lại hệ thống kinh tế của Trung Quốc

Sau đó, hắn theo thói quen ngẩng đầu, trước tiên quét mắt một vòng xem tình huống chung quanh.

Thung lũng dù sâu, cây cối rậm rạp, nhưng nắng chiều vẫn có thể chiếu vào. Hắn quan sát qua một lần cũng không thấy mối đe dọa rõ ràng nào.
Có thể là do ảnh hưởng của hệ thống, ngay cả ngọn lửa từ chiếc xe bốc cháy sau vụ nổ cũng không lan ra mà chỉ cháy tập trung trên thân xe, như thể nó sẽ tự tắt sau khi bản thể bị cháy hết.

Ngay khi Phong Bất Giác chuẩn bị bắt đầu khởi hành, thông báo nhiệm vụ chính tuyến xuất hiện:

【 Đã kích hoạt nhiệm vụ chính tuyến. 】

【 Hoàn thành kịch bản có 33 chương. 】

Bên dưới nhiệm vụ này còn xuất hiện một nhiệm vụ phụ khác của nhiệm vụ chính tuyến: 【 Trong thung lũng tìm biệt thự của gia đình Lovecraft. 】

"Ồ... Là kiểu này." Phong Bất Giác cười chế nhạo. "Đây là một chương đặc biệt hiếm hoi, chỉ kết thúc trong vài chương thì thật không hay... Vậy thì để ta gánh đủ 33 chương này a!"

...

Chỉ cần 5 chương là đủ để thể kết thúc một vụ án siêu đơn giản.

Hung thủ với thủ pháp vụng về, một căn phòng bí mật đầy lỗ hổng, động cơ rõ rành rành...
Dù thế nào thì cũng phải nhờ vị thám tử lừng danh kia kéo cho đủ 33 chương rồi!

Không ngừng đưa ra những suy luận khó tin, số nghi phạm liên tục gia tăng, liệu cuối cùng có thể đưa hung phạm ra công lý?

Bây giờ mới chỉ là chương thứ nhất mà thôi...

Bình Luận (0)
Comment